Mỗi Ngày đều Bị Gang Bang (Np)
Tựu Tưởng Cật Nhục Nhục
Chương 10
Bắt đầu dùng vòi nước xối, lại móc tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra bên ngoài.
Hiệu quả tự nhiên không phải rất tốt.
Cũng may, Tô Duyệt cũng có thể cảm giác được, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong âʍ đa͙σ cô, còn lại cũng không nhiều lắm.
Chịu đựng vui thích, sau khi móc mấy lần, liền không có lại tiếp tục.
Chỉ là rửa sạch sẽ bên ngoài tiểu huyệt, sau đó tắt nước, bắt đầu lau khô thân thể.
Đổi quần áo xong, liền đi ra ngoài.
Kết quả vừa ra cửa, nhân viên công tác liền đến thông báo, nói Lục tổng đang chờ cô.
Tô Duyệt tự nhiên biết Lục tổng là ai, đi theo nhân viên công tác, liền đến văn phòng của Lục Nhiên.
Gặp lại lần nữa, thái độ của Tô Duyệt đối với Lục Nhiên cung kính không ít.
Có thể không cung kính sao? Sau này, vị Lục tổng này sẽ là cấp trên của cô nha.
Mà Lục Nhiên, sau khi nhìn thấy Tô Duyệt bị tưới qua khuôn mặt trở nên hồng nhuận, ánh mắt nhiều hai phần thâm trầm.
Nhưng rất nhanh, anh liền đem phần thâm trầm này che đậy đi.
“Cô Tô, mời ngồi.” Anh nhiệt tình nói với Tô Duyệt.
“Cám ơn Lục tổng.” Tô Duyệt vội vàng nói.
Sau đó ngồi xuống cái ghế đối diện Lục Nhiên.
Lục Nhiên nhìn qua cô gái xinh đẹp đối diện, trong đầu nghĩ đến tiểu huyệt hình màn thầu xinh đẹp phía dưới của cô, suýt chút nữa thất thần.
Cho đến khi Tô Duyệt nhíu mày, tránh khỏi ánh mắt anh, Lục Nhiên mới bừng tỉnh.
“A —— Hôm nay cô Tô thử việc, cảm thấy được không?” Anh hỏi.
Mặt Tô Duyệt đỏ lên.
“Ừ.” Cô nhẹ gật đầu.
Công việc này, mặc dù tốt, nhưng lại rất xấu hổ.
Cô vẫn chưa quen nói chuyện trực tiếp với Lục Nhiên như thế này.
Lục Nhiên nhìn biểu cảm của Tô Duyệt, nghe được cô hài lòng, trong lòng nhịn không được có chút đắc ý.
“Khụ..... Cô Tô hài lòng là được.”
“Vậy kế tiếp, cô Tô có bằng lòng đến cửa hàng thể nghiệm của chúng tôi kiêm chức dài hạn hay không?”
“Đãi ngộ.....” Lục Nhiên bỗng nhiên dừng một chút.
này nhìn về phía Lục Nhiên.
Trong lòng đột nhiên hồi hộp.
Không thể nào? Chẳng lẽ muốn giảm tiền của cô?
Lục Nhiên nhìn thấy biểu cảm của Tô Duyệt, bị chọc cười.
“Là như thế này, cửa hàng thể nghiệm của chúng tôi lại đẩy ra một cái hạng mục cao cấp. Tương đương với bản nâng cấp của phòng trải nghiệm thực tế hiện tại.”
“Bản nâng cấp của phòng nhỏ, mỗi căn phòng chỉ có hai cái vị trí, mỗi lần tiếp đãi khách hàng sẽ ít hơn.”
“Đương nhiên, yêu cầu đối với nhân viên phục vụ cũng càng cao.”
Lục Nhiên nhìn về phía Tô Duyệt.
“Tôi cũng là nhìn thấy cô Tô có điều kiện tốt, mới đề cập việc này với cô.”
“Nhân viên phục vụ bản nâng cấp phòng nhỏ, một giờ là 600, cao hơn gấp đôi so với phòng nhỏ bình thường. Không biết cô Tô có hứng thú làm nhân viên phục vụ của bản nâng cấp phòng nhỏ hay không?”
Kỳ thật, nơi nào có bản nâng cấp phòng trải nghiệm thực tế chứ?
Đó chỉ là một sự sắp xếp tạm thời của anh để ngăn người khác thao cắm tiểu huyệt của cô mà thôi.
Dù sao kêu người một lần nữa làm một cái phòng nhỏ cũng không khó.
Sau này chỉ cần cô gái này tới, anh liền tự thân ra trận.
Một giờ 600, quả thực quá có lời.
Tô Duyệt nghe thấy còn có chuyện tốt như vậy, ánh mắt lập tức sáng lên.
“Đương nhiên nguyện ý!” Cô lập tức đồng ý.
Nhưng sau khi đồng ý, trong lòng lại có chút bất an.
Thế là, cô lại hỏi: “Công việc của nhân viên phục vụ ở bản nâng cấp phòng nhỏ giống với phòng bình thường sao?”
“Còn có, cơ hội kiêm chức, có thể không có nhiều như phòng bình thường hay không?”
Tiền lương là cao gấp đôi, nhưng lỡ như chỉ có thể ba ngày đánh cá, hai ngày phơi lưới thì sao?
Nếu không nhận được công việc, vậy cô còn không bằng làm nhân viên phục vụ phòng bình thường.
Ít nhất, tùy thời tới đều có thể bắt đầu làm việc.
Vẻ mặt Lục Nhiên cứng đờ.
Nhìn biểu cảm của Tô Duyệt, liền biết cô đang suy nghĩ cái gì.
Có câu nói rất hay, chỉ có trâu mệt chết, không có ruộng cày xấu.
Coi như sau này anh chỉ thao tiểu huyệt của một mình cô, cũng rất khó thỏa mãn nhu cầu làm công của cô a.
0 bình luận