Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 45: Nhập tiệc
Xe ngựa sang trọng lăn bánh tiến về vương cung, trong xe rộng rãi, Chu Cương Liệt ngồi trên ghế lông thú uống trà, Mã đại nhân ngồi bên cạnh tiếp chuyện.
Qua lời kể của Mã đại nhân, Vương Phi tên đầy đủ là Lý Kiều Trinh, vốn là tiểu thư của Lý gia, một thế gia thương nhân hạng hai ở Vân Lạc thành, một lần Quốc Vương ra ngoài vi hành đã bắt gặp nàng, say đắm trước vẻ đẹp của Kiều Trinh nên rước nàng về lập làm Vương Phi, Lý gia của nàng nhờ đó cũng vươn lên thành thế gia nhất lưu hoàng tộc.
Vương Phi Lý Kiều Trinh ở với Quốc vương hai năm thì sinh ra Vân Nhi công chúa, được ngài rất yêu chiều. Khi Vương Phi bị bệnh lạ, Quốc Vương sốt ruột vô cùng, bỏ bê chính sự chạy tới thăm nom, tức giận đánh các thái y và thầy thuốc không chữa trị được cho nàng.
Chu Cương Liệt giúp Vương Phi khoẻ lại, Quốc Vương vui mừng vô cùng biết ơn, ngoài ban một mâm vàng, còn tổ chức yến tiệc hôm nay, mời bách quan chung vui.
Chu Cương Liệt nghe Mã đại nhân kể, gật gù, tình cảm của Quốc Vương Phát Hạo và Vương Phi Lý Kiều Trinh rất tốt nha.
Yêu Dục nằm ườn trên đầu hắn, gõ gõ, liếc mắt hỏi:
“ Kí chủ sao lại cứu giúp hai mẹ con bánh bao kia? Nàng ta cũng đâu có đẹp, còn bị bớt đen xấu xí nữa.”
Chu Cương Liệt hích mũi lên:
“ Ta chính là không ưa tên công tử hách dịch kia, với lại con mắt thẩm mỹ của ta rất tốt nha, con gái của nàng ta nhỏ nhắn lấm lem nhưng lại rất dễ nhìn, con gái xinh như vậy thì người mẹ nhất định cũng không thể xấu, nàng chỉ là cả ngày vất vả nên tàn tạ, lại thêm cái bớt đen che hết nửa mặt thôi. Đợi ta trở về giúp nàng ta bỏ cái bớt đó đi, sửa soạn tân trang nhan sắc xíu là thành một đôi mẹ con mĩ nhân ngay.”
“ Hừ, kí chủ đúng là lớn nhỏ ăn không bỏ cặp nào.” Yêu Dục bĩu môi.
Xe ngựa tiến vào cổng Vương Cung, chạy đến Điện Chính Hoà, là nơi Quốc Vương thiết triều, hôm nay đặc biệt trở thành sảnh tiệc.
Các quan lại khác đều phải đi bộ từ cổng Vương Cung vào, chỉ có xe của Chu Cương Liệt đặt cách chạy một mạch tới cạnh Điện Chính Hoà. Rất nhiều người mặc quan phục đi trên đường, thái giám, cung nữ tất bật chạy tới chạy lui.
Khi Chu Cương Liệt bước xuống xe, một thiếu nữ xinh tươi đã đứng chờ sẵn, chính là Vân Nhi công chúa, nàng hôm nay khác hoàn toàn với hình tượng cá tính hôm qua, khuôn mặt trang điểm nhẹ, môi hồng, lông mi cong vút, tóc xoã phía sau, bên trên đầu đeo nhiều trang sức quý giá, nàng mặc bộ váy công chúa màu vàng nhạt, thêu hoa văn tinh xảo, bộ ngực hơi quy mô phồng lên, cặp mông tròn lẳn rúng rính mỗi bước đi.
“ Tiền bối, mẫu phi bảo tiểu nữ ra tiếp đón ngài.” Nàng chắp tay, yểu điệu nhún người chào, khác biệt hoàn toàn với hình tượng nữ tướng võ công cao cường hách dịch hôm qua.
“ Vất vả công chúa đích thân đón tiếp, ta lấy làm hãnh diện.” Chu Cương Liệt cười hàm hậu.
Vân Nhi dẫn hắn vào trong, những dãy bàn trải dài tăm tắp, cung nữ thái giám bận bịu tới lui, các quan đến sớm tụm năm tụm ba nói chuyện, nhiều công tử tiểu thư theo người nhà cũng đứng chung với nhau.
Tên Nam công tử lúc này mặt mũi bầm dập, răng mất mấy cái, tay băng bó đang như chó liếm đứng nói cười lấy lòng cô Thiên Thành tiểu thư chua ngoa kia cùng một đám con ông cháu cha khác.
