Lén Lút

KhoiNguonDucVong

Chương 16

Tôi ra hiệu cho cô đổi tư thế, lần này đổi sẽ hơi khó, cô đang ngồi trên tôi, bị vướng cái ghế nên hơi khó xoay người, tôi đẩy cô ngả lưng xuống đùi tôi, chân cô dơ lên cao song song với thân người tôi, một tay nắm cổ tay cô, một tay xoay xoay đùi cô, từng tí một cô bắt đầu nâng lưng lên, xoay người, và lưng quay ngược lại với tôi, cả quá trình có lúc cây hàng của tôi sắp tụt ra nhưng rồi nó vẫn nằm gọn trong người cô. Lần này cô lại chủ động, nhưng là xoay lưng lại với tôi, cô điều chỉnh chân chạm đất, tôi vòng tay ra ôm lấy eo cô, cô bắt đầu chủ động nhấp nhả lên xuống. Cô quay mặt lại, môi chúng tôi lại tìm đến nhau. Tay tôi từ eo, lên giữ chặt, bóp lấy bộ ngực cô, lưỡi tôi liếm lên vai, lên gáy, lên cổ rồi lên má, rồi liếm quanh vành tai cô. Nhấp được một lúc thì cô Ngọc Lan đã thấm mệt, dừng lại. Hai tay tôi kéo đùi cô chụm lại, đỡ lấy đùi nâng cô lên, từng bước nhẹ nhàng, đến bên bàn làm việc, tôi đặt cô lên bàn làm việc, kéo quyển giáo trình khỏi mông cô đang đè lên nó, dọn dẹp một nửa bàn làm việc, tháo kính cô ra để lên trên laptop. Tôi rút cây hàng của mình ra khỏi người cô, tay tôi cầm nó liên tục trọc ngoáy vào phần mu, phần da non, đánh vào 2 bên mép, đâm vào hột nhỏ của cô khiến cô cong người lên đầy khó chịu: “Ưưư… Nguyên ơi… khó chịuuuu…” “Tại sao hôm trước cô lại làm cả lớp cười em” Tôi lại đâm phần đầu cây hàng vào cái hột bé của cô: “Ưm… hôm đó khó chịu…trong người…” “Vì sao” “Đêm hôm trước làm nhiều, sáng ra nó sưng lên” Tôi lại đâm cô 1 cái: “Ưmm” cô nói tiếp: “Sáng ra tắm rồi, nhưng đi dạy nước nó vẫn còn chảy ra” Tôi hứng thú ngoáy vào phần hột bé của cô mạnh hơn: “Ahhh, quần ướt khó chịu lắm…ưm…” “Thế cô mặc quần đó cả ngày” “Ừm, buổi trưa đi ăn không về thay được… áh” tôi đâm cô 1 cái “Thế bây giờ còn đau không” “…” cô lắc đầu Tôi tìm đường ấn con hàng đi vào sâu trong người cô rồi rút ra: “Sướng không” “…” cô hơi mỉm cười nhưng vẫn lắc đầu Tôi dập một cú mạnh vào sâu trong người cô “Ahhh” cô cắn môi, lắc đầu Tay tôi nắm chặt lấy hông cô, nhấp vào những nhịp nhanh, mạnh đều “a a a a a a a a…..” Tay cô nắm chặt lấy cạnh bàn, tôi điên cuồng nhấp vào như một cái piston hoạt động hết công suất và đạt đến cực đại: “Ah ah ah ah ah ahh ahh ahh ahh ahhhhhhhhh” Cô bé cô mút chặt lấy hạ thể tôi rồi cả thân người cô run lên, phần mông và thân dưới cô co bóp liên hồi, hút cây hàng của tôi vào sâu bên trong như muốn nuốt trọn nó. Cây hàng của tôi sưng to, vỡ tan, tôi nhanh như cắt lùi lại, cây hàng bị tuột ra khỏi người cô, tay tôi nắm lấy nó chĩa lên trên. Toàn bộ tinh lực tích trữ gần 10 ngày của tôi được giải phóng. Áp lực nước cực mạnh, từng đợt tinh binh rời nòng súng, hiên ngang bắn lên tóc, lên cằm, lên cổ, tiếp đến bắn lên vú, lên bụng, tưới lên cả phần lông đen mượt của cô, phần còn lại ko còn áp lực chảy ra, rơi xuống nền nhà. Từng đoàn tinh binh đặc sệt, trắng sữa đang từ cơ thể cô chảy xuống, có một phần thấm vào áo ngủ, thấm vào làn da cô, tưới tắm cho cơ thể cô ngày càng tươi mới, mơn mởn. Những đợt tinh chảy dần xuống bên dưới, chả mấy chốc đã chuẩn bị rơi ra bàn hoặc rơi xuống đất, nhận ra điều này cô Ngọc Lan bừng tỉnh, nâng váy lên, chạy ra ngoài, đi đến phòng tắm, đóng sập cửa lại. Tôi vẫn đứng đó, cây hàng tôi vẫn còn những đượt tinh binh nhỏ chảy ra, nó bóng loáng vì nước nhờn của cô. Tôi nhanh chóng lau dọn, mở cửa sổ, bật quạt, xịt nước thơm để thổi bay mùi tanh nồng trong căn phòng. Sắp xếp lại bài vở, ghế ngồi, xong tôi đi xuống dưới tầng 1 để nấu nướng. Mãi đến tận giờ ăn cơm tôi mới thấy cô Ngọc Lan đi xống, cô đã tắm, gội đầu sạch sẽ, giường như dấu tích cuộc truy hoan không còn lại gì trên người cô, chỉ có cây hàng tôi vẫn còn nhớp nhớp chất nhờn của cô là còn lưu giữ dấu tích lại khoảnh khắc đó. Những ngày tiếp theo tôi không làm ăn được gì, lúc thì cô có tiết, lúc thì cô bận việc của khoa, của trường… Thứ năm, buổi chiều tôi đến nhà cô Ngọc Lan dọn dẹp trước, sau mới đi chợ, vừa đến cổng, thấy cửa nhà mở toang hoang, đi vào trong thì thấy anh Lâm ở trong nhà. “Anh hôm nay anh về sớm thế” “Hôm nay anh xong việc anh nghỉ sớm” “Em có biết khu du lịch DL không?” “Em chưa đến đó bao giờ, chỉ hay thấy ảnh trên FB thôi” “Cuối tuần bọn anh dự định đến đó chơi, chạy xe cỡ 100km thôi, không quá xa” Tôi giật mình: “Có nhiều người đi không anh” “Mấy anh em ở trong công ty rủ nhau đi ấy mà, bọn a bàn nhau từ đợt trước, giờ mới đi được” “Vâng, có mấy anh chị từ lần trước uống rượu ở nhà mình đấy ạ” “Thế có anh Khanh không ạ” “Có chứ, anh Khanh là người đầu têu đấy, haha” “Vâng ạ, thôi anh xem TV đi, em lên tầng 2 dọn” “Ok em” Vừa lau dọn, tôi có cảm giác bất an khi cô đi du lịch mà có cả tên Khanh béo đó, kiểu gì hắn chả tận dụng mọi cơ hội để tiếp cận cô. Lau dọn đến nhà bếp thì cô Ngọc Lan đi về rồi lên thẳng tầng 2 luôn. Đến khi về phòng tôi nhắn tin hỏi cô, phải đợi khá lâu cô mới trả lời tin nhắn của tôi. Theo như dự kiến họ sẽ đi 3 ngày 2 đêm, chơi đến chiều muộn thứ 2 mới về, vậy là cô Ngọc Lan xin nhà trường nghỉ thêm hôm thứ 2. Thế là coi như đi tong mất ngày cuối tuần tôi ở nhà nhàm chán rồi. Cô Ngọc Lan giải thích, đi theo team gia đình, nên có lẽ hắn cũng sẽ không manh động gì đâu, bảo tôi đừng lo cho cô. Ngày hôm sau thứ 6, 2 tiết đầu môn Tiếng Anh, tôi lại quay trở lại dãy bàn số 2 ngồi để được gần cô hơn, cô tiến vào lớp khiến bao con tim trong lớp học thổn thức, hôm nay cô mặc một bộ đầm liền thân công sở sáng màu. Mọi lần tôi toàn tránh né, hôm nay tôi ở gần để ngắm nhìn cô kỹ hơn, đợi mãi nhưng tôi chưa bắt gặp được cái nhìn nào của cô vào tôi cả. Tôi cứ ngẩn người ngắm nhìn cô cả 2 tiết, giọng nói của cô, bước chân của cô, dáng đứng, cách viết bảng, cái miệng nhỏ xinh của cô đang thao thao bất tuyệt mà mới đây thôi tôi đã hôn nó đắm đuối. Nhìn vẻ bề ngoài và thái độ của cô đối với tôi thì tôi và cô không có bất kỳ liên quan nào đến nhau hết. Giống như bao thằng sinh viên khác, ở trên lớp tôi chỉ là fan hâm mộ của cô mà thôi. “Thế Anh, lên lau giúp cô cái bảng” Trong đầu tôi kiểu: “Ủa, cô ơi, em đây mà cô ơi” Thằng Thế Anh có vẻ đắc ý, mặc dù lau bảng là một công việc chả vui thú gì, nhưng có được sự chú ý của cô Ngọc Lan thì việc gì đám sinh viên nam cũng dám làm Cả 2 tiết học trôi qua 1 cách chóng vánh, tôi tiếc nuối: Tại sao lại không học cả 5 tiết tiếng anh cơ chứ. Cô Ngọc Lan bước ra khỏi lớp. Giờ ra chơi giữa tiết 2-3 là 15 phút, chuyển sang lớp khác ở tầng 3 để học môn mới, vào lớp ngồi dài cổ ra chả để làm gì, có đứa thì đang tận dụng để ăn sáng. Tôi làm gì bây giờ. Điện thoại tôi rung lên vì có tin nhắn, tôi tưởng tin nhắn của nhà mạng cũng không bận tâm đến nó, nhưng ngồi một lúc chán quá thì vẫn phải lấy điện thoại ra nghịch. Nhìn thấy tin nhắn của cô Ngọc Lan: Sms: “Chuông vào tiết 3, đợi cô ở giữa cầu thang tầng 3-4, hướng cổng.” Tôi lập tức nhắn: “Vâng” Tôi vội vàng đi ra khỏi lớp hướng cầu thang gần cổng (trường chúng tôi có 4 cầu thang ở 4 góc) chưa đến nơi thì tiếng chuông báo tiết 3 vang lên. Tôi còn cách cầu thang 2 lớp học nữa, tôi đang lo lắng có bị lỡ hẹn chưa, tôi bước nhanh hơn, có vài người đi ngang qua tôi chạy vào lớp. Đến cầu thang tôi chờ đợi, có 1 giảng viên đi qua tôi lên tầng 4, một bóng dáng quen thuộc từ hướng nhà vệ sinh đi ra, cô nhìn xung quanh không có ai, tiến đến phía tôi vừa đi vừa nói rất nhỏ: “Xoè tay ra” Tôi mở cả 2 bàn tay ra, cô vừa đi qua, vừa bỏ thứ gì đó vào tay tôi, rồi cô bước lên rất nhẹ nhàng đến tầng 4 rồi mất hút khỏi tầm mắt của tôi. Mọi việc xảy ra quá nhanh, giống như bộ phim hành động: Nhiệm vụ bất khả thi vậy, mọi thứ diễn ra nhanh, kín đáo, chuyên nghiệp. Tôi nhẹ nhàng mở tay ra, cái tôi nhìn thấy khiến tim tôi đập thình thịch và lập tức nắm chặt tay lại, tôi nhìn ngang ngó dọc sợ ai đó nhìn thấy, tôi cho nó vào trong túi quần và trở lại lớp. Giờ ra chơi tiết 3, tôi lại nhận được tin nhắn của cô: “Ở nhà ngoan, đi chơi về cô sẽ có quà <3” Tôi: “Cô hối lộ học sinh của mình như vậy hả” “Thích thế đấy, làm sao” Tôi: “Cô có biết cô vừa làm con tim nhỏ bé này vừa phải chịu một trận kinh thiên động địa vì món quà đó không” Tôi vô thức đưa tay lên mũi ngửi. “haha” Tôi “Thế cô có cảm thấy mát mẻ hơn không” “Đoán xem” Món quà của cô làm đầu óc tôi như điên đảo, cả 3 tiết học tôi lại nhớ cô hơn, trên lớp giờ cô đang nói gì, đang viết gì, đang đứng hay đang ngồi, hay giờ tôi sang học ké lớp của cô luôn nhỉ. Đến hết 5 tiết học, tôi khó nhọc bước về nhà, bởi vì cậu nhỏ của tôi nó vẫn đang cương, tôi phải vào nhà vệ sinh và chỉnh lại cho nó đúng tư thế để nó đỡ cộm và để chiếc cặp của tôi che đi phần hông bước về phòng. Về đến phòng tôi đóng chặt cửa, bật điện, đưa tay sờ vào túi quần, đây là món quà chỉ rành riêng cho tôi, và chỉ mình tôi mới có thể được nhìn thấy nó: Một chiếc quần lót màu hồng, đáy quần lót vẫn còn ươn ướt, vì để ở trong túi quần nên nó rất ấm và giữ được nước dưới đáy quần lót, chưa bị khô. Tôi đưa lên mũi ngửi, mùi hương quen thuộc từ cô bé của cô, mùi này đối với tôi quá quen, không thể nhầm lẫn được. Đến khi ngủ trưa dậy cậu nhỏ mới xẹp trở lại bình thường. Tôi nhìn điện thoại có tin nhắn từ cô Ngọc Lan: “Chiều nay không phải sang nữa, cô với chồng đi lên trung tâm TP ăn cơm xong mua ít đồ” Biết ngay mà, cô tặng quà như này kiểu gì cũng có biến, tôi suy nghĩ lại, tại sao cô phải làm vậy. Cô đi những 3 ngày, chiều nay lại không sang nấu ăn do vậy tôi sẽ phải nín nhịn một khoảng thời gian kha khá, chiếc quần lót để tôi tự xử khi nhớ cô chăng? Không phải vậy chứ? Món quà này mang ý nghĩa động viên tôi, làm tôi yên tâm, rằng cô đi chơi, cô vẫn nhớ đến tôi, lo cho tôi sẽ buồn vì không được gặp cô. Có cái gì bất minh không? món quà có khi mang tính trấn an tôi, liệu cô có đang che dấu điều gì đó, dùng món quà này để che mắt tôi hay không. Giờ tôi cảm thấy lo hơn là vui mừng. Tối hôm đó, tôi thấp thỏm lo âu, định tìm kiếm lí do nào đó ghé qua nhà cô Ngọc Lan chơi, nhưng tôi lại gạt đi ý nghĩ đó ngay lập tức. Đến đêm tôi vẫn trằn trọc, mãi không ngủ được, đến tận rất khuya, tôi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay, sáng ra tôi dậy khá muộn, đã gần 8h rồi. “Cô đi chưa, có cần em đưa ra xe không?” Tôi nhắn tin cho cô Ngọc Lan, một lúc sau, có tin nhắn phản hồi: “Haha, cô đến nơi rồi, đang ăn sáng nè, lên xe từ lúc 5h sáng cơ” “Chúc cô đi chơi vui vẻ” Tôi rời giường, tôi phải làm gì đó, chứ cả ngày nhớ đến cô như này là không được, tôi lấy sách ra đọc, nhưng không thể nào tập chung được, đành phải mở laptop lên để chơi game giết thời gian, chơi đến tận 12h tôi chạy vội ra quán mua 1 suất cơm về ăn. Ăn xong lại nhớ đến cô, tôi vào FB thì thấy cô được tag trong 1 bài viết Check in với rất nhiều ảnh: Trong khung ảnh có 5 nam 5 nữ, thì ra họ đi theo cặp hết rồi, lần theo vài bức ảnh, tên Khanh Béo để tay lên bụng một người con gái trẻ hơn hắn ta rất nhiều để chụp ảnh, nguy cơ cao đây có thể là người yêu/bồ bịch gì đó của hắn ta. Khung cảnh là một vùng núi nhiều cây cối, hoa, có cả một con suối nhỏ mọi người đang hoà mình vào thiên nhiên, tiếp đến là một dãy các phòng nhỏ, được thiết kế đẹp, độc đáo để cho các cặp đôi. Nhìn cái này tôi thấy yên tâm hơn, nếu ngủ riêng từng phòng thì khá an toàn. Tôi thấy mình đang hơi lo lắng thái quá, tôi lại tiếp tục mở game để chơi giết thời gian, chả mấy chốc đã xế chiều. Tôi và anh Nam chị Thuỳ cùng xóm đi chạy bộ. Về đến phòng tôi mệt nhoài, nấu cơm với một ít thức ăn, tắm rửa, giặt quần áo. Chả mấy