Lén Lút

KhoiNguonDucVong

Chương 15

Cô Ngọc Lan: “Khải Nguyên, nếu không chia được thì về chỗ đi, đứng đó làm gì thế” Cả lớp bắt đầu chú ý đến tôi, còn mỗi mình tôi trên bảng, cô chơi ác vậy, em giờ về kiểu gì đây, lúc lên bảng thì có thể che chắn an toàn, giờ đi xuống đối diện với ánh mắt của mọi người, hành động che chắn kì lạ kiểu gì cũng bị săm soi cho mà xem. Tôi viết nốt câu số 10, quay người lại, cô Ngọc Lan đang nhìn tôi rất đắc ý và khiêu khích, còn cả lớp cũng đang hướng mắt lên nhìn tôi, tôi lấy sách+vở cố gắng che chắn rồi đi về, bước được vài bước thì có vài thằng con trai cười lớn lên: “haha”. Đám con gái thì ngơ ngác: “Gì vậy”, “Gì thế”. Đám con trai xì xào bàn tán, nhìn tôi cười mỉm. “Cả lớp trật tự, bắt đầu chữa bài” mặt cô Ngọc Lan vẫn lạnh lùng như thế. Được lắm, cô Ngọc Lan, để về nhà xem em trừng trị cô thế nào. Giờ ra chơi tiết 1, cô Ngọc Lan đi ra ngoài. Đám con trai bắt đầu nhìn tôi nhao nhao lên cười: “Haha” “Hahá”, chúng nó bắt đầu truyền tai nhau kể cho cả lớp nghe, tôi không có cái xẻng nào để đào lỗ chui xuống. Tiết thứ hai, trôi qua khá êm đềm, đến phần đọc, cô bắt đầu lượn lờ xuống dưới gọi người lên đọc phần bài đọc. Lần lượt những người khác nhau được gọi đứng dậy để đọc bài, còn có một chút đoạn cuối cùng: “Khải Nguyên” cả lớp đang chăm chú bắt đầu cười ầm lên. Cô Ngọc Lan: “Đọc đoạn cuối đi” May lúc này bên dưới tôi đã kiềm chế lại được rồi, không thì thôi, lại bẽ mặt phần 2 nữa chắc không dám đi học. Tôi chậm rãi đọc từng chữ trong đoạn văn cuối, cô Ngọc Lan trực tiếp sửa những từ tôi phát âm chưa chuẩn. Đến khi tôi đọc xong, mắt cô liếc nhìn tôi một cái, cô đang dùng quyền lực của mình để trêu trọc tôi, xong rồi nhẹ nhàng bước lên bục giảng, cặp mông cứ đưa đẩy, tôi chỉ muốn tét cho cái mông hư hỏng ấy một cái. Buổi chiều ngày hôm đó, tôi hớn hở, vui tươi hơn mọi ngày, đi chợ rất vui vẻ, chỉ mong đi thật nhanh để về còn sang nhà cô Ngọc Lan. Cô Ngọc Lan chưa đi làm về, cả nhà không có ai, tôi huýt sáo bày biện đồ tôi mua vào tủ lạnh, một số để ở ngoài để một lát nấu ăn luôn Đi lên tầng 2, tôi định dọn dẹp như thường lệ, lần lượt từ phòng làm việc, mà hôm nay kiểu gì tôi lại đẩy thử cửa phòng ngủ của cô, nó bật mở, bình thường vẫn khoá chặt, hôm nay không khoá, tôi đi vào trong, vẫn y như lúc sáng tôi rời giường, chúng tôi dậy hơi muộn nên chắc cô Ngọc Lan cũng chả kịp gấp chăn màn, chiếc quần lót mà tôi xé tối hôm qua nằm chỏng chơ ở dưới nền nhà, tôi bật cười, bên dưới lại cứng lên hồi tưởng lại tối đêm qua tôi điên cuồng như nào. Thời gian còn khá thoải mái, tôi từ từ nhẹ nhàng lau kính cửa sổ trước, trên giường tôi còn để y nguyên, ngắm lại thành quả của đêm hôm qua đã, chưa vội dọn dẹp, vừa làm vừa huýt sáo vừa cười cười. “Tuýt Tuýt…” tiếng còi xe vang lên dưới nhà, một bóng người quen thuộc xuất hiện, là anh Lâm, không nhầm được, là anh Lâm đang ở ngay trước mặt tôi. Không ổn rồi, không ổn chút nào, anh Lâm mà về kiểu gì cũng lên trên phòng ngủ cất đồ trước tiên. Giờ dọn sao kịp, tôi chỉ kịp cầm lấy chiếc quần lót đã bị xé rách, cất vào túi quần, tôi chạy như bay