Chương 90: Ân Tử Bình tuyệt vọng

Đặng Khôi rầu rĩ bước lên lầu, hắn định tìm chỗ ngủ qua đêm thì chợt suy nghĩ lại. Với cái tính ghen tuông ưa giận dỗi của Ân Tử Bình, nếu hắn mà đi luôn không chịu năn nỉ thì không khéo ngày mai nàng không thèm nhìn mặt hắn luôn mất. Thế là lại phải trở về, hạ mình xin lỗi dỗ ngọt một tí. Phòng vẫn khoá trong, hắn đưa tay gõ cửa. “ Bình nhi, mở cửa cho huynh đi, huynh biết lỗi rồi. Đối với huynh muội là người con gái xinh đẹp tuyệt với nhất. Ta thật có diễm phúc mới có được muội làm đạo lữ. Ta thật khờ dại khi dám nhìn người con gái khác. Muội tha lỗi cho ta, muốn đánh muốn nhéo gì ta cũng chịu. Bình nhi, mở cửa cho ta đi mà.” Trong phòng vẫn im ắng, Đặng Khôi rầu thúi ruột, dựa lưng vào cửa, nếu tối này Ân Tử Bình không mở cửa thì hắn sẽ mặt dày ngủ ở đây, sáng ra nàng chắc chắn sẽ cảm động tha thứ. Phía sau cánh cửa, Ân Tử Bình cả người trần truồng, bị Chu Cương Liệt bế lên dạng rộng háng ra, âm đạo hướng về phía trước, hắn ở sau thúc con cặc to như cánh tay liên hồi vào lỗ lồn nàng. Cô gái đáng thương khóc lóc gào thét tuyệt vọng. “ Cứu... á á á... Khôi ca mau phá cửa vào... cứu muội... ư ưm... đừng... xin ngài... ai cứu tôi với... Khôi ca mau cứu muội... aaa... Đừng mà... đừng đâm nữa... van xin ngài... tôi sắp bị đâm chết rồi.... Huhu....” “ Haha, la lớn lên, dù nàng la rát họng tên đó cũng không nghe đâu, quả là cái lồn mỹ nhân, vừa bót vừa nhiều nước.” Chu Cương Liệt dập càng lúc càng nhanh, hắn cưỡng hiếp nàng nãy giờ đã mấy hiệp. “ Bình nhi, ta phải làm thế nào muội mới tha thứ cho ta, mau mở cửa đi, ngoài này lạnh lắm.” Giọng Đặng Khôi nỉ non van xin. Phía bên trong, Bình nhi của hắn đang cong người hứng chịu từng cú nắc, lồn nàng nong rộng ra theo hình dáng con cặc, vú bị bóp đỏ hằn ngón tay, nước dâm và tinh trùng chảy đầy sàn và giường. “ Huhu... Ta hận ngươi... Đặng Khôi, tên vô dụng... Đạo lữ của ngươi bị người ta địt nát lồn đây này, ngươi ở ngoài van xin có ích gì... Á á á... Ta lại ra rồi... cũng tại ngươi... ngươi mê gái nhìn Hi Nguyệt, khiến sư phụ cô ta trút giận vào lồn ta... ta ghét ngươi... Á ưm... sâu quá... đừng ra bên trong nữa... cầu xin ngài... Đặng Khôi mau vào cứu ta... nếu không ta sẽ trở thành tình nô của người ta mất....” Ân Tử Bình vừa rên xiết, vừa than khóc. Khi Chu Cương Liệt đặt nàng xuống, nàng cố dùng tất cả sức lực bò tứ chi trên đất, hướng cửa phòng mà chạy tới, chỉ cần nàng mở cửa hô hoán lên, mặc kệ bị ai thấy mình trần truồng, phải chạy thoát khỏi ác ma này. Khi tay nàng chỉ cách tay nắm cửa một cm, như chạm phải bức tường vô hình, ánh mắt nàng ảm đạm, tuyệt vọng, từ phía sau, một khúc thịt to dài đâm một phát cực mạnh, lút tận gốc vào lỗ đít đang đưa ra của nàng. “ Á á á........” Ân Tử Bình đau đớn thét lên, nhưng Chu Cương Liệt chả quan tâm, nãy giờ đã đụ lỗ đít hai lần rồi, nàng đã sớm quen kích thước, lỗ đít nong rộng ra rồi, hắn cứ thế đụ nàng kiểu chó từ đằng sau, cặc hắn dài tới mức đội lên phía trên bụng nàng cộm hình dáng con cặc. Cứ thế nàng bị hắn nắc lỗ đít rồi bắn ngập tinh vào. Chu Cương Liệt nhìn lên đầu Ân Tử Bình thắc mắc. “ Quái, sao điểm dâm dục của nàng ta lên chậm vậy, địt từ nãy giờ cao trào gần chục lần mà mới có 30.” Yêu Dục hiện ra giải đáp, “ Nàng ta dù sao cũng là tu sĩ Nguyên Anh, đâu có dễ bị ngài địt đến phục tùng, hơn nữa kí chủ đây là cưỡng hiếp người đang có bạn trai, người ta hận ngài còn không hết nói gì sinh ra dâm dục, cô nàng này đang dần mất lòng tin vào tên ở ngoài kia nên điểm mới lên từ từ thôi.” “ Ra vậy, để ta cho nàng thêm tuyệt vọng.” Hắn cười