mà đã hơn 8h tối. tôi quay trở lại phòng mở laptop lên, lại nhớ đến cô Ngọc Lan, tôi lại vào FB xem có gì mới không, buổi chiều họ up rất nhiều ảnh đi chơi, đi câu cá… dường như không có gì bất thường. Theo tag tôi vào thêm FB của mấy người khác, của mấy bà chị toàn ảnh tự sướng, ảnh chụp với hoa lá không thôi. Cô Ngọc Lan nhìn tươi cười, rất có sức sống, 5 người ngoài 1 chị béo hơi thấp, nhưng rất có thần thái, 4 người kia nhan sắc không phải là loại tầm thường, mỗi người một vẻ đẹp riêng, nổi bật nhất vẫn là thiên thần trong lòng tôi (có lẽ tình yêu làm cho con người ta chỉ dành sự chú ý đến một người duy nhất). Còn có 1 ảnh cô Ngọc Lan và anh Lâm chụp chung ôm nhau rất tình cảm. Đến FB của 2 ông, chỉ 2 ông được tag, các ông khác không biết là không dùng FB hay không kết bạn với chị kia nên tôi không biết FB của họ. Vào buổi sáng thấy 1 anh up ảnh tự sướng, check in các kiểu, buổi chiều thấy up ảnh đi câu cá và hình ảnh họ câu được một con cá chép khá to, từng người đang chụp với con cá để khoe khoang chiến tích, trong đó có cả anh Lâm. Kết thúc buổi câu, thành quả họ thu hoạch cũng kha khá, to nhất là con cá chép, 2 con chép nhỏ hơn và rất nhiều cá rô phi. Buổi tối là tiết mục nướng cá và một số món ăn chủ home stay đã nấu và bày ra bàn, rất nhiều đồ ăn. Mọi người lại tề tựu đông đủ chụp ảnh, đến mấy ông chụp zô, chạm chén để khai mạc bữa rượu. Không có gì nổi bật, tôi lại làm 2 ván game. 9.30 tôi lại buồn buồn, thoát game vào Youtube xem video, chả có gì hay để xem. Lại mò vào FB xem tiếp. Hội chị em đã thấy Check in chỗ ngủ là 1 căn nhà gỗ tương đối rộng, có rất nhiều giường đặt san sát nhau, đây là 1 căn phòng nghỉ cộng đồng, mọi người sẽ ngủ chung 1 phòng các giường chỉ cách nhau có một chút ngăn cách bằng các tấm màn ngủ. Hiển nhiên là các tấm vải này có thể che bớt ánh sáng hoặc ánh mắt người khác nhìn vào bên trong chứ không thể che được âm thanh. 1 anh trong đội vừa up lên video và vài ảnh, họ vẫn đang ăn nhậu và hát. Nhưng có một điều đặc biệt, tôi không thấy ông Khanh Béo trong khung hình, anh Lâm thì mặt đã tím tái, có vẻ là cũng khá say rồi. Xem linh tinh cũng đã đến hơn 10h, tôi buồn buồn, nhắn cho cô Ngọc Lan một tin: “Đi chơi hôm nay vui không cô?” “Thích lắm, trên này không khí mát mẻ, trong lành” “Cô ngủ sớm nhé, lấy sức mai đi chơi tiếp” “Okie, em ngủ ngon” “Chúc cô ngủ ngon <3” Tôi lại vào FB xem tình hình của mấy ông uống rượu, có 1 anh vừa up trạng thái mới: Ai trên đời mà chẳng uống rượuu, mà uống rượu là phải sayyy. (Kèm theo ảnh mấy ông ngắc ngoải và ảnh anh Lâm đã gục trên bàn rượu). Tàn cuộc nhậu, ông nào cũng say quoắc cần câu, tên Khanh Béo từ nãy đến giờ đi đâu mới quay trở lại, mấy ông con trai 5 người thì 1 ông gục trên mâm là anh Lâm, 1 ông thì cũng ngắc ngoải không biết gục lúc nào 1 ông thì đang nói năng luyên thuyên với 1 ông nữa, thành ra