Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 81: Công tâm
Chu Cương Liệt quay qua nhìn Trương phu nhân nói.
“ Lúc nãy đã hứa sẽ chữa trị cho phu nhân, bây giờ ta sẽ thực hiện.”
“ Cảm tạ Chu đại phu, vậy thì mời đi lối này.” Trương phu nhân ánh mắt toát lên nụ cười, dẫn hắn đến một cái đình nghỉ mát xây ven hồ, vì là phu nhân nhà Quốc công, không thể để nam nhân vào phòng riêng được nên Chu Cương Liệt sẽ khám cho nàng tại đây.
Đình nghỉ mát nằm cạnh cái hồ lớn, xung quanh bóng cây rợp mát, dưới hồ trồng hoa sen, có cá thi thoảng nhảy lên đớp không khí.
Mạt Ly chạy ven hồ, tìm cách hái búp sen ăn, vài thị nữ đi lại làm việc, thấy phu nhân liền cúi đầu chào, Tiểu Nhu thì pha trà, nơi này có hạ nhân nhìn thấy nên sẽ không ai gièm pha việc phu nhân dẫn theo nam nhân, dù gì thì ai cũng biết người này là Chu thần y vừa chữa trị cho Quốc Công.
“ Phu nhân hãy đưa tay qua.”
Trương phu nhân nghe theo, hơi vén tay áo, lộ ra nửa cánh tay đặt trên bàn, Chu Cương Liệt làm động tác bắt mạch như mấy ông thầy thuốc.
“ Ừm, mạch đập hơi yếu, phu nhân có bệnh kín trong người, là do lo lắng lâu ngày tích tụ, lại thêm việc tất bật chạy đôn chạy đáo cả năm nay tìm thuốc cho Quốc Công mà sinh bệnh.”
“ Vậy phải làm sao đây đại phu?.” Tiểu Nhu lo lắng cho phu nhân, hỏi dồn.
“ Yên tâm, ta cho phu nhân một loại thuốc, sẽ giúp phu nhân sớm khoẻ lại.” Chu Cương Liệt ánh mắt lương y như từ mẫu nói.
Hắn âm thầm búng tay, ảo cảnh được tạo, người bên ngoài vẫn thấy hắn và Trương phu nhân đang trao đổi bệnh tình, cả Tiểu Nhu đứng hầu cũng không hề phát giác.
Hắn đưa tay điểm vào trán Trương phu nhân, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt nàng, thực hiện pháp thuật thôi miên.
Trương phu nhân không có phản ứng, ánh mắt dại ra.
“ Nói ta nghe toàn bộ về nàng.” Hắn ra lệnh.
“ Ta tên Trương Bạch Lan, tiểu thư của Trương gia, năm 18 tuổi được Tiên Vương ban hôn lấy Trung Thành Quốc công, năm nay ta bốn mươi ba tuổi, có hai đứa con trai đang làm quan trong triều.” Nàng đáp lời trong vô thức.
“ Nàng có yêu Võ Kiến Bàn không?” hắn hỏi tiếp.
“ Yêu, tuy hôn nhân là được định đoạt, nhưng ông ấy rất tôn trọng ta, yêu thương ta, dù có thêm mấy vị thiếp thất cũng không bao giờ lạnh nhạt bạc đãi với ta. Lúc ông ấy ngã bệnh, ta chạy khắp nơi tìm thầy thuốc, may mắn hôm nay gặp Chu đại phu.”
“ Nàng thử nghĩ, ông ấy là một kẻ cuồng công việc, vừa khỏi bệnh không ở nhà tâm sự với vợ con, lại tiếp tục vào cung làm việc, không quan tâm đến nàng, hắn có xứng với sự yêu thương của nàng không?”
Chu Cương Liệt đang từng bước đánh vỡ phòng tuyến tâm lý của Trương Bạch Lan, vừa kết hợp với thôi miên và kích thích tâm lý của Sắc Dục Bổn Nguyên. Hắn muốn nàng sa đoạ, chủ động ngoại tình sau lưng người chồng mà mình yêu thương.
