Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 112: Hi Nguyệt đấu Trương Bất Bại
Buổi chiều, ba trận đấu tiếp theo nhanh chóng diễn ra, vì các cặp đấu có sự chênh lệch về tu vi nên thắng thua cũng rất nhanh phân rõ.
Trận cuối cùng của vòng này là Hi Nguyệt đấu với Trương Bất Bại. Cô nàng lãnh diễm lạnh lùng trần truồng từ từ đi xuống võ đài, phía bên kia, Trương Bất Bại cũng nhanh nhảu bước ra.
Đây là một tên béo múp míp, bụng phệ ra, dáng đi ục ịch, khuôn mặt hơi có vẻ đê tiện, râu cá trê, hắn là một tán tu ở nước khác đến, không có danh tiếng gì, tu vi cũng chỉ là Nguyên Anh sơ kì.
Lúc nãy trên đài biết được tu vi của đối thủ, Hi Nguyệt hừ lạnh tính sẽ đánh nhanh gọn lẹ, nhưng khi Chu Cương Liệt thấy điểm dâm dục trên đầu nàng đã vượt qua 80, hắn cười dâm thì thầm nhỏ vào tai nàng, Hi Nguyệt nghe sư phụ nói, hơi run lên, không phải vì nàng sợ, mà là nội tâm có gì đó hưng phấn, nàng gật đầu đồng ý.
Điểm dâm dục đạt 50 là có thể làm tình, 60 sẽ chịu làm theo ý thích nói những câu dâm đãng tục tĩu, 70 là mốc để làm những chuyện như phô dâm làm tình ngoài trời hoặc khoả thân nơi công cộng, 80 là mức để có thể chấp nhận cho người khác thấy mình khoả thân thậm chí cho phép sờ mó, nếu đạt 85 sẽ chấp nhận cho phép người khác ngoài kí chủ làm tình, 90 có thể chơi tập thể, và 100 max điểm thì kiểu gì cũng chấp nhận chơi. Đây là lời Yêu Dục từng nói.
Trên đài, Trương Bất Bại hơi run, hắn nhớ đến vòng loại một mình Hi Nguyệt làm gỏi hơn chục tên trong nháy mắt, tuy hắn rất mê sắc đẹp của nàng, nhưng phải giữ mạng nha, hắn tên Trương Bất Bại nhưng tâm địa nhát gan, định bụng sẽ nhanh chóng đầu hàng khỏi mất công chịu đau đớn.
Tiếng chiêng vang lên, tên mập thủ thế, thân hình tròn quay trầm xuống, bày ra hộ thân cương khí. Hi Nguyệt vẫn đứng yên nhìn hắn, ánh mắt không biểu cảm gì.
Khán giả khi biết tu vi của Trương Bất Bại, ai nấy đều bĩu môi chê bai, với cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ hiện tại, Hi Nguyệt dễ dàng đánh tên mập này bay ra ngoài.
Hi Nguyệt bắt đầu động, nàng vung tay như tiên nữ hạ phàm thướt tha bay đến, đánh vào hộ thân của Trương Bất Bại, khi mọi người nghĩ tên mập này tiêu rồi thì ai nấy đều bất ngờ, tên kia vẫn đứng vững như thành đồng, hộ tráo cương khí bao bọc quanh người chỉ hơi loé lên rồi bình thường trở lại.
Hi Nguyệt nhíu mày, liên tục đánh chưởng về phía hắn, đòn đánh ầm ầm va vào lớp vỏ phòng hộ, nhưng nó vẫn kiên cường vững chắc. Khán giả ồ lên kinh ngạc, tên này lại có kĩ năng phòng thủ khủng như vậy, có thể vượt hai cấp ngăn đòn của Nguyên Anh hậu kỳ.
Thái Phiên thì ngồi thẳng lưng, hắn rất vui sướng khi Hi Nguyệt gặp bất lợi.
“ Hừ, xem ngươi núp trong mai rùa được bao lâu.” Hi Nguyệt bực mình rút kiếm ra, từng luồng kiếm khí băng hàn chém về phía Trương Bất Bại, nhưng chỉ để lại vài vệt trắng trên vách chắn, Hi Nguyệt điên cuồng chém tiếp. Khán giả vỗ tay ầm trời, đây là trận chiến một công một thủ rất đặc sắc.
Trương Bất Bại nhìn xung quanh ngơ ngác, bọn họ đang hò reo cỗ vũ cái gì nha, nàng và hắn vẫn chưa đánh mà, từ khi hắn bật cương khí hộ thể, Hi Nguyệt cứ đứng yên nhìn hắn không động đậy, khán giả xung quanh thì như điên gào thét cỗ vũ hắn.
Đang lúc tên mập còn đang hoang mang, Hi Nguyệt bỗng đi tới, xuất hiện ngay trước mặt hắn. Trương Bất Bại run lên, sợ nàng cho một kiếm chết tươi, vội giơ tay.
