Chương 1

Trong tiểu khu Khang Thanh. Vạn Dung đang sửa sang lại mái tóc cho con gái Mộc Trạch Tê, tóc của cô được di truyền theo gen của ba là xoăn tự nhiên, đuôi tóc xoăn giống như một cánh hoa. Vạn Dung buộc tóc nửa đầu, xõa tung mái tóc dài ở cổ, làm cho cô trở nên dịu dàng và thục nữ hơn. Bây giờ đang là tháng 9 nhưng tiết trời vẫn còn hơi nóng. Tuy vậy, Mộc Trạch Tê vẫn bất chấp thời tiết mà cố gắng chịu đựng, bởi vì kiểu tóc này nhìn thật sự rất đẹp. "Mẹ đã nhờ người tìm cách lấy thành tích và tài năng của con rồi, thầy Vương Khiết sẽ giúp mẹ xếp con vào danh sách lớp đó. Con học cùng lớp với Nghiêm Kỷ, đến lúc đó con nhớ chủ động một chút, miệng phải nói lời ngọt vào có biết không?” Vạn Dung rất hưng phấn khi con gái mình Mộc Trạch Tê thi đậu vào trường cấp 3 Hoa Thịnh. Mặc dù đó chỉ là một trường cấp 3, nhưng để vào được thì vô cùng khó khăn. Mộc Trạch Tê gật đầu: "Con biết rồi mẹ.” Mộc Trạch Tê biết ý của mẹ mình không chỉ đơn giản là phải chủ động và nói những lời ngon tiếng ngọt. Nói khó nghe một chút thì Mộc Trạch Tê và mẹ Vạn Dung của cô chính là những người muốn dựa vào nhà giàu mà trèo cao. Từ nhỏ Vạn Dung đã giáo dục Mộc Trạch Tê biết cách làm thế nào để có được sự ưu ái của đàn ông, làm thế nào để chiếm được trái tim của họ. Mà phải là đàn ông trong những gia đình giàu có. Gia đình quyền quý ấy thích loại phụ nữ như thế nào thì Vạn Dung sẽ bồi dưỡng con gái mình về phương diện đó. Khuôn mặt phải xinh đẹp, đó là điều đương nhiên, từ nhỏ Mộc Trạch Tê đã có dáng dấp của một mỹ nhân, da trắng mịn màng, nhan sắc lay động lòng người. Đặc biệt là đôi mắt hồ ly ngậm khói buồn mang mác kia dường như có thể hút hồn người khác. Để giữ gìn vóc dáng và nhan sắc này, quanh năm Mộc Trạch Tê đều luyện tập múa cổ điển, mỗi một cử chỉ cùng hành động của cô đều rất tao nhã và đoan chính. Tính cách của cô cũng được bồi dưỡng theo hướng làm rung động lòng người, dịu dàng dễ thương. Chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể kích thích ham muốn được bảo vệ cô trong lòng người khác, chính vì vậy, cô đã sớm hình thành nên thói quen giả vờ đáng yêu. Dưới sự bồi dưỡng của mẹ, từ nhỏ đến lớn Mộc Trạch Tê đã biết cách lợi dụng ưu thế ngoại hình của bản thân để đạt được rất nhiều mục đích lớn nhỏ khác nhau. Hai mẹ con đều lấy việc gả vào nhà giàu làm mục tiêu phấn đấu. Thậm chí những quy tắc giữa các gia đình giàu có cô đều tìm hiểu trước, chỉ cần được gả vào đó lập tức có thể một bước lên trời. Hơn nữa, Vạn Dung còn chướng mắt nhà giàu bình thường, chỉ muốn leo lên nhà họ Nghiêm, một gia tộc tham gia cả hai lĩnh vực kinh doanh và chính trị, có thể hô mưa gọi gió ở thành phố Z này. Mối quan hệ giữa nhà họ Mộc và nhà họ Nghiêm có chút xa cách, mặc dù trước đây Mộc Trạch Tê và cháu trai Nghiêm Kỷ của nhà họ Nghiêm đã từng qua lại. Hai đứa