còn mỗi tên Khanh Béo là nhìn tạm ổn, mọi người bắt đầu dắt díu nhau đi vào khu nghỉ cộng đồng (Ngủ tập thể), các chị đàn bà con gái thì do ban ngày đi chơi cũng thấm mệt nên đã leo hết lên giường rồi, sau một hồi bấm điện thoại chờ đợi các ông ấy đi vào mắt díu lại họ bắt đầu chìm dần vào giấc ngủ,cô Ngọc Lan cũng vậy. Mỗi giường chiều rộng đủ để 2 người nằm chung, nếu muốn thoải mái thì mỗi người một giường, có hơn 10 cái giường ở căn phòng đó, do đã bao trọn phòng nên không ai đi tranh giường cả. Mọi người đã bàn tính nhau sẽ ngủ chung kiểu Nghỉ cộng đồng này cho thân thiết, để ban đêm đánh bài ăn tiền hoặc chơi trò trơi gì đó… để gắn kết tình cảm và cũng để trải nghiệm cảm giác ngủ chung với nhau nó như nào. Nhưng mà mấy ông lại đi nhậu quá đà, đám chị em đi chơi nhiều cũng thấm mệt rồi, sức đâu mà ngồi chơi bài nữa. Hơn 10h đêm, anh Lâm được tên Khanh dìu vào phòng, do có rất nhiều giường, nên hắn để anh Lâm xuống ở 1 giường gần nhất rồi kéo màn che lại, những ông khác cũng bắt đầu đi bừa lên 1 cái giường nào đó kéo màn để ngủ. Hội chị em thì có tổ chức hơn, có 5 người thì 4 người chia ra làm 2 cặp, mỗi cặp thì ngủ 2 bên bao bọc lấy chị đại gan dạ nhất nằm giữa, mặc dù toàn là người nhà cả, nhưng ban đêm ai biết đường nào mà lần. Chị đại lớn tuổi nhất hội chị em, chị cũng tâm sự chị hay ngủ vắt vẻo lắm, như cái kim đồng hồ vậy đó, nhưng mà không theo quy luật gì cả, lúc xoay bên này, lúc xoay bên kia. Ở chung với chồng được ông chồng ôm thì không bị, nhưng cứ ngủ 1 mình lại bị như vậy. Do vậy, để tránh làm phiền giấc ngủ của em út, chị được nghiễm nhiên chiếm hẳn 1 giường ở giữa tha hồ mà quay. Ổn định tổ chức xong, đèn chính vụt tắt, chỉ còn lại ánh đèn ngủ mờ ảo, ánh sáng yếu ớt để xác định phương hướng nếu ai buồn đi vệ sinh hoặc đi ra ngoài mà thôi. Cửa được khoá trong. Mọi người chìm dần vào giấc ngủ, đám đàn ông thì cồn làm họ ngủ say li bì, có ông còn ngáy, đám đàn bà con gái cho dù lạ giường nhưng cả ngày vận động đi bộ, có những lúc còn leo lên vách đá cao nữa ai cũng thấm mệt, ngủ rất ngon, home stay này cũng khá trú trọng đến phong cách phục vụ và giấc ngủ là một phần rất quan trọng, nên nệm rất êm chăn màn luôn luôn sạch sẽ. Đêm tối không thể nhìn rõ ai với ai. Khi mọi người đã say giấc, có một bóng đen lù đù xuất hiện, hắn bắt đầu mò mẫm đến vị trí của hội chị em đang ngủ. Người hắn bước đi lảo đảo, cầm theo cái điện thoại, hắn thô lỗ vén màn từng chiếc giường, may mắn cho hắn, hắn vén ngay cái đầu tiên trúng ngay vào cái giường vợ hắn đang ngủ, đen cho hắn là trên giường còn có một người cùng vợ hắn ngủ nữa. Hắn gãi gãi đầu chưa biết phải làm thế nào, có một chút khoảng trống hở ra, hắn cố nằm lên đẩy đẩy vợ hắn vào trong để chiếc giường này kẹp 3 người chắc cũng không sao. Tiếng kẽo kẹt của giường, sức nặng của 1 đàn ông cao lớn đè lên một bên làm chiếc giường