dâm, vận chuyển tay, chốt cửa gạt ra, cánh cửa bật mở. Bên ngoài, Đặng Khôi đã chuyển sang ngồi đối diện cửa phòng nhìn vào. Ân Tử Bình thấy cửa mở, một tia hi vọng loé lên, nhìn đạo lữ thanh mai trúc mã của mình đối diện, nàng lấy sức hét to. “ Mau... mau vào cứu muội, Khôi ca... cứu muội....” Nàng bỗng tròn xoe mắt, dù cửa đã mở, ở góc độ của Đặng Khôi đáng lẽ phải thấy rõ tình cảnh nàng đang bị người ta hiếp chứ, sao hắn vẫn cứ nhìn chằm chằm không làm ra hành động gì? Nàng cố hét thêm gọi người yêu, tên kia cứ nhìn thẳng nàng mà không có biểu hiện nào. Nàng đâu có biết, trong mắt Đặng Khôi cửa vẫn im ỉm đóng chặt. Ân Tử Bình không từ bỏ, bò về phía hắn, đến khi nàng sắp chạm vào hắn thì phía sau Chu Cương Liệt nhấc bổng nàng lên, rồi tiếp tục cắm cặc vào lỗ lồn. Hắn địt nàng ngay trước mắt cách mặt Đặng Khôi chỉ mươi phân, cái lồn vốn se khít phải mở rộng hết cỡ đón nhận từng cú dập như vũ bão, nước lồn theo từng cú rút cặc mà ứa ra. “ Nhìn cho kĩ đi, dù ta địt tung lồn nàng ở ngay trước mặt hắn cũng không thể làm gì cả, buông bỏ chống cự, tận hưởng sung sướng làm tình nô của ta đi.” Chu Cương Liệt khoái trá cười vang. “ Ngươi là đồ ác ma... quái vật... không phải tiên nhân... huhu...” Ân Tử Bình chính thức tuyệt vọng, nàng xụi lơ mặc hắn chơi, buông bỏ mọi phản kháng. Điểm dâm dục cũng theo đó bắt đầu tăng nhanh, Chu Cương Liệt đụ nàng đủ mọi tư thế, bế nàng đi xuống sảnh, tuy đã quá khuya nhưng vẫn còn nhiều khách nhân ăn uống bên dưới. Hắn vừa đụ nàng vừa đi dạo quanh sảnh, Ân Tử Bình rên ư ử, bất lực và xấu hổ, nàng lại cao triều. Hắn chìa lồn nàng lên trên ly rượu của một vài nam khách, cho bọn họ một ly nước lồn hảo hạng, khách nhân không biết cứ thế uống cạn, ồ, vị rất ngon nha. Cứ thế Chu Cương Liệt địt Ân Tử Bình tới khi gà gáy sớm, nàng bây giờ đã bất tỉnh, trần trụi nằm xụi lơ dưới sàn, khắp cơ thể tắm trong tinh dịch, lỗ lồn lỗ đít vẫn không khép lại được, lỗ đái xè xè chảy nước ra, mắt trợn trắng dã, lưỡi thè ra chảy dãi. Điểm dâm dục đã đầy 100, nàng triệt để trở thành tình nô của hắn. Nhìn hoàn cảnh xung quanh, Chu Cương Liệt lấy Túi không gian ra, phất tay gom hết hỗn hợp tình dục hai người xả ra vào bên trong tưới lên ba cây, Dương căn thụ húp được dinh dưỡng lại cao hơn một khúc. Hắn cẩn thận cho nàng ăn một miếng dương căn quả, cơ thể Ân Tử Bình dần lấy lại sức, nàng tỉnh lại, ánh mắt nhút nhát nhìn hắn. “ Mau gọi chủ nhân.” Hắn nghiêm giọng. “ Chủ... chủ nhân.” Nàng run rẩy gọi. “ Giỏi lắm, yên tâm, làm tình nô của ta là cơ duyên lớn của nàng, ta không bạc đãi ai cả đâu. Bình thường nàng vẫn là đạo lữ của tên kia, khi nào ta muốn sẽ gọi nàng.” Hắn sờ khuôn mặt xinh đẹp của Ân Tử Bình, vuốt ve gò má. “ Dạ vâng, em hiểu rồi.” Nàng ngoan ngoãn quỳ xuống, trải qua một đêm, nàng đã bị hắn địt đến sợ rồi, dù giờ có thả nàng ra nàng cũng không dám nói chuyện này cho ai. Trả lại căn phòng nguyên vẹn, Chu Cương Liệt trở về phòng mình, ôm Mạt Ly ngủ. Ân Tử Bình vứt bộ áo váy bị xé đi, mặc đồ kĩ càng vào, rồi mở cửa, Đặng Khôi nghe âm thanh, giật mình bật dậy. “ Bình muội, muội chịu ra ngoài rồi, hãy tha lỗi cho ta.” “ Ừ, tha cho huynh lần này đó, vào đi.” Nàng hơi xấu hổ vì cắm sừng nam nhân này nên dịu giọng bỏ qua. Đặng Khôi mừng rỡ đi vào, ôm lấy nàng từ phía sau, chu miệng hôn tới, Ân Tử Bình cũng ậm ừ đáp lại, hai người hôn nhau thắm thiết. Hắn đâu có biết, chính cái miệng đang hôn hắn vừa nãy đã bú liếm say sưa con cặc khác, uống biết bao nhiêu là tinh trùng và cả nước đái. Không biết khi hôn Ân Tử Bình hắn có ngửi thấy vị gì lạ không.
0 bình luận
aaa