xuống tầng 1, anh Lâm vừa mở cửa ra. “Hôm nay dọn sớm thế em” “Anh mới về ạ, à.. em dọn sớm để nấu ăn sớm ấy mà” “Ăn sớm làm gì, đêm lại đói, hehe” “Anh lên tầng 2 cất đồ đã” “Không” “Sao vậy” “À,.. em đang lau sàn trên ấy hơi ướt, .. một lát nữa anh lên được không” “Ui sời ơi, cần gì em, chả sao đâu” “Cô Ngọc Lan sáng nhờ em lau hộ phòng ngủ nữa, phòng chưa khô sợ anh trượt ngã đấy” Anh Lâm nhìn tôi nghi hoặc một lát: “Thế em dọn đi, anh nghỉ tạm ở dưới Sofa cũng được” “Vâng, anh nghỉ ngơi đi, khi nào em xong em gọi” “Uhh” Tim tôi đập thình thịch, chạy lên tầng 2, nhanh chóng thay ga giường, mở cửa sổ để không khí lưu thông, gấp chăn, sắp xếp lại đồ đạc. Vắt rẻ lau thật khô rồi mới lau sàn nhà. Còn cái áo ngủ bị tôi xé rách nữa, tôi tiến đến phòng vệ sinh, ở ngoài cửa có một bịch giấy ni lông để đựng rác, tôi nhanh chóng gói vào đó, để vào một góc, có thời cơ tốt tôi sẽ đem đi vứt. Các thứ khác tôi ném vào máy giặt và khởi động. Tim tôi vẫn đập thình thịch, không biết do tôi vận động nhanh quá hay do tôi đang lo sợ nữa. Để tránh kéo dài thời gian làm anh Lâm nghi ngờ, sau khi xong việc một cách chóng vánh, tôi đi xuống gọi anh ấy lên, anh ấy đang xem TV. Tôi gọi anh ấy là đã lau xong và có thể lên trên nằm ngủ. Một lúc sau tôi lên đến gần hết cầu thang tầng 2 ngó sang phòng ngủ đã đóng cửa kín mít, chắc là anh ấy đi ngủ rồi, đi xe mệt, đánh một giấc vẫn là thoải mái nhất. Tôi thở phào nhẹ nhõm, đứng miên man suy nghĩ. Một lúc sau có tiếng xe đi vào cổng, tôi ra ngoài đón cô. Cô nhìn thấy tôi, mặt tươi cười hớn hở, nhưng môi khẽ nhếch lên, chắc đang nhớ lại khoảng khắc hồi sáng cô hả hê trêu tức tôi. “Hồi sáng học có hiểu gì không đấy” “Nhờ ơn cô, em được cả lớp cười vào mặt” “Haha” Tôi cũng có bài trả thù cô: “Anh Lâm về sao cô không bảo em” Tay đang cầm cặp cô buông ra rơi phịch xuống đất, ngón trỏ đưa lên miệng, ngó vào trong nhà, gương mặt hoang mang cực độ. Tôi cầm cặp cô, đi theo vào trong nhà, cô ngó qua tầng 1 thật kĩ, mở cửa phòng bếp, ra hiệu cho tôi đi vào. Trong phòng bếp thiết kế khá kín đáo để ngăn mùi thức ăn ra bên ngoài. “Chồng cô về lúc nào” “Anh về từ hơn 3h” Mặt sắp mếu đến nơi: “Chết rồi” “Sao mà chết ạ” Mặt cô hoang mang cực độ: “Làm thế nào bây giờ” “Ý cô là làm gì” “Hồi sáng vội lên trường, đã dọn dẹp gì đâu, mấy giờ em qua đây” Tôi tỏ vẻ bất ngờ, mắt cũng mở to ra: “Hơn 4h em mới qua, như mọi hôm thôi, mà buổi trưa cô đi đâu không về nhà à” Cô Ngọc Lan thở dài: “Xong rồi, buổi trưa đi ăn với chị giảng viên cùng khoa, xong lên lớp luôn” Cô Ngọc Lan suy nghĩ một lúc, cân nhắc lại phương án xử lý, tay gõ gõ vào đầu: “Tất cả là tại em đấy, giờ biết giải thích sao đây” “Sao lại tại em, buổi trưa cô không về thì phải nhắn em chứ” “Ai biết chồng cô về hôm nay đâu” “Chồng cô không quản, không sát sao, em sao quản được” “Chơi cái trò đau tim thế không biết, giờ phải làm sao” “Cô lên thú nhận đi là vừa, em về trọ chuẩn bị về quê đây, không anh ấy giết em mất” “Thôi mệt quá, nấu cơm đi, để tôi lên xem” Trên người cô vẫn mặc bộ đồ công sở hồi sáng, tôi chớp thời cơ vỗ mông cô một cái, mắt cô lườm tôi một cái rất dài, hít thở sâu, rồi đi lên tầng 2. Tôi đang cười thầm, trả thù vụ hồi sáng làm bẽ mặt tôi, cho cô đau tim một phen, tôi cắm cơm và nấu ăn. Mãi đến khi mọi thứ đã xong vẫn không thấy vợ chồng cô đi xuống. Tôi đành ra ngoài phòng khách, bật TV lên xem. Một lúc sau, thì cô Ngọc Lan đi xuống, cô ngoác tay gọi tôi vào phòng bếp: “Ahhhh” tôi bị véo đến đau điếng người “Bớt cái tính nói phét đi, làm người ta hết hồn” “Em có khác gì cô đâu, đau tim gần chết, lúc em chuẩn bị dọn thì anh về, em phải bảo anh ngủ tạm sofa, em chạy lên tầng 2 dọn đấy” “Mà cô không nắm được lịch của anh Lâm à” “Ai mà biết, ông ấy hay chơi bài bất ngờ” “Mà nấu xong rồi thì về đi, tí nữa cô tự dọn” Sờ mông cô 1 cái, tôi nhanh chóng chạy ra cửa, lúc đó anh Lâm từ cầu thang đi xuống, tôi chào anh ấy rồi ra về. Buổi tối nhận được tin nhắn của cô Ngọc Lan, 2 ngày cuối tuần vợ chồng cô muốn nghỉ ngơi, thuê tôi nấu ngày đủ 3 bữa luôn. Ngày hôm sau, thứ 7, tôi đi chợ từ sớm nấu bún bò, trưa thì thịt gà, vịt, tối nấu cá. Chủ nhật cũng vậy luôn, sáng nấu phở, trưa làm thịt nướng, tối làm nộm. Tôi thì đam mê nấu ăn sẵn rồi nên cũng không thấy quá sức hay mệt mỏi gì cả. Làm full như thế lại được thêm tiền. Đến ngày thứ 2, mọi thứ lại trở về bình thường, đi học, chiều về lại qua nhà cô Ngọc Lan nấu cơm. Hiện tại mới hơn 4h chiều, có một mình cô Ngọc Lan ở nhà, đang soạn giáo án. Sau khi lau dọn qua tầng 2, tôi tiến vào phòng làm việc: “Cô có mỏi không, để em massage vai cho cô nhé” Cô không nói gì, cứ thế soạn bài, tôi tự nhiên đi vào bắt đầu xoa bóp: “Cô ngồi rất nhiều sẽ dễ mỏi vai, để em bóp vai cho cô nhé” “…” vẫn tiếp tục soạn bài Tôi đẩy tóc cô sang bên trái, bắt đầu xoa bóp vai cô, xoa bóp đến phần gáy. đối với một người phụ nữ, để người đàn ông đứng phía sau là một cái gì đó rờn rợn, bất an. Bởi vì theo bản năng, sự xuất hiện của một thứ gì đó phía sau là một dấu hiệu nguy hiểm, những động vật săn mồi luôn luôn biết tận dụng sự thiếu quan sát của con mồi để ẩn nấp săn mồi và việc dõi theo phía sau con mồi là lựa chọn tối ưu nhất và đối với con mồi nó sẽ luôn có tâm thế cảnh giác phía sau, thi thoảng ngoái lại. Tuy nhiên nó đang chăm chú nhìn về bãi cỏ phía trước, đến khi nhận ra tiếng xào xạc phía sau, con mồi quay lại thì đã quá muộn: “aaa…” (đầu tôi di chuyển đến gần cô hơn, hai bàn tay tôi đang massage phần thái dương, tiến đến phần tai cô, ngón giữa và ngón trỏ kẹp lấy tai cô (các bạn kẹp thử xem), di chuyển lên xuống, miệng tôi tiến gần rồi hôn vào gáy cô, cô Ngọc Lan bỏ bút xuống, nhắm mắt lại, ngửa cổ lên “aaa...”). Một tay tôii mò xuống dưới bụng cô, xoa xoa, rồi đi xuống phía dưới vùng da bên dưới thật mềm, tiến vào đám cỏ… Tay cô bất ngờ nắm chặt lấy tay tôi: “Đủ rồi” Tôi lủi thủi đi ra khỏi phòng, với cu em bên dưới cứng ngắc, khó chịu. Như mọi ngày, tôi nấu ăn, tối đi về. Ngày hôm sau, tôi đến sớm, dự định lại sẽ massage cho cô tiếp và biết đâu sẽ có được thành quả lớn hơn hôm qua. Tay tôi mong đợi xoa xoa vào nhau, tạo ra nhiệt massage sẽ phê hơn. Gõ cửa phòng, không thấy có phản hồi gì, tôi đẩy cửa bước