Cha Con ông Bảo Vệ
Kabuto
Chương 18:
Sau chuyện xảy ra, mấy hôm sau nụ cười thõa mãn còn in rõ trên mặt ông Lâm. Hôm đó, điều nuối tiếc duy nhất của ông là không thay được vị trí của thằng Thiên, đóng dương vật vào cửa mình con bé Hiền Mai. Nhưng thôi, bao nhiêu đó cũng quá đủ với hệ thần kinh và trái tim yếu ớt của ông. Người đâu mà hoàn mỹ xinh đẹp đến như thế. Ông chép miệng, nuốt nước miếng ừng ực mỗi khi nghĩ đến thân thể trần truồng của con bé.
– Chú Lâm…
– Ah… – Tiếng kêu khẽ của con Vi làm ông Lâm bừng tỉnh.
– Anh Thiên đâu rồi chú? – Con bé có vẻ gấp gáp hỏi dồn.
– Nó ở trong phòng… Mà này… này… có chuyện gì vậy? Khoan đã… Haizz… Con nhỏ này…
Ông Lâm vừa nói là con bé đã cắm đầu chạy, ông không kịp ngăn lại. Nếu không phải cô Ngọc Lan đang ở trong phòng với thằng Thiên, ông cũng chẳng ngăn trở con Vi làm gì. Và bản thân ông cũng chẳng cần ngồi ngoài này giữa giờ trưa nóng nực. Haizz… Tao đã cố gắng ah…
Trong căn phòng gỗ ọp ẹp, Ngọc Lan bưng kín miệng cố kìm tiếng nấc sung sướng. Cô bé trần truồng ngồi ngược trên người thằng Thiên, tay chống lên hai chân, cặp mông căng tròn hướng về mặt nó. Nhìn hai mép âm hộ đỏ hồng căng tức nuốt trọn dương vật nó vào trong, lại nhả ra, lại nuốt… theo cơ thể cô bé trượt lên xuống liên tục, thằng Thiên hít hà sung sướng. Hai tay nó bóp nghiến cặp mông căng tròn mát rượi, kéo dãn sang hai bên. Ngón tay nó mân mê day day lên bông hoa đỏ hồng nhíu chặt của Ngọc Lan.
– Ôi… Anh… Đừng làm vậy mà… Ưmm… – Ngọc Lan thở dốc, bàn tay đưa ra sau cố ngăn nó lại.
– Không sao… Hắc hắc… Em sẽ thích điên cho coi…
Thằng Thiên lại dùng ngón tay quệt quanh nước nhờn từ âm hộ cô bé. Ngón tay nó thấm ướt cái nhụy hoa, day day thật nhanh, thật nhanh.
– Ôi… Đừng… Em… Em không chơi nữa… Ôi…
Ngọc Lan cả người nhũn ra muốn ngất. Đùi cô bé cặp chặt vào hông thằng Thiên, những ngón chân co rút lại vì tê dại. Âm hộ cô bé co bóp mãnh liệt theo nhịp ngón tay của nó. Bản thân thằng Thiên cũng chưa từng thử qua chiêu này, nó không ngờ phản ứng cơ thể Ngọc Lan lại mãnh liệt như vậy. Dương vật nó bị nhào bóp như bị đưa vào máy giặt. Quá căng thẳng, nó ngồi dậy, hai tay vòng ra trước nhào nặn cặp vú căng tròn của cô bé như muốn xoa dịu cơn sướng khoái ồ ạt.
– Ưmmm… Ôi… Em thích quá… aaa…
Ngọc Lan rên lớn, cơ thể cong vòng ra sau, hai tay vít lấy cổ thằng Thiên. Hạ thể cô bé sàn sê thật nhanh, thật nhanh. Như không đủ, cô bé ngã ra trước, hai bầu vú thoát khỏi tay nó đung đưa mãnh liệt, cặp mông căng tròn nhấp nhỏm điên cuồng…
– Ahhh… Ôi…
Hai tiếng rên rỉ cùng lúc phát ra. Từng đợt tinh trùng nóng hòa cùng dòng nước ấm áp sâu bên trong người Ngọc Lan.
– Anh Thiên… Anh…
Cánh cửa bật mở, con Vi vừa lao vào, chợt sựng lại há hốc.
– Ahhh…
Ngọc Lan hoảng hốt, tay bưng kín mặt toan ngồi dậy thì đã bị thằng Thiên ôm ghì lấy.
– Không sao… Người nhà mà…
– Anh… Trời ơi… Buông tay…
Thằng Thiên mặc con Vi há hốc chết trân, mặc Ngọc Lan xấu hổ muốn ngất đi, hai tay nó tiếp tục xoa nắn hai bầu vú căng tròn, lim dim tận hưởng cảm giác dương vật chậm chậm tuột ra khỏi cửa mình cô bé. Ngọc Lan bưng kín mặt, thổn thức, cảm nhận một dòng nước trắng đục đang trào ra giữa hai chân mở rộng của cô, trước ánh mắt con Vi.
– Em… tới đây… Hắc hắc…
Thằng Thiên vuốt vuốt dương vật trơn lùi, bóng nhẫy, nháy mắt với con Vi còn chết trân bên khung cửa. Ngọc Lan vội vàng mặc quần áo, mặt đỏ như mận chín. Không dám nhìn về hướng con bé, Ngọc Lan cúi gằm mặt, bước nhanh ra khỏi cửa.
– Ah… Anh phải cứu Tuyết Nga… – Con Vi bừng tỉnh, nhảy dựng lên, hét lớn. – Nó mới nhắn tin gọi điện cho em… Nó khóc nhiều lắm…
– Tuyết Nga… Tuyết Nga bị sao? – Thằng Thiên vội vàng mặc quần áo, hỏi gấp.
– Nó… Hai hôm trước về nhà… chồng nó phát hiện gì đó… Đánh nó… Hai ngày nay, nó không đi ra được khỏi nhà… Nó thảm lắm anh ơi… – Con Vi nghẹn ngào.
– Hai ngày…
Thằng Thiên bần thần nghĩ đến kế hoạch của nó đã được Tuyết Nga giúp đỡ. Chuyện con Nga có chồng, chỉ có hai cha con ông và con Vi biết. Khi quan hệ với con bé, nó luôn dặn ông Lâm không để lại vết đỏ trên cơ thể con bé. Có lẽ, gã Tôn là thủ phạm đã lưu lại những dấu vết khiến gã chồng bệnh hoạn của con Nga điên lên. Thằng Thiên thở dài, tất cả chuyện này đều xuất phát từ nó.
– Đi với anh… – Thằng Thiên vụt đứng lên, kéo tay con Vi.
– Khoan đã…
Ngọc Lan chợt bước ra chắn ngang cửa, cô bé đã nghe hết mọi chuyện. Dù rất nhiều tình tiết thật khó hiểu nhưng quan trọng nhất vẫn là con bé Tuyết Nga xinh đẹp trong lớp mình dạy, đang gặp nguy hiểm.
– Ngọc Lan… Em…
– Em xin lỗi… Em lỡ nghe hết rồi… Em muốn đi với anh giải cứu con bé… – Ánh mắt Ngọc Lan kiên quyết chuyển từ thằng Thiên sang con Vi.
– Vi… Em ở lại trường đi… Chiều còn học đó… – Bỏ lại một câu, Ngọc Lan sải bước đi như không còn gì để thương lượng.
Thằng Thiên bó tay, đành phải bỏ con Vi ở lại. Đoạn đường tới nhà Tuyết Nga, cảm giác còn dài hơn lần trước. Thằng Thiên vít hết tay ga, thì chiếc xe 50cc của Ngọc Lan cũng chỉ tà tà, xì khói mang theo hai đứa. Lòng nó nóng như lửa đốt, suýt mấy lần định đón taxi đi trước, nhưng nghĩ đến túi tiền rỗng tuếch đành chịu. “Nga… Em phải ráng chịu đựng… Đừng sợ hãi… Anh sẽ cứu em…”
Trong garage xe, đóng kín cửa. Tiếng kêu khóc cầu cứu của Tuyết Nga văng vẳng bưng kín trong bốn bức tường.
– Không… Oẹ… Oẹ…
Trên chiếc xe Mercedes bóng lộn, Tuyết Nga váy áo xộc xệch bị đè ngữa trên đầu xe bởi hai người đàn ông. Một người là gã chồng ốm yếu, bệnh hoạn của con bé. Một người là gã tài xế trung niên, thường ngày vẫn đưa rước Tuyết Nga đi học. Mái tóc con bé rũ rượi, khuôn mặt phờ phạt, đôi mắt thâm tím, sưng húp. Hai ngày qua, Tuyết Nga trước những đòn roi la mắng của thằng chồng đốn mạt, con bé chỉ muốn chết cho xong. Nhưng sáng hôm nay, con bé vừa lén gọi điện cầu cứu thì hắn lại đang tiến hành một âm mưu gì đó, có cả sự tham gia của gã lái xe già.
– Các người vừa cho tôi uống gì… – Con bé cho tay vào cuống họng, móc ói… – Oẹ… Oẹ…
– Không có gì… Hắc hắc… – Gã chồng nói. – Chỉ cho em một chút hưng phấn vui vẻ thôi…
Gã tài xế nhìn chằm chằm vào cặp đùi thon dài trắng muốt của Tuyết Nga, phô bày gần trọn vẹn dưới chiếc váy xộc xệch.
– Là cái gì? – Tuyết Nga cảm thấy cơ thể mình đang nóng bừng lên, ngột ngạt khó thở.
– Là thuốc kích dục… – Gã chồng bước tới, bóp miệng Tuyết Nga, rít lên. – Tao sẽ quay cảnh mày dâm loạn với thằng Tám… Không phải mày nói không có chứng cứ, thì không được buộc tội mày sao? Vậy tao sẽ tạo ra chứng cứ… Tao sẽ gửi cho ba mẹ mày… Để ông bà ta tự mang mày về mà dạy giỗ…
– Anh… Tôi sẽ thưa anh… Tôi sẽ báo cảnh sát…
– Hắc hắc… – Hắn lắc lắc lọ thuốc trên tay. – Thuốc kích dục cực mạnh của Nga… ngày mai mày không nhớ được gì đâu… Thưa tao? Hắc hắc…
– Anh không được làm như vậy… Cha tôi bị bệnh tim nặng… ổng sẽ không chịu nổi… Tôi năn nỉ anh mà… Anh muốn tôi làm gì cũng được… – Tuyết Nga van nài, trán bắt đầu rịn ướt mồ hôi.
– Mẹ mày… mày đi ngủ với thằng khác… Bây giờ còn năn nỉ hả? – Hắn bóp miệng con bé đau đến nước mắt trào ra.
– Không… Làm ơn đi… Đừng làm vậy… Cha tôi sẽ chết mất… – Tuyết Nga nghẹn ngào, quỳ xuống chân hắn.
– Mày nghe cho kỹ trước khi ngu ngốc không biết gì… Tao đéo quan tâm chuyện ông già mày sống hay chết… hắc hắc… Cuộc hôn nhân này đỗ vỡ… Gia đình mày phải trả hết nợ cho nhà tao… Không phải gia đình tao thất hứa… Mà tất cả vì mày… Mày là con đĩ dâm loàn…
– Thằng khốn nạn… ôi… Nóng quá… – Tuyết Nga mơ màn vì liều thuốc bắt đầu ngấm.
– Xoẹt…
Gã chồng xé toạt mảnh vải trước ngực con bé, một bên vú lộ ra trước mắt gã Tám lái xe, Tuyết Nga vội che lại. Đầu óc con bé mơ màn, cả người ngã ngớn ngã ngữa trên nắp xe, cặp đùi mở rộng không che đậy. Gã Tám nuốt nước bọt, hai chân nhấp nhỏm như một con chó được huấn luyện kiềm chế trước đĩa thịt tươi ngon.
– Mày vào đi… Chơi nó… – Gã nghiến răng ken két. – Muốn chơi bao nhiêu cũng được… Chết nó tao đền…
Gã Tám chỉ chờ được như thế, lập tức cởi hết quần áo lao vào. Từ ngày chạy xe cho ông chủ ốm yếu này, không ít lần hắn được xơi cả gái tơ hàng thải ra của ông chủ. Nhưng Tuyết Nga lại khác, con bé là vợ có cưới hỏi của ông chủ. Dù chỉ là cưới hình thức, nhưng thân phận con bé đã không bao giờ thuộc kẻ như nó tơ tưởng. Vậy mà…
– Xoẹt… Xoẹt… Xoẹt…
– Không… Đừng mà… Đừng…
Tuyết Nga còn sót lại một ít lý trí cuối cùng, cố né tránh, nhưng từng mảnh vải trên người liên tục bị xé toan. Thân thể con bé trần truồng co rút dưới sàn nhà. Gã Tám không chút thương xót, mạnh bạo kéo Tuyết Nga lên, đè nghiến lên nắp đầu xe.
