Chương 122

“Đừng nhìn, đi ngủ đi, cả ngày hôm nay anh đã mệt rồi.” Ngô Uyển Uyển vươn tay cướp lấy chăn bông đắp lên người mình. Triệu Mạc ngạc nhiên: “Uyển Uyển, em không gọi anh là lưu manh nữa à.” Trước đây, cô luôn hờn dỗi và mắng anh là lưu manh. “Mắng chửi người không hay.” “Uyển Uyển, lần này về anh thấy em khác quá.” “Khác gì cơ?” Ngô Uyển Uyển không nghĩ vậy. “Trước đây em không nói với anh như thế này.” Anh thích một Uyển Uyển ngày xưa, tức giận với anh còn tốt...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận