Chương 76: Hi Nguyệt Tiên Tử

Thành Đô, Vương đô của nước Sở, một toà thành nguy nga tráng lệ, tường thành cao dày, sông hộ thành bao vây, cũng như các toà kinh đô khác, Thành Đô chia làm ba lớp, phía trong tường vây là ngoại thành nơi dân cư bình thường sinh sống, cách một lớp tường là nội thành nơi tầng lớp quan lại, quý tộc và những kẻ có tiền sống, trong cùng là Vương Cung nơi thiết triều, cũng là nơi ở của Quốc Vương và hậu cung. Các đời Sở Vương trước đã mở mang giang sơn, gầy dựng nên toà thành kiên cố này, nó không giống các Vương Quốc khác thường xây thành dựa vào địa thế hiểm trở, kinh đô của Sở quốc ngang nhiên nằm ở nơi đồng bằng trù phú, xung quanh là đất đai tươi tốt, sông lớn chảy xuôi. Đơn giản vì đây là Sở quốc, kiêu hùng mạnh nhất thiên hạ hiện tại, lấn át cả Đế Đô Đại Chu, ai dám tấn công tới Thành Đô? Ai dám khiêu khích uy phong nước Sở. Chu Cương Liệt hạ xuống cách Thành Đô khá xa, hắn bỏ tiền mua một con ngựa tốt, hắn định sẽ cưỡi ngựa vào kinh thành, thứ nhất là tránh kinh động tu sĩ trong thành, thứ hai là thăm thú ngắm cảnh dọc đường. Phía ngoài Thành Đô có rất nhiều huyện trấn nhỏ, phong cảnh thiên nhiên vô cùng đẹp, có sông hồ, có đồng ruộng, có vài dãy núi, có thắng cảnh. Trên đường không khỏi bắt gặp tu sĩ đang nô nức đổ về Thành Đô dự hội, có người đi một mình, có kẻ kết bạn mà đi. Chu Cương Liệt cứ thế một đường cưỡi ngựa vừa đi vừa ngắm cảnh, xa xa, tường thành nguy nga đã hiện ra trước mắt, hắn cũng bất ngờ trước sự đồ sộ của ngôi thành trì này, so với nó, vương đô của Vân Lạc Quốc như cái lỗ mũi. Trước cổng thành tụ tập rất nhiều người, tất cả đều im lặng xếp hàng ngay ngắn, bốn binh sĩ ngồi ghi chép lý lịch từng người vào thành, mấy ngày nay tu sĩ tề tựu đông đảo, phải kiểm soát gắt gao tránh gián điệp hoặc kẻ có ý đồ xấu lẻn vào. Chu Cương Liệt cũng xuống ngựa, xếp hàng như mọi người, sau khi làm đủ thủ tục, hắn dắt ngựa qua cổng thành. “ Trước ở ngoại thành tìm chỗ ở rồi thu thập thêm tình báo”, hắn tìm người dân hỏi khách điếm tốt nhất ngoại thành, rồi theo chỉ dẫn dắt ngựa đi. Kim Tiền Lâu, vừa là khách điếm, vừa là quán ăn lớn nhất thành ngoài, ông chủ là người nhà của một vị quan cao phẩm nào đó trong triều. Gần đây tu sĩ vào thành đông đảo, các khách sạn khác chật kín, chỉ có nơi này là còn phòng, Chu Cương Liệt đưa ngựa cho tiểu nhị, rồi thuê một phòng đắt nhất. Căn phòng nằm trên lầu cao nhất, giường lớn đủ năm sáu người nằm, nội thất tinh xảo đắt tiền, bồn tắm lớn đặt ở góc phòng, cửa sổ nhìn ra ngoài có thể quan sát cả khu phố rộng lớn bên dưới. Chu Cương Liệt ngã người lên giường, tính ngủ một giấc cho thoải mái, bỗng nghe tiếng gõ cửa dồn dập, cùng với giọng một nam nhân nào đó. “ Cốc cốc cốc... Người bên trong, mau mở cửa.” Hắn cảm thấy kì lạ, mình