Chương 101: Tâm ma của Quốc sư

Vọng Ưng Lâu, toà lầu các xa hoa bậc nhất nội thành, là nơi các hào tộc, quyền quý, công tử tiểu thư thường đến. Trong một phòng nằm ở lầu ba, bốn người trẻ đang ngồi ăn uống trò chuyện vui vẻ. Thái Phiên ăn mặc sang trọng, diện mạo tuấn tú cầm một cái quạt giấy, bên trái hắn là một thanh niên dáng người khỏe mạnh, làn da nâu rắn rỏi, đầu đinh, khuôn mặt góc cạnh nghiêm nghị, mặc bộ võ phục đơn giản. Bên phải là một tên công tử ăn mặc diêm dúa sặc sỡ, tóc dài xoã sau đầu, mặt gầy hóp thấy cả xương gò má, trang điểm đậm, cử chỉ ưỡn ẹo yểu điệu như nữ nhân. Đối diện Thái Phiên là một nữ tử, nàng khá khác biệt so với nữ tử trung nguyên, nước da ngăm chắc khỏe, tóc dài uốn bồng bềnh, đôi mắt màu xanh lục bảo, trên trán có sợi dây kim tuyến treo một viên ngọc bích, trang phục bằng da thú rất táo bạo, phần áo trên ngắn cũn cỡn chỉ đủ che nửa đôi gò bồng đảo, lộ ra non nửa bầu vú với cái khe ngực chết người, eo nàng thon thả, rốn khảm một viên ngọc. Váy da thú bên dưới chỉ tới nửa đùi, lộ ra đôi chân dài chắc khoẻ. Đây là bốn thiên kiêu của các thế lực lớn, cũng là bốn kẻ thù của Tuyết Lạc Cung, Thái Phiên của Thái gia, tên đầu đinh là Hướng Bá Long của Hướng gia, tên trông như đàn bà là Hàn Quốc Cựu của Thủy Lưu Tông, nữ tử ăn mặc nóng bỏng là A Khắc Thiên Kiều của Lâm Hạp Cốc. Thái Phiên nâng ly rượu mời, “ Các vị, cạn ly cho sự hợp tác của bốn phe chúng ta.” Bốn người đồng loạt nâng cốc. Uống xong, Hàn Quốc Cựu quay sang, giọng ẻo lả hỏi, “ Thái huynh, ngươi đã dò la kĩ càng chưa?” Thái Phiên rất là nổi da gà với tên bán nam bán nữ này, nhưng vẫn kìm chế tỏ ra thân thiện, “ Ta đã tìm hiểu kĩ rồi, tên kia là một Tán Tiên sơ kì, điều này được chính quốc sư xác nhận không sai, hắn thường đi ngao du giúp đỡ dân chữa bệnh.” Hướng Bá Long nốc rượu, giọng trầm ngâm, “ Ta nghe nói người đó sát phạt quyết đoán, ra tay giết trưởng lão của Tiên Kiếm Môn mà không cần nể mặt, cẩn thận đó, chọc vào hắn coi chừng mất mạng không kịp trăn trối.” “ Tiên Kiếm Môn kia chỉ là một môn phái hạng hai, môn chủ cũng chỉ là Hoá Thần hậu kì, tên đó tất nhiên không cần sợ, nhưng bốn thế lực chúng ta đều có Tán Tiên trung kì toạ trấn, hắn dám không nể mặt sao?” Thái Phiên nhếch mép khinh thường. “ Để chắc ăn, ta đã gửi thư về cho nội tổ, ông ấy sẽ ra mặt, các ngươi cũng nên như thế, nếu tên kia không biết điều thì hợp bốn phe lại tru diệt luôn, ta tin Quốc sư cũng sẽ không can dự việc này.” Hắn tiếp lời. “ Nếu là Tán Tiên sơ kì, ba bên các người đánh là được