Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 115: Nguyệt Nga đấu Trác Bộc Dạ
Buổi chiều, đại hội tiếp tục diễn ra, trận đầu tiên là của hai tên Nguyên Anh sơ kì Mạnh Thiên Bản và Lục Thừa Ân. Hai kẻ này trình độ ngang ngửa nhau, nhưng vì Lục Thừa Ân có bảo khí cấp cao hơn, Mạnh Thiên Bản đành ngậm ngùi dừng bước tại đây.
Trận thứ hai Cao Tắc đấu với Lữ Tổ, tên kia vẫn cái lối đánh như mãnh thú ấy, nhào vào bất kể mà điên cuồng công kích, Lữ Tổ khổ không thể nói, tên này là một tu sĩ mộc hệ, liên tục dùng kĩ năng, triệu hồi sâm lâm, dây leo quấn lấy đối thủ rồi từ xa cấu rỉa.
Cao Tắc thì như con dã thú xổng chuồng, cào xé bất cứ thứ gì vướng chân, Lữ Tổ hết đường né tránh bị cào một phát giữa người, bụng bị rạch lòi cả nội tạng ra, hắn vội nhảy xuống đài tuyên bố đầu hàng.
Khán giả ở đây ai cũng trầm trồ trước sức mạnh như hổ sói của Cao Tắc.
Trận thứ ba Thái Phiên đấu với Mặc Vô Tiện, tên kia vẫn một thân áo lụa là, cầm cái quạt giấy tạo bộ dáng ngọc thụ lâm phong công tử hào hoa phong nhã.
Đối diện là Mặc Vô Tiện, một thân áo quần đơn giản gọn nhẹ, cõng trên lưng hộp gỗ điêu khắc tinh xảo. Tiếng chiêng báo hiệu trận đấu bắt đấu, Thái Phiên đã nhìn qua trận Mặc Vô Tiện đánh Nam Cung Bá Kha hôm trước, biết tên này sở trường là ám khí và cơ quan, hắn muốn nắm trước tiên cơ, thân hình loé lên xuất hiện sau lưng Mặc Vô Tiện vung quạt đánh tới.
Mặc Vô Tiện đứng yên tại chỗ, phía sau gót giày hắn bỗng lòi ra hai lưỡi dao bén ngọt, hắn khẽ đánh gót về sau, lưỡi dao theo gót chân đâm về phía hạ bộ của Thái Phiên, thấy đối phương tung đòn hiểm, hắn vội nhảy lùi về sau.
Mặc Vô Tiện quay người, ngay lập tức quăng hai khối cơ quan biến thành liên châu nỏ tự động bắn những mũi tên gió về phía đối thủ, hai tay hắn vung lên, ám khí lũ lượt như mưa bay ra.
Thái Phiên tung quạt phất mạnh, một luồng gió xoáy mang theo hoả chước cuốn lấy ám khí bay qua một bên, hắn tiếp tục vung tay tạo thêm hai lốc xoáy lửa nữa.
Mặc Vô Tiện quăng ba quả cầu chứa mê độc ra, cầu nổ tung, mê độc theo gió xoáy bay ra ngoài, có tu sĩ của Sở quốc vội cản lại, tránh mê độc bay về phía khán giả.
Thái Phiên vung quạt lên, thực hiện lại chiêu cũ, những nan quạt cháy lên, toả ra bao vây lấy Mặc Vô Tiện, người này khẽ bấm vào hộp gỗ phía sau, từ trong hộp nhảy ra một cơ quan hình thù như con nhện tám chân, nó nhảy lên phía trước phun ra thứ tơ kết dính bám lấy các nan quạt, tơ này gặp lửa liền dập tắt.
Thái Phiên nhíu mày, tay bắt ấn, dưới chân xuất hiện hình chiếu chim lửa, hắn há mồm phun lửa, hai tay quăng hoả cầu liên tiếp về phía Mặc Vô Tiện.
Người sau lại ném ra cơ quan, chúng ráp lại thành tấm khiên kiên cố chặn đứng thế lửa, hai ám khí hình trụ bay ra, khi vừa đến gần Thái Phiên thì chúng bung toả hàng ngàn cây kim độc bắn dày đặc, Thái Phiên vận cương khí hộ thể nhưng kim này xuyên cả qua, hắn lấy thân thể ra đỡ, bên trong áo lụa là một kiện pháp khí áo giáp của Thái gia cho hắn, có thể ngăn cản công kích.
Hắn lại từ túi trữ vật lấy ra một cây quạt khác, lần này là thiết phiến, mỗi nan quạt đều là một thanh phi kiếm sắc bén tinh xảo. Đây là một pháp khí cấp Nguyên Anh.
Quạt khẽ vung lên, lốc xoáy hoả diễm điên cuồng bay ra, Mặc Vô Tiện tháo hộp gỗ trên lưng xuống, mở phong ấn, hộp gỗ ngay lập tức lắp ráp biến ảo vô cùng phức tạp, nó nhanh chóng ráp thành hình một con rồng gỗ bay trên không trung, miệng và tứ chi phun ra ám khí như mưa xuống.
