Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 5: Thôn nữ xinh đẹp
Chu Cương Liệt chợt nhớ ra nãy giờ mình vẫn nằm trong cái hố thiên thạch từ Tham Lang rơi xuống, hắn lồm cồm bò dậy.
“ Chậc, túi da này nhìn thật cũng không tệ, rất hợp ý ta”.
Chu Cương Liệt đánh giá bản thân, hắn thân cao 1m9, thân hình cường tráng, cơ bắp lực lưỡng, làn da rám nắng chắc khoẻ, khuôn mặt góc cạnh, hàm râu quai nón đầy nam tính, tóc dài rối xoã tung sau đầu. Cặp mắt như ánh sao, lông mày rậm, toát lên vẻ hàm hậu mà nghiêm nghị.
Hắn không thích loại công tử da trắng yếu đuối ẻo lả “ Thân hình như này mới ra dáng một Nguyên Soái chứ, ái chà tiền vốn quá sức tưởng tượng rồi!”
Chu Cương Liệt nhìn xuống hạ bộ, dương vật sẫm màu, dài hơn 30cm, to như cổ tay, sau khi bị Yêu Dục kích thích nó ngóc đầu lên hùng dũng, quy đầu giật giật.
“ A! “
Đúng lúc này, một tiếng hô thanh thúy vang lên, Chu Cương Liệt ngẩng đầu, rồi sau đó mắt sáng rỡ.
“ Ôi chao, giữa rừng núi hoang vu lại xuất hiện một bông hoa dại đầy xinh đẹp quyến rũ như vậy”.
Trên miệng hố thiên thạch, một cô gái khuôn mặt hốt hoảng nhìn hắn. Nàng dáng cao gầy, gương mặt xinh đẹp, mắt to ngậm nước, lông mày thanh mảnh, môi căng mọng không trang điểm, đầy vẻ thanh xuân, áo vải thô sơ rộng thùng thình nhưng không thể che hết được sự quyến rũ chết người, trên áo có nhiều vết khâu chắp vá, làn da màu lúa mạch đầy sương gió.
Đứng hình mất 2 giây, ánh mắt nàng chú ý xuống con quái vật đang cương cứng ngóc đầu giữa hai chân hắn, sau đó đỏ bừng mặt quay đầu la to:
“ Aaa... Dâm tặc... Cứ...u... ưm ... ưm...”
Nàng chưa la hết câu, Chu Cương Liệt vội nhảy ra khỏi hố đưa tay bịt miệng nàng lại.
“ Cô nương bình tĩnh, ta không phải dâm tặc”, Chu Cương Liệt nói.
Yêu Dục bay kế bên liếc mắt coi thường “ Hừ, kí chủ không phải dâm tặc thì ai là dâm tặc nữa”.
Chu Cương Liệt từ phía sau một tay giữ mồm, một tay ôm eo cô gái, con cặc cứng ngắc to dài liên tục đâm chọt, cạ vào mông đùi cô, cô thôn nữ bé nhỏ cảm thấy có vật cứng chọt vào mông càng hoảng sợ hơn, vùng vẫy điên cuồng “ ưm... ưm... “
“ Kí chủ, ngài quên mình là Chân Tiên à? Sao phải tốn sức với một phàm nhân như vậy?” Yêu Dục gõ đầu hắn.
“ Nhưng ta không biết sử dụng phép thuật như thế nào” Chu Cương Liệt nói.
Lúc này, bỗng trong đầu hắn hiện lên rất nhiều tin tức, như khắc sâu vào não hắn, các pháp thuật cơ bản của người tu hành, hắn đã biết mình phải làm gì.
“ Định”, hắn buông cô gái ra, hướng ngón tay về phía cô hô lớn, cô thôn nữ đáng thương bỗng đứng yên như tượng, bị dính định thân thuật, khuôn mặt vẫn giãy giụa, nước mắt tràn ra khắp khuôn mặt xinh đẹp khiến người ta thương tiếc không muốn tổn thương.