vào, không có cô Ngọc Lan ở đây. Tôi vội chạy xuống tầng 1, ngó qua sân, vừa nãy vội quá tôi không để ý, không có xe cô ở nhà, cô chưa về nhà. Chán nản, tôi dọn dẹp, nấu ăn, đến tận 6h kém cô mới về, anh Lâm cũng về ngay sau đó. Một ngày công cốc rồi. Hôm sau, tôi lại cố gắng đến sớm hơn, hôm nay tôi nhìn từ cổng, có xe cô ở trong sân. Tôi mừng thầm trong bụng, lên dọn dẹp như thường lệ vào đến phòng tắm, tôi dọn như mọi ngày, hôm nay có nhiều giấy vệ sinh hơn mọi ngày, rất nhiều, còn có cả giấy bóng bọc ở ngoài nữa. Tôi thu dọn xong, lại gõ cửa phòng làm việc, tôi đẩy cửa định bước vào thì: “Cạch” cửa bị chốt bên trong. Đang ngẩn người, chưa hiểu tại sao cô lại khoá cửa trong. Thì, “tách” cách cửa bật mở, cô Ngọc Lan rất rõng rạc tuyên bố: “Không” rồi đóng sập cửa lại “Tách” lại khoá tiếp. Ừmmmm, Ơ, Ừmmmm… tôi vẫn đang hơi shock trước thái độ của cô. Tôi bắt đầu sâu chuỗi lại các sự kiện, tôi đã làm gì có lỗi với cô. Tôi chưa tìm được điều gì nổi bật khiến cô “đối xử” với tôi như vậy. Tôi quay xuống tầng 1 nấu nướng như thường lệ, đến tối xong việc, tôi đem rác đi vứt, rồi dự định ra quán ăn cơm. Đến gần thùng rác, tôi chợt nhớ ra gì đó, tôi mở túi rác ra: Cô Ngọc Lan đến ngày. Xong rồi, nghỉ chơi ít nhất 1 tuần rồi. Tạm nghỉ với cô Ngọc Lan, kể sang em Thuỳ Linh một chút đổi món tí. Đến gần ngày sinh nhật Thuỳ Linh, nhân lúc Linh không có ở nhà chúng tôi bắt đầu “họp kín” xem nên mua cái gì cho Linh. Mọi người bắt đầu đề xuất, mua mỹ phẩm, mua váy, hoa, quà lưu niệm, gấu bông, son… Tôi đầy tự tin, dõng rạc nói 1 câu,“Em có một cái này chắc chắn cái Linh nó sẽ thích” Cả xóm quay sang nhìn tôi, thật ra là có 4 người thôi. Chị Thuỷ: “Là cái gì” Tôi lại bí hiểm: “Không những Linh thích em nghĩ, cả chị Thuỷ và chị cũng sẽ thích” Chị Thuỳ: “Hả” Anh Nam: “Mày lại chém gió” Tôi: “Thỉnh thoảng em đi qua phòng Linh, thấy nó hay lắc vòng, tập eo ghê lắm” Anh Nam: “Eo nó nhỏ thật” rồi ổng vuốt vuốt cằm như hồi tưởng lại. Chị Thuỳ: “Chả nhẽ lại mua thêm một cái vòng lắc nữa, trả giá trị gì” Tôi: “Nó có rồi thì mua làm gì” Anh Nam: “Tao đấm chết mịe mày giờ, nói nhanh lên” Tôi: “Mua cho nó 1 cái gương” Anh Nam: “Mày điên à, cái gương tròn tròn 20k 1 cái đấy á, haha, tưởng có ý tưởng gì hay” Tôi: “Ngu dốt” Anh Nam: “Mày ngu thì có” rồi cộc vào đầu tôi 1 cái. Tôi: “Nó hay tập eo, chứng tỏ nó rất quan tâm đến ngoại hình và hay ngắm ngía, nên em nghĩ nên mua cho nó cái gương đứng soi toàn thân, cái gương dài dài đấy anh Nam, anh biết không thế” Anh Nam: “Tao có dùng đâu mà biết” Chị Thuỳ: “Cũng hay đấy em, chị cũng muốn mua 1 cái” Chị Thuỷ: “Chị cũng muốn có 1 cái vào ngày sinh nhật, hihi” Tôi: “Anh Nam anh có muốn mua không” Anh Nam: “Phòng tao còn chả có gương, nó mới vỡ mất rồi, soi ở phòng tắm là đủ, mua cái to cồng kềnh bỏ mợ” Tôi: “Thôi, thôi, anh chả hiểu phụ nữ gì cả, họ cần cái đẹp, cần ngắm vuốt, anh hiểu chưa” (Nhớ Like ủng hộ em, Comment Khen – Chê đều được, để nhiều người biết đến truyện em hơn nhé cả nhà) 1.91 Chị Thuỷ+Chị Thuỳ: “Đúng đấy” “Ừ” Tôi: “Em nghĩ nên biểu quyết đi, em còn đi nấu cơm, em đói lắm rồi” Cả 