“ Không... không, phu quân là vì sơn hà xã tắc của Sở quốc nên mới cắm đầu vào chính sự, ta phận là đàn bà, ở phía sau ủng hộ ông ấy là lẽ đương nhiên, ta không oán trách ông ấy.” Trương Bạch Lan vẫn giãy giụa.
“ Sở quốc một năm nay không có Quốc công cũng đâu có gì xảy ra, ông ấy tuổi đã cao, nên dành thời gian cho gia đình, nhưng ông ta lại chọn công việc, vứt nàng ở phía sau. Lần cuối ông ấy cùng nàng ân ái là khi nào?”
“ Đã... đã là hơn mười năm trước rồi.” Bạch Lan đỏ mặt trả lời.
“ Trong mười năm phòng đơn gối chiếc, ông ta là lão già hết xí quách, nàng thì đang độ tuổi mơn mởn như vậy, cần đàn ông an ủi, nàng chịu đựng hơn mười năm qua có đáng hay không?”
“ Nhưng mà... nhưng mà...” Bạch Lan càng lúc càng yếu đuối.
“ Nàng hiện tại vẫn đang ở thời điểm cần tưới tắm, xuân sắc mĩ miều như vậy, thứ nàng cần là một người đàn ông bên cạnh an ủi chở che chứ không phải một lão già khọm, dương vật còn bị liệt không thể cương lên được, nàng có thấy thất vọng không?” Chu Cương Liệt càng tấn công dồn dập hơn.
“ Hức... có chứ... tuy bên ngoài nói là bình thường... nhưng việc ông ấy bị liệt dương khiến ta đau lòng lắm. Ông ấy thì đã quá già, ta thì vẫn đang độ tuổi hoài xuân, thế mà phải cô đơn quạnh vắng hơn mười năm nay. Những lúc quá khó chịu ta phải tự mình an ủi. Hức... ông ấy chỉ quan tâm tới triều đình, không hề quan tâm tới ta...” nước mắt Bạch Lan rơi lã chã, phòng tuyến tâm lý cuối cùng bị đụng vỡ.
“ Ta có thể cho nàng mọi thứ mà phu quân nàng không có, đến với ta, làm tình nhân của ta, nàng sẽ được cảm thụ sự yêu thương mà mười năm qua không có được.” Chu Cương Liệt thì thầm thổi vào tai Bạch Lan những lời mật ngọt.
Nàng ngước mặt lên, đôi môi dày đỏ mọng vô thức đưa ra, Chu Cương Liệt đặt lên môi nàng một nụ hôn say đắm, lưỡi hắn tiến vào miệng nàng, quấn lấy cái lưỡi nhỏ đinh hương của nàng, hai người say sưa trao cho nhau nụ hôn nồng cháy.
Chu Cương Liệt bỏ tay ra khỏi trán nàng, rút lại phép thôi miên, Bạch Lan dần lấy lại thần trí, nàng mở to mắt nhìn cảnh tượng hiện tại, tay nàng quàng qua cổ Chu đại phu, môi hai người dính lấy nhau.
Nàng hốt hoảng rụt về, mặt mày tái nhợt. “ Ta... ta vừa làm gì?” Bạch Lan sẽ không nhớ được việc Chu Cương Liệt nói những lời công tâm đó, nhưng tiềm thức nàng đã dần thay đổi, khắc sâu những ý nghĩ xấu về phu quân. Đây là thứ mà Chu Cương Liệt muốn, hắn rất dễ dàng đè nàng ra tại đây, địt nàng tới khi trí óc nàng không còn hình bóng Võ Kiến Bàn nữa, nhưng hắn không làm vậy, hắn muốn nàng từ từ bị kéo vào cuộc chơi, ngoại tình với hắn, nàng xinh đẹp như cô vợ hàng xóm tươi ngon, nếu dụ được nàng phản bội chồng mình thì đó là chuyện vui thú biết chừng nào.