Một tên công tử nhìn thấy Chu Cương Liệt bước vào, khều Nam công tử chỉ trỏ.
“ Kia chẳng phải tên hán tử đã đánh ngươi ban sáng sao?”
Nam công tử nhìn theo, thấy hình bóng ấy, nỗi sợ trong thâm tâm lại ùa đến, từ nhỏ đến lớn chưa ai đánh hắn ác như vậy a. Hắn vội chạy tới một trung niên, người này áo mão chỉnh tề, mặt vuông, mày rậm, râu lưa thưa.
“ Phụ thân, con thấy kẻ đánh con, người mau bắt lấy hắn.” Hắn chỉ về phía Chu Cương Liệt.
Phủ doãn tên đầy đủ là Nam Văn Tái, liếc mắt theo hướng con trai chỉ, một hán tử ăn mặc gọn gàng, người cao to vạm vỡ, rồi quay lại gõ vào đầu con trai.
“ Ngươi mù hả, không thấy người đó đi với Vân Nhi công chúa sao? Bắt cái đầu ngươi, tên này ta cũng chưa thấy trong triều đình bao giờ, không biết là nhân vật nào, phải điều tra kĩ, nếu cứng quá thì bỏ qua.”
Nam công tử mặt tái nhợt, vâng dạ lui về. Thiên Thành tiểu thư cũng ngó qua, thấy Vân Nhi công chúa dẫn một nam tử vào, nàng tò mò không biết lai lịch người này như thế nào mà đích thân công chúa yêu quý của Quốc Vương phải ra đón, các quan lại khác cũng thắc mắc tương tự.
Giờ yến tiệc đã đến, bá quan tụ tập đầy đủ, quan nhỏ ngồi tuốt bên ngoài, phẩm cấp càng cao càng ngồi gần Ngai vàng của Quốc vương hơn. Chu Cương Liệt được sắp xếp ngay bên dưới bàn của Quốc vương và Vương Phi, đối diện hắn là Tể Tướng đương triều, cha của Thiên Thành tiểu thư.
Quốc Vương Phát Hạo dắt tay Vương Phi Lý Kiều Trinh và Vân Nhi công chúa ra, ba người ngồi chung một bàn.
Bá quan đứng dậy, chắp tay hô vạn tuế, Phát Hạo ra lệnh bình thân, tất cả ngồi vào bàn, thức ăn và rượu được dâng lên.
Phát Hạo đứng lên vỗ vỗ tay, “ Hôm nay là ngày vui, Vương Phi của ta qua cơn nguy kịch, khoẻ mạnh trở lại, tất cả là nhờ tài đức của vị Chu Thần y đây, bổn vương cúi đầu cảm tạ thần y.”
Chu Cương Liệt vội đứng dậy thi lễ, “ Quốc Vương, chớ làm thế, việc trị bệnh cứu người là trách nhiệm của thầy thuốc, tôi cũng làm tròn bổn phận mà thôi, không dám kể công lao.”
“ Thần y thật quá khiêm tốn, gần trăm đại phu thái y không ai nhìn ra bệnh trạng của Vương Phi, ngài không những nhìn ra còn cứu chữa được, bổn vương cảm tạ ngài sao hết, ta tính cho ngài làm chủ Thái Y viện, nhưng Vương Phi nói ngài là thần y chu du khắp nơi không màng chức vị, thật đáng tiếc.” Phát Hạo nghiêm nghị nói.
“ Được Quốc Vương khoản đãi như vầy đã là vinh hạnh của tôi rồi, không mong gì hơn, ngài đừng bận lòng.”
Các quan bên dưới xôn xao, thì ra đây là vị thần y đã chữa khỏi bệnh cho Vương Phi, hèn gì được Quốc Vương coi trọng như vậy, ai mà không biết Quốc Vương yêu quý Vương Phi đến nhường nào.
Phát Hạo ra lệnh khai tiệc, giàn nhạc cung đình tấu khúc, một đám nữ vũ công ăn mặc xinh đẹp ca múa, bách quan mời nhau ăn uống, nhiều vị quan cao phẩm hướng Chu Cương Liệt kính rượu.
Lý Kiều Trinh và Vân Nhi ngồi hai bên Phát Hạo cũng nâng ly mời hắn.
Chu Cương Liệt thoải mái ăn uống, nói chuyện, hắn nhìn lên, điểm dâm dục trên đầu Lý Kiều Trinh đạt 30 và Vân Nhi đã hơn 20, các nàng rất có hảo cảm với hắn.
Nội tâm hắn âm thầm vận chuyển, cảm hứng được Nô lệ ấn ký phía trên khe mông Lý Kiều Trinh, khẽ cười dâm.
0 bình luận