Chương 89: Bổng đánh Uyên ương

Hi Nguyệt về phòng mình, nàng phải phục dụng Tiên Linh đan sớm đột phá Nguyên Anh hậu kì, nàng quyết tâm phải giết tên Thái công tử kia trong đại hội võ đạo. Chu Cương Liệt vừa dỗ Mạt Ly ngủ xong, đang tính mò vào phủ của Võ quốc công ân ái cùng Trương Bạch Lan, vừa mở cửa đã thấy đôi tình nhân Đặng Khôi và Ân Tử Bình đi qua. Ân Tử Bình hết sức tức giận ngúng nguẩy đi trước, Đặng Khôi gãi đầu theo sau. “ Muội đừng có giận nữa mà, huynh không có ý gì với Hi Nguyệt Tiên Tử hết.” “ Hừ, rõ ràng lúc nãy huynh nhìn cô ta đầy thèm muốn, còn say mê hơn cả khi nhìn muội, huynh bị sắc đẹp của cô ta làm mờ mắt.” Ân Tử Bình gắt lên. “ Đi đi, đi mà tìm Hi Nguyệt đi, đừng theo muội nữa.” Nàng rầm rầm đi xuống lầu. “ Ta chỉ hỏi thăm xã giao thôi, cô ấy cũng lạnh lùng đâu có đáp lại, muội ghen gì chứ.” Đặng Khôi vẫn đi sau lưng khổ sở giải thích. “ Người ta không để ý tới huynh, huynh thì mặt dày nhìn người ta đầy ham muốn, muội nhìn lầm huynh rồi.” Ân Tử Bình quay lại đẩy cho Đặng Khôi té lăn quay. Nàng quay trở lên, vào phòng đóng chặt cửa, lớn giọng nói vọng ra, “ Tối nay cấm huynh vào phòng, tìm chỗ nào khác mà ngủ.” Đặng Khôi định chạy tới gõ cửa, nhưng lại thở dài quay đi. Thấy Chu Cương Liệt khoanh tay dựa cửa nhìn mình, hắn xấu hổ gãi đầu. “ Để tiền bối thấy chuyện mất mặt rồi, nàng ấy thật quá quắc.” “ Phụ nữ hay giận là chuyện bình thường mà, sáng mai tặng nàng mấy món quà, dỗ ngọt một chút là được... haha... lần sau ở trước mắt người yêu đừng có mà đi liếc mắt đưa tình với nữ nhân khác, bài học đó chàng trai.” Chu Cương Liệt vỗ vai Đặng Khôi an ủi. “ Đa tạ tiền bối, vãn bối xin cáo lui.” Hắn lủi thủi đi xuống, tối nay phải kiếm chỗ nào ở tạm, chờ sáng mai nàng hết giận rồi nói. Chu Cương Liệt nhìn theo bóng lưng thất thểu kia, cười gian xảo, “ Cơ hội tốt nha, ai bảo ngươi dám nhìn đồ đệ Hi Nguyệt yêu dấu của ta, ta chơi đạo lữ của ngươi xem như huề, haha.” Ân Tử Bình chốt cửa, tức giận ngồi xuống giường, Hi Nguyệt có gì hơn nàng chứ, nàng cũng rất xinh đẹp, ra đường bao nhiêu ánh mắt say mê ngắm nhìn. Đặng Khôi đó thì mê mẩn người ta, bị ngó lơ vẫn cố nhìn theo. Nàng đứng dậy tới gần cửa nghe ngóng, bên ngoài hoàn toàn im lặng không có ai. “ Hừ, không chịu năn nỉ thêm, lại bỏ đi mất, đã thế tối nay ngủ luôn ở ngoài đi.” Nàng hậm hực đi vào, nằm trên giường lăn lộn trằn trọc. Nàng nhớ lại, Ân gia và Đặng gia vốn là thế giao rất tốt, Ân Tử Bình và Đặng Khôi từ nhỏ đã chơi với nhau, cùng nhau lớn lên, một vị Kiếm tu vô tình nhìn thấy hai người căn cơ tốt, nhận cả hai làm đệ tử dạy dỗ, hai người từ đó lại bên nhau tu hành. Nhiều năm sau sư phụ kia ẩn cư, hai người dắt tay nhau hành tẩu giang hồ, cùng nhau tu luyện, chiến đấu, được giới tu sĩ gọi là Uyên ương song tử, trong mắt Ân Tử Bình xưa nay chỉ có Đặng Khôi, rất