Chương 117
Nói là nhanh gọn dắt nhau vào đời, nhưng một lần nào đã đủ đâu. Cảnh Diêm đè lên cô, Khương Ly quấn lấy anh, hai người quấn quýt dưới ánh trăng, đổi tư thế liên tục. Cho đến khi Khương Ly cảm thấy mình ướt sũng, mơ màng mới gọi anh dừng lại. “Thôi… Phải về nhà rồi~” Giọng cô nghẹn ngào, mềm mại như bông. Cảnh Diêm nằm đè lên người cô, như một con mèo lớn vừa ăn no nê, thỏa mãn liếm láp cổ và mặt cô. Đôi mắt phượng hẹp dài ánh lên vẻ dịu...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận