Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 85: Ngoại tình
Chiều đến, một cỗ xe ngựa chờ sẵn bên ngoài Kim Tiền Lâu, Chu Cương Liệt dẫn theo Mạt Ly bước lên, xe băng băng đi về nội thành.
Phủ Trung Thành quốc công hôm nay khá rộn ràng, ngựa xe tấp nập, khách tới rất đông, Võ quốc công cho mời rất nhiều quan viên thân thiết, đa số trong đó là quan võ, hôm trước đã thiết yến trong vương cung rồi nên hôm nay Sở Vương chỉ sai người đưa quà đến.
Xe ngựa dừng lại, Chu Cương Liệt bước ra, lập tức có hạ nhân chờ sẵn dẫn hắn đi vào. Bên trong sân chính đặt mấy dãy bàn, đa số đều có người ngồi, Võ Kiến Bàn cùng phu nhân Trương Bạch Lan cười tươi qua lại tiếp khách, nhiều quan lại dẫn theo vợ đến, đều tụ tập ở bên cạnh vị Quốc công phu nhân ngực to kia.
Thấy Chu Cương Liệt bước vào, quốc công niềm nở đi lên, chắp tay cúi đầu chào. “ Được Chu đại tiên ghé qua hàn xá, rồng đến nhà tôm nha, haha.” Quả là võ tướng, ăn nói hết sức hào sảng.
“ Không dám, quốc công khỏe mạnh sinh long hoạt hổ như này là ta cảm thấy vui rồi.” Chu Cương Liệt cũng hào khí đáp lại.
Chu Cương Liệt được sắp xếp ngồi ngang với Võ quốc công, các vị khách ở đây khi nghe nói đây là vị thần y đã chữa khỏi bệnh cho quốc công, ngoài ra còn là một vị tu tiên giả cảnh giới cao như quốc sư của họ, ai nấy đều tiến lên chào hỏi, cung kính có thừa.
“ Trông Chu đại tiên tướng mạo không khác gì dân nhà võ chúng ta nha, bình thường toàn thấy mấy tên tu tiên tỏ ra thanh cao, tiên phong đạo cốt, nào có ai như Chu đại tiên đây. “ Võ quốc công hào sảng nói chuyện.
“ Quốc công quá khen, ta gặp được toàn là những kẻ ỷ mình tu tiên mắt cao hơn đầu không coi phàm nhân ra gì, thuận tay làm thịt vài tên cảnh cáo, ta không có gò bó bởi đạo đức hay thương hại, ngược lại đối với phàm nhân ta rất cảm thông, bởi vậy ta mới là đại phu chữa bệnh đây.” Chu Cương Liệt cùng quốc công nói chuyện rất hợp nhau, tuy hắn đóng vai thần y nhưng phong cách lại y hệt võ phu.
Trương Bạch Lan ở bên cạnh tiếp đãi các vị phu nhân, thi thoảng lại đưa mắt len lén nhìn thân ảnh cao lớn đó, nàng bỗng chốc lại nhớ đến những suy nghĩ trong đầu, về nụ hôn ngọt ngào mà hắn trao...
Hai hôm nay nghe sự tích của hắn, thì ra Chu đại phu lại là bậc thần tiên như vậy, nàng hâm mộ hết sức.
“ Ta có thể cho nàng thứ mà Võ Kiến Bàn không thể cho, làm tình nhân của ta.” Giọng nói bá đạo văng vẳng bên tai, nàng không hề nhớ hắn đã từng nói như thế, nhưng mỗi khi nghĩ đến, suối nước dưới háng nàng lại rỉ ra.
Yến tiệc vui vẻ diễn ra tới tận đêm, Mạt Ly ăn đến no tròn quay cái bụng nhỏ. Khách nhân dần ra về, Chu Cương Liệt cũng ôm cô nàng lên xe ngựa về Kim Tiền Lâu.
Đặt Mạt Ly ăn no ngủ khò khò lên giường, hắn yên lặng tắt đèn rồi đi ra ngoài, biến mất trong đêm tối.
Phủ Quốc Công, khách khứa đã về hết, đám hạ nhân đang tất bật dọn dẹp, Võ Kiến Bàn uống nhiều đến độ say mèm, được dìu về giường, nằm ngáy ro ro. Trương Bạch Lan cho người hầu lui hết, tự mình chăm phu quân.
