Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 93: Đồ đệ thứ hai
Tối đó, Chu Cương Liệt giành nửa đêm đầu chạy tới phủ Quốc công cùng Trương Bạch Lan giao hoan, nửa đêm sau hắn trở về, lẻn vào phòng Uyên Ương địt tung lồn Ân Tử Bình.
Hắn phải siêng năng cày cấy để dương căn thụ mau lớn. Sáng ra, công chúa Khương Nguyệt Nga đã hì hì đứng chờ sẵn dưới lầu.
Nàng đã đưa ra quyết định, không phải chỉ là mất trinh tiết thôi sao, nàng có thể hi sinh được.
Chu Cương Liệt cũng không vội song tu với nàng, hắn dẫn Hi Nguyệt, Mạt Ly cùng cả Nguyệt Nga ra khỏi thành. Công chúa cho thuộc hạ đợi ở đây, tung tăng đi theo hắn.
Vừa ra khỏi thành, Chu Cương Liệt phất tay gọi mây ngũ sắc mang ba nàng bay lên, Nguyệt Nga hết sức thích thú, dù nàng có quốc sư là sư phụ nhưng chưa bao giờ được dẫn bay lên như vậy.
Bốn người đáp xuống đồng cỏ xanh mướt, Chu Cương Liệt ngồi xuống, lệnh cho Hi Nguyệt và Khương Nguyệt Nga so đấu với nhau. Hắn muốn xem trình độ của hai nàng.
Hi Nguyệt vẫn thanh lãnh vào vị trí, Nguyệt Nga thì tính cách nhí nhảnh hồn nhiên hơn, chắp tay chào hỏi.
“ Hi Nguyệt Tiên Tử, xin hãy chỉ giáo.”
Hai nàng trực tiếp lao vào nhau, chưởng đối chưởng, “ầm” hai người cùng lùi ra xa, Nguyệt Nga khẽ niệm chú pháp, trên bàn tay nàng xuất hiện quang hoa năm màu, sau đó chưởng về phía trước, Hi Nguyệt cũng vận chân khí, hàn khí toả ra từ lòng bàn tay, chưởng khí mang theo gió tuyết lạnh lẽo bay đến.
Hai chưởng đập vào nhau rồi cùng tan biến, Nguyệt Nga nhanh chóng nhảy lên không trung, sau lưng nàng phảng phất xuất hiện hình chiếu một nữ tử mặc đạo bào cầm phất trần, hình chiếu cao năm thước đánh về phía Hi Nguyệt, người sau không hề nao núng, ngự kiếm bay lên, tích xúc chân khí hoá thành hàn băng kiếm chém mạnh.
Hai lần công kích đều hòa nhau. Nguyệt Nga tuy nhí nhố nhưng chiến đấu lại rất tập trung, nàng vận chân khí vào chân, dưới bàn chân xuất hiện từng đoá sen, tốc độ của nàng tăng lên, xông đến trước người Hi Nguyệt, đây là thân pháp Bộ Bộ Sinh Liên của Liên Hoa Am, hoa sen nở mỗi bước chân, nếu ai chạm phải sẽ phát nổ.
Hi Nguyệt vung tay, một tấm thuẫn chân khí màu trắng xuất hiện trước người, đỡ trọn công kích của Nguyệt Nga đánh tới. Nàng chắp tay bắt ấn, phía sau lưng xuất hiện từng cột nhũ băng nhọn hoắt bắn tới, Nguyệt Nga nhờ vào thân pháp liên tục nhảy né tránh.
Tiếp theo, hai người rút vũ khí, Hi Nguyệt cầm kiếm do Chu Cương Liệt cho, Nguyệt Nga cầm một thanh kiếm màu vàng chói có chuôi khắc hoa sen.
Hai người lao vào nhau, so đấu từng chiêu kiếm thuật, thi thoảng vung tay phát chưởng, một lúc sau, Nguyệt Nga dần dần kiệt sức, Hi Nguyệt vẫn hăng hái đánh tới, cuối cùng, Hi Nguyệt giành chiến thắng, Nguyệt Nga mệt như chó chết nằm thở dốc.
