Chương 2

Trong căn phòng lớn của biệt thự yên tĩnh, chỉ có âm thanh khiến cho người ta mặt đỏ tim run vang vọng. Nằm trên giường lớn mềm mại, tâm tư của Lưu Đóa đều tập trung ở giữa hai chân, hạ thân chặt chẽ không chút lưu tình nào bị banh ra, côn thịt nóng rực bên trong không chút ngần ngại va chạm. Loại khoáı cảm mãnh liệt này khiến cho cô khó chịu, không kiềm hãm được phát ra âm thanh “A... Chậm một chút.... Lớn quá... Chậm lại.” Âm thanh kiều mị nỉ non ngược lại khiến cho người đàn ông càng thêm ra sức, hắn hơi rút ra một chút, tiếp đó lại dùng sức ấn vào. Hai tay Lưu Đóa không nhịn được bắt lấy ga giường, nhờ vậy mới không bị sức lực mạnh mẽ của hắn thúc tới va vào đầu giường. Thấy vậy, Dương Đình Nhất giảm tốc độ, cúi đầu cắn cắn vành tai của cô, cố ý làm ra âm thanh chậc chậc, nói bên tai “Cô giáo, thoải mái không? Cùng học sinh của mình làm ra loại chuyện này, có phải cảm thấy vô cùng thoải mái không?” Lưu Đóa bắt đầu từ lúc nãy luôn dùng sức cắn môi, không để cho mình phát ra âm thanh, lần này càng cắn chặt môi, một tiếng cũng không nói. Thấy vậy, Dương Đình Nhất cố ý lấy tay bóp lấy cằm của cô “Cô cũng cảm thấy sướng không phải sao? Cô cũng rất hưởng thụ cảm giác chúng ta thân mật không phải sao? Nói, cùng tôi yêu đương vụng trộm có phải rất vui hay không?” Vừa nói hạ thân còn cố ý thúc mạnh, tay phải không khách khí nắm chặt vú của cô, dùng lực xoa nắn. “Đừng gọi tôi là cô giáo, tôi không phải là giáo viên của cậụ” Năm đó nhất thời sa ngã, Lưu Đóa hận không thể giết chính mình, nếu như thời gian có thể quay trở lại, cô tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện này, cho dù đây không phải là ý định của cô. Động tác của Dương Đình Nhất đột nhiên tăng tốc, khiến Lưu Đóa vội vàng không kịp chuẩn bị, cô nhất thời thét lên một tiếng “A.... Khó chịu quá.... Đừng.... Chậm một chút a... Đừng mà... A...... “ “Nói cho tôi biết, bảy năm trước, cô vì sao lại muốn rời khỏi tôi?” Dương Đình Nhất tăng tốc dưới thân, bàn tay trên người cô đồng thời di chuyển khắp nơi, khiến cho cô cực hạn khoáı cảm, lí trí muốn tê liệt, “Nói, tại sao?” Cơ thể của Lưu Đóa không chịu được cuộn lại, không tự chủ dựa vào lồng ngực trần trụi của Dương Đình Nhất. Da thịt từng trận phiếm hồng, Dương Đình Nhất nhìn ra phản ứng của cô, hai tay giữ chặt thân thể Lưu Đóa, hơi lùi lại, sau đó lại dùng lực mạnh mẽ tiến vào. Vừa thao vừa thay đổi góc độ, côn thịt trong cơ thể cô vừa đi vừa xoay tròn, cũng không biết đụng tới điểm nào, Lưu Đóa thét lên, run rẩy, dùng sức kẹp chặt hắn. “Là ở đây đúng không? Nơi này chính là điểm mẫn cảm của cô.” Dương Đình Nhất nở nụ cười xấu xa, khiến cho ngũ quan vốn anh tuấn của hắn càng thêm tà mị, trong lòng Lưu Đóa xuất hiện dự cảm xấụ Quả nhiên, chỉ thấy Dương Đình Nhất điều chỉnh tư thế, dùng lực mạnh hướng côn thịt vào điểm mẫn cảm đâm vào. “A a a... Không cần...... Tôi khó chịụ” Quá độ vui sướng khiến cho thân thể của cô không chịu nổi, Lưu Đóa nhịn không được cầu khẩn nói, “Đình Nhất, không cần... Chậm một chút... Tôi khó