Chương 2
........
Điền ngồi ở bàn ăn chăm chú ngắm nhìn cô con dâu đang làm bếp. Dù nàng chỉ mặc quần ngủ bình thường thôi nhưng cặp mông đồ sộ vẫn căng phồng dưới lớp vải làm gã chỉ muốn tiến đến bóp cho một phát.
Có tiếng khóc oe oe vọng ra từ phòng ngủ, Thủy liền quay ra bảo bố :
- Con bé dậy rồi, bố trông bếp hộ con để con cho nó bú đã.
Rồi nàng nhanh chân bước về phòng, chỉ lát sau đã thấy tiếng khóc im bặt, thay vào đó là tiếng ru nhè nhẹ của Thủy vọng lại gần.
Điền nấu cơm được một lúc lại ngoái lại nhìn một cái. Nhìn cháu gái chỉ là phụ, gã muốn tăm tia bầu ngực trần nõn nà của nàng.
Thủy ngồi ở ghế vén áo lên cho con bú, cái đầu của đứa bé dính chặt vào ngực mẹ khiến cho Điền chỉ thấp thoáng thấy được một phần.
Căng mọng, đồ sộ...
Một bàn tay có lẽ là không đủ để ôm trọn.
Chỉ vậy thôi cũng khiến dương vật gã khẽ nhúc nhích.
Điền quay lại bật bếp to hết cỡ, vội vàng xào xáo nhanh hết mức có thể, gã muốn đun xong thật nhanh. Rồi khi món cuối đã hoàn thành, gã giả vờ đi tới chỗ con dâu cười âu yếm :
- Trộm vía cháu gái ông bú ngoan ghê, hay ăn chóng lớn nhé...
Gã rất tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Thủy, đôi mắt liếc xuống ngực nàng, tim khẽ đập nhanh dồn dập.
Nhìn từ góc nghiêng mới thấy ngực nàng to đến mức nào, hơn cả cái đầu của đứa trẻ sơ sinh. Dường như sau khi có em bé, vì có thêm sữa nên ngực nàng còn to hơn cả trước vậy.
Gã khẽ nuốt nước bọt, chỉ mong cháu gái đột nhiên dứt ra khóc toáng lên để mình được chiêm ngưỡng trái đào tiên kia đầy đủ nhất.
Thủy dường như cũng nhận ra ánh mắt của bố chồng đang nhìn vào chỗ nào. Nàng hơi đỏ mặt bèn kéo áo xuống một chút, nhưng vạt áo chạm vào mặt làm đứa bé cọ quậy có vẻ khó chịu, thế là đành phải vén cao lên để cho nó bú.
Bị bố chồng nhìn chằm chằm làm nàng ngại ngùng, Thủy bèn tìm cớ đuổi gã đi :
- Bố đi lột vỏ gối với ga trải giường rồi cho vào máy giặt hộ con. Mẹ bảo cả tháng nay chưa giặt rồi.
- À.....ừ....
Điền tiếc rẻ đứng dậy đi làm theo lời con dâu. Lúc trở lại thì cháu gái đã bú xong rồi, gã thấy Thủy ngồi ở ghế nhăn mặt lại, tay đang sờ sờ ngực mình.
- Con sao thế.....khó chịu ở đâu à ?
Gã tới bên ngồi hỏi.
- À......không sao đâu ạ...
Nói rồi nàng bế con vào phòng ngủ, khuôn mặt vẫn là vẻ khó chịu mệt mỏi.
Mẹ chồng nàng là phó giám đốc một công ty thương mại, công việc cũng khá bận. Lúc nàng mới sinh bà còn về nhà buổi trưa, thi thoảng cũng nghỉ nửa buổi để chăm sóc cháu và con dâu. Bây giờ khi Thủy đã hết ở cữ thì mẹ chồng nàng đến tối mịt mới về, chồng nàng cũng tương tự như thế.
Điền thì rảnh rang hơn chút, gã mở một cửa hàng bán dụng cụ thể thao. Công việc đã có nhân viên trông lo nên không cần lúc nào cũng phải có mặt. Đó là lý do gã có thời gian ở nhà cùng con dâu, dĩ nhiên Điền cũng không cho vợ biết. Kể cả lúc bình thường thì gã luôn là người về sớm hơn vợ, thế nên khi Loan về nhà đã thấy chồng đang ngồi nhặt rau hộ con dâu là việc hết sức bình thường.
Hôm nay Điền cũng chỉ ra cửa hàng buổi sáng để kiểm tra lô hàng mới về rồi chiều lại ở nhà cùng con dâu.
Nàng đang ở trong phòng cho con bú, Điền đang ngồi đọc báo ở ngoài. Chợt tiếng đứa bé khóc oe oe vang lên, gã cũng không bận tâm lắm vì trẻ con khóc là bình thường. Thế nhưng qua một lúc mà vẫn không nghe thấy tiếng dỗ dành của con dâu, đứa bé thì vẫn khóc inh tai làm gã vội tới bên ngoài cửa phòng gọi :
- Sao đấy con.....sao con bé khóc mãi thế ?
- Dạ.....chỉ là....
Tiếng con dâu ngập ngừng làm gã sốt ruột. Điền gõ cửa mấy cái rồi bảo :
- Bố vào nhé ?
- Vâng....
Điền vội đẩy cửa bước vào trong. Đứa bé đang nằm trên giường khóc oe oe, Thủy ngồi tựa lưng vào thành giường mặt nhăn nhó, tay đang đặt lên ngực như hôm nọ.
- Con sao đấy, không khỏe ở đâu à ? Sao con bé lại khóc ?
Điền hỏi dồn dập.
- Nó chỉ bú không đủ thôi, chắc đói nên mới khóc. Để tí nữa con cho nó bú thêm.
Giọng Thủy nhè nhẹ như người ốm. Gã nhìn con dâu có vẻ khó ở bèn lo lắng hỏi :
- Con đau ở đâu à ? Từ hôm kia bố đã thấy là lạ rồi, thi thoảng lại ôm ngực nhăn nhó.
- Con...
Thủy ấp úng.
- Đừng ngại, rốt cuộc bị làm sao ?
Gã sốt sắng.
Thủy ngước nhìn bố chồng rồi hơi cúi đầu, một lúc sau mới ngập ngừng lên tiếng :
- Hình như.......con bị tắc sữa....
Điền hơi ngây ra thoáng chốc, còn Thủy lại khẽ đỏ mặt, vì nhắc đến sữa là nhắc đến ngực nàng.
Gã im lặng một chút rồi hỏi :
- Bảo với mẹ chưa ?
- Chưa ạ...
Mẹ chồng có vẻ không thích nàng, Thủy cũng tự nhiên không muốn tâm sự. Chồng nàng thì gần đây cũng có vẻ lạnh nhạt khiến Thủy muốn nói lại thôi.
0 bình luận