Chương 6: không cần mặc y phục

Bá Nhan tiến lên một bước tiếp cận Hoàng Dung, Hoàng Dung nhắm chặt mắt, không chịu lại gần, Bá Nhan đe dọa: “Nếu nàng không làm, ta sẽ khiến nàng sẩy thai, sau đó ném nàng vào doanh trại để cho tướng sĩ làm tình với nàng đến khi có thai mới thôi!” Lời đe dọa của Bá Nhan rất hiệu quả, Hoàng Dung run rẩy đến gần con cặc đầy tinh dịch của Bá Nhan, Hoàng Dung thè lưỡi liếm con cặc của hắn, ngay lập tức cảm thấy buồn nôn. Bá Nhan giữ đầu của Hoàng Dung, buộc nàng ấy lại gần hơn, cuối cùng Hoàng Dung ngậm con cặc của Bá Nhan, rơm rớm nước mắt. “Ôhhhh...” Dạ dày của Hoàng Dung xôn xao nhưng nàng chỉ có thể chịu đựng khó chịu, nàng dùng lưỡi lên xuống trái phải xoa bóp con cặc của Bá Nhan, nghĩ mau chóng làm sạch thứ ghê tởm này thì có thể mau chóng thoát khỏi tình cảnh hiện tại. “Đây là lần đầu nàng khẩu giao nhỉ! Nhưng rất sướng!” Bá Nhan bóp ngực Hoàng Dung, đồng thời tùy ý nhục nhã nàng. Đột nhiên, hắn ta nắm lấy đầu của Hoàng Dung, đẩy con cặc của hắn ta về phía trước. Con cặc của Bá Nhan đi thẳng vào cổ họng của Hoàng Dung, sau đó tinh dịch nóng bỏng phun ra. Hoàng Dung khóc thảm thiết bất lực, kêu lên “Ô! Ôhh!”, nước mắt đã sớm rơi xuống. Bá Nhan buông tay ra, Hoàng Dung mềm nhũn nằm trên mặt đất, nàng nóng lòng muốn phun tinh dịch ra ngoài, nhưng Bá Nhan sắc bén nói: “Không cho phép nhổ ra, nuốt vào đi, nếu không ngươi sẽ lãnh đủ!” Hoàng Dung đã khuất phục trước Bá Nhan, vì nàng ấy sợ nếu chống lại Bá Nhan, nàng có thể phải chịu sự tra tấn khủng khiếp hơn. Hoàng Dung nhắm chặt mắt, nuốt tinh dịch, sau đó nàng choáng váng cảm thấy buồn nôn một lúc, Hoàng Dung nằm trên mặt đất, hơi ngẩng đầu nhìn Bá Nhan, miệng dính đầy nước bọt và tinh dịch, hai mắt đẫm lệ, trông thật đáng thương. Nhìn Hoàng Dung lúc này, Bá Nhan biết hắn đã thành công bước thứ nhất, hắn ta đi tới phía sau Hoàng Dung nói: “Ta còn chưa dừng lại đâu...” Hoàng Dung tràn đầy sợ hãi, bất lực nhìn ra ngoài cửa sổ... Khi Hoàng Dung tỉnh lại lần nữa đã là ban ngày, nàng nằm lì trên giường, hai chân dang rộng, tinh dịch dính đầy trên tóc, trên lưng, trên ngực, mông, đùi, ngay cả lỗ lồn và lỗ đít cũng sưng đỏ, nàng không biết tối qua bị Bá Nhan đụ bao nhiêu lần. Nàng được Tiểu Liên bên cạnh đỡ vào bồn tắm, Tiểu Liên nhẹ nhàng xoa nắn cặp vú gợi tình của nàng, thỉnh thoảng lắc lắc, nhưng Hoàng Dung đang trong cơn mê, hoàn toàn không quan tâm đến điều đó. “Mời tiểu thư đứng dậy, nô tỳ giúp người tẩy rửa cẩn thận.” Tiểu Liên đỡ Hoàng Dung đứng dậy, Hoàng Dung cũng không quan tâm nữa, nhưng vẻ mặt lại trở nên buồn bã, không biết nàng nghĩ đến chuyện gì. Tiểu Liên nhẹ nhàng lau sạch tinh dịch đặc quánh dính trên cơ thể Hoàng Dung, sợ rằng nàng ấy sẽ phá vỡ cơ thể trong suốt của Hoàng Dung, Tiểu Liên vươn ngón tay chọc vào lỗ đít, Hoàng Dung lập tức kêu lên. “A!” Hoàng Dung vội vàng như vừa tỉnh mộng, hốt hoảng lấy tay che mông. “Tiểu thư của ta có lỗ đít nở hoa.” Tiểu Liên cười nói: “Tiểu thư đừng sợ, nô tỳ sẽ nhẹ nhàng một chút.” Hoàng Dung được Tiểu Liên dẫn khỏa thân đi đến khu vườn của Quách phủ. Nhìn thấy Bá Nhan đã ngồi trên ghế đá, trên bàn bày đầy cao lương mỹ vị, đều là những món Hoàng Dung yêu thích, có tác dụng an thai rất tốt. Hoàng Dung đỏ bừng cả mặt, cánh tay phải che trước ngực, tay trái che chặt lỗ lồn, xấu hổ đi tới. Bá Nhan nhường chỗ, ra hiệu cho Hoàng Dung: “Phu nhân, ngồi đi.” Hoàng Dung lắc đầu không chịu, Bá Nhan lập tức kéo nàng, khi Hoàng Dung ngồi xuống, cái mông trần trụi tiếp xúc với ghế đá lạnh băng khiến nàng giật mình, lỗ đít sưng đỏ cũng hơi đau khiến Hoàng Dung khó chấp nhận được, trên mặt hiện lên vẻ khó chịu. Bá Nhan nhìn thấy bộ dạng của Hoàng Dung thì cười thầm, nói: “Phu nhân, có phải lão phu đêm qua làm nàng đau không?” Hoàng Dung nghiến răng nghiến lợi, hai chân kẹp chặt, hai tay che kín ngực. “Nàng nhất định đói bụng, chúng ta ăn sớm một chút đi!” Bá Nhan cười đẩy thức ăn đến trước mặt Hoàng Dung, Hoàng Dung đương nhiên rất đói, với lại biết trong bụng có đứa nhỏ nên cần ăn nhiều, nhưng vẫn cúi đầu từ chối, nàng rụt rè nói: “Xin tướng quân cho ta một bộ y phục...” Hoàng Dung vẫn giữ chặt vùng kín của nàng, bởi vì không chỉ Bá Nhan, xung quanh còn có sự hiện diện của những nha hoàn, khiến nàng cảm thấy mất tự nhiên. Bá Nhan muốn làm cho sự xấu hổ của Hoàng Dung biến mất, đồng thời muốn huấn luyện nàng nên lắc đầu nói: “Phu nhân, ăn đi, nếu không sẽ không tốt cho hài tử! Hơn nữa tiếp theo còn có việc phải làm, không cần mặc y phục.” Hoàng Dung chỉ có thể than thở trong lòng, bây giờ nàng đã trở thành tù nhân của Bá Nhan, để hắn huấn luyện nàng, võ công của nàng bị phong bế, bây giờ ngay cả chuyện mặc y phục cũng không thể tự quyết định được, nhưng coi như vì đứa nhỏ trong bụng đành phải nhẫn nhịn. Dưới ánh mắt của mọi người, Hoàng Dung khỏa thân ăn xong bữa sáng, được Bá Nhan đưa lên xe ngựa.
0 bình luận