3 người đồng lòng dơ tay, anh Nam thấy tụi tôi dơ tay cũng miễn cưỡng dơ theo luôn. Thế là chốt sẽ mua gương cho Thuỳ Linh. Về chọn gương sẽ do chị Thuỷ và chị Thuỳ đi xem, hỏi giá, chốt được giá sẽ chia tiền và mua. Chúng tôi tổ chức sinh nhật cho Linh trước 1 ngày, vì vào ngày sinh nhật có thể Linh sẽ tổ chức cùng bạn, hoặc đi chơi với người yêu hay gì đó, nên tổ chức trước là hay nhất. Buổi chiều mọi người tất bật nấu nướng, ở trọ nên ai cũng biết hoặc biết tàm tạm nấu ăn, nên cũng chả khó khăn gì trong khâu nấu nướng cả. Hôm nay ăn lẩu. Khách mời có 2 người là người yêu Linh và người yêu chị Thuỷ, tổng có 7 người, xí xoá thì coi như đủ 1 mâm thì nấu lại càng đơn giản, nhanh. Mỗi người một tay vào là xong việc. Vì ở phòng Linh không có bếp Gas, nên chúng tôi nấu chủ yếu ở phòng anh Nam và mang sang phòng Linh để cắm nồi lẩu. Người yêu Linh đi con xe côn RX, mà mọi khi tôi hay nghe thấy đến. Rất nhanh buổi sinh nhật đã được khai mạc, lúc đầu chúng tôi đã thống nhất nếu nấu ăn rồi thì thôi không mua bánh sinh nhật nữa. Nhưng người yêu Linh lại mua bánh kem, thế là chúng tôi có 1 mâm sinh nhật đầy đủ bánh kem và đồ ăn. Đến phần quà của cả xóm, tất cả mọi người đều cười lên phấn khích, vì nó quá to. Linh: “Uầy… to thế ạ” Anh Nam trêu: “Linh thích những thứ to to” Mọi người cười sảng khoái: “haha…” Tôi: “Đồ này phải bóc luôn, bóc luôn cho nóng, còn test luôn nữa” Chị Thuỷ: “Uhh, bóc đi, đằng nào lẩu cũng chưa sôi” Đám con trai mỗi người một tay, bóc ra và lắp gương lên, cũng rất nhanh thôi. Linh không biết đang nói thật hay đang động viên mọi người vì món quà: “Waaaaa, sao mọi người biết em thích cái này, em cũng đang định mua đấy” Thuỳ: “Là công của Nguyên đấy, nó là quân xui” Mọi người: “Hahaa…” Chị Thuỷ: “Em ra đây, ngắm thử đi, đẹp chưa, chị cũng muốn 1 cái…. Nguyên ơi…….” Anh Nam: “Xoay người, xoay người, như người mẫu ấy” “haha” Tôi: “Anh lên làm mẫu xem nào” Anh Nam lên biểu diễn, kiễng gót chân lên, đi lại, xong xoay người, ưỡn mông lên. “hahahaha…” “ôiiiii…” “haha… đau bụng quá” mọi người được một trận cười như điên. Anh Nam chốt thêm 1 câu đầy ưỡn ẹo và giọng thái giám nữa làm cả đám cười sặc nước bọt: “Nguyênn, anh cũng muốn 1 cáiiii, người taaa là con gái mừừ...” “Hahaa….” Bữa tiệc nhanh chóng được triển khai khá nhanh chóng khi nồi lẩu sôi ùng ục, sinh viên mà, bữa đói bữa no (bữa đói nhiều hơn), nên được bữa lẩu anh em ăn nhiệt tình lắm, không ngại gì đâu. Về khoản uống rượu thì cặp đôi chị Thuỷ và anh người yêu là uống ghê nhất, cân cả mâm, Linh và người yêu Linh là trung tâm của buổi tiệc là đối tượng bị mời nhiều nhất. Tôi thì cũng chả uống được mấy chén đâu, rượu gì khó uống kinh khủng. Đến hơn 9h cả đám lại thu dọn, gom bát vào chậu, mai mới rửa, ai cũng say lèm nhèm rồi, sức đâu mà đi rửa bát nữa. Xong việc, ai về phòng nấy, tôi về phòng, cứ thế nằm vật ra giường, vì say quá, tôi không uống được nhiều và rất dễ say, giờ buồn ngủ lắm rồi, không còn làm được gì nữa. Cầm điện thoại tôi mắt cũng díp lại, không còn nhìn thấy chữ. May mắn là tôi mắc được cái màn, không thì đêm muối hút hết