hơi mất cân bằng rung lên kèm theo tiếng sột soạt làm cho 2 chị em dần tỉnh giấc. Chị vợ nhăn mặt, nói nhỏ “Anh qua đây làm gì”, nhưng ông chồng thì nào còn biết gì nữa, ôm chặt lấy vợ, có mùi hương quen thuộc, hắn khoái chí, nhắm mắt lại cứ ừ ừ vì cũng say rồi, với cả tìm đúng giường rồi hắn tha hồ mà ngủ, quan tâm làm đếch gì vợ nói gì. Có nói cũng chả nói to được nên hắn cũng chả sợ. Thành ra hắn cứ nằm ăn vạ ở đó, chuyển sang giường khác cũng không được nữa rồi. Mục đích của hắn cũng chả xấu xa gì, hắn lạ giường, muốn ôm vợ nằm ngủ cho ngon. Điều này cho chị vợ hơi áy náy, đứa em bên cạnh cũng hiểu ra vấn đề nói khẽ: “Em đi ra nằm với chị đại nhé” “Vâng” “Chị xin lỗi em” Bóng người phụ nữ đi ra khỏi màn, đi đến chiếc giường ở giữa, vén màn vào trong, vâng, đúng là phong cách chị đại đã cảnh báo đàn em, lúc đầu chị ngoan ngoãn ngủ thẳng đầu chỉ hướng 12h, nhưng sau một hồi không biết bằng cách nào chị đang nằm chéo theo hướng 2h, chân tay còn mở rộng ra độc chiếm luôn cái giường, có lẽ chị có một sự liên quan không hề nhỏ đến sự quay của kim đồng hồ và lớn hơn chị còn liên quan đến từ trường của trái đất nữa. Người nữ kia cố gắng kéo chị để nằm lại đúng vị trí, nhưng với cân nặng gần 60kg của chị thì việc này có vẻ như đã quá sức đối với người nữ chân yếu tay mềm kia rồi. Thôi thì đành chấp nhận nằm theo chị đại vậy. Nhưng có điều oái oăm là chị đại chiều cao hơn 1m55 một chút do vậy chị nằm vẫn vừa khít với cái giường, còn người nữ này thì dáng người cao hơn nên nằm lên giường chân bị thò ra ngoài. Ối zời ơi, cảm giác nằm ngủ chân bị thò ra ngoài là các bạn đủ hiểu, 1 con ma trong trí tưởng tượng sẽ đến bắt lấy chân bạn, kéo bạn vào gầm giường, hoặc tệ hơn chân bạn sẽ bị cưa bỏ, đặc biệt nó chỉ cưa đi phần thò ra ngoài thôi, phần nào ở trên giường như có bùa hộ mệnh ma nó không cưa được. Chính cái tâm lý sợ ma đó, khiến người nữ không đủ can đảm để ngủ trên chiếc giường ma quái đó. Đành tìm một chiếc giường gần nhất chưa kéo rèm, và gần hội chị em nhất. Người nữ cũng không đủ can đảm để đi tìm chồng, giờ chồng không biết ngủ ở giường nào, lỡ kéo nhầm màn mà họ tỉnh giấc thì bẽ mặt, tệ hơn họ còn nghĩ xấu, tệ nhất thì mấy ông say đó nhận nhầm người còn kéo vào trong đó ngủ chung nữa thì chết. Cuối cùng người nữ tìm đến bên chiếc giường cạnh vợ chồng anh chị vừa nãy, kéo rèm, chăn ấm, đệm êm rất nhanh chìm vào giấc ngủ. Nửa đêm khi mọi người đã say giấc, hắn bắt đầu hành động (không thể biết được là ai), mọi việc làm của người nữ kia hắn đã thu hết vào trong tầm mắt ngay từ trước, hắn chờ đợi, chờ đợi đến nửa đêm, cố giữ cho mình tỉnh táo vì hắn được anh em mời uống rất nhiều rượu, nếu như có ánh đèn sáng lên, thì có thể thấy mắt hắn đã có những tia máu đỏ do cố gắng không chợp mắt, giữ cho mình không ngủ đến tận bây giờ. Mắt hắn luôn mở đã quen với điều kiện thiếu sáng, nên