chiụ” “Nói cho tôi biết, trước kia tại sao rời khỏi tôi?” Nghe vậy, Dương Đình Nhất động tác chậm dần, không ngờ điều này lại làm cho cơ thể của Lưu Đóa càng thêm trống rỗng, “Tôi khó chịụ.. Tôi khó chịụ..” “Trả lời tôi.” Dương Đình Nhất động mấy lần, khống chế lực đạo vừa vặn, vừa để cho cô cảm thấy thoải mái, lại không có cho cô thỏa mãn, “Nói, tại sao rời đi? Trả lời tôi.” “Bởi vì cậu quá nhỏ.” Đây là lời nói thật, bảy năm trước, cô mới hai mươi ba tuổi, mà Dương Đình Nhất còn nhỏ hơn cô, mới mười bảy tuổi, còn là một vị thành niên. Đây là nguyên nhân cô cố kỵ nhất, cho nên mới không muốn tiếp nhận hắn. Không ngờ, Dương Đình Nhất lại xuyên tạc ý tứ của cô, khuôn mặt tuấn tú của hắn trầm xuống, tỏ rõ vẻ khát máu “Hôm nay tôi cho cô biết tôi nhỏ hay không.” Nói xong bật hết hỏa lực, hướng cô tiến công. Gương mặt Lưu Đóa ý loạn tình mê, cặp mắt cô rưng rưng, hai chân mở lớn. Cô biết thời khắc này bản thân vô cùng dâm đãng, không biết xấu hổ. Thế mà lại cùng với đàn ông ít hơn mình sáu tuổi quan hệ, hơn nữa hắn còn từng là học sinh của cô. Lưu Đóa năm nay ba mươi tuổi, hắn mới hai tư tuổi, cùng hắn lên giường trong nội tâm cô luôn có loại cảm giác áy náy cùng bất an không nói được. Thấy Lưu Đóa ngẩn ra, biết cô lại suy nghĩ lung tung “Xem ra là công phu của tôi không tới nơi tới chốn, cô còn có thời gian nghĩ lung tung.” Nói xong, liền đem thân thể cô lật lên, trong lúc này, hai người vẫn gắt gao liên hợp một chỗ, chưa từng có phút nào tách ra. Dương Đình Nhất ôm chặt eo của cô, từ phía sau tiến vào thân thể cô, Lưu Đóa sớm đã rất trơn ướt, không trở ngại chút nào đón nhận hắn. Trong phòng vô cùng an tĩnh, chỉ có âm thanh hai người ân ái truyền ra. Âm thanh này khiến cho Lưu Đóa nhắm mắt lại, mơ màng, sung sướng, mê loạn. Dương Đình Nhất tăng thêm tốc độ, đồng thời kéo khuôn mặt của cô, không khách khí hôn lên. Hai người môi lưỡi quấn vào nhau, hô hấp hỗn loạn dây dưa triền miên, tấu lên giai điệu mập mờ mê ly. Lại là một hồi mãnh lực va chạm, đem lửa nóng dưới côn thịt đâm thẳng vào trong chỗ sâu nhất của tiểu huyệt. Lưu Đóa cảm giác mình giống như con cá, bị lật qua lật lại nhiều lần, cho đến cuối cùng mất hết nước. Khoáı cảm mãnh liệt cuồn cuộn khiến cho cơ thể của Lưu Đóa nhất thời run rẩy, Dương Đình Nhất nắm chặt cặp mông đẫy đà của cô, dùng sức đâm liền mạch vài chục cái, lúc này mới đem tất cả tinh hoa rót vào trong cơ thể cô. “A…a…” Lưu Đóa sợ hãi kêu lên, hoa huyệt nhạy cảm hứng lấy nước, thân thể của cô giống như diều đứt dây không có điểm tựa, chẳng có mục đích bốn phía bay loạn. Dương Đình Nhất bên cạnh cô vẫn chưa thỏa mãn nói “Tôi còn nhỏ không?” Lưu Đóa ghé đầu lên gối, không muốn trả lời hắn. Niềm vui khoáı cảm tràn trề, rút sạch tất cả khí lực trên người cô, đến một ngón tay cũng không muốn động. Dương Đình Nhất vừa vuốt ve lưng ngọc mảnh mai, vừa hôn lên vành tai cô, chọc cho Lưu Đóa không nhịn được rên ɾỉ “Không cần nữa.” “Không trả lời câu hỏi, cô lại muốn thêm một lần nữa?” Lưu Đình Nhất không đếm xỉa tới uy hiếp.
0 bình luận