sạch máu tôi rồi. Tắt điện, nằm vật ra giường, tôi vẫn còn lâng lâng, mê mang chứ chưa đến mức bất tỉnh. Xen lẫn tiếng nhạc, tiếng kẽo kẹt, tiếng giường va vào tường bắt đầu vang lên, mắt tôi hé mở, kế hoạch của tôi đã thành công, chiếc gương cũng được tôi đề xuất cho Linh đặt ở đúng vị trí mà tôi mong muốn. Tôi mò mẫm, rời giường, kiếm cái ghế, kéo nó đến gần tường, tôi đứng lên, do say rượu nên tôi mò mẫm một lúc mới mở được chốt nhìn lén. Tôi hơi nheo mắt nhìn sang bên kia phòng. Vị trí của cái gương thật hoàn hảo, nó chỉnh đúng góc chiếu vào cái giường, nó lại dài nữa, nên cho dù họ đứng, ngồi hay nằm tôi đều nhìn thấy hết. Lúc này người yêu Linh đang xoay lưng về phía tôi, hắn đang điên cuồng nhấp vào cô bé của Linh, Linh thì đang bịt miệng cố ngăn những tiếng rên lớn khỏi miệng, “ư ư ư…”, phòng Linh đang bật nhạc để át bớt tiếng làm tình. Do chân đứng không vững, tôi ngã phịch xuống đất một cái đau điếng, tôi nhanh chóng đóng lại cái chốt và trở về giường để ngủ, mắt tôi không thể mở được nữa, nó cần được nghỉ ngơi. Trong cơn mơ màng, cả 2 phòng Linh và phòng chị Thuỷ đều vang lên tiếng va chạm da thịt và những tiếng rên, tiếng thở gấp. Tôi ở giữa chịu trận, nhưng do say quá tôi ngủ thiếp đi từ lúc nào không hay. Chiều ngày thứ 2, tôi sang dọn dẹp như thường, cửa phòng làm việc hơi chút hé mở rất nhỏ, không thể nhìn vào bên trong cô đang làm gì, tôi không thể nhìn trộm vào trong, cửa hé mở chỉ có một ý nghĩa thôi, người bên trong muốn nói rằng cửa không khoá. Tôi vẫn chăm chỉ lau dọn ở tầng 2, ngắm nhìn cánh cửa một hồi, tôi quyết định đi xuống tầng 1 dọn dẹp tiếp. Đang chăm chỉ dùng cồn lau màn hình TV thì cô Ngọc Lan đi xuống, cầm theo một bình thuỷ tinh đựng nước, liếc nhìn tôi, đi vào trong bếp. Cô hôm nay mặc một bộ đồ ngủ rất thoáng, mát mẻ. từng bước uyển chuyển đi lên cầu thang khiến cu em trong quần tôi cứng lên. Đi đến hết đoạn cầu thang cô hơi ngập ngừng, đến đầu cầu thang cô dừng lại một lúc: “Dọn hộ cô phòng làm việc” Tôi như mở cờ trong bụng, nhưng vẫn cố lau cho xong tầng 1, tôi nhanh chóng muốn xử lý dứt điểm luôn để thoải mái lên tầng 2 với cô, người tôi đổ mồ hôi. Vì hôm nay tôi đến từ rất sớm, nên còn rất nhiều thời gian cho tôi, tôi còn vào nhà tắm, huýt sáo, yêu đời, cởi bỏ hết quần áo, cậu nhỏ tôi bật mở, nó đã cứng ngắc, rỉ nước. Tôi từ tốn tắm, ngắm nghía mình trong gương, dùng xà phòng xoa khắp toàn thân, nhất là cậu nhỏ, nó được tắm rất kỹ, tắm xong còn xúc miệng thêm vài lần. Mặc dù trước khi qua đây tôi đã tắm, đánh răng rồi. Đang mải mê tắm và ngắm nghía các kiểu, đến lúc thoa xà bông lên cậu nhỏ, tôi cảm giác có tiếng bước chân người đi xuống cầu thang, tôi ngó ra ngoài, nhưng không có ai cả. Tôi lại vuốt vuốt cậu nhỏ, tắm tiếp. Tắm xong, tôi cẩn thận bài trí lại phòng tắm về nguyên hiện trạng, tránh để xảy ra những dị thường. Lau khô người, mặc lại quần áo. Tôi tiến lên tầng 2. Nhẹ nhàng đi đến cửa phòng làm việc, lúc này cánh cửa đã hé mở lớn hơn tôi có thể nhìn lén vào trong, cô Ngọc Lan lúc này đang nghịch điện thoại, laptop đèn tín hiệu vẫn sáng nhưng màn hình đã