Mỗi Ngày đều Bị Gang Bang (Np)
Tựu Tưởng Cật Nhục Nhục
Chương 9
Đúng lúc này, chuông báo thức bên trong phòng cách vách vang lên, đèn bị mở ra.
Tô Duyệt cảm thấy ánh đèn có chút chói mắt, nhíu mày mở mắt ra.
Chỉ thấy nhân viên công tác đi tới chỗ cô.
“Cô Tô, một giờ đã đến. Xin hỏi, còn tiếp tục sao?” Người vừa tới lên tiếng dò hỏi.
Tô Duyệt cảm thấy những bộ phận trên cơ thể mình vẫn đang run rẩy, đặc biệt là hạt le, giống như sinh ra mạch đập, nhảy lên kịch liệt.
Ba lần cao trào liên tiếp, lần cao trào cuối cùng tới quá mức mãnh liệt, cô cảm thấy giờ phút này mình ăn có chút no rồi.
Đúng vậy, ăn no rồi.
Thân thể trống rỗng, ở trong một giờ vừa rồi đã đạt được sự thỏa mãn vui sướиɠ.
“Hôm nay liền đến đây thôi.” Tô Duyệt nói.
Cũng không biết hạt le của cô còn đang nhảy như là mạch đập, khi nào mới có thể bình phục lại.
Dưới tình huống như vậy, cô không xác định chính mình còn có thể tiếp nhận một căn côn ŧᏂịŧ thao cắm hay không.
Ít nhất, cô phải nghỉ ngơi một chút, hoãn khẩu khí lại nói.
“Được.” Nhân viên công tác trả lời một câu.
Lập tức mở cơ quan trên tường ra.
Sau đó đỡ Tô Duyệt xuống giường.
Ở vách tường đối diện, Lục Nhiên thấy thế, trong lòng nhẹ nhàng thở ra.
Tranh thủ thời gian mặc quần áo, rời khỏi phòng nhỏ.
Chờ lát nữa, anh phải cùng Tô Duyệt nói chuyện rõ ràng.
Tô Duyệt bị thao quá hung ác, khi xuống giường suýt chút nữa không thể đứng vững.
May mắn bị nhân viên công tác đỡ.
Tuy nhiên, hành động này lại đưa tới tiếng cười của một cô gái khác trong phòng.
Nhìn thấy cô gái kia nhìn về phía mình, trong miệng còn đang phát ra tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn, Tô Duyệt có chút đỏ mặt.
Là năng lực chịu đựng của cô quá yếu sao?
Cô gái này có thể là tới sớm hơn cô, cũng không biết bị bao nhiêu căn côn ŧᏂịŧ thao cắm qua, nhưng không giống như không thể chịu đựng được.
Nhìn ánh mắt cô gái kia, là đang cười nhạo mình sao?
Này, có lẽ là do chính mình quá lâu không được thao, cho nên mới sẽ như vậy đi.
Sau này cô nhiều đến mấy lần, quen thuộc, có lẽ liền có thể kiên trì càng lâu hơn.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tô Duyệt nhiều chút lực lượng.
Cô cảm ơn nhân viên công tác một câu.
Sau đó, dưới sự hướng dẫn của nhân viên công tác, đi đến một căn phòng khác để tắm rửa.
Nước nóng chảy lên người, Tô Duyệt đỡ vách tường mới có thể đứng ổn.
Chết tiệt, hai người đàn ông kia dùng sức cũng quá mạnh đi.
Đâm đến hai cái đùi của cô như muốn nhũn ra.
Nhưng —— Cũng thao cô rất thoải mái.
Cũng không biết, những khách hàng tới đây tiêu phí, có phải đều là mãnh nam như thế này không...…
Hi vọng...... Đừng đều giống nhau đi.
Nếu không, mỗi lần tới, cô đều chỉ có thể làm một giờ, chẳng phải sẽ kiếm được ít tiền hơn rất nhiều sao?
Đúng vậy, hiện tại Tô Duyệt thực sự yêu thích công việc này.
Đồng thời, quyết tâm sau này phải thường xuyên tới kiêm chức.
Một giờ 300 tệ, trừ bỏ bảy ngày đến kinh nguyệt, dù là một ngày cô chỉ làm một giờ, một tháng cũng có sáu bảy ngàn tệ.
Đây vẫn chỉ là, một ngày chỉ làm một giờ thôi.
Nếu cô cố gắng chút, một ngày kiêm chức bốn giờ.
Trời ạ, một tháng có thể kiếm nhiều ít?
Mấy vạn tệ đi.
Kiên trì làm một hai năm, đủ để cô mua nhà ở thành phố A.
Dù sao cô cũng chỉ có một mình, mua bộ phòng đơn, cũng tốn không quá nhiều tiền.
Nghĩ tới đây, Tô Duyệt bỗng nhiên đối với tương lai của mình, tràn đầy hi vọng.
Sau đó, bỗng nhiên liền cảm thấy chân cũng không mềm nhũn như vậy.
Sau khi đứng thẳng người, cô bắt đầu thò tay thọc sâu vào trong tiểu huyệt.
Mặc dù phần lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong đều chảy ra, nhưng có chút còn lưu lại bên trong.
Ngón tay thon dài thò vào trong lỗ nhỏ, lập tức Tô Duyệt liền mò tới thứ đồ trắng đυ.c kia.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp hiện lên một tia ửng hồng.
Sau đó, Tô Duyệt ngồi xổm xuống, đem vòi sen nhắm thẳng ngay tiểu huyệt của mình.
0 bình luận