Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 40: Vương Phi và Công Chúa
Chu Cương Liệt ôm lấy Kiều Anh, nàng trần trụi nằm gọn trong lòng hắn, mỉm cười hạnh phúc, lần đầu tiên có nam nhân chơi nàng sung sướng đến vậy, lên đỉnh mấy lần liên tiếp.
Chu Cương Liệt mở cửa hàng hệ thống ra, mỗi lần khiến một nữ nhân lên đỉnh sẽ được cộng 50 điểm, nhờ cày cuốc ở thôn Hoang Lĩnh mà điểm của hắn bây giờ đã hơn ba mươi ngàn.
Ba ô vật phẩm lần lượt là: Trúc cơ đan, Nhân sâm Nghìn năm, pháp bào Chân Tiên.
“ Ồ, nay cửa hàng bán vật phẩm lạ nhỉ? Không bán những thứ loạn thất bát tao tà dâm nữa à?” Chu Cương Liệt khịa.
“ Những vật phẩm xuất hiện trong cửa hàng đều là ngẫu nhiên, do kí chủ xui xẻo toàn ra mấy món đồ dâm dục thôi.” Yêu Dục khoanh tay ngồi trên trán hắn.
“ Ba thứ này là gì? Công dụng ra sao?” Chu Cương Liệt hỏi.
“ Trúc Cơ Đan, là đan dược giúp tu sĩ luyện khí hậu kì tăng khả năng đột phá Trúc cơ. Nhân sâm nghìn năm là thứ tốt nha, nó là một loại tiên dược có công hiệu bồi bổ cơ thể, gia tăng thọ nguyên, phản lão hoàn đồng, bổ thận tráng dương, tiêu trừ bệnh tật. Pháp bào chân tiên là pháp bảo dạng y phục đẳng cấp Chân Tiên, mặc vào có thể miễn nhiễm đòn đánh từ Chân Tiên trở xuống, ngoài ra còn có công dụng hè mát đông ấm.” Yêu Dục giải đáp thắc mắc.
“ Ta đã là Chân Tiên cần Trúc Cơ đan làm gì, Nhân Sâm nghìn năm lại là đồ tốt, giá 5000 điểm sắc dục, pháp bào Chân Tiên, ta luôn thiếu một kiện y phục phù hợp, giá 20000 điểm, mua luôn.”
Hắn mua Nhân Sâm nghìn năm và Pháp bào Chân Tiên.
Để Kiều Anh nằm nghỉ ngơi, Chu Cương Liệt mặc y phục vào, ra ngoài phố đi dạo, đường phố mua bán tấp nập, lâu lâu vẫn nghe ai đó bàn tán về chiến sự biên giới.
Khi tới dưới cổng nội thành, Chu Cương Liệt thấy đám đông đang vây xem bố cáo. Hắn tò mò, mở thấu thị nhìn tờ thông báo.
“ Vân Lạc Quốc Vương ý chỉ, Vương Phi mắc bệnh lạ, các ngự y đều không tìm ra nguyên nhân, nay bố cáo cho toàn nhân dân và các thầy thuốc, ai có thể chữa được bệnh cho Vương Phi sẽ trọng thưởng.”
Ở hạ giới, Đế vương Thiên Tử nhân gian hiện tại chỉ có Vua Chu, các chư hầu khác dù binh quyền hùng mạnh, có quốc thổ riêng nhưng vẫn xưng thần với nhà Chu, chỉ có thể xưng Vương, Vân Lạc Quốc cũng vậy, cao nhất là Quốc vương, Vương Phi là vợ của Quốc vương.
Chu Cương Liệt vuốt râu cười thầm, “ Có cách vào vương cung thăm dò tình hình rồi.”
Thành Vân Lạc chia làm ba khu, trong cùng là Vương Cung, là nơi thiết triều và chỗ ở của vương thất. Nội thành là nơi quan lại, quý tộc và người có tiền sống, Ngoại thành ở ngoài cùng là nơi bình dân sống.
Chu Cương Liệt tiến tới cổng Nội Thành, nói với vị quan thủ cạnh tờ bố cáo, “ Chào đại nhân, ta cũng là đại phu dân gian, họ Chu, ta muốn xem bệnh cho Vương Phi.”
Viên quan ốm nhách mặc bộ áo rộng thùng thình nhìn hắn một lượt, thấy người này thần thái nghiêm túc đỉnh đạc, tuy to con không giống mấy lão thầy thuốc già ốm, nhưng giọng nói của hắn như có ma lực khiến người ta tin tưởng. Ông ta vội chắp tay dẫn Chu Cương Liệt vào nội thành.
Một chiếc xe ngựa chở hắn đi thẳng vào Vương Cung, trước cửa cung, một cảnh tượng kì lạ diễn ra, mấy tên lính đang nọc hai người trung niên ra đánh, bên cạnh còn có mấy người già có trẻ có nằm rên rỉ vì mới bị đánh xong.
Chu Cương Liệt hỏi qua mới biết, đây là các vị danh y khắp nơi tới xin trị bệnh cho Vương Phi, nhưng cả đám bất lực không tìm ra bệnh, Vân Lạc Quốc Vương tức giận đã sai người đem họ ra ngoài phạt gậy.
“ Chà, tên Quốc vương này cũng thuộc loại hôn quân nha, người ta tới đây giúp vợ hắn chữa bệnh, chữa không được lại còn bị đòn.” Chu Cương Liệt suy nghĩ.
Viên quan hướng hắn nhắc nhở, “ Chu đại phu, ngài cũng phải cẩn thận, kẻo lát lại ăn đòn.”
Chu Cương Liệt được dắt tới Thái Y viện, Vương Phi đang tĩnh dưỡng ở đây. Vừa vào cửa, một thiếu nữ đã tới nhìn hắn, rồi hỏi vị quan kia.
“ Mã đại nhân, đây là ai nha?”
Chu Cương Liệt nhìn cô gái trước mặt, nàng mặc võ phục gọn gàng, tóc cột đuôi gà, khuôn mặt thiếu nữ xinh đẹp, mắt to tinh anh, mày liễu, môi mọng hồng hào, bộ ngực ưỡng cao dưới lớp áo, thân hình rất chuẩn, vòng eo con kiến một vòng tay ôm trọn, bờ mông chắc khoẻ đàn hồi. Nàng là điển hình của một cô gái năng động cá tính, biết võ công.
“ Hồi bẩm Công Chúa, đây là Chu đại phu xin vào khám bệnh cho Vương Phi.” Viên quan họ Mã cung kính cúi đầu đáp.
“ Hừ, sáng tới giờ biết bao nhiêu lang băm không nhìn ra được bệnh của mẫu thân, bị phạt trượng rồi, ngươi không sợ sao?” Thiếu nữ hướng Chu Cương Liệt hỏi.
“ Hành y tế thế, thấy bệnh phải giúp, có gì mà phải sợ.” Chu Cương Liệt giả vờ phong phạm đại phu đức cao vọng trọng, kết hợp với bộ dạng to cao như hổ của hắn không hợp chút nào.
Mã đại nhân tiến lên nói nhỏ vào tai hắn: “ Vị này là Vân Nhi công chúa, nàng nổi tiếng võ công cao cường, giỏi đánh trận, trong quân đội rất có uy danh.”
“ Thì ra là công chúa, tại hạ thất lễ rồi.” Chu Cương Liệt cũng giả bộ đưa tay lễ chào.
Vân Nhi công chúa đưa tay ra hiệu, “ Đã không sợ bị đòn, vậy thì mời Chu đại phu vào.”
Chu Cương Liệt theo chân Vân Nhi bước vào phòng. Hắn tiến tới bên giường, nhìn dáng người nằm trên đó, ánh mắt loé lên, khẽ nhếch miệng cười tà.
Vương Phi nằm trên giường, khuôn mặt thục phụ xinh đẹp tuyệt luân, tóc dài búi tinh xảo, làn da vốn trắng mịn lại hơi tái nhợt do bệnh hành hạ, mắt nàng nhắm chặt, lông mi dài cong vút, mũi quỳnh cao thẳng, bờ môi dày hơi nhợt nhạt khiến người ta muốn cắn một ngụm.
Nàng mặc bộ váy áo thêu chim công, đẹp đẽ quý phái, bộ ngực to đùng, tròn căng sau lớp áo, eo thon thả, chân dài miên man, bờ mông mắn đẻ vểnh lên mời gọi.
Vương Phi như mê sảng, trán lấm tấm mồ hôi, mí mắt không ngừng giật, tay chân run run. Chu Cương Liệt ngồi lên ghế cạnh giường, đưa tay giả vờ bắt mạch, lòng thầm gọi:
“ Yêu Dục, có nhìn ra bệnh trạng của nàng không?”
Yêu Dục xuất hiện, bay tới bay lui trên người Vương Phi, chống nạnh nói:
“ Khó trách các vị đại phu kia không chữa được, nàng là người tu hành, do gấp gáp đột phá cảnh giới dẫn đến thất bại, bị tẩu hỏa nhập ma, nàng đang cố kìm nén bản thân, đến khi lí trí mất hết, nàng có thể làm chuyện đồ sát Vương Cung nha.”
“ Nàng đang cảnh giới gì?” Chu Cương Liệt hỏi.
“ Luyện Khí hậu kì, vừa đột phá chưa bao lâu đã gấp gáp muốn Trúc Cơ, khiến cơ thể và linh hồn bị hao tổn.”
“ Có cách nào cứu nàng không?” Hắn gấp gáp, nhìn một trang tuyệt sắc giai nhân khổ sở, hắn thương tiếc vô cùng.
“ Kí chủ rất may mắn nha, viên Trúc Cơ đan trong cửa hàng vừa vặn có thể giúp, cho nàng ăn một miếng Dương căn quả cộng với Trúc Cơ đan, nàng sẽ có đủ nền móng để đột phá lên Trúc Cơ, bệnh trạng sẽ tự nhiên chữa lành.
Chu Cương Liệt vuốt vuốt hàng ria mép, cười tà dị, “ Rất hợp ý ta.”
0 bình luận