Chương 44: Yến tiệc vương cung

Tại một con hẻm nhỏ nào đó, Chu Cương Liệt dẫn tay người đàn bà bán bánh bao cùng cô con gái chạy vào. “ Phù, chỗ này chắc đủ xa rồi.” Chu Cương Liệt dừng lại, phụ nhân kia thấy hắn vẫn cầm tay chưa buông vội rụt tay về, nhìn hán tử cao lớn, vẻ ngoài hơi bặm trợn nhưng đôi mắt đầy uy nghiêm. Phụ nhân kéo khăn che khuôn mặt lấm lem với vết bớt đen xấu xí lại, nắm lấy tay con gái cúi đầu thật sâu. “ Đa tạ ơn cứu mạng của ân nhân, nếu ngài không ra tay, chỉ sợ tiểu nữ hôm nay sẽ bị mang đi mất. Ân nhân, chúng tôi liên lụy ngài rồi, tên công tử đó là con của Phủ doãn đại nhân, ngài đánh hắn trọng thương, quan phủ sẽ không tha cho ngài.” “ Ngài hãy mau đi thôi, rời khỏi thành này, chúng tôi cũng phải đi, ở lại sớm muộn cũng bị người của phủ doãn giết.” Chu Cương Liệt nhìn phụ nhân đang lo lắng, lại nhìn cô con gái nhỏ nhắn, tuổi tầm 15, đang ôm lấy mẹ, ánh mắt vẫn còn sợ hãi run rẩy. Hắn cười một nụ cười hiền lành đôn hậu. “ Không phải đi đâu cả, một tên phủ doãn, không đến mức phải bỏ trốn.” Hắn đưa tay xoa đầu cô bé đứng khép nép sau lưng mẹ, “ Cô bé, con tên gì?” Thiếu nữ nhỏ nhắn thấy người vừa cứu mẹ con mình, ánh mắt khiến người ta rất yên tâm, nàng bớt sợ hơn, lí nhí trả lời. “ Tiểu Yên, con tên Tiểu Yên, đa tạ đại bá đã cứu mẹ con.” Phụ nhân vẫn chưa hết lo sợ, nhìn trước ngó sau, “ Ân nhân, tôi biết ngài có võ lực, nhưng quan phủ người đông, ngài vẫn nên rời đi thì hơn.” Chu Cương Liệt tỏ ra bình thản, chả quan tâm, hỏi tiếp: “ Cô tên gì? Trượng phu ở đâu sao lại để mẹ con bán buôn khổ cực lại còn bị bắt nạt như thế này?” Phụ nhân cúi đầu, giấu kĩ khuôn mặt, giọng hơi tủi thân,” Tôi tên Trương Tố Vân, gia cảnh đơn chiếc, một mình nuôi tiểu nữ khôn lớn.” “ Bỏ nơi này, đi theo ta, không ai làm khó dễ hay bắt nạt hai mẹ con cô nữa.” Chu Cương Liệt ánh mắt toả ra sự nghiêm nghị. “ Nhưng, tại sao?” Tố Vân ngơ ngác, hán tử này còn rất bá đạo nha, lần đầu gặp mặt đã yêu cầu mẹ con cô đi theo hắn. “ Ta không ưa những kẻ cậy quyền thế bắt nạt dân lành, đi theo ta, ta giúp mẹ con cô có chỗ ở, có công việc tốt hơn, không sợ đám vô lại đó tìm tới nữa.” Hắn khẳng định chắc nịch. Nhìn vào đôi mắt ấy, Tố Vân bỗng cảm thấy tin tưởng vô cùng, giờ cũng đã lỡ đắc tội với tên công tử phủ doãn rồi, mẹ con cô cũng không còn chỗ nào dung thân nữa, Tố Vân nhìn con gái nhỏ. Tiểu Yên đã hết sợ hãi, ánh mắt sáng rỡ nhìn vị đại thúc trước mặt, cô bé vô cùng tin tưởng hắn, ngước nhìn mẹ, khẽ gật đầu. “ Vậy thì, nghe theo lời ân nhân.” Tố Vân và Tiểu Yên cúi đầu. Chu Cương Liệt hài lòng, lại cầm tay Tố Vân hướng bên ngoài dẫn đi, hai mẹ con hoảng hồn. “ Ân nhân, bên ngoài bây giờ chắc toàn lính truy bắt, chúng ta nên tạm lánh mặt thì hơn.” “ Yên tâm, cứ đi theo ta.” Chu Cương Liệt quả quyết kéo hai mẹ con, hai người cũng bất đắc dĩ theo hắn. Ngoài đường lớn, từng tốp lính cầm giáo gươm, vài tên mặc đồ gia đinh mang đao kiếm gậy gộc không ngừng chạy trên đường, ánh mắt dò xét tìm kiếm. Phủ doãn sau khi biết con trai cưng bị người ta đấm hộc máu mồm, bẻ gãy tay thì vô cùng tức giận, lệnh toàn bộ binh lính lùng sục truy bắt bằng được kẻ hành hung cùng hai mẹ con nhà bán bánh bao. Chu Cương Liệt nắm tay Tố