Chương 78: Mạt Ly

Chu Cương Liệt cõng Mạt Ly, đi bộ về một con hẻm nhỏ, cô bé vốn là con gia đình không tính là khá giả nhưng cũng đủ sống ở Vệ quốc, chiến loạn xảy ra, người thân chết hết, hai cha con may mắn đi theo làm việc cho một đoàn lái buôn mới đến được Sở quốc. Nhưng sau đó người cha bệnh nặng khó chữa, tiền bạc còn lại hết sạch, không bao lâu thì mất. Mạt Ly lục trong hành lý thấy có đôi vòng ngọc, tuy biết là kỉ vật của mẫu thân nhưng vì để có tiền lo hậu sự cho cha nên đành đem bán, không ngờ gặp phải cớ sự như vậy. Trong hẻm tối, người cha nằm im trên tấm ván gỗ, đã tắt thở từ lâu. Chu Cương Liệt lấy ra một miếng Dương căn quả, cho Mạt Ly ăn vào. Cô bé nói gì nghe nấy, sau khi nuốt xuống, vết thương trên người dần biến mất, da thịt trở nên trắng trẻo, tóc đen dài hơn, các khiếm khuyết trên cơ thể như sẹo hay mụn cũng không còn. Lúc này Mạt Ly mới lộ diện là một tiểu mĩ nhân bại hoại, khuôn mặt xinh tươi non nớt, môi hồng hào, tuy đã gần 16 tuổi nhưng cơ thể vì ăn không đủ chất nên hơi ốm, ngực dẹp lép chưa phát triển. Nàng thư thái tận hưởng cảm giác toàn thân được tẩy rửa. Lát sau, quan sát toàn bộ cơ thể mình, Mạt Ly mới giật mình bám lấy Chu Cương Liệt. “ Đại bá, người là thần tiên sao?” Hắn yêu thương xoa đầu nàng, “ Đúng vậy.” Sau đó hắn bỏ tiền thuê người đóng quan tài, tổ chức một lễ tang đầy đủ cho cha của Mạt Ly, theo cô bé đưa tang ra nghĩa trang ngoài thành. Khi mọi thứ xong hết, Chu Cương Liệt dẫn Mạt Ly trở về, hắn ghé quầy quần áo, sắm cho nàng những bộ váy áo thật xinh. Đúng là người đẹp vì lụa, cô nàng mặc áo mới rất ra dáng một tiểu công chúa. Ai nhìn cũng thích. Chu Cương Liệt lại đưa nàng đi ăn những món ngon mà nàng muốn ăn, đi dạo phố vui chơi, cô bé dần vơi đi sự buồn bã vì mất cha. Buổi tối, hai người về lại Kim Tiền Lâu, hắn sai tiểu nhị chuẩn bị nước tắm. Mạt Ly loá mắt trước căn phòng sang trọng, chiếc giường thật lớn, đồ đạc hết sức đắt tiền, nhìn ra cửa sổ còn thấy cảnh bên ngoài đường phố nhộn nhịp. Bồn tắm lớn được đổ đầy nước, Chu Cương Liệt không hề để ý, thẳng tay lột sạch đồ Mạt Ly rồi quẳng nàng vào trong bồn. Mạt Ly dù gì cũng là tiểu cô nương gần 16 tuổi, bị đại bá cởi sạch đồ, nàng xấu hổ che trên che dưới, khi vào trong bồn tắm thì hụp cả người xuống, ló mỗi cái đầu lên nhìn vị bá bá to lớn râu ria kia. “ Nhìn cái gì hả, sau này đi theo ta là phải ngoan ngoãn biết chưa, ta không phải người tốt đâu.” Chu Cương Liệt giở giọng hù doạ. Mạt Ly sống một thời gian ở ngoài xã hội, học được cách sống, rất hiểu chuyện, nàng biết không ai tốt bụng giúp đỡ nàng không công. “ Con biết rồi, đại bá, con sẽ lấy thân báo đáp ngài.” Nàng giọng nói non nớt hơi run run. “ Phụt.” Chu Cương Liệt suýt phun ra một ngụm, nếu là một đại mĩ nhân nói câu đó hắn sẽ không ngại đè ra mà đòi báo đáp, nhưng một con nhóc tuy mặt đẹp nhưng dáng người lép xẹp đâu có kích thích nổi hắn. “ Tắm mau đi, cả người dơ hết rồi, hôi quá.” Hắn nhìn chằm chằm, ra lệnh. Mạt Ly ngoan ngoãn tắm gội, nàng nghĩ khi mình sạch sẽ thơm tho rồi đại bá mới ăn. Nàng quấn khăn bước ra khỏi bồn, Chu Cương Liệt dựng tấm bình phong lên, cởi quần áo nhảy vào tắm rửa. Yêu Dục hiện lên đứng trên thành bồn tắm, nhìn cái dương vật cương cứng của hắn, bĩu môi đánh giá. “ Hừ, lúc trước Tiểu Yên không lớn hơn cô nàng này là bao cũng bị kí chủ ăn không nhả xương, sao bây giờ lại đóng vai người tốt vậy hả?” “ Tiểu Yên là hàng kèm theo mẹ của nàng ta, dù gì cũng có tí thịt, Mạt Ly này cơ thể ốm yếu như vậy, ta mà ăn thì khác gì cầm thú.” Chu Cương Liệt chính