rồi, Lâm Hạp Cốc chúng ta lần này không tham gia, ta chỉ muốn tham dự đại hội thôi.” A Khắc Thiên Kiều liếc mắt, tay cầm ly rượu nói. “ Cũng được, Hướng Bá Long, Hàn Quốc Cựu, lần này nếu bắt được Hi Nguyệt về tay, Thái gia ta nợ các ngươi.” Thái Phiên nâng ly uống cạn. “ Ta nghe nói còn có Tống Trường Cơ của Ngọc Thạch Đảo tham dự, kẻ này sao lại rời đảo rồi?” Hướng Bá Long hỏi. “ Ta không biết, nhưng cũng không sợ, Ngọc Thạch Đảo tuy có Tán Tiên hậu kì ngang với quốc sư nhưng xưa nay nước sông không phạm nước giếng, Tống Trường Cơ đó muốn ra ngoài lịch luyện cũng là bình thường.” Thái Phiên trả lời. “ Bàn chuyện xong rồi, Thái huynh, ta kính huynh mấy ly, huynh càng ngày càng đẹp trai nha, sao cứ chấp niệm với ả Hi Nguyệt lạnh như băng đó, ta không tốt hay sao.” Hàn Quốc Cựu ỏng ẹo ôm cánh tay của Thái Phiên, nâng rượu mời hắn. Thái Phiên nổi da gà da vịt, mặt hơi tái nhợt, “ Hàn muội chờ đùa, ta không có diễm phúc đó.” Hai người Hướng Bá Long và A Khắc Thiên Kiều cười như được mùa. Bảy ngày nữa cứ thế trôi qua, chỉ còn một tuần nữa là đến đại hội võ đạo, tu sĩ khắp nơi vẫn nườm nượp kéo về, Chu Cương Liệt mấy ngày nay rất chi là bận rộn, sáng song tu với Hi Nguyệt và Nguyệt Nga, tối lại cùng Ân Tử Bình và Trương Bạch Lan ân ái, ba cây Dương Căn thụ đã mọc hơn năm chục quả. Hắn hái một ít đưa cho hai đồ đệ dùng, hỗ trợ các nàng tăng tu vi nhanh, hắn cũng truyền công pháp song tu cho Ân Tử Bình, giúp nàng đột phá Nguyên Anh trung kì trước cả Đặng Khôi. Điểm dâm dục của Hi Nguyệt và Nguyệt Nga đã hơn 70, tuy hơi xấu hổ nhưng đã chịu cho sư phụ bạch nhật tuyên dâm, mang các nàng ra chơi ở những nơi công cộng. Vì Chu Cương Liệt đã tạo ảo cảnh nên các nàng rất yên tâm tận hưởng, hai tỷ muội trần truồng đi trên đường, dân cư và tu sĩ xung quanh đều ngước nhìn trước vẻ đẹp của hai người, họ đơn giản chỉ thấy công chúa và tiên tử xinh đẹp đi chung, đâu ai biết hai mĩ nhân kia bộ váy áo chỉ là ảo ảnh che mắt, thực tế là hai kĩ nữ dâm đãng trần truồng đi giữa đường. Các nàng xấu hổ muốn chết, nhưng sư phụ muốn nên các nàng chiều theo, họ còn đè nhau ra địt ở bất cứ đâu, giữa sảnh chính Kim Tiền Lâu, giữa con đường nhộn nhịp, ngay trước cổng thành nơi tu sĩ đi qua đi lại, không có nơi đâu mà hắn không mang hai cô đệ tử ra địt. Lúc đầu các nàng còn ngại, nhưng khi thấy phép che mắt của sư phụ, các nàng dạn dĩ hơn, chủ động cầu hoan ngay ở bên ngoài đường. Chu Cương Liệt còn kéo Ân Tử Bình vào, làm thành bộ ba mĩ nhân, cùng các nàng song tu, tận hưởng hoan lạc. Mạt Ly