Vân và Tiểu Yên, bước ngang qua đám lính một cách bình thản, đám lính cũng như không thấy ba người, vẫn tiếp tục đảo mắt tìm kiếm, cả ba đi qua từng tốp lính như chốn không người. Hai mẹ con mặt đầy ngỡ ngàng không hiểu. Chu Cương Liệt dẫn hai người về Kiều Anh Lâu, lên thẳng trên lầu. Hắn mở cửa phòng Kiều Anh nương tử, nàng ăn mặc kiểu bà chủ sang trọng, hoàn toàn khác với phong cách kĩ nữ khêu gợi lúc tối, đang ngồi xử lý công việc giấy tờ. Thấy Chu Cương Liệt bước vào, Kiều Anh vui vẻ đứng dậy khẽ cúi người, lại thấy hắn dắt tay hai người, một phụ nữ trùm kín mít và một tiểu nha đầu, hai người này ăn mặc rách rưới, lấm lem. Nàng hơi nghiêng đầu khó hiểu. “ Chủ nhân, đây là ai nha?” “ Hai người ta vừa cứu ở ngoài chợ, nàng bố trí một phòng cho họ, đem chút thức ăn, y phục sạch sẽ với nước tắm.” Chu Cương Liệt giải thích sơ qua. “ Ta mới nghe con trai phủ doãn bị bẻ lọi tay ngoài chợ, thì ra là chủ nhân làm, hì hì, ngài còn rất nghĩa hiệp nha, tên công tử đáng ghét đó lẽ ra nên bị đập từ lâu rồi.” Kiều Anh cười ngọt ngào, sau đó phân phó hạ nhân làm việc. “ Hai người đi tắm, ăn uống nghỉ ngơi trước đi, đừng lo lắng gì.” Chu Cương Liệt trấn an hai mẹ con, xoa đầu Tiểu Yên bé nhỏ. Tố Vân ở thành Vân Lạc đã lâu, biết được Kiều Anh Lâu này, đây là khách điếm lớn và sang trọng nhất thành, tiếp đón toàn người có tiền có quyền, lại nghe bà chủ nơi này gọi ân nhân kia là chủ nhân, vậy hắn cũng là nhân vật lớn nha, hai người yên tâm, đi theo hạ nhân tới phòng riêng. Thấy mọi người đều đã đi ra, Kiều Anh đóng cửa lại, nhào tới ôm lấy Chu Cương Liệt, dâng môi thơm lên, hắn cũng không từ chối, mãnh liệt hôn trả, lưỡi hai người quấn lấy nhau, tay thì không để yên, bóp lấy vú cùng cặp mông tròn lẳng của nàng. Đang lúc hai người tính đè nhau ra làm vài hiệp thì nghe tiếng bên ngoài tiểu nhị trông coi sảnh dưới gõ cửa. “ Bà chủ, người trong cung tới, nói muốn tìm Chu đại nhân.” Chu Cương Liệt ở đây hai ngày, bọn hạ nhân chỉ biết vị Chu đại nhân này là nhân vật lớn, được bà chủ hết sức khoản đãi, nên họ cũng rất cung kính. Kiều Anh giọng điệu hơi bất mãn, “ Biết rồi, Chu đại nhân sẽ ra ngay.” Nàng hết sức mất hứng, đang cơn nứng nước nôi chảy lênh đênh mà còn bị phá đám. Chu Cương Liệt cười khổ, chỉnh trang y phục tươm tất rồi đi xuống lầu. Ngoài sảnh, vị quan họ Mã hôm qua đưa hắn vào cung đang uống trà, thấy Chu Cương Liệt bước xuống, vội đứng dậy chắp tay vái chào. “ Hạ quan xin chào Chu thần y.” Chu Cương Liệt cũng giữ lễ chào lại, “ Không biết Mã đại nhân tìm ta có việc gì?” “ À, Quốc Vương cho mời Chu thần y vào cung dự yến tiệc, thứ nhất là ăn mừng Vương Phi bệnh tình khỏi hẳn, thứ hai là thếp đãi Chu thần y cho tận tình, bày tỏ lòng biết ơn của Quốc Vương chúng tôi.” Mã đại nhân cười nói. “ Thì ra là vậy, đa tạ Quốc Vương khoản đãi, cung kính không bằng tuân mệnh, ta lập tức đi theo ngài ngay.” Chu Cương Liệt giọng vui vẻ chấp nhận. “ Thần y thật là khiêm tốn, mời.” Mã đại nhân đưa tay. Chu Cương Liệt liếc nhìn trên cầu thang, Kiều Anh đang đứng trên đó, hắn truyền âm cho nàng chú ý hai mẹ con Tố Vân một tí. Nàng dịu dàng cười gật đầu. Hắn cùng Mã đại nhân bước lên xe ngựa, đi thẳng vào vương cung.
0 bình luận
aaa