Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 108: Vòng đấu tiếp theo
Các tu sĩ lần lượt đi lên bốc thăm, sau đó đưa cho vị thái giám bên cạnh ghi chép.
Vị thái giám này sau nó cất giọng vịt đực hô lớn, toàn trường đều im lặng nghe cho rõ.
“ Các cặp đấu đã có, Hướng Bá Long đấu Xích Mi, Triệu Thành Chú đấu Tống Trường Cơ, Thái Phiên đấu Đặng Khôi, Khương Nguyệt Nga đấu Phàn Thi, A Khắc Thiên Kiều đấu Mã Vịnh, Ân Tử Bình đấu Lý Phiên Phiên, Hàn Quốc Cựu đấu Đổng Hổ, Cao Tắc đấu Mộng Vân, Hi Nguyệt đấu Trương Bất Bại, Nam Cung Bá Kha đấu Mặc Vô Tiện,.....”
Từng cái tên được xướng lên, nghe tới đâu khán giả xôn xao đến đó, 32 người trên đài cũng ngó nghiêng nhau, có người vui sướng vì đối thủ dễ chơi, có kẻ thở dài vì gặp ngay thiên kiêu khó nhằn.
“Vòng 32 tuyển thủ sẽ diễn ra trong hai ngày, cặp đấu đầu tiên ra sân là A Khắc Thiên Kiều và Mã Vịnh. Những tu sĩ còn lại đi về phía chỗ ngồi chờ đợi.” Thái giám nói thêm.
Chỉ còn hai người đứng trên lôi đài, những người khác lui xuống ngồi xem, Hi Nguyệt và Nguyệt Nga nắm tay nhau về chỗ Chu Cương Liệt, Ân Tử Bình đi bên cạnh, Đặng Khôi thì đang ỉu xìu lo lắng, hắn bốc trúng đấu với Thái Phiên, ai mà không biết Thái Phiên đáng sợ cỡ nào, là một trong các thiên kiêu trẻ tuổi hàng đầu, hắn chỉ mới đột phá Nguyên Anh trung kì mấy ngày, làm sao đánh lại.
Chu Cương Liệt nhìn hai đồ đệ hỏi. “ Sao? Có lo lắng gì không?”
Nguyệt Nga cười tươi, “ Đối thủ của con là Phàn Thi, người này là tu sĩ phục vụ trong quân đội nước Sở, rất có thiên phú, nhưng con từng giao đấu với hắn rồi, hắn trước đó không phải là đối thủ của con, bây giờ lại càng không.”
Hi Nguyệt thở dài, “ Tiếc là con không bốc trúng ai trong bốn nhà kia, Trương Bất Bại này con chưa nghe danh gặp mặt bao giờ.”
“ Yên tâm, vào vòng trong chắc chắn con sẽ gặp được chúng, đừng đánh hết sức, giữ lại hậu chiêu về sau gây cho chúng sự bất ngờ.” Chu Cương Liệt dặn dò.
“ Vâng, sư phụ.” Hai nàng gật đầu ngoan ngoãn.
Bên kia, Ân Tử Bình đang phải an ủi đạo lữ của mình, gặp phải Thái Phiên thì hắn phải dừng bước ở đây rồi.
“ Chà, cô nàng kia có thân hình ngon vậy.” Chu Cương Liệt chăm chú nhìn dưới lôi đài, hắn chả hứng thú xem trẻ con đánh nhau, hắn hoàn toàn bị hút vào cơ thể của A Khắc Thiên Kiều, nàng này ăn mặc rất táo bạo, vải trên người chỉ đủ che bộ phận nhạy cảm, làn da ngăm trơn bóng săn chắc lộ ra hoàn toàn.
Không chỉ hắn, các nam nhân khán giả ai nấy đều hú hét cỗ vũ mĩ nhân này, mà cũng không cần ai cỗ vũ, A Khắc Thiên Kiều đang đè đối thủ của mình ra đánh, người tên Mã Vịnh kia khổ sở chống đỡ, nữ nhân này cả pháp lực và thể lực đều kinh khủng, dính một cước của nàng làm hắn gãy mấy cái xương sườn.