Nhìn người đàn ông già cỗi, người đầy mùi rượu ngủ say như chết, Bạch Lan vô thức cảm thấy tủi thân, lại nhớ về bóng hình người đàn ông đó, nhớ tới nụ hôn nồng cháy đó, nàng mắt buồn ủ rũ.
“ Ai làm cho nàng buồn? Ai khiến nước mắt nàng tuôn rơi?” Một giọng nói trầm ấm vang lên sau lưng.
Bạch Lan hốt hoảng, chùi đi nước mắt, quay lại, nhìn thấy thân ảnh mà nàng đang nghĩ tới, hắn đang đứng mỉm cười nhìn nàng.
“ Chu... Chu đại tiên, ngài ... sao ngài lại ở đây?” Bạch Lan cố trấn tĩnh lắp bắp hỏi. Đây là hậu viện phủ Quốc Công nha, sao người này lại đột ngột đến.
“ Ta đã nói rồi... khi nàng cảm thấy thất vọng về người chồng của mình, ta sẽ ở bên an ủi nàng, nàng cần một người đàn ông để dựa dẫm, chứ không phải một lão già liệt dương.” Hắn ôn tồn nhìn thẳng vào mắt nàng nói.
“ Chu đại tiên xin hãy tự trọng, ta là gái đã có chồng, mời người rời đi đi.” Bạch Lan quay mặt đi, cố nói cứng.
“ Nàng thật sự nỡ sao? Nỡ để ta đi sao? Hãy sống thật với lương tâm của nàng đi, đừng dối lòng nữa.” Chu Cương Liệt tiến lên, giữ vai nàng.
Bạch Lan hốt hoảng nhìn Võ quốc công, ông ta vẫn ngủ say, người hầu bên ngoài cũng không nghe thấy.
“ Chu đại tiên, nơi này là phòng của quốc công, ngài mau rời đi.”
“ Nàng yên tâm, ta đã làm phép, không ai nghe thấy chúng ta nói gì đâu, cũng không ai thấy ta ở đây cả.” Hắn trấn an nàng.
Bạch Lan khẽ thở phào, Chu Cương Liệt lại tiến thêm một bước, ôm lấy eo của nàng, nắm lấy bàn tay, miệng kề sát tai nàng thỏ thẻ.
“ Nàng có yêu ta không? Hãy sống thật với lòng mình, với thực lực của ta sẽ dễ dàng để hai chúng ta ở bên nhau mà không ai biết được.”
“ Hơn mười năm qua, nàng cô đơn gối chiếc, quốc công đã không làm tròn bổn phận người chồng, nàng cần gì phải chung thủy với hắn.”
“ Đến với ta, làm nhân tình của ta, nàng vẫn sẽ là quốc công phu nhân cao quý, nhưng ta sẽ cho nàng hưởng thụ cảm giác của một người đàn bà thực sự, nàng cần nam nhân yêu thương âu yếm.”
Hắn vừa nói, vừa dùng sắc dục bổn nguyên lặng lẽ tác động cảm xúc, Bạch Lan nghe những lời nói đó, càng ngày càng buông bỏ chống cự. Cuối cùng, ánh mắt nàng triệt để thay đổi, nàng chính thức vứt bỏ cái gì là luân thường đạo lý, tiết hạnh, đạo đức, nàng phải sống vì dục vọng bản thân.
Bạch Lan chủ động bá cổ hắn, mặc kệ tên chồng già chết bầm ngủ ngáy sát bên, dâng lên môi thơm. Chu Cương Liệt cũng chiều theo nàng, ngậm lấy đôi môi dày đỏ mọng, thè lưỡi ra, thò vào miệng nàng, hai người trao cho nhau hương tân ngọc dịch, lưỡi giao hoà quấn quýt.
Khi đã hết hơi mới buông nhau ra, Bạch Lan ánh mắt đầy mê ly, thở hổn hển.
Chu Cương Liệt đặt nàng lên bàn, môi rê tới hôn khắp gương mặt, cổ, cắn vào vành tai, hắn thò tay kéo thắt lưng nàng ra, rồi điêu luyện cởi từng mảnh vải.
“ Thiếp yêu chàng, thiếp muốn chàng, mặc kệ mọi thứ, thiếp sẽ dâng hiến cho chàng hết.” Bạch Lan hổn hển nói.
Lúc này, váy áo của nàng đã bị cởi sạch, chỉ còn áo yếm và quần lót. Chu Cương Liệt ngắm nhìn kiệt tác đồ sộ trước mặt, cặp vú to hơn cả hắn thấy bên ngoài, cái yếm khốn khổ không thể che hết, hai bầu ngực lòi ra hai bên, hắn rút dây áo yếm, cặp ngực chính thức lộ ra.
Hai khối thịt ít nhất cũng phải hơn chục cân, trắng hồng, tuy to như hai trái dưa hấu cỡ đại nhưng vẫn nghênh ngang nhỏng lên chứ không hề xệ xuống. Cái khe vú sâu như đáy cốc khiến người ta muốn đắm chìm vào. Đặc biệt núm vú và quầng vú nàng cũng rất to, màu hồng sậm.
“ Vú nàng to quá, ta thích lắm.” Hắn dụi đầu vào ngực Bạch Lan, muốn tắt thở trong cái gối thịt vừa mềm vừa nẩy này.
Bạch Lan cũng âu yếm nhìn hắn, Chu Cương Liệt nắm lấy núm vú của nàng vân vê. Nó lập tức săn cứng lên, hắn chưa từng thấy núm vú nào vừa to vừa dài đến vậy, nói không ngoa những nữ nhân khác chỉ cần hai ba ngón tay là có thể nắm lấy núm vú mà se, nhưng đầu ti của Bạch Lan hắn phải dùng cả bàn tay nắm lấy.
Hắn âm thầm kích thích, từ đầu vú, dòng sữa trắng đục phun ra, nó nhiều đến độ y hệt người ta vắt sữa bò. Chu Cương Liệt ngậm lấy núm vú, đầy cả miệng hắn, uống ừng ực từng ngụm sữa.
“ Á... Sao lại chảy sữa... chàng kì quá... đừng uống... ư nhột quá... sướng quá...” Bạch Lan tái tê, phê lòi khi được xoa bóp cặp dưa hấu.
Hai tay Chu Cương Liệt nắm lấy hai núm kéo ra, cặp vú tưng tưng nảy lên, bị hắn trêu đùa trong tay. Hắn để nàng nằm dưới đất, nhanh lẹ cởi quần áo ra, Bạch Lan si mê nhìn thân hình vạm vỡ đầy mùi đàn ông của hắn, khi con cặc khủng bố được giải thoát, nó đã nhịn mấy ngày nay, cương lên cứng ngắc.
Phu nhân quốc công mắt mở to nhìn cái khúc thịt trước mặt, trời ơi nó to quá, so với phu quân nàng thì phải lớn gấp mấy lần.
Chu Cương Liệt ngồi lên người nàng, nắm lấy hai vú, đưa con cặc vào giữa khe ngực, Bạch Lan hiểu ý, hai tay ép cặp vú lại, kẹp lấy dương vật sau đó đưa đẩy lên xuống, đầu cặc lộ ra bên trên, nàng thèm thuồng le lưỡi ra liếm láp rồi ngậm đầu khấc vào trong miệng.
Hắn sướng tê tái, đó giờ chưa đụ cặp vú nào chất lượng như vậy, hắn hẩy mông nhấp vào ngực nàng, đầu cặc ra vào miệng nàng.
Lát sau, chịu không nổi, Chu Cương Liệt gồng mình bắn xối xả ra, tinh trùng nhiều đến độ tưới khắp mặt Bạch Lan, tưới cả lên đôi vú.
“ Ối chao, chàng ra nhiều quá, ư, vị tinh trùng của chàng ngon lắm.” Bạch Lan làm điệu bộ dâm đãng, quệt lấy tinh trùng trên mặt bỏ vào miệng ăn.
Nhìn thấy cảnh tượng đầy kích thích đấy, Chu Cương Liệt lại một lần nữa dựng cờ.
“ Quốc công phu nhân, đồ dâm đãng, hôm nay ta phải chơi nàng đến khi nào nàng ngất xỉu thì thôi.”
“ Đến đây đi, đến đụ thiếp đi, hôm nay thiếp phải ngoại tình.” Bạch Lan bất chấp la lên.
0 bình luận