Chu Cương Liệt kìm chế dâm tính, bịa ra một lý do:
“ Cô nương bình tĩnh, ta không phải người xấu, ta là người tu hành trên núi, vô tình bị thiên thạch rơi trúng khiến quần áo ta cháy hết, không phải dâm tặc thích khoả thân như cô nương nghĩ.”
“ Tôi sẽ giải định thân cho cô, nhưng không được la, nếu đồng ý thì chớp mắt một cái.”
Cô gái cũng lấy lại bình tĩnh, thấy đối phương có phép thần thông, dù có phản kháng cũng không có tác dụng, cô chớp mắt làm theo.
“ Giải”. Chu Cương Liệt hô lên, cô gái được giải phép yểu xìu ngồi bệch xuống, mặt hoảng sợ, nhìn chằm chằm hắn.
Chu Cương Liệt quên mất mình vẫn còn trần truồng, tới gần cô gái, con cặc khủng bố lắc lư trước mặt cô, ân cần hỏi han:
“ Cô có sao không, một cô gái yếu đuối sao lại ở nơi núi rừng hoang vu này?”
Cô gái đỏ mặt quay đi hướng khác, chất giọng êm tai như chim sơn ca nói:
“ Ngài mau tìm thứ gì che thân đi, thấy ghê quá”.
Lúc này Chu Cương Liệt mới để ý thân hình trần trụi với thiên nhiên của mình, hắn hướng về ngọn cây gần đó hô “ Tới!”
Tức thì, lá cây rời cành, dính vào nhau bện thành một cái quần lá cây đơn giản phủ lên thân dưới, che con cặc đang ngóc đầu đói khát.
Lúc này, cô gái mới quay lại nhìn hắn thi triển pháp thuật, ánh mắt sùng bái hâm mộ:
“ Ngài là thần tiên sao, nghe trưởng thôn nói ngoài kia có tiên nhân phép thuật cao cường, có thể cưỡi mây tạo mưa, tôi là lần đầu tiên thấy”.
Chu Cương Liệt đáp “ Ta chỉ là một người tu hành vân du tứ hải thôi, cô nương cho ta hỏi, nơi này là đâu, ta tu hành quên ngày tháng, vô tình lạc đến đây”.
“ Nơi này là dãy núi Hoang Lĩnh, dưới núi có thôn Hoang Lĩnh, biệt lập với bên ngoài, nghe Trưởng thôn kể lúc trẻ ông ấy ra ngoài du lịch, núi Hoang Lĩnh thuộc về Vân Lạc Quốc, nằm ở phía Tây của Bắc Cô Lô Châu.”
“ Tại sao cô nương lại một mình ở nơi hoang sơn dã lĩnh này?” Chu Cương Liệt hỏi tiếp.
“ Tôi là con của thầy thuốc trong thôn, tôi vẫn thường lên núi hái thuốc, lúc nãy thấy trên trời có ánh lửa rơi xuống nên chạy tới xem sao, hình như ngài bị thương rồi.”
Chu Cương Liệt lúc này mới để ý, vai lưng hắn vì rơi xuống bị cháy đen một mảng, với thể phách của Chân Tiên không lâu sau có thể tự lành.
“ Ngài chờ một chút”
Cô thôn nữ đứng dậy chạy vội vào rừng, nửa phút sau quay lại, trên lưng có một cái giỏ tre đựng đầy lá thuốc. Cô lựa trong giỏ, lấy ra vài lá, bỏ vào miệng nhai, đôi môi hồng tự nhiên khiến người ta chịu không được muốn cắn một miếng.
Sau đó cô gái nhả bã thuốc ra đắp lên tấm lưng rộng chắc khoẻ của hắn.
“ Tuy ngài là tiên nhân, nhưng thiên ngoại vẫn thạch lúc nãy thật là khủng khiếp, thế mà ngài chỉ bị xây xát nhẹ, nếu rơi xuống thôn của tôi, chắc không ai sống sót được.”
“ Cô gái nhỏ này còn rất nhân hậu nha”, Chu Cương Liệt thầm nghĩ, ngồi yên để cô đắp lá thuốc.
“ Cô nương tên là gì?” Chu Cương Liệt quay đầu hỏi.
“ A Mỹ, tôi tên là A Mỹ.”
0 bình luận