Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 52: Dụ dỗ công chúa
Sáng sớm, Chu Cương Liệt đang ngủ ngon lành, chợt cảm thấy hạ thân mình hơi nặng, dương vật hắn buổi sáng cứng ngắc dựng thẳng lên, hắn mở mắt, Tiểu Yên tối qua vừa được phá thân, trải nghiệm sự sung sướng của tình dục, sáng nay ngủ dậy sớm, thấy cặc chủ nhân cương cứng khiến nàng thèm thuồng.
Nhân lúc Chu Cương Liệt ôm Tố Vân ngủ, Tiểu Yên lấy dâm thủy bôi trơn thân cặc rồi ngồi lên, để dương vật hắn đâm lút cán vào lồn nhỏ của mình, nàng ở phía trên không ngừng nhún như cưỡi ngựa.
Tố Vân nghe động, thức dậy thấy con gái đang làm hành động đĩ thõa, lấy tay đét vào mông nàng.
“ Úi da, mẹ sao lại đánh con?” Tiểu Yên bị đòn la lên.
“ Cho con chừa, mới sáng sớm đã đói khát khó nhịn, con cái đồ kĩ nữ dâm đãng này.” Tố Vân mắng yêu con gái, tay đét mông thêm mấy cái nữa.
“ Đừng đánh nữa, mẹ cũng không phải cũng là con đĩ dâm dục hay sao, tối qua rên la to như vậy, không chừng cả toà nhà này ai cũng nghe hết rồi.” Tiểu Yên phụng phịu chu mỏ.
“ Tư thế này sướng lắm, mẹ thử đi.” Sau khi nàng cao trào, liền đẩy Tố Vân lên thay thế, Tố Vân cũng rất tò mò, nàng bắt chước con gái, vạch mép lồn ra ngồi lên dương vật Chu Cương Liệt, sau đó lên xuống nhấp nhô.
“ A...ưm... Đúng là thật thoải mái... nó đâm sâu quá...”
Chu Cương Liệt bất chợt nắm lấy eo nàng, từ phía dưới lấy đà dập liên hồi, Tố Vân bất ngờ bị tập kích, sướng đến trợn mắt, kêu la inh ỏi.
“ Á... chủ nhân ngài dậy rồi sao? Á... đừng... chậm lại, tư thế này... ngài đút sâu quá... úi da... thiếp sướng... đừng...đừng ngừng lại... á sướng....”
Lát sau, khi bắn cho hai mẹ con một miệng đầy tinh để súc miệng sáng sớm, Chu Cương Liệt mặc quần áo chỉnh tề đi ra.
Bước vào phòng Kiều Anh, nàng đang ngồi xem sổ sách, thấy hắn, nàng vội đứng dậy chạy đến ôm lấy, hít hà mùi đàn ông nam tính, cho hắn hôn một cái.
“ Bây giờ ta phải ra ngoài, nàng sắp xếp công việc cho Tố Vân đi nhé.” Chu Cương Liệt vỗ mông nàng dặn dò.
“ Thiếp biết rồi.” Kiều Anh cười vẫy tay.
Sáng hôm nay, lại một tin chấn động truyền về, huyện thành thứ hai sau một ngày tử thủ đã bị quân Càn Quốc và Ninh Quốc công phá. Vân Lạc Quốc giờ chỉ còn hai huyện thành và một Vương đô.
Phát Hạo Quốc Vương cùng triều thần họp nghị tìm đối sách từ khuya tới giờ chưa có kết quả. Các Vương chư hầu nhỏ như Vân Lạc hay Càn, Ninh binh lực cũng chỉ tầm từ ba đến bốn vạn, hai nước kia hợp lực tấn công Vân Lạc, là nguy cơ chí tử.
Phát Hạo đã nhiều lần gửi thư xin cầu viện đến Đại Yên nhưng đều bặt vô âm tín, Đại Yên là một trong bảy nước chư hầu lớn nhất của Chu Triều, phía sau Đại Yên là các chư hầu nhỏ hơn phục tùng như Vân Lạc.
Cả triều đình đều ngóng trông Đại Yên đưa binh cứu giúp, thực tế phía nước Yên cũng đã phái 5000 binh đi cứu viện, nhưng bị phục binh của nước Tấn tiêu diệt sạch. Nước Tấn cũng là một trong bảy chư hầu lớn, có dã tâm đối với nước Yên, hai bên hiện tại đang ở thế giằng co nhau.
Càn Quốc và Ninh Quốc là chư hầu vệ tinh của nước Tấn, nghe lệnh Tấn Vương đi đánh Vân Lạc, muốn thọc sườn nước Yên.
Chu Cương Liệt đi trên đường, ngẫm nghĩ:
“ Đến bây giờ vẫn chưa có tin tức gì về việc người tu hành ra tay, Vương Phi cũng áng binh bất động, hai bên đều che giấu quân bài ẩn, hừ, chờ ta lại nâng thêm tu vi cho Vương Phi, để nàng dẹp loạn hết một lượt.”
Hắn tới cửa Vương Cung, chợt nghĩ, “ Hay là nâng thêm tu vi cho Vân Nhi, để mẹ con nàng cùng ra tay.”
Hắn chuyển hướng đi đến diễn võ trường ngoài thành. Vân Nhi đang ở quân doanh, tỉ thí võ nghệ, duyệt quân, bày trận, diễn luyện.
Lúc này, công chúa đang đứng trên đài cao quan sát, binh lính phía dưới chia nhau đối luyện, giáo gươm cung nỏ đủ loại binh khí.
