Chương 24: Trở về

Sáng sớm hôm sau, Chu Cương Liệt ra lệnh thu dỡ toàn bộ lều trại, đem hết của cải, lều trại, gia súc, lương thực về thôn Hoang Lĩnh. Khi tất cả đã sắp xếp xong, hắn đưa tay nâng lên, toà nhà lớn của bọn cướp cùng lớp đất xung quanh bị nhổ bậc lên, bay lơ lửng trên tay hắn. Hắn đem cả toà kiến trúc khang trang này về thôn, làm nhà chính của thôn cũng không tệ. Trước khi đi, hắn tập hợp tất cả lại, làm một phép thôi miên, khiến họ tạm thời quên những chuyện dâm loạn tập thể hôm qua. Họ chỉ còn nhớ Tiên nhân xuất hiện, lấy đầu Hắc Hổ, giải cứu các cô gái, giết những tên ác đồ tay sai của Hắc Hổ, sau đó tha thứ cho họ, đưa tất cả về thôn sinh sống. Đoàn người di chuyển đến gần trưa thì tới bên ngoài cửa thôn. “ Cấp báo, cấp báo, có mấy trăm người đang tiến về phía thôn chúng ta.” Một thanh niên vừa chạy vừa la. “ Là bọn cướp, tôi nhận ra chúng, bọn cướp kéo tới rồi mọi người ơi...” Cả thôn hốt hoảng chạy ra, tập hợp hết lại, trên tay cầm theo vũ khí, gậy gộc, dao phay, cuốc xẻng. Họ tập trung ở cổng thôn, lo lắng xôn xao bàn tán: “ Chết tiệt chuyện này là sao?” “ Không phải tiên nhân đã diệt bọn cướp khai thông dòng nước rồi sao, sao giờ chúng lại kéo tới?” “ Tiên nhân đâu? Không lẽ ngài ấy gặp bất trắc rồi.” “ Haiz.. là chúng ta liên lụy ngài ấy rồi.” Các thôn dân và đám cướp hoàn lương đứng đối diện, trân trân nhìn nhau. “ Các người đây là đang làm cái gì a.” Một âm thanh trên thiên không vọng xuống. Cả dân làng và đám người sơn trại ngước đầu lên, một toà kiến trúc đang bay lơ lửng trên bầu trời, mà nâng đỡ nó chính là vị tiên nhân cao to mà họ ngóng trông. “ Là tiên nhân, ngài ấy không sao, lạy trời cao có mắt.” “ Đây không phải toà biệt phủ của trại Hắc Hổ sao, lạy hồn bị ngài ấy nhổ lên luôn rồi a.” Chu Cương Liệt nhẹ nhàng đặt toà nhà ở khu đất trống gần bên cạnh làng, rồi quay lại đứng giữa hai đám người. Hắn ngoắc tay, hai mươi cô gái của thôn Hoang Lĩnh bị bắt mừng rỡ chạy về phía thôn dân, cả thôn vui mừng khôn xiết. Thái trưởng thôn bước ra trước, chống gậy cúi đầu hành lễ, ngó về phía đám cướp hỏi: “ Tiên nhân, chuyện này là?..” “ Ta đã tiêu diệt Hắc Hổ và những tên thuộc hạ tàn ác giết người không gớm tay, còn lại gần 200 người này, họ vốn là nạn dân lưu vong vì chiến tranh, mất hết người thân nhà cửa, bị bọn Hắc Hổ ép buộc vào rừng làm cướp. Còn các cô gái này đều là nạn nhân mà bọn cướp bắt về, gia đình đều bị giết sạch, không còn nơi nào nương tựa. Ta là người tu hành, cảm thông với nỗi khổ của chúng sinh, Hắc Hổ cùng đồng bọn đã đền tội, những người này cũng giống các vị là dân lành nhưng bị vướng phải chiến loạn, ta không giết họ mà cho họ cơ hội chuộc lỗi, sống như một người dân bình thường.” Chu Cương Liệt dùng giọng uy nghiêm chính nghĩa, thêm chút từ bi rót vào tai từng người. “ Ta định để họ sáp nhập vào thôn Hoang Lĩnh, 200 trai tráng và gần 100 cô gái này sẽ là người của thôn, các vị đồng ý không?” Dân làng bỏ hết vũ khí trong tay, lao xao nhìn về phía các già làng và trưởng thôn. Sau khi nghe Hắc Hổ và bọn tay sai đã chết, những người còn lại đều là bị ép, nỗi hận trong lòng thôn dân đã nguôi ngoai. Thái trưởng thôn chắp tay: “ Trời có đức hiếu sinh, trong thời loạn lạc ai cũng khổ, tiên nhân là người cao thượng, lại thương yêu phàm nhân như vậy, tiên nhân đã muốn tha tức là họ không đáng tội chết. Chúng tôi sẽ nghe theo tiên nhân, thu nhận họ làm người của thôn Hoang Lĩnh.” Cả đám người Hắc Hổ trại vui mừng, dân làng thật vị tha, nếu họ căm hận kiên quyết muốn xử tội hoặc đuổi đi, họ sẽ phải trở lại cuộc sống lưu vong cơ cực. Bạch Thử và Lý Đại đại diện đứng ra, cúi đầu cảm tạ cả thôn. Chu Cương Liệt hài lòng, nói: “ Ừm... Tuy đã chấp thuận cùng chung sống, nhưng vẫn cần có một tầng bảo hiểm tránh các vị xung đột hoặc kì thị lẫn nhau.” Nói đoạn hắn giơ hai tay về phía cả hai đám người, một luồng hào quang từ tay hắn thoát ra bao phủ cả hai bên. “ Hãy quên tất cả những gì về trại Hắc Hổ, các ngươi là nạn dân vì tránh chiến tranh đến đây nương tựa. Hãy quên những nỗi đau mà Hắc Hổ gây ra, hai bên vui vẻ hoà thuận sống chung.” Chu Cương Liệt dùng pháp thuật thôi miên, cộng với thao túng cảm xúc, để dân làng và cả bọn cướp yên tâm sống chung, không có cảnh e sợ nhau mà xung đột. Ánh mắt của dân làng và cả đám cướp dại ra chốc lát, cảm xúc cảm thông cho hoàn cảnh của nhau kích phát, họ vui vẻ đón nhận nhau. “ Tốt lắm, các vị, hãy cùng chung tay gầy dựng mở rộng thôn làng.” Hai đám người gộp lại thành một, cúi đầu tạ ơn vị tiên nhân đức cao vọng trọng. Sau đó họ bắt tay giúp đỡ nhau làm nhà, những lều trại cũ được dựng lên ở tạm trong lúc chờ làm nhà mới. Chu Cương Liệt nhấc toà kiến trúc lớn lên, đặt ở vị trí thích hợp, đây sẽ là nhà chung của cả thôn sau này. Trong đám đông, hai thân ảnh trần truồng bước ra, ánh mắt đầy vui sướng cúi chào, là Trần Thục và A Mỹ. “ Vẫn chưa mặc quần áo vào, hai nàng ngoan lắm.” Chu Cương Liệt khen ngợi. Hắn phất tay tạo ra ảo cảnh che mắt, rồi tự nhiên bước tới ôm lấy hai mẹ con, các nàng cũng không ngần ngại dâng hiến môi thơm, Chu Cương Liệt lần lượt mút lấy lưỡi hai nàng, tay bóp lấy cặp vú to, véo đầu ti đỏ hồng, sau đó hắn dời tay xuống, nghịch cái khe lồn ướt át, vân vê hột le săn cứng, rồi thò ngón tay vào lỗ lồn hai nàng móc liên tục, các nàng đê mê rên rỉ trong sung sướng. A Mỹ bạo dạn kéo quần hắn xuống, cầm lấy khúc thịt to dài cương cứng ngậm vào miệng mà bú liếm, ở phía trên Chu Cương Liệt nhấc bổng Trần Thục lên, kê âm đạo nàng vào miệng mình, lưỡi hắn tách hai mép lồn nàng ra, thọc sâu vào lỗ lồn, thò thụt liên tục, thỉnh thoảng hắn ngậm lấy hột le tròn căng mà nút chụt chụt, Trần Thục sướng đến tê dại, nàng ôm lấy đầu hắn ấn sâu vào háng mình. Được một lát, nàng rùng mình lên đỉnh, nước dâm từ bên trong phun trào ra, Chu Cương Liệt há miệng uống hết. Thôn dân tất bật chạy tới chạy lui giúp đỡ nhau dựng nhà, lợp trại, trong mắt họ, Tiên nhân đang ngồi thiền nhắm mắt, lưng toả ánh hào quang, Trần Thục và A Mỹ đứng phía sau rót trà. Thực tế thì vị tiên