tin yêu hắn, nhưng Đặng Khôi thì dù chính nhân quân tử, nhưng lại có cái tính háo sắc, nhìn thấy nữ tử xinh đẹp đều lén nhìn, nàng đã mấy lần ghen tuông tức giận nhưng hắn không bỏ tật xấu, hắn còn nói cái gì mà nam nhân tam thê tứ thiếp là bình thường, dù ta có nhìn bao nhiêu cô gái thì cũng không bằng muội, hừ, nói xạo không ngượng mồm. Hôm nay nhìn thấy Hi Nguyệt, cô gái kia quả thực xứng danh tiên tử, nét đẹp thanh lãnh làm cho Ân Tử Bình trở nên tự ti với nhan sắc của mình. Lại thấy tên đạo lữ của mình cứ nhìn chằm chằm người ta si mê khiến nàng nổi cơn ghen. Bỗng một bàn tay vòng từ phía sau, ôm chặt nàng, Ân Tử Bình nghĩ là Đặng Khôi lẻn vào phòng, quát lên. “ Mau buông muội ra, đi ra ngoài, ai cho huynh vào, đi mà ôm Hi Nguyệt ấy.” “ Chà, Hi Nguyệt là đệ tử của ta, sao nàng lại xúi tình lữ của mình đi ôm đệ tử của ta hả.” Một giọng nam nhân quen mà lạ nói sát tai nàng. Ân Tử Bình nghe không phải giọng Đặng Khôi, hốt hoảng vùng vằn hét lên. “ Ngươi là ai? To gan.” Khi quay lại thấy Chu Cương Liệt, nàng đứng hình. “ Tiền... tiền bối... Người sao lại vào phòng ta... lại còn... lại còn ôm lấy ta...” Nàng lui về phía sau đầy cảnh giác. Chu Cương Liệt hài hước nhìn nàng, “ Hừ, tình lang kia của nàng nhìn chằm chằm đệ tử của ta như sói đói, ta đến để trả thù.” “ Hi Nguyệt là đệ tử của ngài? Xin tiền bối thứ lỗi, ta và Đặng Khôi sẽ lập tức rời khỏi, không quấy rầy Hi Nguyệt nữa, ngài bậc tiên trưởng xin đừng để bụng tu sĩ nhỏ chúng ta.” Ân Tử Bình cúi đầu xin lỗi. Chu Cương Liệt búng tay, cơ thể Ân Tử Bình đột nhiên cứng ngắc, nàng cố giãy dụa nhưng không được, miệng vẫn có thể nói. “ Tiền bối tính làm gì, nơi này đông người, đừng tới đây, ta la lên đó.” “ Nàng có la rát cổ họng cũng không ai cứu được.” Hắn cười đầy dâm dê, chộp lấy Ân Tử Bình ấn lên giường, bạo lực xé nát y phục của nàng ra. “ Á... không... có ai không... cứu với... Đặng ca mau cứu muội... Aaa.” Nàng hoảng loạn hét toáng lên, nhưng âm thanh vang vọng trong phòng, không ai nghe hết. “ Ngươi... dâm tặc, ngươi muốn làm gì, đường đường là bậc tiền bối đức cao vọng trọng lại đi làm chuyện cưỡng bức người nhỏ yếu này sao? Ta và tất cả mọi người đều nhìn lầm ngươi rồi, đồ ác ma dâm tặc.” Ân Tử Bình lớn tiếng chửi. Chu Cương Liệt vung tay tát cho nàng một cái, má phải nàng đỏ ửng in hằn dấu tay, nàng vừa đau vừa xấu hổ, huhu khóc lớn. “ Hừ, im lặng cho ta, trách thì trách tên người yêu của nàng, dám có ý đồ với Hi Nguyệt của ta.” Hắn nắm lấy áo váy của nàng xé mở, Ân Tử Bình lúc này chỉ còn yếm hồng và quần lót. Nàng muốn giãy dụa cũng không được, ấm ức tột cùng. Rồi hai miếng vải cuối cùng cũng bị xé xuống, nàng hoàn toàn trần trụi nằm trước mặt người đàn ông không phải tình lữ của mình. Mặt nàng đỏ ửng xấu hổ, nước mắt chảy dài. Chu Cương Liệt quan sát toàn bộ cơ thể, cô