Chương 105: Vòng loại

Chu Cương Liệt mua cho Mạt Ly một đống đồ ăn, cô bé vui vẻ ngồi nhóp nhép ngon lành. Ở khán đài đối diện, Thái Phiên, Hướng Bá Long, A Khắc Thiên Kiều, Hàn Quốc Cựu ngồi cạnh nhau, phía sau ngồi bốn người hộ đạo đẳng cấp Hoá Thần trung đến hậu kỳ. Thái Phiên phe phẩy quạt trong tay, nhìn Hi Nguyệt ánh mắt không hề giấu giếm sự tham lam. A Khắc Thiên Kiều ngó qua, cẩn thận hỏi, “ Hi Nguyệt lại thân mật với công chúa Nguyệt Nga như vậy? Sở Vương sẽ không ra mặt bảo vệ nàng ta chứ?” Hàn Quốc Cựu ánh mắt thâm độc, “ Sẽ không, ta thăm dò được công chúa này không cam lòng bị gả đi nên tìm kẻ kia muốn hắn chỉ giáo, bởi vậy mới thân với Hi Nguyệt, Sở Vương sẽ không vì một tên Tán Tiên sơ kì không lai lịch mà đi đắc tội với bốn thế lực tu sĩ như chúng ta.” “ Để ta lấy hạng nhất, thu cả Công chúa lẫn Hi Nguyệt kia lên giường thì mọi chuyện dễ thôi.” Thái Phiên cười dâm trả lời. “ Các ngươi đã liên hệ về gia tộc và môn phái chưa? Đừng để lật thuyền trong mương.” Hắn quay sang hỏi. “ Yên tâm, đã chuẩn bị xong xuôi, khi đại hội kết thúc nếu thuận lợi thu lấy Hi Nguyệt thì không cần họ ra tay, nếu Tán Tiên kia không biết điều thì mới xuất thủ trấn sát.” Hướng Bá Long lạnh lùng đáp. “ Lần này Hi Nguyệt có chạy đằng trời, ta đã chuẩn bị một món quà cho nàng, để nàng thấy tu chân giới này tàn độc như nào, khi đó sẽ tự mà biết quỳ xuống hầu hạ ta thôi.” Thái Phiên ngửa cổ cười lớn, cạn ly với bốn đồng bạn. Một góc khán đài nào đó, có một nam tử tuấn tú, mày kiếm mắt sáng, áo màu ngọc bích, sau lưng vác hai thanh kiếm đang khoanh tay nhìn toàn trường, một người mặc hắc bào trùm kín từ đầu tới chân đứng sau lưng khẽ buông lời nói. “ Cơ nhi, đến lúc con thể hiện rồi.” “ Vâng, gia gia.” Nam tử kia gật nhẹ đầu. Thời gian chờ đợi chán chường, Chu Cương Liệt phất tay tạo ảo cảnh rồi kéo lấy Hi Nguyệt, Nguyệt Nga cùng Ân Tử Bình lột đồ ngay tại chỗ địt nhau, dưới hàng vạn khán giả, ba cô nàng xinh đẹp bậc nhất trần truồng uốn éo thay nhau ngồi lên người nam nhân mà nhấp nhô. Đến khi hắn đã bắn tinh ba lượt thì đại hội mới chuẩn bị bắt đầu, ba cô nàng tính đứng dậy mặc quần áo vào sân đấu thì bị Chu Cương Liệt giữ lại, hắn cười đê tiện nhìn các nàng. “ Giữ nguyên trạng thái hiện tại lên võ đài cho ta, mặc quần áo chỉ khiến các nàng vướng víu khó mà ra đòn.” Ba người nhìn nhau, sau đó cười mị hoặc, cùng nhau trần truồng bước vào võ đài. Các tu sĩ khác cũng lục tục đi vào, chia ra đứng khắp sân, ai cũng nhìn nhau đầy cảnh giác. Khán giả trên khán đài hò hét cỗ vũ, bên ngoài núi hàng vạn phàm nhân cũng nhìn lên màn hình chiếu mà la hét hoan hô. Các mĩ nữ như Hi Nguyệt, Nguyệt Nga, A Khắc Thiên Kiều, Ân Tử Bình, Mộng Vân Tiên Tử là điểm nhấn khiến toàn trường mê mẩn, mỗi nàng một vẻ không ai chịu thua ai. Ân Tử Bình phải đi bên cạnh Đặng Khôi, không tụ họp với nhóm Hi Nguyệt được, nàng trần truồng ỏng ẹo bực bội. Hai cô đồ đệ của Chu Cương Liệt thì tiến đến một góc, nắm tay nhau chờ đợi, các nàng trần truồng không thèm che đậy, dưới háng có tinh trùng lúc nãy hắn bơm vào đang chảy ra. Sở Vương ở trên chính đài cao, bên cạnh là Võ quốc công, quốc sư Đãng Hồng Trần thì ngồi kế bên. Hắn lớn giọng tuyên bố, vòng loại đại hội bắt đầu. Sau một tiếng chiêng vang dội, 652 tu sĩ thủ thế chuẩn bị. “ Ầm, ào , bốp, chát....” âm thanh giao đấu vang lên, một vài tu sĩ xui xẻo đứng quá gần mép sàn đấu, bị kẻ ở sau vung chưởng đẩy bay xuống lôi đài, bị loại ngay lập tức. Tu sĩ lên đài có tu vi chủ yếu từ Kim đan đến Nguyên Anh, vài Kim đan biết mình nhỏ yếu, quyết định kết bè kết phái cùng nhau công kích đối thủ khác. Tu sĩ xui xẻo bị nhắm đến, đánh bay ra khỏi đài trong nuối tiếc. Chưởng pháp, võ kĩ, binh khí, phi kiếm bay vèo vèo, không khó thấy cảnh hai người vừa hô hào anh em chí cốt cùng nhau đánh một tên địch bay xuống, để rồi lát sau bị chính thằng anh em của mình đánh lén rơi đài. Một đám tu sĩ Kim đan chục tên muốn vây công một Nguyên Anh, ai dè đó là Cuồng đao Xích Mi, hắn hét lên vung một đao, năm tên bay xuống sân thổ huyết, năm tên xui xẻo bị chém làm đôi chết tại chỗ. Triệu Thành Chú ăn mặc như đạo sĩ, cầm kiếm gỗ, thân hình thoắt ẩn thoắt hiện, chân xuất hiện bát quái đồ, hắn nhắm vào các tu sĩ ngoài rìa, đẩy họ bay xuống dưới. Mộng Vân Tiên Tử ánh mắt toả ra ánh sáng màu hồng, đám tu sĩ dính phải mị công quay sang tấn công đồng bạn bên cạnh. Mặc Vô Tiện vung ống tay, một loạt ám khí nhanh như chớp bắn ra, kẻ xui xẻo trúng phải không bị dính độc thì cũng hoa mắt gục xuống ngủ, hắn lại quăng ra mấy quả cầu, chúng giữa không trung lắp ráp thành một thanh liên nỏ, bắn về phía đám người. Cao Tắc man lực kinh khủng, một hơi đẩy cả đám tu sĩ xuống đài, một tiếng hét mang theo âm ba công khiến hai tên ở gần ngất ngay lập tức. Nam Cung Bá Kha cầm thương như chiến tướng tung hoành, bị hắn vụt trúng không chết cũng hấp hối. Nam tử anh tuấn mặc áo màu ngọc bích vác song kiếm nhẹ nhàng như chốn không người, kiếm đi qua đầu người rơi xuống. Ân Tử Bình cùng Đặng Khôi song kiếm hợp bích, thoải mái bay múa giữa đám đông tu sĩ, cô nàng này lại đang khoả thân, từng động tác vào mắt Chu Cương Liệt đều mang theo tia dâm mị. Đám Thái Phiên, Hướng Bá Long, Hàn Quốc Cựu và A Khắc Thiên Kiều đứng yên tại chỗ, không một ai dám xông vào công kích bốn người này. Hi Nguyệt và Nguyệt Nga đứng cạnh nhau, cũng không ai tiến đên tấn công, đám tu sĩ này đa số là nam nhân, rất si mê hai nàng, đâu ai nỡ đánh hai tiên tử xinh đẹp như vậy. Hai tiên tử xinh đẹp thì đang trần như nhộng, dưới háng tinh trùng và nước lồn nhiễu từng giọt xuống sàn. Nửa canh giờ sau, trên sàn chỉ còn lại hơn trăm người, khắp nơi bên dưới là tu sĩ bị loại nằm chỏng chơ, trên lôi đài có mấy chục cái xác không nguyên vẹn của tu sĩ mất mạng. Thái Phiên cười lạnh, vỗ vỗ tay, lúc này, một cảnh tượng không ai ngờ đến khiến toàn bộ khán giả ồ lên. Hơn năm mươi tu sĩ bỗng quay ngoắc sang, dồn tất cả công kích về phía Hi Nguyệt và Nguyệt Nga. “ Hi Nguyệt ơi Hi Nguyệt, để ta dạy nàng biết, tu chân