chỉ dám cùng các tỷ tỷ bú liếm, ăn tinh dịch chứ không dám để hắn đút vào, con nhỏ vú lép này ăn bao nhiêu tài sản của hắn mà vẫn lép, không cứu được. Chu Cương Liệt muốn tìm cơ hội bái phỏng quốc sư, nhanh chóng thu cô nàng quyền lực nhất Sở quốc này vào tay, nhưng Nguyệt Nga nói sư phụ đã bế quan, không tiếp một ai. Hôm nay, hắn mặt dày đến Liên Hoa Am, dù sao lúc trước quốc sư cũng từng hẹn hắn đến luận đạo. Mở cửa tiếp đón là một đạo cô trung niên, khuôn mặt bình thường, ăn vận kín đáo. “ Xin hãy thông báo cho quốc sư, tại hạ là Chu Cương Liệt, đã có dịp gặp quốc sư ở ngoài thành, đến để bái phỏng.” Hắn chắp tay nói, không hề vì mình là Tán Tiên sơ kì mà cao ngạo. Lúc trước đánh với Triệu Hãn, hắn đã ép thấp cảnh giới, chỉ lộ ra khí tức Tán Tiên sơ kì nên quốc sư kia hiểu nhầm. “ Xin ngài tới tiền sảnh chờ trong chốc lát.” Đạo cô khẽ cúi đầu, đưa tay dẫn đường. Trong đại sảnh, một bàn thờ chính diện, có một bức tượng nữ tử mặc đạo bào thêu âm dương cầm phất trần, hương khói nghi ngút. “ Đây là vị thần tiên nào, lại được thờ phụng ở đây?” Hắn tự thắc mắc. Phía sau bỗng có tiếng đáp lại, âm thanh dịu nhẹ dễ nghe, “ Đây là tổ sư đã sáng lập nên Liên Hoa Am, hiệu là Liên Hoa bà bà, người đã độ kiếp phi thăng thành tiên rồi.” Chu Cương Liệt quay lại, nhìn nữ nhân trước mặt, đây là lần thứ hai hắn thấy, nhưng vẫn khiến hắn si mê, quốc sư vẫn vậy, tóc dài được buộc bằng dây vải, khuôn mặt trẻ đẹp, đôi môi đỏ mọng, bộ đạo bào không che hết được những đường cong lồi lõm. “ Cảm tạ đạo hữu đã ghé thăm tệ xá, mời ngồi.” Nàng chỉ vào bồ đoàn bên cạnh, Chu Cương Liệt chắp tay chào rồi ngồi xuống. “ Nghe nói Nguyệt Nga mấy ngày nay đi theo Chu đạo hữu, nó không làm phiền các hạ chứ?” Giọng nàng đầy quan tâm. “ Không có gì, chỉ là dạy công chúa vài phép thuật đơn giản thôi, đâu có phiền gì.” Hắn cũng không bất ngờ vì quốc sư biết chuyện Nguyệt Nga đến học phép của hắn. “ Ta đến đây có một việc cần thỉnh giáo quốc sư.” “ Đạo hữu cứ nói.” Nàng rót trà, ung dung uống. “ Quốc sư dù gì cũng là tu sĩ hàng đầu Sở quốc, quen biết giao thiệp rộng rãi, có từng nghe đến danh một vị cao nhân tên là Bồ Đề lão tổ hay không?” Hắn vào vấn đề chính. “ Bồ Đề lão tổ? Đây là lần đầu tiên ta nghe đến, thú thật với đạo hữu, ta theo sư phụ tu tập và lớn lên ở Liên Hoa Am, sau đó thừa kế chức đạo thủ, làm quốc sư ở đây, rất ít khi ra ngoài, cho nên đối với các thế ngoại cao nhân không rõ ràng cho lắm.” Nàng thật thà đáp. “ Thì ra là vậy.” Hắn hơi thất vọng, Quốc sư lớn nhất ở đây mà còn không biết Bồ Đề lão tổ ở đâu thì liệu ai biết được, đành phải gác lại, từ từ tìm kiếm vậy. Chu Cương Liệt đang tính kiếm đề tài để nói, chợt Yêu Dục hiện lên, nhìn chằm chằm quốc sư rồi quay sang hắn cười. “ Kí chủ thật may mắn nha, cơ hội thu nữ nhân này lên giường là dễ, thậm chí dễ hơn cả thu Nguyệt Nga và Hi Nguyệt.” “ Là sao.” Hắn thắc mắc, cũng rất mong chờ. “ Quốc sư này là Tán Tiên hậu kì, đã thử trùng kích lên Địa Tiên nhiều lần nhưng đều thất bại, dẫn đến sinh ra bệnh ẩn, nàng ta mỗi tháng sẽ gặp phải tâm ma quấn thân, mà tâm ma này lại là Dục, một trong Thất Tình.” “ Thất tình là gì?” Hắn ngơ ngác hỏi. “ Thất tình là bảy cảm xúc cơ bản của con người, bao gồm Hỉ - mừng, Nộ - giận, Ai – buồn, Lạc – vui, Ái – yêu, Ố - ghét và Dục – muốn, đây là bảy cảm xúc cấu thành nhân cách, quốc sư vô tình bị tâm Ma Dục quấn lấy, chắc chắn mỗi tháng sẽ có một khoảng thời gian nàng ta bị dày vò bởi dục vọng mãnh liệt, cực kỳ suy yếu.” Yêu Dục giải thích. “ Nàng ta phải cố vượt qua, hoặc tìm nam nhân để thoã mãn, nhưng nếu để nam nhân chơi, nàng ta sẽ chìm vào dâm dục, tính cách sẽ triệt để thay đổi thành nữ nhân coi trọng tình dục, tu vi sẽ không thăng tiến, ngược lại nam nhân kia còn có thể thải bổ nàng ta để tăng tu vi của mình.” “ Nếu bây giờ ta đè nàng ta ra hiếp, nàng ta chẳng phải sẽ nhanh chóng trở thành dâm nữ sao?” Hắn suy nghĩ. “ Không, chỉ khi nàng ta đang bị tâm ma Dục quấy rối, trở nên yếu nhược thì mới được, việc có biến nàng thành nữ nô bằng cách này hay không là do kí chủ quyết định.” Yêu Dục khoanh tay nhìn hắn. “ Ừm... nếu ta nhân lúc nàng ta gặp hoạ mà vào, xác định có thể khiến nàng ta sa đoạ, nhưng từ đó sẽ không thể tu hành, còn thành lô đỉnh cho nam nhân thải bổ, điều này không có lợi cho ta, dù sao nàng cũng là quốc sư, lại là sư phụ của Nguyệt Nga.” Chu Cương Liệt phân tích được mất, tuy hắn thích chơi gái, nhưng không phải kẻ tinh trùng lên não mà gặp ai cũng xách cặc ra địt. “ Có cách nào giúp nàng ta hay không?” Hắn nhìn Yêu Dục hỏi. “ Tất nhiên là có, chỉ cần giúp nàng ta đột phá Địa Tiên thì tâm ma tự nhiên sẽ biến mất.” Nàng đơn giản trả lời. “ Ra là vậy, chuyện này thì dễ.” Hắn nhìn quốc sư, uống cạn ly trà sau đó đứng dậy. “ Ta không còn gì để hỏi nữa, xin cáo từ, không phiền quốc sư tu luyện.” “ Mời đạo hữu.” Nàng cũng đứng dậy tiễn hắn ra. Vừa đi trên đường vừa ngẫm nghĩ, cô nàng quốc sư này tu vi tuy cao nhưng lại không kiêu ngạo, rất thân thiện, rất đáng để giúp, thu phục trái tim nữ nhân chính là thời điểm này nha.
0 bình luận
aaa