nàng này dáng vóc rất được, khuôn mặt xinh đẹp có nét như gái Hàn, da trắng mịn, cặp vú không to nhưng rất vừa tay, săn chắc, hai đầu núm chĩa lên, kiểu vú sừng trâu, eo thon gọn, hông nảy nở, trên gò mu có một nhúm lông cắt tỉa gọn gàng, chân dài miên man. Hắn nâng hai đùi của nàng lên, cái âm hộ bại lộ, mép môi khép kín, vạch bên trong ra, lộ cái lỗ lồn xinh đẹp, hột le nàng thụt vào trong giấu kín. “ Chà, quả là mĩ nhân có danh tiếng, lồn đẹp như vậy.” Hắn thèm thuồng vục mặt vào bú liếm, lưỡi hắn quét dọc mép môi, thò vào trong lỗ thịt mà khuấy đảo, hắn rà lên trên hột le của nàng, kích thích khiến nó hơi lộ ra, hắn không hề thương tiếc dùng răng cắn lấy hột le rồi kéo mạnh ra. “ Á....” Ân Tử Bình lần đầu được người ta bú liếm chỗ đó, vừa ngượng vừa nhột, lại hơi tê ngứa, thình lình bị hắn cắn hột le kéo ra, nàng ngay lập tức cao trào, nước từ huyệt dâm phun ra. “ Ái chà, còn rất nhạy cảm nha, vừa chạm hột le tí đã ra rồi.” Hắn đắc ý nhìn nàng. “ Cầu xin ngài, xin ngài hãy tha cho ta, đừng cưỡng hiếp ta... huhu.” Ân Tử Bình vẫn cố gắng xin xỏ. “ Có trách thì trách tên nam nhân vô dụng của nàng, kể từ nay Uyên ương sẽ không còn nữa, nàng sẽ là tình nô của ta.” Chu Cương Liệt vừa nói vừa cởi quần áo, móc con cặc khổng lồ ra. Ân Tử Bình vừa thấy dương vật của tên dâm tặc kia, mặt mày tái mét hốt hoảng. “ Không... không thể nào... Nó to như vậy. Đặng ca mau cứu muội... ai cứu tôi với. Huhu” Hắn cầm con cặc cương cứng đặt lên mặt nàng, rồi đánh chan chát vào hai má. “ Uyên ương hả, hôm nay ta sẽ dùng bổng đánh Uyên ương.” Chu Cương Liệt kề sát đầu khấc vào mũi Ân Tử Bình, nàng hít một hơi, choáng váng vì mùi nam nhân. “ Mau bú nó.” Hắn ra lệnh. Ân Tử Bình nhắm chặt mắt, miệng cũng ngậm lại cố thủ. Chu Cương Liệt một tay bóp vú, một tay thò hai ngón vào âm hộ nàng, chạm đến điểm G của nàng rồi móc cật lực. Ân Tử Bình cha sinh mẹ đẻ tới giờ chưa từng bị nam nhân vọc lồn như vậy, vừa sướng vừa xấu hổ, rên la cực lớn. Lát sau không chịu nổi, nàng cao trào phun dâm thủy ra như thác. Miệng cũng vô thức há ra thở dốc. Nhân cơ hội, Chu Cương Liệt cắm cặc vào ngay, con cặc vừa to vừa dài khiến nàng há miệng rộng hết cỡ, hắn chả thèm quan tâm, cầm lấy đầu nàng ấn vào, xem miệng nàng như cái lỗ lồn mà địt, đầu khấc đâm sâu tận cuống họng, nàng sặc sụa nước dãi nước mắt tèm lem. Một lát sau, hắn đạt đỉnh, đâm một phát lút cán, con cặc như muốn xuyên xuống tận dạ dày, cổ nàng cộm lên hình dáng khúc thịt, rồi hắn xả hết tinh trùng vào bụng nàng. “ Ọc ọc ọc...” Khi hắn rút ra, Ân Tử Bình mắt đã trợn trắng dã, nằm xụi lơ trên sàn, tinh trùng từ miệng mũi trào ra. Bên dưới, lỗ đái của nàng mất tự chủ, xè xè đái ra ngoài ướt cả sàn. “Đây mới chỉ là mở đầu thôi”, Chu Cương Liệt cười đê tiện nhìn nàng, lâu rồi hắn chưa chơi cái trò hiếp dâm này.
0 bình luận
aaa