giới này khắc nghiệt như thế nào, không ai có thể cứu giúp nàng cả, chỉ có ta mà thôi. Khôn hồn thì đi xuống đài, chờ ta thắng sẽ đem nàng về Thái gia hưởng thụ.” Thái Phiên phẩy quạt cười đê tiện. “ Hừ, đồ vô sỉ, lại dùng quyền thế của Thái gia mua chuộc một đám tu sĩ đối phó với Hi Nguyệt Tiên Tử.” Khán giả ngoài sân bất bình la ó. “ Phen này khó ăn rồi, trong đám vây công có kim đan lẫn nguyên anh sơ kì, Hi Nguyệt tiên tử không đánh được hết.” Có người lo lắng, họ sợ mĩ nhân cao lạnh kia bị thương. “ Tên Thái Phiên này gan to, dám tấn công cả Nguyệt Nga công chúa?” Trên chỗ cao, Sở Vương hơi nhíu mày, Thái gia đây là muốn làm loạn đại hội của ông ta sao? Hi Nguyệt mặt lãnh đạm không chút biểu cảm, nàng bước một bước lên, vung tay rút kiếm, một luồng kiếm mang lạnh toát bay xẹt qua, hơn chục tên tu sĩ xông lên đầu tiên đầu rơi khỏi cổ chết không kịp ngáp. Đám còn lại vội dừng bước lui lại đề phòng, Thái Phiên ngạc nhiên, “ Nguyên Anh hậu kỳ, xem ra nàng vừa đột phá, ta xem nhẹ nàng rồi, xông lên hết cho ta.” Hắn phất tay. Bọn tu sĩ này là hắn dùng quyền lực của Thái gia bắt ép phải đối phó Hi Nguyệt, tên nào cũng không cam lòng nhưng vẫn phải xông lên, bị Thái gia trả thù thì sống không bằng chết. Nguyệt Nga cũng tiến tới, hai nàng đứng sóng đôi nhau, vung tay chưởng ra, hàn băng cùng thất thải quang mang nhanh chóng bay tới, lại một đám hơn chục tên ngã xuống. Sở Vương bên trên nhìn con gái đầy thắc mắc, “ Con bé này đột phá Nguyên Anh hậu kỳ từ khi nào?” Hai nàng chủ động xông đến, tả xung hữu đột với gần ba chục tên còn lại, giữa đám đông, hai bóng hình xinh đẹp thướt tha như nhảy múa, nhưng điệu múa này mang theo chết chóc, từng tên một mất mạng dưới đòn đánh của các nàng. Nếu khán giả mà biết, hai mĩ nhân tiên tử kia đang hoàn toàn trần truồng khoe hết cơ thể đánh nhau với địch thì chắc sẽ còn rầm rộ hơn. Mỗi khi các nàng vung tay, cặp vú lại lắc lư nảy bật lên xuống, mông cũng nhún nhảy, từ trong lồn lại ọc ra một mớ dâm dịch. Khi điệu múa dừng lại, xung quanh hai nàng đã chất đầy xác chết, khung cảnh khiến khán giả vừa thích thú vừa lạnh sống lưng, hai đoá hoa này có gai độc nha. Thái Phiên cũng nhíu mày, kế hoạch dùng đám đông để ép Hi Nguyệt loại sớm đã thất bại, tu sĩ trên sàn đã đủ 32 người. Vòng loại kết thúc, các tu sĩ nghỉ một ngày, ngày mốt sẽ tiếp tục đấu. Hi Nguyệt nhìn bọn người Thái Phiên, khẽ nhếch môi cười khinh bỉ, ra dấu cắt cổ. Tên công tử kia mặt đen như đít nồi, hầm hầm đi ra ngoài. Khán giả lũ lượt ra về, rất phấn khởi với vòng loại đầy kịch tính như vậy, nhiều người vẫn khinh thường cách Thái gia ỷ thế bắt nạt người. Hai nàng chạy đến chỗ Chu Cương Liệt, hắn hài lòng ôm lấy từng nàng hôn một cái. Nếu không có ảo cảnh che giấu, khán giả ở đây thấy hai nữ nhân vừa rồi còn sát phạt quyết đoán lại ngoan ngoãn như chó con để nam nhân kia tùy ý hôn thì sẽ sốc cỡ nào. Đãng Hồng Trần nhìn qua Chu Cương Liệt, rồi yên lặng biến mất tại chỗ, Sở Vương nhìn theo quốc sư, khẽ thở dài.
0 bình luận
aaa