Chương 9

Ngô Uyển Uyển bị bắt cầm lấy vật khổng lồ của anh, cầm trong tay nóng như thiêu đốt, “Chim lớn” trọng miệng anh quá dày, một tay cô không cầm được, ngước mắt lên, trong mắt không mang theo tìиɧ ɖu͙©, hỏi: "Chim anh lớn như vậy, có ích lợi gì?" Bình thường cô không phát hiện ra anh giấu nó ở chỗ nào. Triệu Mạc bị bộ dạng chết tiệt của cô dày vò hết lần này đến lần khác, với vẻ mặt ngây thơ như vậy mà cô lại nói những lời dâʍ đãиɠ, với giọng điệu nghiêm túc như vậy, anh ta không thể chịu đựng được nữa. Bàn tay to thô ráp chạm vào tiểu huyệt cô, mở âm môi khép kín của cô ra rồi luồn ngón tay vào trong, tiểu huyệt còn trinh vừa hẹp vừa khít, ngón tay thô ráp của anh chỉ đút vào được một đoạn đã bị kẹp chặt. Lỗ huyệt ẩm ướt ấm nóng đang bị ngón tay thô ráp của anh chọc vào, không phải anh không muốn đẩy vào nữa, mà là ngón tay không thể đi vào quá chặt. "Đương nhiên là có ích. Nó được đặt ở đây." Tay anh chọc vào tiểu huyệt nhỏ hẹp, đây là lần đầu tiên anh chạm vào tiểu huyệt của phụ nữ, nhưng không ngờ nó chặt đến mức anh không thể đút ngón tay vào trong đó. . Nhìn côn ŧᏂịŧ to lớn càng thô và dài hơn roi lừa, không biết liệu cô ấy có ăn được không. Ngô Uyển Uyển cầm dươиɠ ѵậŧ trong tay và cảm thấy hơi ngứa ran từ trong lỗ: "Làm sao nó có thể cho vào..." Ngay cả một ngón tay cũng khiến cô đau đớn, nếu mà cắm đi vào thì chắc sẽ làm cô nứt ra. "Có thể, anh sẽ nhẹ một chút." Triệu Mạc trong lòng cũng không tin, nhưng phim ảnh sách vở anh xem đều nói lần đầu tiên sẽ khó khăn hơn một chút, phụ nữ sẽ đau đớn hơn một chút, anh dịu dàng hơn và sẽ không để cô đau đớn. Ngô Uyển Uyển lắc đầu nói: "Không, không, chắc chắn vào không được." chỗ đi tiểu của cô cô biết, một cái nhỏ như vậy sao để cái to lớn của anh vào được. Cô ấy đã nhìn thấy thứ kia của con bò, và cái đó của anh còn lớn hơn nó nữa. Thứ đó to bằng cánh tay của cô, sao có thể đặt dưới người cô được. Triệu Mạc liếʍ ɭáρ bộ ngực mềm mại của cô, thở hổn hển, thân thể mềm mại của cô gái nhỏ nằm trong vòng tay anh, anh không chịu nổi nữa, lại sợ nếu dùng vũ lực sẽ làm tổn thương cô nên đành nhẫn nại trêu chọc thân thể cô. Trong sách nói rằng đó là màn dạo đầu, và nếu hoàn thành tốt, người phụ nữ sẽ được sung sướиɠ lên trời. Và đúng vậy, anh xoa xoa da thịt của cô, kết hợp với ngón tray trong tiểu huyệt, cô bắt đầu quằn quại trong vòng tay anh một cách khó chịu, và một tiếng rên nhẹ thoát ra từ miệng cô. "Hừ ... tại sao lại có chút ngứa ..." Ngô Uyển Uyển không biết tại sao thân thể lại ngứa, loại ngứa này còn cào tim cào phổi Triệu Mạc hôn lên miệng cô: “Ngứa ở đâu?” “Ngứa trong lòng… và… nơi ngón tay anh cắm vào.” Cô thậm chí còn không biết nó gọi là gì. “Âʍ ɦộ của em ngứa?” Triệu Mạc dùng ngón tay chọc chọc âʍ ɦộ non mềm của cô, làm cho cô hơi run lên. “Ừ, chính là ngứa chỗ đó.” Nghe thấy những lời thô tục không chút xấu hổ của cô, trong lòng Triệu Mạc tràn ngập dịu dàng, tương lai cô sẽ nói những lời đê tiện như vậy dưới hángg anh mỗi ngày. Triệu Mạc đỡ lấy côn ŧᏂịŧ của mình, xoa hai lần, cọ vào miệng huyệt của cô, rồi xoa hết nước trong như thủy tinh của cô lên dươиɠ ѵậŧ của anh, sau đó anh đưa tay ngoáy một ít từ trong tiểu huyệt cô ra để bôi lên trên, nhưng so sánh thì đầu dươиɠ ѵậŧ của anh to bằng môi âʍ ɦộ của cô, cái lỗ nhỏ đặt trước dươиɠ ѵậŧ của anh thì nhỏ đến đang thương, và cái khe chỉ nhỏ bằng mắt qυყ đầυ anh. Biết cô sắp ăn đau, Triệu Mạc vẫn đang dỗ dành cô: “Uyển Uyển, anh đút dươиɠ ѵậŧ to vào âʍ ɦộ của em, nếu đau thì nói cho anh biết, nếu đau quá thì anh không cho vào."'
0 bình luận