Chu Cương Liệt tàng hình âm thầm đi vào, thấy các binh sĩ huấn luyện bài bản, hắn càng nể phục hơn, công chúa này rất có tài trở thành nữ tướng đó nha.
Vân Nhi nhìn xuống, ánh mắt nghiêm nghị, tay cầm cờ lệnh phất lên, binh sĩ theo hiệu lệnh dàn trận. Nửa canh giờ sau, nàng cho binh sĩ nghỉ ngơi lấy sức.
Lúc nàng đang uống nước, một âm thanh vang lên bên tai, “ Công chúa thật giỏi nha.” Vân Nhi giật mình quay lại, thấy Chu Cương Liệt mỉm cười nhìn mình.
“ A, là tiền bối, người đi vào đây từ lúc nào? Sao không nói trước để tiểu nữ đi đón.” Nàng rất nể trọng Chu Cương Liệt vì hắn đã cứu mẫu thân, giúp người đột phá, ngoài ra tiền bối còn rất khiêm tốn, hoà ái dễ gần nữa.
“ Ta âm thầm đi vào, hiện tại chỉ có công chúa nhìn thấy ta thôi.” Chu Cương Liệt nói.
Vân Nhi bất ngờ, vị tiền bối này tu vi cao bao nhiêu, có thể tàng hình đi vào quân doanh như chốn không người, nàng cũng hơi lo sợ, nếu phía quân địch có người mạnh như tiền bối, vậy chẳng phải đột nhập Vương Cung lấy đầu phụ vương dễ dàng sao?
“ Công chúa đã nghe tin tức chiến sự rồi nhỉ?” Hắn dò hỏi.
“ Vâng, đã nghe, tiểu nữ xin phụ vương dẫn binh ra đánh giặc nhưng người không cho.” Vân Nhi cúi đầu buồn rầu.
Chu Cương Liệt làm ra bộ dáng nghiêm túc, chắp tay sau lưng nhìn nàng, “ Với tu vi của công chúa hiện tại, dù có ra trận gặp những tu sĩ bên phe kia thì cũng không thể thắng nổi.”
“ Tiểu nữ biết, mẫu phi chỉ mới đột phá Trúc Cơ, còn bên kia ngoài một Trúc Cơ còn có mấy Luyện Khí hậu kì, nếu bị vây công e sẽ lành ít dữ nhiều, tiểu nữ ước gì mình nhanh chóng mạnh hơn để giúp đỡ mẫu phi.” Ánh mắt nàng mang theo một tia không cam lòng.
“ Ta có biện pháp giúp công chúa sớm đột phá.” Chu Cương Liệt mỉm cười nhìn nàng.
“ Thật... thật sao? Tiền bối người có cách sao? Mong tiền bối chỉ điểm, chỉ cần cứu Vân Lạc Quốc qua cơn nguy khốn, Vân Nhi mang ơn suốt đời.” Nàng mở to mắt chờ mong.
“ Biện pháp này nói ra chỉ sợ công chúa tức giận không đồng ý.”
“ Xin tiền bối cứ nói, để trở nên mạnh hơn, dù đau khổ cỡ nào tiểu nữ cũng chịu.” Vân Nhi hối hả cầu xin.
“ Song tu.” Chu Cương Liệt nói ra hai chữ.
“ Song tu?” Vân Nhi bất ngờ, nàng tuy tu vi còn nhỏ, nhưng cũng biết song tu nghĩa là gì. Mặt nàng đỏ lên, lắp bắp nói.
“ Tiền... tiền bối đừng nói giỡn.”
“ Ta nói thật, ta có một môn công pháp song tu, có thể giúp tu sĩ nhanh chóng đột phá.” Chu Cương Liệt khuôn mặt không biểu hiện, nhàn nhạt nói.
“ Nhưng mà... nhưng mà... song tu... phải làm cái đó... tiểu nữ còn con gái... sao có thể.” Vân Nhi mặt đỏ bừng, nghĩ bậy bạ.
“ Bởi vậy ta mới nói cần phải hi sinh, muốn có được thực lực thì phải đánh đổi.” Chu Cương Liệt dụ dỗ nàng.
Vân Nhi suy ngẫm hồi lâu, rồi quay lại cúi đầu, “ Tiểu nữ phải hỏi ý kiến của mẫu thân, sẽ nói lại với ngài sau.”
Rồi nàng rời khỏi binh doanh, lên ngựa chạy về cung, Chu Cương Liệt đi trước một bước, hắn đi thẳng vào cung của Kiều Trinh, nàng đang ngồi đọc sách, thấy hắn đến vội đứng dậy đón tiếp.
Chu Cương Liệt phất tay tạo ảo cảnh, qua mặt đám cung nữ, rồi truyền âm dặn dò nàng, nghe kế hoạch của hắn, Kiều Trinh chỉ hơi bất ngờ rồi tuân lệnh vâng theo. Nàng bây giờ là nô lệ tình dục của hắn, mọi lời nói đều là mệnh lệnh tuyệt đối, nếu bảo nàng bỏ Phát Hạo, dâng cái lồn Vương Phi ra cho người đàn ông khác chơi nàng cũng đồng ý chứ huống chi chỉ dâng mỗi đứa con gái yêu, con gái và mẹ cùng trở thành tiện nô cho chủ nhân mới tốt nha.
Nhân lúc Vân Nhi còn chưa quay lại, hắn đè nàng ra làm nhanh một hiệp, xuất tinh hết vào bình trà của nàng, để dành lát nữa hai mẹ con tâm sự sẽ uống. Kiều Trinh thoã mãn mặc quần áo vào, Chu Cương Liệt phất tay giải trừ ảo cảnh rồi rời đi.
0 bình luận