Chương 139: Ta là Quách Lan

Hoàng Dung vội vàng mặc thường phục, chải tóc sang một bên, dựa vào tường trốn khỏi khách điếm, chỉ để lại cho Vương Bảo một bức thư với những chữ to: “Đời này duyên đã tận, quãng đời còn lại đừng nhớ nhung.” Nàng để lại tất cả số bạc mang theo cho Vương Bảo, chạy trốn lên xe ngựa chỉ với một số bạc vụn, đánh xe ngựa đi suốt đêm. Đêm hôm đó, trời nổi sấm chớp, nhưng không có một hạt mưa, chỉ có một nữ nhân đang mang thai đang hối hả đánh xe ngựa...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận