Xuyên Sách: Dụ Dỗ Chú Ruột Loạn Luân
Đông Trúc - Nhạc Chi Chi
Chương 8
Lục Viện từ từ kéo tấm chăn mỏng ra, bộ ngực trắng nõn mềm mại cùng thân thể trần trụi của cô gái đều hiện ra trước mặt người đàn ông.
“Viện Viện, thấp máy ảnh xuống ...”
“Không cần…” Giọng nói ngượng ngùng của cô gái càng thêm quyến rũ và hấp dẫn.
“Nghe lời ...” Nói xong, Lục Khang nhanh chóng cởi quần áo, phóng thích vật nóng cứng rắn “Cháu xem nó rất nhớ em gái, muons xem em gái ...”
Lục Viện nhìn thấy người đàn ông đã gần mắc câu, vừa định cho anh ít phúc lợi, có tiếng gõ cửa vội vàng vang lên, Lục Viện nhanh chóng mặc chiếc váy dài, chậm rãi hỏi “Là ai?”
“Tiểu thu, là tôi. Ba cô về rồi, đang ở phòng khách dưới lầu đợi cô.”
Lục Viện buồn cười nhìn người đàn ông không hài lòng trong video “Chờ tôi một lát, tôi thay quần áo rồi sẽ xuống.”
“Được.”
Thấy người hầu đã rời đi, Lục Viện mới cởi váy ra, trực tiếp thay đồ trước mặt người đàn ông.
Rốt cuộc nhìn vật cứng ở thân dưới người đàn ông, cười quyến rũ “Chú ... đã vất vả rồi ...”
Người đàn ông tức tối trừng mắt nhìn Lục Viện “Đừng mặc quần áo, để chú ngắm cháu….”
Lục Viện biết người đàn ông đó phải chịu vất vả, liền làm vài tư thế như thường làm với anh, một lúc lâu sau, cô nghe thấy người đàn ông kêu lên, biết người đàn ông đã mặc xong quần áo.
“Chú .... tôi sẽ nhớ chú ... muốn dịch thể của chú vào cơ thể tôi...”
Nói xong những lời đó, vật dưới thân vừa phát tiết của người đàn ông lại trở nên cứng ngắc, Lục Viện không nhìn sắc mặt tối lại của người đàn ông, trực tiếp để treo video.
Là cô cố ý.
Lục Khang nhìn vào màn hình điện thoại di động tối sầm lại rồi nhìn thứ đau đớn ở thân dưới, thật sự coi anh là người đáp ứng như vậy sao?”
“A Lâm, đặt cho tôi một chuyến bay về Trung Quốc ngay lập tức.”
“Vâng, Lục tổng.”
Từ đêm đó Lục Viện quyến rũ Lục Khang mà lại chạy trốn không có trách nhiệm, mấy ngày nay Lục Khang cũng không gọi điện cho cô, cô cũng không vội, dù sao thì nữ chính cô cũng ở đây.
Môn thể dục, bởi vì Lục Viện vừa mới xuất viện nên được ưu tiên không cần chạy, đó là lí do môn thể dục cở năm cuối cấp bị hủy bỏ, không biết làm thế nào mà học sinh kịch liệt yêu cầu buông lỏng, thế nên cô mới bảo lưụ
Nữ chính cũng là Lôi Huyên, đưa nước cho Diệp Lan vừa chơi bóng rổ xong đang bị đám con gái vây quanh.
Vẻ ngoài nhút nhát ngượng ngùng kia, riêng một nữ sinh như Lục Viện cũng không chịu được mà động lòng. Người con trai được chọn của nữ chính, ngoại hình đương nhiên là hạng nhất, hơn nữa cơ thể trước sau càng đẹp đến mước sôi sục, chả trách sau khi Lục Khang có được cô không thể nào rứt ra được thậm chí không tiếc gì đối đầu với nam chính để tranh giành cô.
Xinh đẹp như vậy, kỹ năng trên giường càng ấn tượng hơn nữa, nghĩ hoài nghĩ hoài lại không tự chủ được mà nghĩ đến Lục Nguyên, cũng không biết người đàn ông đó khi nào thì quay về.
“Sao cơ? Thích cảm giác đó sao?” Con mèo trắng không biết nhảy tới từ lúc nào.
Lục Viện nhớ tới dáng vẻ mạnh bạo của Lục Khang trên giường, chân cô bất giác bắt đầu mềm nhũn.
Trùng hợp lúc này, giáo Viện thể dục hắng giọng hét lớn “Lục Viện, có người tìm.”
Lục Viện ngẩng đầu nhìn người đàn ông mặc vest đi giày da, mắt bị che bởi kính râm nhìn không rõ thần sắc.
Ngay lúc những người xung quanh đang đoán người đàn ông là ai, Lục Viện sải bước chân chạy tới sà vào người đàn ông.
“Chú .... tôi nhớ chú lắm ”
Cô gái đu thân trên người đàn ông không quan tâm đến ánh mắt của những người xung quanh, Lục Khang khó chịu khan vài tiếng, nói với giáo Viện “Trong nhà có chút chuyện, tôi đưa con bé về trước.”
“Được rồi, Được rồi. Dù sao buổi chiều cũng không có lớp.”
Giáo Viện gật đầu nói với người đàn ông, ai mà không biết Lục gia sở hữu nửa ngôi trường này, nếu không thì một học sinh dốt nát như Lục Viện sao có thể vào?
Lục Khang tháo kính ra nhìn chằm chằm Lục Viện “Lại đây.”
0 bình luận