Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 53: Xin đi làm đĩ
Chu Cương Liệt vừa đi, Vân Nhi công chúa đã trở về, nàng tắm rửa sạch sẽ, thay y phục công chúa rồi chạy đến cung của Kiều Trinh.
Vương Phi sau khi được chủ nhân chơi lên đỉnh ba lần, thoải mái ngồi tiếp tục đọc sách.
“ Mẫu phi, con đến thăm người đây.” Vân Nhi vừa chạy vào vừa la lên, thái giám và cung nữ biết tính tình của cô công chúa này, cũng không cản lại.
“ Hừ, xem con kìa, có công chúa nào tướng đi xấu như con không, phải nhẹ nhàng dịu dàng chứ.” Vương Phi nhìn con gái, mắng yêu.
“ Con là võ tướng nha, không thèm yểu điệu lả lướt.” Vân Nhi sà vào lòng mẫu phi, ôm lấy eo. Nàng khịt mũi ngửi thấy mùi gì đó là lạ, nhưng không biết là gì, vô tư cho qua.
Thực ra đó là mùi dâm khí hai con người lúc nãy địt nhau còn vương lại, Kiều Trinh sợ con gái về bất chợt nên sau khi bị địt lên đến đỉnh ba lần, nàng không kịp tắm rửa, chỉ mặc lại quần áo, dưới váy nàng không mặc gì, một mảng lầy lội, nước lồn chảy ướt cả đùi.
“ Mẫu phi, con có chuyện muốn nói.” Vân Nhi nhớ đến chuyện tiền bối nói. Kiều Trinh đã biết trước, nhưng vẫn giả vờ dịu dàng xoa đầu lắng nghe con gái.
Vân Nhi rót một ly trà, uống ừng ực, trà này sao có vị hơi lạ, nhưng nàng đang khát, không quan tâm, uống thêm hai ly nữa, nhìn con gái uống trà pha tinh trùng của chủ nhân ngon lành, Kiều Trinh mỉm cười hài lòng, Vân Nhi uống xong lại nói tiếp.
“ Mẹ biết đó, lúc này thế cục rất xấu, Vân Lạc đã mất hai huyện thành rồi, con xin phụ vương cho lãnh binh ra trận nhưng người không chịu, một mình mẫu phi vừa mới đột phá phải chống lại tu sĩ hai nước hợp sức rất nguy hiểm.
Lúc nãy con gặp Chu tiền bối ở quân doanh ngoài thành, con hướng ngài ấy lãnh giáo phương pháp nhanh chóng đột phá để có đủ sức giúp đỡ mẹ, ngài ấy cũng nói có một cách... có điều... nó... kì lắm...”
Nói tới câu cuối, Vân Nhi ấp úng, mặt đỏ hồng. Kiều Trinh cười hiền hậu, mặt bình thản nói.
“ Có phải Chu tiền bối nói cần phải song tu hay không?”
Vân Nhi ngỡ ngàng, bật người dậy hỏi, “ Mẹ, sao người biết, không lẽ Chu tiền bối cũng nói với mẹ về phương pháp đột phá đó?”
Kiều Trinh hững hờ, coi như chuyện bình thường:
“ Không những mẹ biết, mà mẹ cũng làm rồi.”
Công chúa nhỏ như nghe không rõ, “ Mẹ, người nói gì?”
Vương Phi nhìn con gái đang ngốc nghếch mắt mở to, mồm há hốc, bình thản nói từng chữ:
“ Mẹ nói, mẹ biết phương pháp song tu này, và mẹ cũng đã cùng Chu tiền bối song tu rồi.”
Vân Nhi sững sờ, nàng lui lại mấy bước, nhìn kĩ mẫu phi của mình, đây có phải là mẹ mình không? Sao nàng nói chuyện cùng nam tử khác song tu mà mặt tỉnh bơ vậy?
“ Mẹ, người đừng có đùa nữa.” Vân Nhi lắp bắp, nàng vẫn chưa tin.
