Chương 104: Đại hội khai mạc

Ban tối, Chu Cương Liệt mò vào phòng quốc sư, nàng đã sớm chuẩn bị trà ngon ngồi đợi. “ Chu lang.” Đãng Hồng Trần ôm lấy người yêu, dụi dụi đầu, thiếu nữ lần đầu biết yêu rất quấn quýt, tại Chu Cương Liệt dặn nàng tạm thời giữ bí mật, nếu không nàng sẽ vứt cả mặt mũi mà cả ngày bám lấy hắn. Hắn lấy Địa Tiên Y và Thất huyền cầm ra, “ Cái này tặng cho nàng.” Hắn giải thích công dụng hai món, quốc sư càng nghe ánh mắt càng sáng lên, ôm lấy hai bảo vật thích không rời tay. “ Để thiếp mặc vào cho chàng xem.” Nàng không ngần ngại ở ngay trước mặt hắn tháo dây lưng, cởi ra áo vải trắng và quần dài. Trên người chỉ còn mỗi áo yếm và quần lót nhỏ. Chu Cương Liệt nhìn chăm chăm, cặp vú nàng tròn lẳn nặng trĩu, hai bên vú thịt lộ ra khỏi yếm, bên dưới là cặp mông săn chắc nảy nở rung rinh, gò mu cao ngất phồng lên sau lớp vải, vài sợi lông hơi chìa ra khỏi mép quần lót. Đãng Hồng Trần chỉ cho hắn xem nhẹ một xíu, rồi chạy vào sau bình phong mặc Địa Tiên Y vào. Khi nàng bước ra, Chu Cương Liệt như thấy được một nàng tiên kiều diễm, bộ váy áo vừa khít cơ thể nàng, bên trên là áo tơ tằm, nửa che nửa hở lộ ra cái khe ngực ai cũng muốn chìm vào, một lớp áo sa mỏng khoát nhẹ bên ngoài, phía dưới là váy dài ba lớp, màu sắc hoà nhã, ngoài ra còn có một dải lụa bồng bềnh như tiên bay lượn. “ Nàng đẹp lắm.” Hắn bước đến ôm lấy nàng tiên vào lòng. “ Để thiếp đàn cho chàng nghe.” Đãng Hồng Trần bước đến, tay cầm đàn thất huyền, pháp bảo này nếu tấn công thì nó uy lực vô song, tấu nhạc cũng rất hay. Nàng đàn những âm điệu vui tươi của tình yêu, Chu Cương Liệt ngồi vỗ tay uống trà thưởng thức. Đến khuya, hắn chuẩn bị ra về, bàn tay ăn mặn ôm lấy cô tình nhân, khẽ chạm vào cặp vú sữa bên ngoài lớp áo, lại lòn tay vuốt ve đùi ngọc, bóp cặp mông nàng, hai người nút lưỡi nhau say mê. “ Chàng hư hỏng quá nha, hồi trước gọi là dâm tặc quả là không sai.” Đãng Hồng Trần mặt hồng hào cúi xuống để người tình thoải mái nhào nặn cặp vú. Sau đó Chu Cương Liệt buông nàng ra rời đi, tìm Trương Bạch Lan giải quyết nỗi buồn. Hôm nay, Quốc công phu nhân trần truồng đi dạo khắp ngoại thành, ở một góc vắng vẻ bị sáu hán tử cao lớn khoẻ mạnh thay nhau địt, họ đụ vào lồn, đít, miệng, cả hai núm vú của nàng, khi đã xuất tinh xong, cho nàng tắm trong tinh dịch, sáu tên lại bắt nàng quỳ xuống, há miệng uống nước đái, bụng nàng no căng, thân thể nhầy nhụa hôi thối mùi tinh trùng và nước tiểu. Nàng giữ nguyên bộ dáng đó đi vào phòng quốc công, Võ Kiến Bàn sau một ngày luyện quân đã ngủ say, đâu hay biết bên cạnh giường, vợ mình như một cái bồn chứa tinh bẩn thỉu đang đứng lắc lư, cả thân hình trần truồng lầy lội tinh dịch và nước đái của nam nhân khác. Nàng lay lay Võ quốc công, “ Phu quân, mau thức dậy.” Võ Kiến Bàn lầu bầu hé mắt ra, “ Phu nhân, có chuyện gì nửa đêm gọi ta như vậy.” Khi thấy cảnh tượng trước mắt, ông ta mặt già há hốc, đôi mắt mở to muốn lòi cả ra. Ai đây? Phu nhân ta đâu? Trước mặt ông ta, một người đàn bà tóc tai rối bời, cả thân thể trần truồng, cặp vú to tổ bố, đặc biệt, cơ thể nàng ta ướt chèm nhẹp thứ chất lỏng đặc sệt trắng đục, từ trong miệng, dưới cái lồn rậm lông và cả lỗ đít đang chảy ra thứ nước sền sệt đó, cả núm vú cũng rộng toang hoác, sữa chảy ra, mùi kinh khủng pha trộn, vừa hôi vừa khai bốc lên. “ Ngươi là ai?” Ông ta quát lên. “ Phu quân, ngài không nhận ra ta sao? Vợ ngài đây, quốc công phu nhân đây.” Người phụ nữ vén tóc để lộ khuôn mặt, Võ Kiến Bàn chấn kinh, đấy đúng là mặt người vợ của ông ta, nhưng... nhưng sao... Ông ta bị sốc đến độ mắt trợn trừng, hít vào một hơi cái mùi khủng khiếp phát ra từ cơ thể đó, quốc công bật ngửa ra, triệt để hôn mê vì sốc. Sáng sớm, Võ Kiến Bàn giật mình bật dậy... Nhìn qua bên cạnh, phu nhân Trương Bạch Lan áo quần chỉnh tề đang ngủ ngon lành, vẻ mặt an tường hạnh phúc. “ Là... là mơ sao? Ác mộng... sao ta lại thấy được hình ảnh vợ mình khủng khiếp như vậy chứ...” Ông ta lắc lắc đầu, cố quên đi hình ảnh đêm qua mơ thấy, rồi xuống giường thay đồ đi tới quân doanh, hôm nay là đại hội võ đạo, cần quốc công đảm bảo an ninh. Võ Kiến Bàn đâu ngờ hình ảnh tối đêm qua đều là sự thật, quốc công phu nhân sau một đêm ra ngoài gian dâm đã mang cả cơ thể nhơ nhuốc về cho ông ta xem, khi ông ta sốc mà bất tỉnh, Chu Cương Liệt đã xoá sạch dấu vết khiến ông nghĩ mình gặp ác mộng. Bản thân cái tên gây nên sự tình thì giờ này đang ngồi ăn sáng thoải mái với Hi Nguyệt và Mạt Ly, sáng nay khai mạc đại hội, phải đến sớm nha. Đại hội võ đạo được diễn ra tại núi Hoà Thành, nơi này địa hình rất đặc biệt, một vùng đồng bằng được bao bọc bởi bốn dãy núi xung quanh, tạo hình như một giác đấu trường. Sở quốc đã cho xây dựng nơi này thành chỗ diễn ra đại hội, sàn đấu rộng cả nghìn thước vuông đủ cho tu sĩ đấu đá, ai cũng biết sức phá hủy của tu sĩ cao hơn phàm nhân nên cần không gian rộng thoải mái ta tay không gò bó. Xung quanh là khán đài mấy vạn chỗ ngồi, trông không khác gì sân vận động quốc gia ở thời nay. Tu sĩ nhộn nhịp vào núi, chọn cho mình chỗ ngồi ưng ý, các tu sĩ đăng ký thi đấu từ trước cũng bắt đầu tiến vào trong, khán đài chật ních người, bên ngoài được bố trí trận pháp truyền hình ảnh, phàm nhân không vào được bên trong có thể tới xem. Tới giờ khai mạc, giữa sân, Sở Vương Khương Lộc được Võ quốc công và binh sĩ hộ tống đi vào. Ông ta hướng tu sĩ chào hỏi, rồi thông báo thể thức thi đấu. Đãng Hồng Trần ăn mặc như thường ngày đứng nơi cao nhất quan sát. Lần đại hội này có tổng cộng 652 tu sĩ đăng ký tham dự, buổi chiều sẽ diễn ra vòng loại, tất cả tu sĩ lên đài đánh loạn chiến, từ 652 người loại đến khi chỉ còn 32 người vào vòng trong. Tu sĩ lên đài kí khế ước sinh tử tự chịu, kẻ bị đánh rơi xuống hoặc mất khả năng chiến đấu thì bị loại. 32 người sẽ chia cặp đấu tìm ra 16 người, tiếp tục từ 16 người chia cặp đánh tìm ra 8 người, cứ thế đến khi chỉ còn một cặp cuối cùng đánh chung kết. Giải thưởng đã công bố từ trước, nam nhân thắng sẽ được Sở quốc phong tước, cưới Nguyệt Nga công chúa, nữ nhân thắng sẽ được bái nhập Liên Hoa Am làm đệ tử quốc sư. Trên đài chỉ có một luật, không dùng thủ đoạn do tu sĩ cấp cao cho, tránh trường hợp bọn con ông cháu cha xài vật phẩm phong ấn đòn đánh cấp Hoá Thần hay Tán Tiên để công kích. Còn lại các thủ đoạn bản thân đều tự nhiên mà sử dụng, pháp khí không hạn chế. Sở Vương nói xong một tràng, được hộ tống đi xuống, khán giả và đấu sĩ nghỉ ngơi chờ đầu giờ chiều lên đài. Chu Cương Liệt ngồi ngay hàng ghế cao do Sở Vương chủ tâm bố trí, dù sao hắn cũng là Tán Tiên, được đặt cách là lẽ dĩ nhiên, hắn phát hiện vài cỗ khí tức quét qua mình không thân thiện, là bọn Thái gia cùng ba bên khác, hắn chả quan tâm, lũ chó rơm đó không làm được gì. “ Sao? Đã chuẩn bị kĩ càng chưa.” Hắn quay qua Hi Nguyệt và Nguyệt Nga. “ Lần này con sẽ diệt hết bọn thiên kiêu đó, không chừa một ai.” Hi Nguyệt vẻ mặt lạnh lùng liếc mắt. “ Muội sẽ giúp tỷ.” Nguyệt Nga ôm tay sư tỷ, trải qua sư phụ dạy dỗ mấy ngày, hai nàng đã thân thiết không đấu đá nhau nữa. Ân Tử Bình và Đặng Khôi ngồi gần đó, nàng đưa mắt nhìn qua, nếu không có tên đạo lữ cản mũi kì đà này, nàng đã ở bên cạnh chủ nhân rồi. Nơi tụ tập mấy vạn người này rất thích hợp cho thương nhân buôn bán, các hàng bán đồ ăn uống dựng lên, phía ngoài còn có các nhà cái đến từ Thành Đô mở sòng cược, không khí nhộn nhịp vô cùng.
0 bình luận
aaa