vừa vào thành, đâu có quen ai, sao lại có kẻ tìm đến tận cửa? Hay là trong thành có đại năng nhìn ra tu vi của hắn? Yêu Dục nhìn ra hướng cửa, khinh bỉ quay đi, “ Chỉ là vài tu sĩ tu vi không cao lắm, kí chủ yên tâm, trong thành này không có ai tu vi cao hơn ngài.” Chu Cương Liệt yên tâm, đi tới mở cửa, phía bên ngoài đứng gần chục người, hắn liếc nhìn tên tiểu nhị đang bối rối đứng đó hỏi. “ Tiểu nhị, có chuyện gì ồn ào vậy?” “ A, khách quan, chuyện này...” tên tiểu nhị ấm úng không biết nói sao. Một tên thanh niên trong đám kéo hắn ra, chen vào. “ Đồ vô dụng, để ta nói, các hạ, tại hạ là đại đệ tử của Tiên Kiếm Môn, mong các hạ nể mặt, nhường phòng này cho ta.” Chu Cương Liệt nhíu mày, cái gì đây, một đám ất ơ ở đâu ra lại đây đòi hắn phải nhường phòng tốt nhất này? “ Tiên Kiếm Môn? Thứ đồ gì?” Hắn đáp lại, giọng hơi gợi đòn. “ Ngươi.” Tên đại đệ tử kia tức giận, mấy tên khác ở sau phụ hoạ. “ Ở trong thành này mà lại không biết Tiên Kiếm Môn? Tên gấu đen này là người rừng ở đâu xuống vậy?” “ Nhìn qua không giống tu sĩ, chắc là tên phàm nhân sống nơi quê mùa nên không biết đến danh tiếng của Tiên Kiếm Môn.” “ Hừ, tên nhà quê lại đặt cái phòng sang nhất nơi này, Triệu huynh mau đuổi hắn ra ngoài đi.” Tên tiểu nhị thấy đây là đám tu sĩ, không dám hó hé gì, tiến thoái lưỡng nan hướng Chu Cương Liệt nói nhỏ, “ Khách quan, hay là tôi đổi cho ngài phòng khác, họ là đệ tử của mấy môn phái có tiếng đến đây tham dự Đại hội võ đạo, đều là những người tu tiên đó.” Chu Cương Liệt đẩy tên ốm nhách này ra, trán nổi gân xanh, “ Tu sĩ? Tu sĩ thì sao? Phòng này ta đặt trước rồi, không nhường nhịn cho ai hết, đừng ỷ mình là người có pháp thuật rồi muốn sao cũng được.” Bọn bên ngoài nháo nhào, “ To gan, dám mắng chúng ta, Triệu huynh mau xử lý hắn, đừng để Hi Nguyệt Tiên Tử đợi lâu.” Tên đại sư huynh họ Triệu kia nhìn Chu Cương Liệt ánh mắt hung ác, tính rút kiếm bên hông ra thì ở sau đám người, một giọng nói dịu dàng pha lẫn lạnh nhạt phát ra. “ Các người thôi đi.” Đám nam nhân kia im re, hai hàng người vội vàng tách ra, từ sau đám người đó, một thân ảnh yểu điệu bước đến. Chu Cương Liệt không khỏi hơi mê đắm, đây là một nữ nhân hết sức xinh đẹp. Tóc đen xoã dài sau lưng, phía trên cài trâm ngọc tinh xảo, dáng người cao gầy thướt tha, bộ y phục được làm từ vải đắt tiền, trắng tinh như tuyết, đôi mắt phượng quyến rũ, đôi mi cong vút, lông mày lá liễu, phía dưới có khăn lụa che đi nửa khuôn mặt, làn da trắng mịn, đôi bàn tay ngọc, ngón tay thon thả. Nàng đẹp theo kiểu băng thanh ngọc khiết, lạnh lùng không quan tâm mọi ánh mắt xung quanh, tới trước mặt Chu Cương Liệt khẽ gật đầu. “ Xin lỗi đã làm phiền đến các hạ.” Rồi nàng quay sang đám người Triệu sư huynh kia, không có biểu cảm gì lạnh nhạt nói. “ Cảm tạ mọi