hắn có thể nhìn vào xác định phương hướng rất chuẩn. Hắn mò đến bên chiếc giường, nhẹ nhàng ngồi xuống, lăn vào trong. Hắn rất bình tĩnh, không nóng vội, hiện tại nếu nóng vội là hỏng truyện, phải biết rằng đây là phòng ngủ cộng động, bất cứ âm thanh nào phát ra có thể được tất cả mọi người nghe được, giả dụ đây là một vụ cưỡng hiếp đi thì rất khó có thể thành công, cho dù bịt chặt miệng của người phụ nữ lại thì cũng không thể ngăn giọng phát ra từ mũi, những tiếng ư ư ở cuống họng phát ra đường mũi vào giữa đêm là một âm thanh được khuếch đại rất lớn và tất cả mọi người có thể sẽ nghe được, trừ trường hợp mấy ông say mềm không còn biết gì, nhưng ở đây còn hội chị em nữa nó lại khác, nếu bịt nốt đường mũi không cho phát ra tiếng thì không thể thở và có thể dẫn đến mất mạng, chưa kể sự giãy dụa có thể làm giường bị rung và kêu lên kót két hoặc sập nguyên cây giường. Do vậy chỉ còn cách làm người nữ cam tâm tình nguyện dâng hiến hoặc đánh lừa nữ rằng mình là chồng của cô ấy (trường hợp này khó hơn, phải hiểu rõ người chồng của nữ đó và phải biết các hành động thường xuyên của hai người để diễn sao cho đạt và phải có mùi của người chồng). Hắn cảm thấy lần liều mạng này là có cơ sở, giả dụ nữ phát hiện hắn là hàng Fake, có một chút cơ hội rất nhỏ, hắn dự tính xác xuất xảy ra là dưới 5% rằng người nữ kia sẽ tình nguyện để hắn làm tiếp, nhưng hắn cũng muốn cầu may ở trường hợp này. Trường hợp thứ hai là hắn đang đóng giả nhưng bị nữ phát giác kêu lên, thì trong trường hợp đó viện dẫn lí do là hắn say rượu và nhầm lẫn giữa vợ với người nữ đó thì người ta cũng dễ tha thứ hắn hơn. Hội anh em bạn thân chắc sẽ không làm quá căng, mà sẽ cố xoa dịu nó đi. Thứ nữa lúc hành sự hắn sẽ không kéo quần xuống quá thấp, nếu có biến hắn sẽ kéo quần lên luôn, lúc đó hắn sẽ chối bay rằng hắn chưa đâm vào bên trong người nữ, quần vẫn còn nguyên, mới chỉ cởi quần nữ và sàm sỡ thôi (nếu làm căng nữ đòi lột hết quần đội nam ra kiểm tra thì cũng hơi khó xảy ra, nhưng đội nam tự kiểm tra với nhau thì có thể sẽ xảy ra). Hoặc thứ nữa, cái công tắc điện nằm ở gần cửa, khá xa khu mọi người nằm ngủ, nếu có biến hắn chạy như bay về giường, có khi còn thoát và giả nai rằng mình không biết gì, lúc đó sẽ rất hỗn loạn vì không biết hung thủ là ai. Do toàn người quen nên khó có nguy cơ bị báo cảnh sát, nếu như báo coi như hắn đi tong, cái này hên xui, phải liều thôi. Còn một điều quan trọng nữa cho quá trình đóng giả của hắn, đó là mùi hương, mấy đám đực dựa ở với nhau thì đơn giản, đồ tắm thì chồng người nữ đó sài là hắn xin một ít, dầu gội, sữa tắm, kem đánh răng, nước xúc miệng. Một mùi đặc trưng riêng của chồng người nữ là có dùng một loại nước hoa. Hắn xin xịt một chút, lúc người chồng không để ý hắn xịt vào túi nilong, gói nó lại để không bị bay hơi, đến đêm hắn mở gói nilon ra, xoa vào người hắn.
0 bình luận