tắt, chắc do lâu rồi cô chưa chạm vào, đùi cô vô thức khép chặt lại xong lại mở ra, kèm theo tiếng thở dài, mặt cô thoáng chút buồn, thất vọng. Tôi mỉm cười, kế hoạch câu kéo thời gian của tôi hình như đã phát huy tác dụng. Tâm lý con gái rất hay, đôi khi phải để họ trông ngóng, chờ mong, có thời gian suy nghĩ đến bạn để kích hoạt được cái khao khát trong người họ biểu lộ ra. Mặc dù sẽ kèm theo một chút hờn dỗi, nhưng khi bạn đáp ứng họ, họ sẽ trở nên mãnh liệt, cuồng nhiệt hơn. Tôi lách mình đi vào cửa, nhẹ nhàng tiến ra sau cô, hai tay vòng ra trước ôm lấy cổ cô, đầu tôi hơi nghiêng hướng xuống dưới, môi tôi chạm vào cổ cô. “A Uiiiiiiii” hai đùi tôi đau điếng vì cô đang dùng hai tay véo chặt vào nó, lực rất mạnh. “Sao giờ mới lên” “Em lau dọn cho xong tầng 1” “Hừ, thế cây lau nhà đâu” “Ahh, em quên mất rồi, để em xuống lấy” Tôi đi ra ngoài cửa, giả vờ đi xuống tầng 1, nhưng lại ở cửa ngó vào bên trong cô vẫn đang quay lưng về phía tôi, cô tự nói một mình với giọng thất vọng: “Aizzz, cái tên ngốc nàyyy…” Tôi mỉm cười, nhẹ nhàng đi vào trong, ôm trầm lấy cô, mặt tôi lướt qua tai, hôn nhẹ lên má cô, má cô nóng bừng, cô quay mặt lại, môi chúng tôi tìm đến nhau, khao khát, mãnh liệt. “Ưm…” “Chờ em lâu chưa” “…” cô không nói gì, lại véo vào đùi tôi, nhưng lần này lực rất nhẹ rồi cô để tay xoa xoa đùi tôi. Vừa hôn cô, tay tôi đi xuống bên dưới, cầm tay cô, hướng dẫn nó chạm vào cậu nhỏ tôi ở bên ngoài, do không phải lần đầu cô được sờ nó, nên rất nhanh tay cô đã xoa nắn bên ngoài cậu nhỏ. Tay tôi cũng không vừa, lẻn vào trong chiếc áo ngủ mỏng manh, bóp vào ngực cô. Hơi thở cô nặng dần, tay cô xoa bóp cậu nhỏ tôi mạnh hơn. Người cô hiện tại đang rất nóng, nóng bừng như một ngọn núi lửa chuẩn bị phun chào, cơ thể ấy đang chờ đợi tôi là chất xúc tác nó sẽ sớm bùng nổ ngay sau đây. Đứng gập người xuống hôn cô, tôi cảm giác có chút mỏi, tôi nâng cô lên, kéo ghế tôi ngồi vào đó, cô Ngọc Lan tách đùi sang hai bên ngồi lên hông tôi. Môi chúng tôi lại chạm vào nhau, khao khát. Môi tôi bắt đầu di chuyển xuống cằm, xuống cổ cô, ma sát nhẹ vào nó, rồi tôi lại tiến xuống, hai tay kéo hai dây vai của chiếc áo ngủ xuống, tay tôi mò vào trong áo ngực, kéo nó xuống, được chiếc áo ngực nâng bên dưới ngực cô được ép căng tràn hai núm vú bật lên chĩa ra ngoài. Miệng tôi tham lam mút lấy nó, đổi từ bên này sang bên kia, tay cô Ngọc Lan xoa đầu tôi, cảm thấy không đủ, tôi muốn cắn xé núm vú cô, nhưng tôi quá yêu nó, nên tôi dùng hai môi kẹp vào nó day day. Cô Ngọc Lan cong người “Ưmmm”. Tôi đi lên trên, môi tìm đến môi cô, mút say mê. Tay tôi đang xoa lưng cô, đi xuống dưới, bóp chặt lấy cặp mông to lớn, mịn màng, mềm mại, rồi đi sâu vào khe mông cô, chạm vào đáy quần lót đã thấm đẫm nước, tôi nhẹ nhàng lách vào trong, cảm giác ấm nóng, ướt át, nhớp nhúa bao trùm lấy ngón tay tôi. có tiếng rên từ trong cuống họng cô “Ưmmm” Tay tôi lẻn vào bên trong, bên trong càng nóng hơn, nước từ bên trong chảy ra rất nhiều. Tay tôi đi lên phần bụng, kéo khoá thắt lưng, kéo nó ra khỏi quần, tay tôi mò tiếp đến cúc quần, tháo nó ra tiếp, rồi lại đi