trực nói. “ Không ăn thì thua cả cầm thú nha.” Yêu Dục cười hô hố biến mất. Tắm rửa xong xuôi, hắn mặc đồ bước ra, Mạt Ly vẫn quấn cái khăn tắm ngồi trên giường lau khô tóc. “ Làm gì vậy, quần áo ta mua đâu sao không mặc vào?” Chu Cương Liệt nhìn nàng hỏi. “ Ủa, không phải chờ đại thúc tắm xong sẽ ăn sao.” Nàng trả lời một câu hết sức ngơ ngác. Hai người im lặng nhìn nhau chằm chằm.... “ Bép... bép... bép...” Tiếng vỗ liên tục vang lên trong phòng. “ Ai dạy ngươi mấy cái hư đốn đó hả, ai dạy?” Chu Cương Liệt như người bố thấy đứa con hư hỏng, đặt Mạt Ly nằm sấp trên đùi, vỗ vào mông nàng liên tục. “ Úi da... đại thúc đừng đánh... con biết sai rồi... ui ui đau quá... huhu...” Hắn vỗ đến khi mông nàng đỏ ửng mới buông tha, Mạt Ly vội chạy đi lấy váy áo mặc vào. “ Hừ, vị thẩm thẩm đi chung ở đoàn buôn dạy con đó, thẩm ấy nói con đã hơn 15 tuổi, đủ tuổi lấy chồng rồi nên dạy con rất nhiều thứ.” Nàng vừa mặc đồ vừa giải thích. “ Bó tay, từ nay gọi ta là chủ nhân, không gọi đại bá nữa.” Chu Cương Liệt dặn dò. “ Vâng, thưa chủ nhân.” Mạt Ly ngoan ngoãn gọi, thời đại này gọi chủ nhân là chuyện hết sức bình thường, coi như nàng trở thành người hầu của hắn. “ Khuya rồi, đi ngủ.” Hắn vẫy tay, nàng từ từ đi tới nằm lên giường, Chu Cương Liệt ôm lấy cơ thể gầy gò của nàng vào lòng. “ Chủ nhân, sao ngài nói không ăn mà?” Mạt Ly ngơ ngác bị hắn ôm chặt cứng. “ Không ăn, coi ngươi là gối ôm ngủ không được sao? Ý kiến gì?” hắn giở giọng hung ác. “ Dạ không, không có ý kiến gì hết, chủ nhân cứ ôm thoải mái.” Nàng dựa đầu vào lòng ngực ấm áp của hắn, nhắm mắt lại. Hai người cứ thế cùng nhau trải qua một đêm. Sáng sớm, Chu Cương Liệt cảm giác có cái gì đó nhồn nhột như có ai sờ soạng mình, hắn hé mắt nhìn, Mạt Ly đã thức dậy từ bao giờ, đang tò mò nhìn ngó khắp người hắn. Chu Cương Liệt thói quen ngủ không mặc áo, cả thân người chỉ có cái quần dài. Mạt Ly nhìn chăm chú cơ thể hắn, thấy hắn vẫn ngủ say, yên tâm sờ soạn. Nàng vuốt mái tóc xoã tung của hắn, sờ bộ râu quai nón, hì hì cười vì nhột tay. Tiếp theo sờ xuống bờ ngực rộng khỏe khoắn, hai bắp tay to lớn, rồi vuốt ve tiếp múi bụng. Mạt Ly như một nhà thám hiểm khám phá được thứ mới lạ, khi nàng sờ tới đũng quần hắn, cảm thấy có cái gì đó bên trong cứng ngắc, nhớ tới thẩm thẩm dạy, nàng biết đây là dương căn quan trọng của đàn ông. Chu Cương Liệt tiếp tục giả bộ ngủ xem cô bé nghịch ngợm này làm gì. Cô nàng hết sức tò mò, nhẹ nhàng giở quần hắn ta, nhìn vào, con cặc sáng sớm cương cứng bật ra ngoài, Mạt Ly há hốc mồm, mắt mở to không chớp. Đây là lần đầu nàng thấy dương căn của đàn ông, trông thật đáng sợ, to dài như cánh tay, hình dáng như cây nấm, gân guốc nổi lên, trên cái đầu nấm còn giật giật. Tay nàng run run sờ tới, cầm khúc thịt ấm nóng trong tay, nàng nhớ tới lời dạy của thẩm thẩm, lấy bàn tay nhỏ đo thử chiều dài của nó, rồi nhìn xuống háng mình, lấy tay ước lượng. Nàng tái mặt, da gà nổi lên, thẩm thẩm kia nói xạo nha, nếu cái khúc thịt này mà đút vào lỗ bên dưới của mình, không phải sẽ xé nàng ra làm đôi sao. Mạt Ly lắc đầu nguầy nguậy, cố xoá đi hình ảnh khủng khiếp đó. Nàng thở dài, “ Mình vẫn còn nhỏ nha.” Rồi lại giở quần Chu Cương Liệt lên nhét khúc côn thịt về chỗ cũ. Hắn xem hết biểu hiện của nàng trong mắt, cố gắng nhịn cười, con nhóc cố tỏ ra mình là người lớn hiểu chuyện, khi thấy sự thật phũ phàng thì sợ hãi run rẩy. Chu Cương Liệt làm bộ như mình không hề biết cô nàng này vừa khám phá cơ thể mình, hắn thức dậy, đánh răng rửa mặt, thay đồ rồi dẫn nàng đi ăn sáng.
0 bình luận
aaa