nhân hào quang sáng loá này đang bế lấy A Mỹ đặt lên hông, con cặc to nắc liên tục vào lồn cô gái nhỏ, Trần Thục đứng bên cạnh, nâng bầu vú lên miệng cho hắn mút. Một lát sau, hắn xếp hai mẹ con chồng lên nhau, rồi thay phiên đụ vào lỗ lồn lỗ đít các nàng, hắn gồng mình bắn vô số tinh trùng lên mặt, vào miệng hai nàng. Điểm dâm dục của các nàng đã đạt 90, Chu Cương Liệt ngồi tận hưởng hai mẹ con tranh nhau bú liếm con cặc mình. Hắn mở khu giao dịch, cửa hàng hệ thống đã làm mới, ba vật phẩm xuất hiện lần lượt là: Máy rung lắc Châu Phi cực mạnh, thuốc kích dục và hạt giống Dương Căn thụ. “ Hệ thống ngươi có thể bán cái gì đó đàng hoàng chút không hả? Suốt ngày chỉ biết bán mấy thứ đê tiện này.” Chu Cương Liệt bất mãn. Yêu Dục trần truồng xuất hiện, cạ háng vào đầu mũi hắn, cười ha hả. “ Bổn hệ thống là hệ thống Sắc Dục, tất nhiên đồ vật chủ yếu là liên quan tới dâm dục rồi, ngài là cái đồ đã dâm tiện lại còn tỏ ra mình chính nhân quân tử lắm.” “ Hạt giống Dương Căn thụ là cái quỷ gì?” “ Đây là thứ tốt a. Dương căn thụ là một loại tiên thụ, khi ra quả sẽ có hình dáng như dương vật, quả của nó chứa tiên khí, tác dụng của nó là bổ thận sinh tinh, tăng cường thể chất, giảm lão hoá, dưỡng nhan làm đẹp, nếu kí chủ cho các nữ nhân nô lệ đã bị chơi bấy nhầy kia ăn quả này, cơ thể các nàng sẽ dần được tái tạo, vú và âm đạo sẽ hồng hào se khít trở lại như gái trinh.” Yêu Dục giải thích. “ Ồ, thứ này tốt nha, mua ngay.” Chu Cương Liệt mừng rỡ. Mười hạt Dương căn thụ, giá 3000 điểm sắc dục, còn dư 1000, hắn mua luôn cái máy rung lắc Châu Phi cực mạnh giá 500 điểm. “ Tiên thụ này trồng như thế nào?” Chu Cương Liệt cầm một hạt giống trên cây, nó có hình thù như cái bìu dái nam nhân. “ Kí chủ truyền tiên lực vào trong ôn dưỡng nó, sau đó lại lấy tinh trùng bao bọc nó, đến khi nó nảy mầm đem trồng vào đất là được, mỗi ngày chỉ cần tưới một lượng tinh dịch và dâm thủy lên để nó hấp thụ.” “ Ặc, đúng là hàng của hệ thống dâm dục, trồng cây mà còn phải tưới nước dâm với tinh dịch để lớn.” Chu Cương Liệt trố mắt. Hắn nắm hạt giống trong tay, truyền Tiên khí vào, hạt giống như cái bìu dái đổi màu, sau đó hắn đè Trần Thục ra nhấp liên hồi, Trần Thục la í ới vì sướng, nàng nhanh chóng cao trào, đúng lúc Nhị Ngưu đi qua, một vòi nước từ lồn nàng phun cao rơi xuống đầu Nhị Ngưu. “ Hả, trời lại mưa hả, sao nước mưa có mùi lạ thế?” Nhị Ngưu quệt nước trên mặt đưa lên mũi ngửi, sau đó vác gỗ tiếp tục giúp đỡ xây nhà. Chu Cương Liệt bắn hết tinh trùng vào lỗ thịt của Trần Thục, sau đó đem hạt giống nhét vào lồn nàng, tinh trùng bao phủ ôn dưỡng hạt giống. “ Á, chủ nhân, nóng quá, cái gì trong lồn thiếp nóng quá...” Trần Thục cảm thấy có dị vật trong âm đạo, vừa nóng vừa to, nàng kêu rên ầm ĩ. A Mỹ bị Chu Cương Liệt cắm cái máy rung lắc Châu Phi cực mạnh vào lồn, nằm co giật bên cạnh. Chu Cương Liệt thò tay vào lồn Trần Thục móc hạt giống ra, nó đã nảy mầm, hắn phẩy tay đào đất rồi chôn xuống, trồng hạt giống trong vườn nhà Trần Thục.
0 bình luận
aaa