xuống kéo khoá. Môi tôi vẫn dính chặt lấy môi cô, tay tôi ôm chặt lấy đùi cô, đứng dậy, co quắp 2 chân ôm chặt lấy phần hông tôi, tôi có thể cảm nhận được sư ẩm ướt, ấm từ chiếc quần lót cô lên bụng tôi. Một tay tôi vẫn giữ đùi cô, một tay tôi xuống dưới, đẩy chiếc quần dài và quần lót xuống, đến đầu gối nó tự động rơi xuống gót chân, con hàng của tôi bật dậy, giải phóng đập vào mông cô. Tôi lại nhẹ nhàng ngồi xuống, môi chúng tôi vẫn dán chặt vào nhau. Một tay tôi lại ôm chặt lấy mông cô, một tay tôi cầm cây hàng đang cương cứng, phần đầu xưng to, rỉ nước điều chỉnh nó tìm đến bên trên, đi dần lên nó bắt đầu chạm vào vùng ngập nước, ấm nóng: “Ưm” Tôi tiến vào tiếp: “Ưmmmm” Tiến vào được một nửa: “Ôiiiiii…” Tôi dập mạnh, lút cán đâm vào tận tường thành bên trong: “Aaaaaaa…” Mông cô hơi vặn vẹo, động đậy, cô bé bóp chặt lấy cây hàng của tôi, hiện tại tôi đang bị cô Ngọc Lan ngồi lên do đó không thể liên tục nhấp vào được và cần phối hợp với cô Ngọc Lan để cô chủ động, hai tay tôi nắm lấy mông cô, đẩy lên, đẩy xuống, đẩy lên, đẩy xuống… cô bắt đầu quen dần với nhịp nhấp, tay tôi dùng ít lực dần, đến lúc buông lỏng, cô Ngọc Lan tự mình nhấp nhổm mông, cây hàng của tôi liên tục hiện ra rồi lại bị nuốt trọn vào sâu bên trong cô bé. Má cô dí chặt vào má tôi, miệng cô ở rất gần tai tôi, nên mọi nhịp thở, tiếng rên đều rót thẳng vào tai tôi, nó như một liều thuốc kích dục khiến tôi càng điên cuồng, nhưng không thể làm gì được vì cô đã khoá chặt tôi ở ghế, tôi chỉ còn chờ vào mông cô nhấp nhổm lên xuống bao trọn lấy cây hàng to lớn, căng tức như sắp nổ tung của tôi. Cô Ngọc Lan được tự do điều chỉnh nhịp nhấp và các tư thế, có lúc cô nhấp nhổm nhịp nhấp rất mạnh, có lúc cô sẽ để cây hàng của tôi sâu trong người cô, mông cô xoay xoay như một chiếc cối xay hạt bằng đá thời xưa vậy, mông quay tròn lấy cây súng của tôi làm tâm điểm, cứ thế cô bé ôm chặt lấy nó rồi vặn vẹo. Nước trong người cô ở tư thế này chả ra rất nhiều, rơi xống đùi tôi thành từng vệt nước rồi chảy xuống dưới, rồi rơi xuống ghế. Cô điều chỉnh chân, sau đó nâng mông lên, hạ nhanh xuống, tiếng không khí bị đẩy ra ngoài “xịt” cùng tiếng nhóp nhép của nước, hai tay cô giữ chặt lấy hai thanh dọc ghế, bắt đầu gia tăng nhịp nhấp, miệng cô mím chặt cố ngăn tiếng rên lớn phát ra những tiếng ư ư ư ư… Khi nhịp nhấp của cô trở nên mạnh hơn, cô không chịu được nữa, miệng mở ra: “A a a a a…” Cây hàng của tôi được liên tục mút lấy, bóp chặt. Tiếng va chạm của mông cô vào đùi tôi vang lên “pạch pạch pạch…” Nhịp nhấp cô bắt đầu trở nên rất mạnh, cô Ngọc Lan tay nắm chặt, mông nhấp điên cuồng xuống đùi tôi, tiếng va chạm vang vọng khắp căn phòng. “A a a a a a…. Ahah ahhh ahhhh ahhhhhhhhhhhhhhhhhhh” Hai tay cô vòng ra sau gáy, cả người cô ôm chặt lấy tôi, mông và hạ thể cô co bóp, hút chặt lấy cây hàng cứng ngắc của tôi, sút thì nó cũng đã nổ tung theo cô, nhưng tôi kịp nắm chặt tay, cơ thể gồng cứng lên, tránh được một đợt xuất tinh. Bộ ngực cô phập phồng, nhịp thở cô được điều chỉnh trở nên nhẹ dần. Môi cô tìm đến chạm vào môi tôi, chúng tôi lại hôn nhau.
0 bình luận