“ Hi Nguyệt tiên tử xin giờ cao đánh khẽ, ta đầu....” Hắn chưa kịp nói hết câu, mồm đã há to á khẩu, mắt mập híp lại cũng trợn trừng mở to.
Hắn đang thấy cái gì? Trời ơi, đây là ảo giác do Hi Nguyệt tạo ra có đúng không? Đối phó với hắn còn cần ảo giác làm gì?
Trước mắt tên mập, Hi Nguyệt tiên tử vốn cao ngạo lạnh lùng băng giá lại đang hoàn toàn khoả thân, cơ thể nàng trắng bóc, mái tóc dài xoã sau lưng, khuôn mặt nhìn hắn đầy phức tạp, cặp vú to tròn căng với hai đầu núm vú chìa ra, eo thon thả một vòng tay ôm hết, mông nàng săn chắc, cặp chân dài ngọc ngà, đặc biệt là âm hộ nàng, cái mu lồn múp rụp không có một sợi lông, trắng tươi mơn mởn.
Hắn đưa tay dụi mắt, lắc lắc đầu, tư thế phòng thủ cũng không còn quan trọng nữa, nhìn trân trối cái thân hình nữ thần trước mặt.
“ Hi... Hi Nguyệt tiên tử, xin giải trừ ảo giác... tôi không muốn khinh nhờn tiên tử.” Hắn lắp bắp nói, miệng nuốt ực ngụm nước bọt.
Hi Nguyệt nở nụ cười tươi, nụ cười mà hắn chưa từng thấy ở vị tiên tử lãnh diễm băng lạnh này.
“ Đây không phải ảo cảnh.” Nàng mở miệng nói.
Không phải ải cảnh? Là thật? Hi Nguyệt tiên tử lại ở trước mặt hắn khoả thân khoe hết thân thể?
“ Tiên tử đừng đùa... tôi đầu hàng là được mà... đừng trêu chọc tôi.”
Hi Nguyệt mỉm cười tiến tới sát người Trương Bất Bại, nắm bàn tay như nải chuối của hắn.
“ Ta biết ngươi sẽ đầu hàng, nhưng như vậy sẽ thiệt thòi cho ngươi quá, dù sao cũng cố gắng đến được đây, hay là... để ta bù đắp một xíu cho ngươi nha.”
Nàng kề miệng thơm sát tai hắn thỏ thẻ, Trương Bất Bại đê mê hít hà mùi nữ nhân sát người mình. “ Đầu hàng để tiên tử vào vòng trong là vinh dự của tôi, sao mà dám đòi bù đắp, hơn nữa được thấy tiên tử như thế này, tôi chết cũng cam lòng rồi.”
“ Ngươi yên tâm, sư phụ của ta đã bày ra trận pháp, bên ngoài vẫn đang thấy chúng ta giao đấu với nhau, không hề thấy cảnh tượng thật đâu.” Nàng cầm bàn tay hắn, đặt lên đùi mình.
“ Ngươi không muốn chạm vào ta một chút sao?”
Nghe tiên tử nói như vậy, Trương Bất Bại nào còn giữ được nữa, hắn bất chấp, dù là bẫy cũng phải làm.
Hắn xoay người lại ôm lấy Hi Nguyệt, cảm nhận làn da thịt mát lạnh của nàng, hắn sờ đùi, ôm eo nàng, Hi Nguyệt cũng vô tư để tên mập này ôm ấp sờ mó.
Hắn bóp cặp vú sữa của nàng, nhào nặn vân vê, cúi mặt xuống úp vào khe ngực hít hà mùi thơm, rồi há miệng mà mút lấy đầu ti.
Chưa đã, hắn hấp tấp quỳ xuống, mặt đối diện với hạ thân của nàng, vùi đầu vào vùng tam giác mà hít lấy hít để như tên nghiện thèm thuốc.
Hắn lật Hi Nguyệt quay lại, rồi úp mặt vào khe đít cong lên của nàng, hắn muốn ngửi toàn bộ những vùng nhạy cảm của tiên tử.
Hi Nguyệt cười, nằm dạng háng ra giữa lôi đài, khoe hết cái mu lồn bạch hổ cho tên mập xấu xí này xem.
Trương Bất Bại như máu chó nhập, hắn há miệng đớp cả cái gò mu trụi lủi vào miệng, rồi vạch mép lồn nàng ra. Trời ơi đây là cái lồn của Hi Nguyệt tiên tử lạnh lùng vô song sao, hắn như đói như khát mà há miệng bú liếm, nút lỗ lồn nàng chùn chụt, thò lưỡi vào âm đạo mà chọc ngoáy.