người đã quan tâm, nhưng Hi Nguyệt không muốn tranh giành, ta ở phòng bên kia là được rồi, các người mau rời đi thôi.” Tên Triệu sư huynh kia bước lên, mặt nịnh nọt lấy lòng cúi người, “ Hi Nguyệt Tiên Tử là cao quý bậc nào, sao có thể ở phòng hạng hai như thế được.” “ Việc ta ở đâu không cần các người lo lắng.” Nàng giọng lạnh như băng liếc mắt. Tên kia rụt cổ về. “ Vậy chúng ta xin cáo từ, tránh đường đột Tiên Tử, hẹn khi khác gặp.” Hắn chắp tay lui ra, cả đám nhốn nháo cáo từ rồi xuống lầu, trước khi đi, họ nghiến răng nghiến lợi nhìn tên hán tử râu xồm đang đứng trước cửa kia như để nhớ kĩ mặt. Chu Cương Liệt chả quan tâm bọn chúng, hắn đang mê đắm trước vẻ đẹp của Hi Nguyệt, nàng cũng không thèm nhìn hắn lần thứ hai, theo tiểu nhị vào phòng của mình. “ Chà, người vừa đẹp vừa lạnh lùng, khí chất rất giống mấy nàng tiên tử ta hay đọc trong truyện nha.” Hắn vuốt râu, ánh mắt đầy chinh phục, con mồi mới đã xuất hiện rồi. Hắn ngoắc tay gọi tên tiểu nhị kia tới, nhìn tướng tá cao to của Chu Cương Liệt, tên kia cũng rúm ró sợ hắn giận mà đánh mình. “ Khách quan có gì dặn dò ạ.” Chu Cương Liệt khoác vai hắn hỏi, “ Nói ta nghe tình hình lúc nãy là chuyện gì?” “ Dạ vâng, mấy người kia là tu sĩ của các môn phái, gia tộc ở nước Sở, họ kết bạn mà đi, đặc biệt là Tiên Kiếm Môn kia khá có tiếng tăm ở nơi này, bọn họ cũng là người theo đuổi vị Tiên Tử kia, tôi không biết lai lịch của cô ấy, bọn họ đến đây đòi phòng sang trọng nhất cho cô ấy, muốn lấy lòng người đẹp, khi nghe nói phòng này đã cho ngài thuê, họ hùng hổ kéo lên đây đòi ngài nhường phòng. Là chúng tôi thất trách làm phiền khách quan nghỉ ngơi, xin thứ lỗi.” Tên tiểu nhị hơi sợ hãi giải thích. Chu Cương Liệt vỗ vai hắn, không trách móc gì thêm, để hắn rời đi tiếp tục làm việc. “ Khách quan, ta nhắc ngài trước, bọn họ đều là kẻ tu tiên, không dễ đối phó, ngài cẩn thận một chút.” Hắn còn tốt bụng quay lại nhắc nhở rồi mới đi. Chu Cương Liệt trở về phòng, nằm lên giường êm ái, đầu đầy hình bóng nàng tiên tử tên Hi Nguyệt ấy. “ Chậc, lâu lắm mới gặp một cực phẩm khiến ta nổi lòng muốn chinh phục như vậy, tiên tử thanh lãnh kiêu ngạo lạnh lùng, không nhuốm bụi trần, nếu có kể kéo nàng sa đoạ hồng trần thì thích thú cỡ nào.” Yêu Dục ngồi lên trán hắn, “ Nàng ta cũng chỉ là Nguyên Anh trung kì, kí chủ muốn làm thịt lúc nào chẳng được.” “ Hứ, nếu chỉ dùng vũ lực cưỡng hiếp thì còn gì là vui thú, ta muốn tự tay dần dần kéo nàng xuống, biến tiên tử lạnh lùng cao ngạo kia dần dần trở thành kĩ nữ, chó cái thèm khát tình dục quỳ dưới chân ta mới thú vị chứ.” Hắn nhếch mép đầy gian xảo. “ Hừ, kí chủ thật lắm trò.” Yêu Dục tuy chê trách, nhưng lại rất tán dương vị kí chủ này, hắn rất biết cách hưởng thụ tình dục, rất phù hợp trở thành Giới Chủ.
0 bình luận
aaa