Thái Phiên vận hết chân khí, từ thiết phiến bay ra năm vòi rồng lửa cuốn lấy ám khí ngăn trở, các nan thiết phiến tách ra thành chín thanh phi kiếm bủa vây tấn công Mặc Vô Tiện, người này dựa vào thân pháp né tránh, nhưng hắn đã hết đồ chơi, cuối cùng bị một nan quạt cứa vào hông, máu chảy ra đau đớn ngã xuống đài.
Rồng gỗ không người điều khiển cũng trở lại thành hộp cơ quan, Thái Phiên thở hồng hộc, tên Mặc tông này rất khó chơi, nếu hắn không tập kích thành công thì sớm sẽ bị con rồng kia phun ám khí đâm thành con nhím.
Trận này Thái Phiên thắng thảm, Mặc Vô Tiện được đưa xuống trị liệu. Khán giả rất mãn nhãn trước màn so tài vừa rồi, vỗ tay không ngớt.
Trận cuối cùng của ngày hôm nay là công chúa Nguyệt Nga và Trác Bộc Dạ. Nguyệt Nga nhanh chóng đi xuống lôi đài, đối diện là một thanh niên dáng người lùn tẹt, có chõm râu dê, mặt thì trông cực kì hèn mọn, mắt hí, mỏ nhọn, tai dơi. Tên này làm phó quân dưới trướng Võ Kiến Bàn, cũng là một trong những kẻ chó liếm công chúa nhất, nhưng vì ngại mình xấu xí nên không dám đeo đuổi.
“ Trác Bộc Dạ bái kiến công chúa.” Hắn chắp tay cố tỏ ra cung kính, nhưng ánh mắt lại không giấu nổi sự mê mẩn.
Chu Cương Liệt khẽ phẩy tay, tạo ra ảo cảnh Trác Bộc Dạ kiên cường không chịu hàng, muốn chứng minh tài năng với công chúa, Nguyệt Nga vừa đánh vừa giỡn, vần lấy tên lùn này đánh.
Khán giả cũng biết Trác Bộc Dạ không phải đối thủ của tam công chúa, thấy nàng quay tên kia như dế mà đánh khiến họ cười không ngớt.
Bên trong ảo cảnh, Trác Bộc Dạ chả hiểu tại sao khán giả xung quanh chỉ mình mà cười, hừ, ta xấu kệ ta, mắc gì các ngươi cười.
“ Nè nè, Trác tướng quân.” Nguyệt Nga xuất hiện trước mặt hắn, tên lùn này chưa từng đứng gần công chúa như thế, hắn buông cả phòng bị, dù sao cũng phải thua.
“ Công chúa có gì sai bảo, ta sẽ lập tức xuống đài đầu hàng không tốn thời gian của công chúa.” Hắn cúi đầu tính chạy đi.
“ Nè Trác tướng quân, nếu như vậy thì uất ức cho ngươi lắm, hay là, để bổn công chúa tặng ngươi một món quà xem như đền ơn việc ngươi đầu hàng giúp ta thắng nha.” Nàng cúi người nói thầm vào tai hắn. Trác Bộc Dạ như lâng lâng, công chúa lại kề sát tai hắn, hơi thở thơm tho phà vào mặt hắn.
“ Hi sinh để công chúa thắng là vinh dự của mạt tướng, sao có thể đòi đền ơn.... ơn....” Hắn chính khí đường đường tính đầu hàng thì bỗng cả người cứng đờ, há hốc mồm, mắt mở to hết cỡ.
Trước mắt hắn, công chúa Nguyệt Nga đang từ từ kéo dây đai lưng, trút từng món quần áo trên người ra. Tên lùn hoàn toàn á khẩu đứng như trời trồng không biết làm gì, đến khi nàng cởi nốt áo yếm và quần lót, phô bày thân thể trần truồng trước mặt, hắn mới lắp bắp.
“ Công... công chúa... người làm... gì vậy...?”
“ Đây là phần thưởng dành cho ngươi, đền bù chuyện ngươi đầu hàng vì ta.” Nàng thản nhiên nói.
Trác Bộc Dạ vẫn đứng như tượng, nàng tiến tới gần tên này chỉ lùn tới ngực nàng, khẽ ôm lấy hắn, đưa cặp vú to đung đưa cạ vào mặt hắn. Tên lùn lúc này mới bừng tỉnh.
“ Công chúa, tôi không thể thất lễ, ngoài kia có hàng vạn người đang nhìn, hãy mặc y phục vào.”
“ Yên tâm, sư phụ ta đã dựng ảo cảnh, trong mắt họ ta và ngươi vẫn đang chiến đấu, ngươi an tâm hưởng thụ đi, chỉ có một lần, ngươi không tận hưởng là mất đó.”
Trác Bộc Dạ như được bơm tiết gà, hắn vùi đầu vào cặp vú sữa mà liếm láp bú mút, tay thì đưa xuống bóp lấy cặp mông đầy đặn. Nhiều người nghe nói hắn yêu thầm công chúa đều chê hắn cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên Nga, hôm nay hắn đã ăn được rồi, có chết cũng cam lòng.
