Mỗi Ngày đều Bị Gang Bang (Np)

Tựu Tưởng Cật Nhục Nhục

Chương 7

Trải qua sự dạy dỗ cùng giày vò vừa rồi của anh, tiếp theo, bất kể là côn ŧᏂịŧ của ai lại cắm vào bên trong, đều có thể hưởng thụ được kɧoáı ©ảʍ tốt nhất. Nghĩ tới đây, côn ŧᏂịŧ của Lục Nhiên bật lên một chút. Mới vừa rồi côn ŧᏂịŧ còn có chút mềm, lại lần nữa cứng rắn. Nhìn qua tiểu huyệt phấn nộn hình màn thầu trước mắt còn chảy xuống tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình. Hô hấp của Lục Nhiên dừng lại, nhịn không được, lại tới lần nữa. Côn ŧᏂịŧ ấm áp, trực tiếp đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ cọ xát lên trên tiểu huyệt hình màn thầu. Vừa ướŧ áŧ lại trơn trượt. Cửa huyệt phấn nộn phảng phất như đang hô hấp, theo sự đυ.ng chạm của côn ŧᏂịŧ, đóng đóng mở mở. Giống như một cái vòng xoáy nhỏ, tùy thời muốn đem côn ŧᏂịŧ của anh hút vào. Sau hai lần cao trào, Tô Duyệt vẫn như cũ mười phần hưng phấn. Giờ phút này môi huyệt lần nữa bị côn ŧᏂịŧ cọ xát, chỉ cảm thấy sâu bên trong âʍ đa͙σ, bên trong tử ©υиɠ của mình, lại lần nữa có chút ngứa. Đồng thời, cũng chờ mong cảm giác lại lần nữa bị côn ŧᏂịŧ lấp đầy. Hiện tại, sát vách cũng đã thay đổi người đi. Cũng không biết căn côn ŧᏂịŧ này, có lớn có mạnh mẽ như căn vừa rồi hay không. Nghĩ đến chính mình lập tức muốn bị căn côn ŧᏂịŧ thứ hai thao lộng, Tô Duyệt nhịn không được càng thêm hưng phấn lên. Cô không chỉ muốn căn côn ŧᏂịŧ thứ hai, còn muốn căn thứ ba, căn thứ thư...… Muốn đàn ông không ngừng đong đưa eo, dùng côn ŧᏂịŧ giúp cô ngăn ngứa, thao cắm làm cô cao trào không ngừng. Như vậy, cô thật là muốn tính phúc chết...… Nghĩ tới đây, Tô Duyệt không kịp chờ đợi. Lại lần nữa nâng chân lên, cuốn lấy eo người đàn ông đối diện, kéo người đàn ông lại gần tiểu huyệt của mình. Lục Nhiên không có chú ý, sau một cái kêu rên, côn ŧᏂịŧ liền bị lỗ nhỏ của Tô Duyệt hút vào. “Ưʍ.........” Trên trán người đàn ông lại lần nữa nổi lên gân xanh. Lập tức, không dám suy nghĩ nhiều. Ôm lấy hai chân thon dài của Tô Duyệt, ở bên trong tiểu huyệt của Tô Duyệt bắt đầu đâm thọc. Bởi vì có tϊиɧ ɖϊ©h͙ bôi trơn, hơn nữa Tô Duyệt lại triều phun, phun ra không ít nước, lúc này bên trong âʍ đa͙σ của Tô Duyệt rất ướŧ áŧ và trơn trượt. Điều này càng thêm thuận tiện cho Lục Nhiên trừu sáp, lại làm cho côn ŧᏂịŧ của anh càng không dễ dàng bị thịt mềm của Tô Duyệt kẹp lấy. Kɧoáı ©ảʍ tột đỉnh không ngừng đánh thẳng vào thần kinh của Lục Nhiên, từ côn ŧᏂịŧ của anh bắt đầu, lan ra khắp cơ thể anh. Thoải mái, thật sự là quá sướиɠ rồi! Sao lại có tiểu huyệt thao cắm dễ chịu đến thế? Rất muốn vẫn luôn thao cắm, thao cắm đến thiên hoang địa lão, vẫn luôn trầm mê ở bên trong vui sướиɠ như thế này. “A...... Thật tuyệt, anh thao đến...... Thực sướиɠ...... Thực sướиɠ a...... Tiếp tục, thao cắm tôi...... A......” “Cảm giác côn ŧᏂịŧ rất lớn...... Cắm bên trong tôi thật thoải mái...... Ô ô......” “Thao chết tôi đi...... Rất thích...... Rất thích bị anh thao cắm A......” Tô Duyệt kiều mị rêи ɾỉ. Một bên không biết xấu hổ không biết thẹn dâʍ đãиɠ kêu giường, một bên lắc eo của mình. Thậm chí nhấc eo lên, phối hợp tiến công của Lục Nhiên. Lục Nhiên đưa eo về phía trước, cô cũng đưa eo về phía trước. Lục Nhiên rút lui về sau, cô cũng rút lui về sau. Sau đó mỗi lần khi bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hai người giao hợp, đều có thể tiếp xúc càng chặt chẽ hơn. Côn ŧᏂịŧ cũng có thể thao cắm tiểu huyệt càng sâu hơn. Dưới động tác cường độ cao như thế này, mặc dù là tố chất thân thể tốt như Lục Nhiên, mười mấy phút sau, cũng có chút không kiên trì nổi. Nhưng lại không bỏ được tước vũ khí đầu hàng, chỉ có thể đổ mồ hôi đầm đìa, tiếp tục dùng côn ŧᏂịŧ thao cắm Tiểu huyệt của Tô Duyệt. Đồng thời, tiến thêm một bước kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tô Duyệt. Một bàn tay của Lục Nhiên thả lỏng eo của Tô Duyệt, đưa về phía chỗ môi huyệt của cô. Môi huyệt của Tô Duyệt cũng rất đẹp, bên ngoài trắng nõn, bên trong hồng phấn, giống cánh hoa . Lại có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ chà đạp của đàn ông. Lục Nhiên cũng không có lưu tình, vươn ngón tay ra, liền nhanh chóng ma sát. Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt trên môi huyệt, cùng sự phấn kích thoải mái bên trong âʍ đa͙σ, cùng nhau chui lên nửa người trên của Tô Duyệt.
0 bình luận