“ Mẹ nói thật, ta đã cùng Chu tiền bối song tu, ngài ấy giúp ta tấn thăng rồi, bây giờ ta đã Trúc Cơ trung kì.” Kiều Anh kiên trì nói.
“ Sao...sao lại như thế, sao mẹ lại song tu với ông ấy... mẹ... không phải mẹ rất yêu phụ vương sao? Sao mẹ có thể làm hành động phản bội ấy?” Nàng sợ người hầu bên ngoài nghe, nên cố nén xúc động ghìm giọng xuống, mắt ướt nhẹp.
“ Mẹ rất yêu phụ vương con, và cả con nữa, vì vậy mẹ không muốn Vân Lạc Quốc mất, mẹ phải mạnh hơn nữa, để bảo vệ phụ vương con, bảo vệ con, bảo vệ cả đất nước này.
Lúc Chu tiền bối nói ra phương pháp, mẹ cũng rất đắn đo, mẹ từng cự tuyệt, nhưng nếu không làm theo cách này, với tu vi vừa đột phá Trúc cơ của mẹ thì không thể làm gì hết, mẹ bất lực, song tu là con đường duy nhất sáng để cứu lấy chúng ta.
Có thể mẹ đã phản bội phụ vương con, mẹ là kẻ dâm loàn đi tìm người đàn ông khác, nhưng mong con hiểu, tất cả là vì quốc gia này.”
Kiều Trinh nghiêm túc, giữ chặt con gái, tay run rẩy, nước mắt trào ra ướt đẫm, Vân Nhi nhìn vào ánh mắt ấy, vẫn là đôi mắt hiền từ, dịu dàng của mẹ, nay có thêm một tia phẫn uất, không cam lòng.
Nàng cũng bật khóc, ôm lấy Kiều Trinh, thì ra là thế, mẫu phi không phản bội phụ vương, mẹ là vì gia đình, vì quốc gia này mà hi sinh tấm thân ngọc ngà, cam chịu song tu để tăng tu vi, nàng đã hiểu lầm mẫu phi.
“ Mẫu phi, con sai rồi, con không dám trách mẹ nữa, mẹ làm đúng, con sẽ không nói chuyện này cho bất cứ ai.”
Kiều Trinh hài lòng lau nước mắt trên mặt còn gái, “ Con hiểu cho mẹ là tốt rồi, con cũng đừng hận thù gì Chu tiền bối, ngài ấy không ép mẹ, chỉ đưa ra phương pháp, chính mẹ đã chọn song tu.”
Vân Nhi gối đầu lên đùi mẫu phi, “ Con cũng đâu có trách gì tiền bối, ngài ấy là thế ngoại cao nhân, đâu có phải kẻ dâm tặc, ngài ấy cũng nói với con chuyện song tu, bảo con cứ suy nghĩ, không hề ép uổng gì con cả.”
“ Vậy, con lựa chọn thế nào?” Kiều Trinh dò hỏi.
“ Mẫu phi đã đột phá Trúc Cơ trung kì rồi, con sẽ suy nghĩ thêm, nếu mẫu phi có thể một mình diệt được bọn tu sĩ bên kia thì con không cần phải song tu với tiền bối.” Vân Nhi nghĩ ngợi hồi lâu rồi nói.
“ Đó là lựa chọn của con, mẫu phi sẽ hết lòng ủng hộ.” Kiều Trinh hiền từ xoa đầu con gái.
Vân Anh ở lại tâm sự với mẫu phi một lát rồi ra về, khi nàng vừa đi khuất, Kiều Trinh thở ra một hơi, lẩm bẩm.
“ Chà, mình diễn xuất cũng không tệ, kế tiếp phải làm sao để thu phục con gái yêu thì phải coi bản lĩnh của ngài rồi chủ nhân.” Nàng cười dâm liếm môi.
Chu Cương Liệt đi lang thang khắp nơi, xem có bắt gặp mỹ nhân nào nữa không, nhưng người đẹp thì đâu có dễ bắt gặp, hắn lủi thủi về Kiều Anh Lâu.