“ Không thể nào, ta và nàng cùng là Nguyên Anh trung kì, tại sao ta lại cạn linh khí trước trong khi Hi Nguyệt vẫn khoẻ re như vậy.” Công chúa nhỏ không phục thắc mắc.
“ Vì công chúa không nắm được cách tận dụng triệt để vận hành chân khí cùng kinh mạch, khiến đòn đánh của cô tốn nhiều chân khí hơn, lại để linh khí thoát ra quá nhiều, kinh mạch thì không thông, vậy nên khi cô xài hết mười phần linh khí thì tôi chỉ mất có năm sáu phần.” Hi Nguyệt ôn tồn giải thích.
“ Tất cả là nhờ sư phụ chỉ dạy.” Nàng quay qua tự hào nhìn Chu Cương Liệt, hắn thì nở mày nở mặt cười hài lòng.
“ Tiền bối, mau dạy ta đi, ta cũng muốn học, ta muốn như Hi Nguyệt.” Tam công chúa nhào đến ôm cánh tay hắn, nũng nịu đòi hỏi.
“ Muốn ta dạy, vậy phải bái ta làm sư phụ.” Hắn ngồi yên không nhúc nhích.
“ Nhưng ta đã có sư phụ rồi mà, hơn nữa...” Nguyệt Nga không dám nói thêm, hơn nữa nàng sắp cùng Chu Cương Liệt song tu, nếu bái hắn làm sư phụ rồi cùng sư phụ ngủ thì còn ra thể thống gì.
“ Ai nói không được phép bái hai sư phụ? Hi Nguyệt cũng đã có sư phụ vẫn bái ta làm thầy đấy thôi.” Hắn vẫn điềm đạm nói.
“ Không lẽ...” Nguyệt Nga giật mình, không lẽ Hi Nguyệt cũng chịu song tu với tiền bối, chà, cô nàng này bề ngoài tỏ ra lạnh lùng khó gần, vậy mà sớm lén lút qua lại với tiền bối đây, nếu thế ta cũng bái sư, sư đồ ngủ với nhau cũng được mà, đừng cho ai biết là ổn.
“ Đệ tử Khương Nguyệt Nga, bái kiến sư phụ.” Nàng nhanh chóng nhào tới làm lễ bái sư. Chu Cương Liệt hài lòng lấy ra một bình Tiên Linh đan và nửa quả dương căn cho nàng làm quà ra mắt.
Nghe công dụng của mấy thứ trong tay, Nguyệt Nga thích thú nhảy cẫng lên.
“ Tiểu muội ra mắt sư tỷ.” Nàng quay qua cúi chào Hi Nguyệt, nàng kia thấy sư phụ đã thu nhận công chúa cũng bớt đi lãnh đạm, cười nhẹ nắm lấy tay Nguyệt Nga xem như hoà đồng.
Kế tiếp, hai nàng ngồi chăm chú nghe Chu Cương Liệt giảng dạy về cách tu hành, cách vận khí, đả thông kinh mạch, hai nàng đều là thiên kiêu thông minh, học một hiểu mười.
Mạt Ly nghe không hiểu gì, nằm ngáy khò khò, chảy nước dãi. Đến chiều muộn, bốn người về lại Kim Tiền Lâu, trước lúc Nguyệt Nga rời đi, Chu Cương Liệt kéo nàng vào ảo cảnh, đưa tới một quyển sách, là Tu tiên chi lộ bí điển, nghe hắn giải thích lai lịch cuốn sách, công chúa há hốc mồm, cầm trên tay như nâng niu báu vật, thứ này là vật mà tất cả tu sĩ trên đời ao ước, cả sư phụ quốc sư của nàng cũng không ngoại lệ.
Nàng càng bất ngờ hơn, vị sư phụ vừa bái này là tu sĩ tầng cấp Chân Tiên chỉ có trong truyền thuyết, hơn hẳn sư phụ quốc sư của nàng hai đại cảnh giới. Nàng đây là vô tình nhặt được báu vật nha, song tu với một Chân Tiên, được tặng tiên quả, tiên đan, cuốn sách quý báu, nàng lời to, mấy thứ này đừng nói rủ nàng song tu, dù là quốc sư kia cũng sẽ tự nguyện lên giường chờ sẵn nha.