“ A... ư...đúng rồi... bú lồn ta đi... sướng lắm.” Hi Nguyệt ghì chặt đầu hắn vào lồn mình, Trương Bất Bại nghe tiên tử rên càng bú nhiệt tình hơn, hắn húp soàm soạp nước dâm nàng rỉ ra, khi Hi Nguyệt đạt cao trào, âm tinh phun ra như suối, hắn đều nuốt hết.
“ Ực... nước lồn của tiên tử thật ngon ngọt, là mĩ vị ngon nhất tôi từng ăn.” Tên mập liếm mép thèm thuồng.
“ Ta không cho ngươi chơi được, nhưng sẽ cho ngươi thêm một món quà.” Hi Nguyệt đứng lên, nhìn thẳng hắn.
Tên mập có hơi tiếc vì không đụ được tiên tử, nhưng có thể nhìn thấy nàng khoả thân, được liếm lấy cơ thể, bú lồn nàng, húp dâm thủy của nàng hắn đã thỏa mãn lắm rồi.
Hi Nguyệt bắt hắn ngồi bệt xuống, há to mồm ra, nàng thì đứng chìa cái lồn sát vào miệng hắn, vạch lồn ra, lỗ đái nở rộng, từ bên trong nước đái xè xè chảy ra. Trời ơi, tiên tử còn ban cho hắn nước đái nữa, Trương Bất Bại xúc động, sợ làm rơi vãi thứ nước thần thánh này, hắn há miệng thật to ngậm lấy cả cái lồn nàng, ừng ực uống hết nước tiểu nàng đái ra.
Khi nước đã ngừng chảy hắn liếm mép buông ra, Hi Nguyệt lại ra lệnh hắn bú lồn mình lần nữa cho sạch sẽ, tên mập vui mừng làm theo.
Đây là trải nghiệm mà cả đời hắn sẽ không bao giờ quên, được tiên tử cao cao tại thượng cho uống nước lồn nước đái, ai trên đời có diễm phúc như hắn.
Hi Nguyệt liếc nhìn Thái Phiên trên kia đầy căm ghét, “ Hừ, ta thà để một tên mập xấu xí bẩn thỉu bú lồn ta chứ ta không cho ngươi.”
Nàng đứng dậy trở về vị trí, nhìn Trương Bất Bại vẫn còn đê mê nói lớn,” Hưởng thụ xong rồi, chuẩn bị đi, ta sẽ đánh ngươi văng xuống sân.”
“ Vâng, tiên tử.” Hắn tập trung vận cương khí. Ở ngoài, khán giả vẫn đang say sưa cỗ vũ, không ngờ tên mập này lại chống đỡ được Hi Nguyệt tận nửa canh giờ chưa hề hấn gì, không ai biết cuộc chiến nãy giờ là do Chu Cương Liệt ở trên bày ra.
Mộng Vân há hốc mồm vì nàng thấy là cảnh thật, Hi Nguyệt lại để cho tên mập xấu xí bẩn bựa kia bú liếm khắp người, còn đái cho hắn uống nữa, cô nàng tiên tử này còn giống con đĩ hơn cả con đĩ hàng thật như nàng.
Nguyệt Nga gật gù khen ngợi, “ Sư tỷ quả thật rất biết chơi nha, lần sau ta cũng phải học hỏi.”
Ân Tử Bình và Mạt Ly gật đầu đồng ý. Chu Cương Liệt phất tay giải trừ đi ảo cảnh, cùng lúc đó Hi Nguyệt xông đến đánh một chưởng vào hộ tráo, lồng năng lượng lập tức răng rắc vỡ vụn, Trương Bất Bại thân mập lăn quay xuống đài.
Khán giả ồ lên nuối tiếc, tên mập này đã rất cố gắng, nhưng xác rùa nằm yên chờ đánh thì bại là đương nhiên, họ vỗ tay khích lệ cho kẻ bại trận này.
Chu Cương Liệt khẽ búng tay, một luồng sáng bay vào đầu Trương Bất Bại, xoá đi phần kí ức vừa rồi. Tên mập ngơ ngác nhìn quanh, hắn giờ chỉ nhớ mình lên đài thủ thế rồi bị đánh xuống thôi, không còn chút kí ức nào về chuyện bú lồn tiên tử nữa.
Hắn làm vậy để chắc ăn, sau này không khéo tên mập này lại đi tự hào rêu rao bản thân từng uống nước lồn Hi Nguyệt thì lại rắc rối.
Hi Nguyệt quay trở về vị trí, “ Sư phụ, con làm tốt không?”
“ Rất tốt, đúng là đồ đệ ngoan, vừa dâm đãng vừa giỏi giang.” Hắn vỗ mông cô đồ đệ khen ngợi. Hi Nguyệt tự hào vì được sư phụ khen, cười tươi rói.
Trận đấu này cũng đã kết thúc vòng 32 tu sĩ, kế tiếp sẽ nghỉ ngơi một ngày để các tu sĩ chuẩn bị vào vòng 16 tuyển thủ.
0 bình luận