Tên lùn hít hà hương thơm da thịt nàng, bú lấy núm vú, bóp bên còn lại nhào nặn đủ loại hình thù. Xong xuôi hắn liếm hết cơ thể nàng, từ tay, chân, ngón chân, cổ, mặt. Nguyệt Nga không ngại cùng hắn nút lưỡi, trao cho tên miệng chuột này nụ hôn say đắm, cháo lưỡi nhau đã đời.
Trác Bộc Dạ được hôn công chúa, lâng lâng như trên mây, hắn úp mặt vào mông đít nàng, hít hà hương thơm, Nguyệt Nga nằm xuống sân, hai đùi dang rộng, khoe hết cái huyệt dâm thần thánh.
“ Công chúa, người đẹp quá, ta thật có phúc quá, dù có chết ngay lúc này ta cũng mãn nguyện.” Hắn run run quỳ xuống, nơi tư mật của công chúa đang khoe ra trước mắt hắn.
Mu lồn nàng cao ngất, đùm lông lồn được tỉa tót gọn gàng, mép môi hồng khép lại, có vài giọt nước rỉ ra, hắn chạm vào mép thịt, vạch nhẹ ra, bên trong là động huyệt mà bất cứ nam nhân nào cũng mơ ước, hột le săn cứng ở trên.
Tên lùn không còn biết gì nữa, há mồm vùi vào háng công chúa mà húp sộp soạp, hắn bú liếm cái lỗ lồn ngon lành của nàng, húp sạch nước dâm nàng tiết ra. Nguyệt Nga lần đầu để nam nhân khác ngoài sư phụ bú lồn kích thích vô cùng.
“ Đúng rồi, bú đi, chọc lưỡi vào vét lồn ta đi, sướng quá, lưỡi ngươi dài quá, ta thích lắm, nút hột le nữa, đúng rồi... a... sướng... ngươi bú lồn giỏi quá... “
Nghe công chúa rên rỉ dâm đãng như vậy, Trác Bộc Dạ nứng hơn nữa, bú càng nhiệt hơn, phía dưới hắn đã nứng cứng ngắc đội lên một cái lều cao.
Sau khi nàng cao trào, tên lùn uống sạch dâm thủy, thoả mãn đứng dậy. Nguyệt Nga nắm lấy lưng quần hắn kéo xuống, con cặc được giải thoát bật ra đánh lên mặt nàng. Công chúa mắt sáng rỡ, tên này tuy lùn xấu xí, nhưng con cặc là vô cùng khủng bố, to dài gân guốc, chỉ thua sư phụ nàng chút ít.
Nàng không hề ngần ngại, há miệng ra ngậm lấy con cặc đen thui hôi hám vào mà bú liếm.
“ A... công chúa, công chúa đang bú cặc cho ta, ta có nằm mơ không? Trời ơi, sung sướng quá.” Tên lùn không ngờ công chúa lại dâm đãng đến thế, nàng liếm láp quy đầu, sục mạnh thân cặc, lại ngậm cả con cặc vào mà bú chùn chụt, chỉ lát sau, tên này đã chịu không nổi mà đầu hàng, tinh trùng bắn xối xả vào miệng Nguyệt Nga.
Nàng thoải mái uống hết, còn cố ngậm quy đầu của hắn nút cho sạch sẽ. Nàng còn bắt chước Hi Nguyệt, kêu tên lùn quỳ xuống, nàng vạch lồn ra đái xè xè vào miệng hắn, Trác Bộc Dạ hạnh phúc nuốt xuống từng ngụm nước đái của công chúa không bỏ sót giọt nào.
“ Sao, thích phần thưởng này chứ.” Nàng nhìn tên lùn cười.
“ Mạt tướng có mơ cũng không dám nghĩ đến sẽ đuợc công chúa bú cặc, còn đái vào miệng cho ta uống, bây giờ dù có tan xương nát thịt cũng cam lòng.”
“ Tốt, vậy chuẩn bị, ta sẽ đánh ngươi rơi đài.” Nàng đứng dậy mặc lại quần áo chỉnh tề.
Tên lùn vội vâng dạ làm theo, hắn trong bụng mừng thầm, hôm nay đã bú được lồn cô ta rồi, tương lai tìm cô ta đòi địt luôn chắc là sẽ được, công chúa mà mình nghĩ cao quý thánh khiết hoá ra cũng chỉ là con đĩ dâm đãng rẻ tiền như thế.
Chu Cương Liệt giải trừ ảo cảnh, Nguyệt Nga ngay lập tức vung một tát, tên lùn răng bay đầy đất văng ra ngoài. Chu Cương Liệt nhanh chóng vung tay xoá kí ức của tên lùn. Trác Bộc Dạ nằm ngơ ngác, hắn không còn nhớ gì về việc vừa rồi nữa, tiu nghỉu ngồi dậy đi vào trong.
Trận này Nguyệt Nga chiến thắng. Vòng 16 tuyển thủ cũng kết thúc, thí sinh tiếp tục nghỉ một ngày rồi đánh tứ kết.
0 bình luận