Chu Cương Liệt giả vờ trấn định, nhìn Bạch Lan đang hoảng loạn run rẩy.
“ Phu nhân bình tĩnh, lúc nãy ta và phu nhân đang bàn về tình trạng bệnh, phu nhân bỗng dưng tâm sự với ta về việc hơn mười năm phòng đơn gối chiếc, rồi tủi thân bật khóc ôm lấy ta mà hôn.” Hắn bịa chuyện.
“ Ta... ta thế mà lại làm chuyện như vậy sao? Không thể nào... họ...họ thấy hết rồi sao? Ta phải sống sao đây... “ Bạch Lan nhìn đám thị nữ xung quanh, nếu họ nhìn thấy mình ôm hôn người nam nhân này, vậy thì chẳng mấy chốc Quốc công cũng sẽ biết, phải làm sao đây.
“ Phu nhân yên tâm, có thể là do cơ thể của người vô thức hành động, khi thấy tình huống không đúng ta đã dùng pháp thuật che mắt họ rồi, không ai thấy chuyện vừa rồi cả.” Chu Cương Liệt trấn an nàng.
“ Phù...” Bạch Lan thở dài nhẹ nhõm, không hiểu sao khi hôn nam nhân này xong đáng lẽ ra với tâm lý của một người vợ thục nữ yêu thương chồng mà không giữ được tiết hạnh, nàng đã sớm khóc lóc, rầu rĩ hoặc hơn nữa là kiếm đường tự sát. Nhưng khi phát hiện mình ôm hôn nam nhân này, tâm lý của nàng lại như một cô vợ vụng trộm sợ bị phát hiện. Rõ ràng cách làm của hắn đã đúng, gieo vào đầu nàng hạt giống lầm lỗi, dần dần khiến nàng sa đoạ.
“ Chuyện hôm nay, mong Chu đại phu giữ kín, chỉ là tai nạn do cơ thể ta quá mệt mỏi không điều khiển được mà thôi.” Bạch Lan còn cẩn thận dặn dò.
“ Phu nhân yên tâm, ta dù sao cũng là kẻ tu hành, không phải loại nhiều chuyện.” Hắn khẳng định chắc nịch, tay phất nhẹ giải trừ ảo cảnh.
Chu Cương Liệt lấy một miếng Dương căn quả ra, “ Đây là thuốc tiên, uống nó vào phu nhân sẽ cảm thấy khoẻ lại.”
Bạch Lan rụt rè nhận lấy, rồi bỏ vào miệng, miếng quả vào trong cơ thể, một luồng nhiệt nóng ấm đánh sâu khắp thân thể nàng, nàng nhắm mắt thoải mái tận hưởng cảm giác thư thái này.
Tiểu Nhu bên cạnh nhìn mà há hốc mồm, trong mắt nàng, phu nhân đang từ từ trẻ lại, tóc suông mượt hơn, làn da cũng trắng hồng lại, cơ thể nảy nở thì không có gì thay đổi, cặp vú vẫn to như vậy, dung nhan của phu nhân bây giờ như trở lại thời ba mươi tuổi.
Trương Bạch Lan nhìn xuống nước hồ phản chiếu, tay xoa xoa khuôn mặt, nàng đã trẻ lại, những mệt hỏi đau nhức trên cơ thể cũng tan biến.
“ Ngài quả là thần y, xin đa tạ.” Nàng cúi đầu tạ ơn.
“ Không dám, chỉ là tiện tay mà thôi, ta xin phép cáo lui, có gì phu nhân cứ đến Kim Tiền Lâu gặp ta.” Chu Cương Liệt cúi chào, dắt Mạt Ly đang cắn hạt sen rời đi.
Tiểu Nhu nhìn chằm chằm khuôn mặt Bạch Lan, “ Người đó đâu chỉ là thần y, đây là thủ đoạn của tiên nhân nha, có thể khiến phu nhân khoẻ lại, còn làm người trẻ ra nữa.”
“ Chu đại phu đúng là người tốt.” Bạch Lan trầm trồ, nàng tự nghĩ, với dung mạo bây giờ, phu quân nhất định sẽ rất thích.
Tối đó, Võ Kiến Bàn từ trong cung trở về, chuyện hắn hết bệnh trở lại triều làm Sở Vương hết sức vui mừng, đãi tiệc ngay tại chỗ. Uống quá nhiều nên giờ ông ta say mèm.
Trương Bạch Lan đi ra đón lấy phu quân, cùng thị nữ dìu ông ta về phòng.
“ Phu quân vừa khỏi bệnh, sao lại uống nhiều như vậy chứ.” Nàng lên tiếng trách móc.
“ Hừ... Không sao...ta bây giờ... khỏe như trâu... cũng là nhờ phu nhân... đã tìm được thần y giỏi.”
Đặt Võ quốc công nằm lên giường, cho ông ta uống canh giải rượu, nàng dịu dàng hỏi, giọng điệu khoe khoang.
“ Phu quân thấy thiếp hôm nay có gì khác không?”
Võ Kiến Bàn nhìn vợ mình, hơi hơi nhíu mày suy nghĩ.
“ Ta không biết, hình như nàng trang điểm đậm hơn thì phải, tuổi của nàng đừng nên trang điểm nặng quá.”
Trương Bạch Lan cặp mắt hơi rũ xuống, nàng thay đổi mười mươi như vậy mà phu quân không nhìn ra, lại còn chê nàng trang điểm đậm.
“ Tuổi của thiếp vẫn còn trẻ, trang điểm chút thì sao?” Thực ra Bạch Lan không hề trang điểm, nhưng vẫn cố hỏi lại.
“ Nàng cũng gần năm mươi rồi, trẻ gì nữa mà trẻ, trang điểm lố lăng quá người ta cười cho đó, thôi, mau đi ngủ.” Võ quốc công càm ràm rồi lăn ra ngáy.
Bạch Lan ngỡ ngàng, gần năm mươi, ai gần năm mươi? Phu quân lo việc triều chính đến độ quên tuổi của vợ mình luôn rồi, lại còn chê nhan sắc hiện tại của nàng là lố lăng, sao có thể chứ. Nàng tủi thân, mắt rơm rớm ướt.
Nằm xuống bên cạnh Võ quốc công, hắn đã ngáy khò khò rồi. Vị phu nhân quốc công nhắm mắt mà không thể ngủ được, trong tiềm thức có giọng nói.
“ Võ Kiến Bàn suốt ngày chỉ lo việc triều chính và quân đội, không hề quan tâm tới nàng...”
“ Hắn vừa hết bệnh đã bỏ nàng lại vào cung.”
“ Hắn liệu có xứng với yêu thương của nàng?”
“ Nàng phòng không gối chiếc một mình hơn chục năm qua, liệu có cảm thấy cô đơn.”
“ Thứ nàng cần là một nam nhân biết yêu thương chiều chuộng, độ tuổi hoài xuân cần tình yêu tưới tắm “.
“ Những việc Võ Kiến Bàn không làm được, ta có thể.”
Nàng chậm rãi nhớ đến người đàn ông dáng người cao lớn, đậm khí chất cương dương nam tử, nhớ tới nụ hôn nồng nàn mà hai người trao cho nhau.... Dưới háng nàng vô thức chảy ra nước nhờn.
Bên cạnh, phu quân của nàng vẫn ngáy ngủ ngon lành, Bạch Lan chịu không nổi, len lén thò tay vào váy, xoa xoa lên mu lồn bên ngoài quần lót tự an ủi. Lát sau, nàng đạt cao trào, nước chảy ướt cả đũng quần lót.
Tối nay, có một vị phu nhân vú to đang nhớ thương đến Chu Cương Liệt, âm thầm thủ dâm ngay bên cạnh người chồng già liệt dương của mình.
0 bình luận