Yêu Dục xuất hiện, ngồi trên vai hắn, giọng đầy châm biếm:
“ Hừ, ai lúc trước nói dùng thực lực để chơi gái, lười dùng mưu kế xảo quyệt, vậy sao hôm nay kí chủ không đè cô công chúa kia ra chơi luôn ngoài quân doanh, lại còn hợp mưu với Vương Phi lừa đảo nàng ta.”
Chu Cương Liệt khinh khỉnh trả lời: “ Cứ dùng vũ lực hiếp dâm hay chơi thuốc kích dục thì chán lắm, lâu lâu phải đổi cách thu phục gái chứ, để Vương Phi dâng con gái lên cho ta đụ không kích thích hơn à.”
“ Kí chủ đúng là đồ đã dâm tặc còn ra vẻ đạo mạo.” Yêu Dục cười khinh bỉ nhìn hắn.
Khi hắn về tới nơi thì đã quá giờ trưa, Kiều Anh cho người làm thức ăn thịnh soạn mang lên, Chu Cương Liệt cũng hào phóng đem vài thỏi vàng lúc trước Phát Hạo trả công đưa cho nàng, coi như chi phí ăn ở.
“ Nô gia là người của chủ nhân, ngài không cần phải trả tiền nha.” Kiều Anh từ chối. Chu Cương Liệt dúi vào tay nàng.
“ Coi như đó là ta góp công cho khách điếm này, là chủ nhân thì không hà tiện được, với lại còn nhờ nàng cho hai mẹ con Tố Vân ở đây nữa.”
Kiều Anh cũng vui vẻ cầm lấy. Bàn ăn được dọn ra, Chu Cương Liệt cùng Tố Vân, Tiểu Yên và Kiều Anh cùng thưởng thức. Trong bữa ăn, Tiểu Yên cứ liếc nhìn đũng quần hắn, liếm mép thèm thuồng.
“ Hừ, con bé này tuổi còn nhỏ mà dâm tính rất lớn nha, vài năm nữa có khi trở thành thiên hạ đệ nhất kĩ nữ của Vân Lạc thành này luôn”, Chu Cương Liệt cốc đầu nàng một cái, Tiểu Yên vui vẻ ăn cơm.
Ăn uống no nê, Chu Cương Liệt nằm trên đùi Kiều Anh để nàng ráy tai, Tiểu Yên thì ngồi bên cạnh xoa bóp chân cho hắn. Chà, cuộc sống an lành này thật muốn hưởng thụ hoài nha.
Tố Vân bỗng đến bên cạnh, quỳ xuống, Chu Cương Liệt chưa hiểu chuyện gì.
“ Chủ nhân, sáng giờ thiếp và Kiều Anh muội đã thảo luận rồi, thiếp cũng muốn như Kiều Anh, phát triển cơ ngơi này. Thiếp sẽ làm hoa khôi đầu bài của Kiều Anh Lâu. Học nhảy múa, đàn ca, khi cần thiếp sẽ như Kiều Anh tiếp đãi các khách nhân giàu sang quyền quý.
Bởi vậy hôm nay, thiếp xin phép chủ nhân, cho thiếp đi làm đĩ, phục vụ đàn ông, dùng thân thể này kiếm tiền, trả ơn cho chủ nhân và Kiều Anh muội muội.”
Nghe Tố Vân nói, Chu Cương Liệt hứng thú vô cùng, một thục phụ quê mùa, bỗng chốc vịt hóa thiên Nga, nay lại chấp nhận đi làm kĩ nữ, hắn ôm lấy Tố Vân, cười hài lòng.
“ Được, ta không phải kẻ có sở thích chiếm giữ nữ nhân, các nàng tuy là nô lệ của ta, nhưng cũng là nô lệ của nam nhân toàn thiên hạ, có thể thoải mái câu dẫn, quyến rũ bất cứ ai, cho họ chơi tùy ý. Ta cho phép nàng đi làm đĩ.”
0 bình luận