nhỏ bằng tuổi nhau, khi còn bé lại thường xuyên chơi với nhau nên muốn tới gần Nghiêm Kỷ thì lại càng dễ dàng hơn. Tính tình Nghiêm Kỷ ôn hòa, tốt bụng, lại đứng đắn lịch sự, có thể nói là vừa có tài vừa có đức! Vạn Dung rất thích, cũng rất hài lòng về đứa nhỏ này. Huống hồ, nhà họ Nghiêm cực kỳ giàu có và quyền thế. Quan trọng nhất là gia phong nghiêm cẩn đoan chính. Không giống như một số gia đình khác, tình nhân bên ngoài lộn xộn giống như mớ chỉ gai, con riêng nhiều không kể xiết. Vạn Dung còn nghe nói công ty Kiến Trúc Lâm Thị của nhà họ Lâm đột nhiên tìm đến con gái riêng đang ở bên ngoài. Vạn Dung sửa sang lại váy cho Mộc Trạch Tê. “Mẹ đã hỏi thăm rồi, 8 giờ Nghiêm Kỷ sẽ xuất phát! Bác Lại đang đợi dưới lầu, con mau đi đi nếu không sẽ đến muộn mất!” Vạn Dung không từ thủ đoạn muốn tìm hiểu rõ ràng mọi thông tin, chỉ để con gái có thể leo lên thái tử Nghiêm Kỷ của nhà họ Nghiêm. Còn lấy một phần tiền lương của mình thuê xe sang đưa đón con gái. Vì an toàn của con, cũng vì mặt mũi của mình, vậy nên bà không thể để con gái bị học sinh giàu có quyền thế trong trường Hoa Thịnh coi thường. Mộc Trạch Tê đã đến cổng trường từ lâu, người đến người đi đều là học sinh mới đến nhập học. Rất nhiều người qua đường đi ngang qua, có người dám quang minh chính lớn nhìn cô chằm chằm nhưng cũng có người chỉ ngượng ngùng liếc trộm. Thiếu nữ với nhan sắc tinh xảo kiều diễm như hoa, vóc dáng đẫy đà, dáng người cao ráo, quyến rũ cùng với khí chất xuất chúng. Ngay cả khi ở trong đám đông cũng rất nổi bật. Mộc Trạch Tê đã quen với ánh mắt đánh giá của người khác, đã quen với việc làm đóa hoa rực rỡ chói mắt nhất trong vườn. Cô biết, chỉ những người xinh đẹp xuất chúng nhất trong đám đông mới nhận được sự chú ý và hấp dẫn từ người khác. Chiếc xe phục cổ thương hiệu quốc gia mang tính biểu tượng của nhà họ Nghiêm từ từ chạy qua người Mộc Trạch Tê. Một thiếu niên cao ráo từ trên xe bước xuống, trên người mặc đồng phục nghiêm chỉnh, bản thân hắn toát ra sự thanh thoát nhưng lại mang theo một loại cảm giác sang trọng và cao quý. Mộc Trạch Tê nhìn thấy hình bóng quen thuộc nhưng có phần xa lạ kia, hô hấp có chút khó khăn, trái tim đập mạnh như đánh trống. Mộc Trạch Tê hít sâu vài hơi, căng thẳng vuốt lại mái tóc để đảm bảo bây giờ mình là người xinh đẹp nhất. Sau đó, cô vội vàng chạy tới, chủ động chào hỏi với giọng điệu kinh ngạc, như thể trùng hợp gặp được anh. “Anh Nghiêm? Anh có phải là anh Nghiêm không? Lâu rồi không gặp!” Để tỏ ra thân thiết, Mộc Trạch Tê cố ý gọi bằng cách xưng hô của cô với anh khi còn bé. Nghiêm Kỷ nghe thấy tiếng ai đó gọi mình nên quay người lại, dưới ánh mặt trời thiếu nữ với làn da trắng trẻo nở nụ cười rạng rỡ lọt vào mắt anh. Cô có dáng người đầy đặn, da thịt mịn màng, toàn thân tươi ngon mọng nước, đẹp đến mức kinh người. Nghiêm