Cặp chân dài miên man liên tục tung cước, từng làn gió xoáy sinh ra như lưỡi dao sắc bén chém tới, Mã Vịnh thân thể tả tơi vội nhảy xuống dưới sân chấp nhận đầu hàng. A Khắc Thiên Kiều vào vòng trong.
Khán giả vỗ tay vang dội, mĩ nữ có thân hình bốc lửa này vừa đẹp vừa mạnh, ai nấy đều mê say. Chu Cương Liệt nhìn cô nàng dưới sân, cười đầy dâm tà. Hi Nguyệt thì nhíu mày ghét bỏ.
“ Cặp đấu tiếp theo, Triệu Thành Chú và Tống Trường Cơ.” Thái giám gõ chiêng hô to.
Hai nam tử bước lên võ đài, Triệu Thành Chú ăn mặc như đạo sĩ, áo ngoài xanh dương thêu bát quái, tay cầm thanh kiếm gỗ đào, mặt mũi khá sáng lạn. Tống Trường Cơ chính là thanh niên áo màu ngọc bích cầm song kiếm, hắn mặt mày tuấn tú khiến nhiều phái nữ trên sân reo hò hú hét.
Tiếng chiêng tiếp theo gõ xuống, hai người thủ thế, dưới chân Triệu Thành Chú xuất hiện ấn ký hình bát quái, thân hình hắn theo mỗi lần ấn ký sáng lên lại xuất hiện ở một nơi khác, như dịch chuyển tức thời, kiếm gỗ trên tay vung ra, chém về phía trước. Tống Trường Cơ nâng song kiếm đón đỡ, chân thể hiện bộ pháp không hề kém cạnh, trên sân để lại tàn ảnh, hai đối thủ đều có sở trường tốc độ va chạm nhau, tiếng vũ khí leng keng vang lên.
Nháy mắt, Tống Trường Cơ bỗng cứng đờ, xung quanh hắn một trận pháp thái cực sáng lên, Triệu Thành Chú đã lợi dụng lúc giao đấu âm thầm bày trận, hắn đạp phi kiếm đứng lên cao, phía sau xuất hiện bảy thanh kiếm gỗ đào xếp thành Thất Tinh đồng loạt ghim xuống.
Tống Trường Cơ vận chân khí, một lớp hộ thể như đá cứng xuất hiện chống đỡ bảy thanh kiếm, vừa phá được đòn, hắn nhanh chóng vung tay, từ trên trời ngưng tụ một cơn mưa thiên thạch hướng Triệu Thành Chú rơi xuống.
Đạo sĩ này dựa vào thân pháp né tránh, khi hắn vừa nhảy khỏi trận thiên thạch, phía sau bỗng nghe tiếng xé gió, theo bản năng hắn rụt cổ xuống, hai thanh kiếm xẹt qua đứt mấy sợi tóc, tập kích thất bại, Tống Trường Cơ nhảy lùi về. Hai người lom lom nhìn nhau.
Trên khán đài và cả ngoài màn hình chiếu bên ngoài, khán giả hô hào vang lừng, đây là đẳng cấp của hai tu sĩ thiên kiêu đấu nhau, vô cùng kịch tính.
Triệu Thành Chú niệm chú ngữ, sau lưng xuất hiện dị tượng bát quái, thân thể loé lên tiếp cận đối thủ, Tống Trường Cơ đặt kiếm vào trong bao ở thắt lưng, nắm chặt chuôi kiếm cúi người thủ thế.
Xoẹt, hai người cùng phát lực lướt qua nhau, kiếm của Tống Trường Cơ rút khỏi vỏ, kiếm gỗ của Triệu Thành Chú gãy làm hai khúc rơi xuống.
Đạo sĩ trẻ nhìn kiếm gãy trong tay, bước xuống đài, chắp tay, “ Tống huynh thực lực hơn người, ta cam bái hạ phong, xin chịu thua.”
Tống Trường Cơ cũng tra kiếm vào vỏ, chắp tay trả lễ, “ Cảm ơn Triệu huynh.”
Trận này Tống Trường Cơ thắng vào vòng trong. Khán giả vỗ tay ầm ầm, rất cảm phục tình thần thượng võ của hai thiên tài.
“ Trận kế tiếp, Khương Nguyệt Nga và Phàn Thi.” Tiếng chiêng vang lên.
“ A, tới con rồi, nhanh lên sư phụ.” Khương Nguyệt Nga đang ngồi trên người Chu Cương Liệt nhấp nhô, con cặc to lớn cắm ngậm trong lồn nàng, nghe thấy tới lượt mình nàng vội hối thúc, hắn cũng biết ý, nắm lấy eo nàng rồi tăng tốc độ, từng tiếng bành bạch nhanh như máy khâu, nửa phút sau hắn gồng mình bắn vào tử cung nàng, Nguyệt Nga cũng cao trào thêm lần nữa.
Trên võ đài Phàn Thi đã đứng chờ, nhìn quanh quất tìm đối thủ, Nguyệt Nga không có thời gian mặc đồ, cứ để tồng ngồng trần truồng chạy lên.
Mỗi bước nàng đi thì dưới lồn lại nhiễu nước xuống, cặp vú lắc lư. Phàn Thi nhìn thấy công chúa, vội chắp tay chào.
“ Mạt tướng Phàn Thi, xin đắc tội.” Nói rồi hắn nâng đao thủ thế.
Nguyệt Nga thì khẽ gật đầu không nói, tiếng chiêng vang lên, Phàn Thi nhanh chóng vung đao, từng luồng đao mang hình bán nguyệt bay về phía nàng, dưới chân công chúa nở rộ hoa sen, thân pháp Bộ Bộ Sinh Liên triển khai, nàng dễ dàng lách người né tránh, đao mang lướt qua người, thậm chí có lưỡi đao còn bay sát núm vú đang săn cứng của nàng.
Phàn Thi vận chân khí vào đao, vung lên xoay trên không trung, liên hoàn chém về phía Nguyệt Nga, đòn đao nặng nề, khó mà chính diện dỡ được, nàng tung thất thải chưởng về phía chân của Phàn Thi muốn phá đi trụ cột của hắn.
Tên này nhảy lên cao, rồi từ trên không lấy đà trảm xuống, Nguyệt Nga ngửa người lùi về sau, né được đường đao trong sát na, mũi đao thậm chí còn chạm nhẹ vào đùm lông lồn của nàng.
Khán giả trong sân thì chỉ thấy công chúa điệu nghệ né tránh hết đòn của Phàn Thi, đâu ai biết nàng vừa bị hắn chém rơi mấy sợi lông lồn.
Nàng nhanh chóng bật về trước dùng chân đạp chặt đao xuống đất, Phàn Thi không thể rút đao về, vội buông tay nhảy lùi, tay vung chưởng phong. Công chúa cũng không bỏ lỡ thời cơ, lách người né qua rồi chốc lát xuất hiện sau lưng, nàng khẽ phát lực đẩy, Phàn Thi mất hết chỗ dựa bị đánh bay khỏi đài.
Nguyệt Nga lộn một vòng tiếp đất rất ngoạn mục, từ dưới lỗ lồn bị động khiến tinh dịch và dâm thủy chảy ra, dọc theo đùi nàng ướt cả chân.
Trận này Khương Nguyệt Nga thắng, vào vòng trong. Nàng chống nạnh trần truồng, hông hơi hếch lên để cái mu lồn múp rụp chìa về trước, cười đắc thắng nhìn Sở Vương.
Trên đài cao Sở Vương Khương Lộc cũng hết biết nói gì với cô con gái ngỗ ngược này, lắc đầu ngao ngán.
Nàng thì trở lại chỗ ngồi, được sư phụ khen thưởng tiếp một trận địt cả hai lỗ.
0 bình luận