Chu Cương Liệt dặn kĩ, không cho ai biết kể cả quốc sư và Sở Vương, Nguyệt Nga cũng hiểu thứ này phỏng tay ra sao, nàng gật đầu, nhận lấy nhẫn trữ vật hắn cho rồi bỏ hết đồ vào.
Rồi công chúa rụt rè nhìn hắn, “ Sư phụ, thế không song tu à?”
“ Sẽ, nhưng để hôm khác đi, hôm nay muộn rồi, con không về cung sẽ bị nghi ngờ đấy.” Hắn phất tay giải đi ảo cảnh, Nguyệt Nga ngoan ngoãn lên kiệu trở về cung.
Ăn tối xong, Hi Nguyệt lại về phòng tu luyện, Chu Cương Liệt và Mạt Ly thì cùng vào ngâm bồn tắm, ôm thân thể trần truồng của con bé vào lòng, hắn đưa tay sờ soạn khắp nơi.
Mạt Ly cũng quen việc bị chủ nhân sờ mó, không có biểu hiện gì, Chu Cương Liệt thở dài ảo não.
“ Ài, cơ thể thì đã có da thịt đẫy đà rồi, ra dáng tiểu cô nương xinh đẹp rồi, nhưng sao ngực vẫn phẳng lì như vậy, ăn bao nhiêu là đu đủ rồi.”
Mạt Ly nghe chủ nhân chê mình, lại nhớ tới bầu vú to chà bá của bà phu nhân quốc công kia. Nàng cúi xuống nhìn ngực, ngoài hai cái đầu ti bé xíu nhô ra thì nó hoàn toàn bằng phẳng.
Mạt Ly kéo tay Chu Cương Liệt đặt lên ngực mình. “ Hồi trước thẩm thẩm nói muốn ngực mau lớn phải cần xoa bóp nha.”
“ Hừ, muốn xóa bóp ít nhất cũng phải có tí nhô ra, ngươi thì ngoài hai cái hạt đậu này còn có gì mà xoa với bóp.” Chu Cương Liệt bĩu môi chê, nhưng tay vẫn hoạt động, khẽ xoa xoa trước ngực Mạt Ly như mát xa, rồi lấy hai ngón vân vê cái núm nhỏ xíu.
Cứ vậy xoa hết nửa canh giờ, nhìn lại vẫn thế, ngoại trừ núm vú bị se căng cứng chĩa ra thì ngực vẫn lép xẹp. Chu Cương Liệt chán chường rời bồn tắm.
Đêm đến, hắn lại như thường lệ, lần này ghé phòng cặp Uyên Ương trước, Đặng Khôi vẫn đang xếp bằng vận khí, Ân Tử Bình thì nằm dài trên giường, quần áo nàng nhanh chóng bay tá lả, Chu Cương Liệt vừa địt vừa bế nàng đi khắp nơi, xuống sảnh cho các vị khách vài ly nước dâm, ra trước phố quỳ bò chơi như chó, thoả mãn rồi hắn mới đem nàng về.
Xong lại tiếp tục vào phủ quốc công, mang Trương Bạch Lan ra ngoài vừa địt vừa thăm thú khắp nơi, cho vài đứa nhỏ trong ngõ bú sữa, cho người đàn ông nghèo một ly nước lồn giải khát, bò ra đất cho một con chó lớn đụ vào lồn, Quốc công phu nhân giữa đường bị chó địt, Võ quốc công liệt dương bất lực để vợ phải ra đường dâng lồn cho chó đực chơi. Một đêm sênh ca qua đi, Trương Bạch Lan cả người nhơ nhuốc toàn tinh trùng cả người cả chó trở về phủ.
Cây dương căn được tưới đã cao ngang đầu người, cành lá tươi tốt, Chu Cương Liệt hài lòng về ngủ.
0 bình luận