Kỷ sững sờ trong giây lát. Môi hồng, cái mũi cao thanh tú. Đôi mắt trong sáng và đuôi lông mày cong cong. Khuôn mặt xinh đẹp mang theo nét kiều diễm mềm mại. Trong đầu Nghiêm Kỷ thoáng cái hiện ra ký ức lúc nhỏ có một cô bé thường xuyên đuổi theo mình không ngừng gọi anh Nghiêm, cô bé tỏa ra mùi thơm của sữa hạnh nhân, dáng vẻ tinh xảo như một con búp bê Tây Dương. Búp bê nhỏ nén nước mắt không dám khóc. Chỉ là bây giờ búp bê nhỏ đã lớn lên thành một thiếu nữ duyên dáng, thướt tha. Lông mi của Nghiêm Kỷ run lên, trả lời một tiếng: “Bé Tê, Mộc Trạch Tê.” Mộc Trạch Tê thấy Nghiêm Kỷ còn nhớ mình, trong lòng liền thở phào nhẹ nhõm, nụ cười trên môi cô càng rạng rỡ hơn. Mộc Trạch Tê xấu hổ cắn môi, đưa tay vén tóc ra sau tai để lộ cần cổ trắng nõn. “Thì ra anh vẫn còn nhớ em, anh Nghiêm. Em là Mộc Trạch Tê, trong chim khôn chọn cành mà đậu.” Mộc Trạch Tê tiếp tục kéo gần khoảng cách, giọng điệu mang theo sự mất mát và ủy khuất: “Hồi nhỏ em còn thường xuyên chơi với anh Nghiêm, em còn tưởng rằng chỉ có mình em nhớ anh thôi.” Cô nhất thời ngượng ngùng cúi đầu, sau đó cẩn thận ngước mắt lén nhìn anh. Một đôi mắt hồ ly quyến rũ trêu ngươi toát ra vẻ vô tội khiến lòng người rung động. Mỗi một động tác trên người cô đều mang theo một tâm tư nhỏ. Nghiêm Kỷ lựa chọn không trả lời, gạt bỏ đề tài này sang một bên: “Bạn học Mộc Trạch Tê, cậu cũng đến trường cấp 3 Hoa Thịnh báo danh sao?” “Vâng.” Mộc Trạch Tê có chút ngượng ngùng nhìn đồng phục màu trắng xanh của trường cấp 3 Hoa Thịnh trên người Nghiêm Kỷ. Hôm nay phải mặc đồng phục học sinh, nhưng cũng không bắt buộc, bởi vì muốn đẹp mà Mộc Trạch Tê chọn một chiếc váy màu trắng. Mộc Trạch Tê cười gượng một tiếng, lập tức nói sang chuyện khác. Cô nhìn xung quanh một chút, cảm thấy không quen thuộc lắm, nhỏ giọng nói. “Thật là trùng hợp, cũng may em gặp được anh Nghiêm, em vẫn chưa biết phòng học ở đâu. Em có thể đi theo anh Nghiêm để tìm phòng học không?” Nhìn có vẻ như là cẩn thận từng chút đưa ra yêu cầu, nhưng thực chất quyền chủ động hoàn toàn nắm trong tay của Mộc Trạch Tê. Nghiêm Kỷ bỗng nhiên cười một tiếng, thoáng dừng lại một chút sau đó gật đầu, nhưng vẫn chưa lên tiếng. Mặc dù, Mộc Trạch Tê không rõ anh cười cái gì nhưng thấy anh đồng ý thì thở phào nhẹ nhõm, đuổi theo bước chân của anh. Là trùng hợp? May mắn gặp được? Nghiêm Kỷ đã đến từ sáng sớm. Nhưng ngại phiền phức không muốn vào trường để đối phó với một số lãnh đạo đến vì nhà họ Nghiêm. Cho nên anh đã ngồi trên xe chơi điện tử rất lâu. Lúc nghỉ ngơi, anh nhìn thấy một thiếu nữ thường xuyên được người qua đường xúm lại vây xem. Vì hơi xa, Nghiêm Kỷ chỉ nhìn thấy mái tóc xoăn đen và làn da trắng nõn cùng với một đôi chân thon dài gợi cảm của thiếu nữ. Hóa ra là cô ấy. Hai người sánh bước bên nhau. Mộc Trạch Tê kiểm soát khoảng cách rất tốt, không quá xa cũng chẳng quá gần, chỉ cách nửa cánh tay. Sẽ không khiến người ta cảm thấy bị xúc phạm nhưng vẫn cảm giác được sự tồn tại gần gũi của cô, cũng có thể đảm bảo người ta có thể gửi được mùi hương trên người của mình. Nước hoa trên người Mộc Trạch Tê là do đích thân Vạn Dung chọn, mùi hương tươi mát nhưng vô cùng quyến rũ, cao cấp, đó chính là điểm nhấn để tạo nên sự khác biệt. Giác quan của Nghiêm Kỷ rất nhạy. Bỗng dưng anh ngửi được mùi hạnh nhân quen thuộc trên người thiếu nữ, nhưng xen lẫn với một ít mùi nước hoa cao cấp, nhất thời cảm thấy mùi hương chẳng ra làm sao. Mộc Trạch Tê trong chim khôn chọn cành đậu? Thật là một cái tên hay. Cô vẫn như trước không thay đổi gì cả, luôn có mục tiêu rõ ràng và ham lợi ích. Khi đôi nam thanh nữ tú Mộc Trạch Tê và Nghiêm Kỷ cùng nhau đến lớp đã gây ra một trận chấn động. Thiếu niên Nghiêm Kỷ trắng trẻo, đôi mắt sáng ngời, khí chất nghiêm nghị mà dịu dàng. Bộ đồng phục màu trắng xanh gọn gàng, cuối cùng sẽ là ký ức thanh xuân vườn trường thanh xuân của rất nhiều người. Mộc Trạch Tê càng không phải nói, khuôn mặt xinh đẹp như hoa, khi đóa hoa nở rộ sẽ toát ra vẻ đẹp rung động lòng người cực kỳ chói mắt, vừa xuất hiện sẽ thu hút mọi ánh nhìn của người khác. Nhưng trông cô lại rất ngoan ngoãn, thích mím môi cười, nhìn vừa yêu kiều vừa mềm mại, làm cho mọi người cảm thấy gần gũi hơn. Hai người có ngoại hình và vóc dáng xuất chúng cùng nhau xuất hiện, vẻ đẹp chói mắt ấy khiến người khác phải ghen tị. Thậm chí hình ảnh hai người đi cùng nhau còn bị chụp lén, trực tiếp lên trang nhất của diễn đàn trong khuôn viên trường. Bọn họ nhao nhao suy đoán liệu có phải hai người đang yêu nhau hay không, hoặc không phải người yêu thì chắc chắn cũng có quan hệ không bình thường. Tên của Nghiêm Kỷ và Mộc Trạch Tê thoáng cái đã được đóng đinh cùng một chỗ. Hai người có giá trị nhan sắc siêu cao khiến người ta phải thở dài. Mộc Trạch Tê bí mật giữ lại bức ảnh chụp lén của hai người. Trong lòng vui vẻ mừng thầm. Đó cũng là mục đích của cô. Nghiêm Kỷ rất ưu tú, sau này nhất định sẽ có vô số cô gái đổ xô đến bên anh, chỉ có ngay từ đầu dính chặt cô và Nghiêm Kỷ cùng một chỗ thì mới có thể ngăn cản bọn họ. Mộc Trạch Tê nhanh tay che màn hình điện thoại của mình lại, nhìn thấy Nghiêm Kỷ đang ngồi nghiêm chỉnh bên kia, có lẽ anh cũng nhìn thấy bức ảnh nhưng sau đó lại quay đi chỗ khác. Không nói lời nào, cũng chẳng tỏ vẻ gì. Lúc đó Mộc Trạch Tê không hiểu, khi cô tính toán lợi ích để tiếp cận người ta thì người khác có thể làm điều tương tự với cô. Cho nên ngay từ đầu cô mang theo mục đích tính toán để tiếp cận anh chắc chắn thứ sau này cô nhận được sẽ chỉ là giá trị của mình sau khi được tính toán. Tất cả đều được niêm yết giá rõ ràng. Sau khi mua, chơi đùa dâm loạn như thế nào là quyền của người mua.
0 bình luận