– Không… Đừng mà…
Tuyết Nga uất nghẹn nhìn núm vú mình lọt vào cái miệng dơ bẩn, râu mép xồm xoàm của gã Tám. Cái lưỡi nhám xì to lớp của hắn đánh nhanh làm núm vú con bé săng cứng lại. Một luồng hơi nóng bốc thẳng lên đầu làm khuyếch tán cảm giác ray rứt nhột nhạt trên ngực, cơ thể con Nga nóng bừng. Chút lý trí còn lại nhạt dần, gần như biến mất.
– Ưm… Đừng mà…
Nhìn gã Tám hì hục bú mút hai bầu vú quen thuộc của Tuyết Nga, gã chồng thấy cả người ray rứt khó chịu. Dường như hắn đang ghen. Nhưng cứ nghĩ đến hai đầu vú vợ mình sưng tấy lên hai hôm trước, là máu nóng hắn lại bốc lên. Trên đời này không thiếu đàn bà. Nhìn thân thể to bè gân guốc của thằng Tám đè nghiến lên thân thể trần truồng của con Nga, hai bàn tay bóp nắn hai bầu vú, miệng há rộng liếm mút nước miếng bóng lưỡng cả hai núm vú đỏ hồng săng cứng. Con bé oằn người chịu đựng, mắt nhắm chặt, hai tay nắm chặt kềm nén. Đột nhiên, gã chồng thấy dương vậy ỉu xìu từ rất lâu của mình ngọ ngoậy. Hắn thò tay vào quần sục nhanh liên tục.
– Ư… Đừng mà… Ư…
Ánh mắt gã Tám tham lam nhìn ngắm thân thể lõa lồ tuyệt đẹp của Tuyết Nga, rã rời buông lỏng. Hai bầu vú căng tròn đổ nhẹ sang hai bên, hai núm vú săng cứng đỏ hồng thấm đẫm nước bọt của chính hắn. Cặp đùi thon dài yếu ớt bị ép mở rộng trước dương vật hắn… Ước mơ của hắn sắp trở thành hiện thực. Gã Tám hít hà cầm dương vật căng cứng to lớn của mình cọ cọ dọc hai mép âm hộ đỏ hồng trơn nhẵn của con bé.
– Khoan đã… Tránh đường… Tao trước…
Gã Tám bị đẩy dạt sang một bên, ánh mắt tức giận nhìn ông chủ ốm yếu của nó thế vào chỗ. Dương vật nhỏ bé của hắn cứ sọc sọc trong tay liên tục. Mặt hắn đỏ bừng, gấp đến không chịu được. Tay mở đường, vạch hai mép âm hộ ướt đẫm của Tuyết Nga, đẩy tới.
– Ahhh…
– Không… Đừng mà… Ưmm…
Gã hít hà sung sướng. Gần sáu tháng vợ chồng, lần này mới được chính thức chiếm đoạt con bé. Cảm giác ấm áp tuyệt diệu này, trước đây gã đã hưởng thụ rất nhiều. Nhiều đến nỗi, chưa đến ba mươi tuổi, dương vật gã đã muốn nghỉ hưu… Nhìn gương mặt xinh đẹp đỏ hồng thiêm thiếp của Tuyết Nga, lòng gã lại bùng lên một ngọn lửa ghen tức mãnh liệt. Gã thúc mạnh, mạnh nữa…
– Ưm… Không… Đừng mà…
Hai tay gã bóp nghiến hai bầu vú còn ướt đẫm nước bọt của thằng Tám. Hạ thể hắn thúc điên cuồng.
– Ahhh…
Gã trân cứng người, tiếng gầm gừ phát ra từ cuống họng nhỏ bé nghe như con mèo bị bóp nghẹt. Từng dòng tinh dịch yếu ớt phun ra, trào ra khỏi cửa mình Tuyết Nga. Gã vừa ngã ra, thì thằng Tám đã lao lên thế chỗ. Dương vật hắn to gần gấp đôi dễ dàng lấp kín âm hộ nhầy nhụa của Tuyết Nga.
– Ưm… Không… Ưm…
Tuyết Nga bưng kín miệng, cố ngăn những tiếng nấc khoái lạc đang muốn bùng phát trong cuống họng mình. Hai mắt con bé nhoè lệ, mê man nhìn khuôn mặt rỗ, râu ria lởm chởm, liên tục xa gần. Hai cánh tay con bé vô thức đưa lên, ôm ấp tấm lưng to bè hì hục của gã Tám.
– Ưm… Ưm… Ôi… Em sướng quá… Ôi…
Gã chồng mặt mũi đỏ bừng ngồi bên cạnh, hơi thở còn dồn dập mệt mỏi. Hắn chợt đứng bật dậy vì nhận ra cơ hội đã đến. Đầu óc con bé đã hoàn toàn mê muội, gào thét khao khát dưới thân thằng Tám. Đó chính là hình ảnh hắn muốn thu vào video để thực hiện kế hoạch trả thù. Hắn lồm cồm ngồi dậy, chạy lại đống quần áo vung vãi dưới sàn nhà. Rút điện thoại ra…
– Ahhh…
– Ưmm…
Thằng Tám đột nhiên rú lên trong khoái lạc, ngã sang một bên. Dương vật của hắn giật giật, tinh trùng nhỏ giọt.
– Mẹ nó… Mày làm cái gì vậy… Leo lên nữa đi chứ? – Gã chồng điên tiết hét lên.
Gã Tám ấp úng đỏ mặt, hết nhìn ông chủ, lại nuốt nước bọt nhìn Tuyết Nga còn ư ử vặn vẹo.
– Ông chủ thông cảm… Tui… Tui mấy tuần nay hơi thiếu… Với lại… Bà chủ… Ah Không… con bé này… ngon quá… Tui hứng quá… Nên… Nên…
– Mẹ nó… Mày làm đéo gì thì làm… Nhanh lên… Tao muốn mày leo lên đụ nó liền… chỉ được cái xác to… đụ đéo gì mà yếu xìu…
Thằng Tám đỏ mặt vì lời chê bai của ông chủ. Nó lếch tới bên cạnh Tuyết Nga nhìn xuống khuôn mặt xinh đẹp và bờ môi hé mở của con bé… Nhưng khi nhìn thấy hàm răng trắng tinh đều đặn của con bé nghiến vào nhau ken két ư ử… Hắn rùng mình bỏ qua ý định.
Gã chồng nôn nóng đi qua đi lại nhìn gã Tám mặt đỏ bừng, tay sục, tay sờ nắn hai bầu vú Tuyết Nga. Con bé đã đờ đẫn, vặn vẹo liên tục, hai chân mở rộng mời gọi. Nhưng ở đây cả hai cái dương vật đều mềm oặt vô dụng. Gã mất kiên nhẫn, rút lọ thuốc ra.
– Mày uống vào…
– Cái này… – Gã Tám e ngại nhìn viên thuốc hồng hồng trong tay hắn.
– Uống vào… Mày sẽ khỏe như trâu… mày không muốn chơi nó chán chê sao? – Hắn nhét luôn viên thuốc vào cái miệng há hốc chần chừ của gã.
Lại đi qua đi lại năm phút. Gã Tám ngoại trừ mặt đỏ hơn, mồ hôi ra nhiều, ngoài ra không có biểu hiện gì khác. Dương vật vẫn ỉu xìu. Hắn nông nóng, vốc thêm ba viên thuốc, vạch miệng thằng tài xế ra, tống hết vào.
Thằng Thiên vừa dừng xe ngay trước cổng, liền bỏ Ngọc Lan lại, vội leo qua rào.
– Núp qua chỗ khác… Đừng đứng đó…
Bỏ lại một câu cho cô bé, nó phóng xuống sân vườn nhà Tuyết Nga, mất dạng. Ngọc Lan dắt xe sang lề đường nhà đối diện, khuất sau bụi cây, nhìn sang lo lắng.
Đột nhiên từ đâu một gã bảo vệ béo ú ục ịch chạy tới, mồ hôi ướt đẫm cả đồng phục.
– Này… Này… Cô bé… Đi đâu đây? Mà núp núp ló ló hả? – Hắn vừa thở hổn hển vừa nhìn bộ váy dài kín đáo, đến khuôn mặt xinh xắn của Ngọc Lan, môi bĩu dài ra.
– Tôi… Tôi… – Ngọc Lan lúng túng nhìn gã Bảo vệ béo mập choáng hết tầm nhìn trước mặt.
– Ăn trộm hả? – Hắn đi vòng quanh gật gù, tay mân mê cái cằm bóng nhộn không một cọng râu.
– Không có… tôi và… tôi là bà con của Tuyết Nga… bà con gần lắm… – Ngọc Lan bối rối, chỉ tay sang đối diện phân bua.
– Tuyết Nga nào? Nhà này không có ai tên Tuyết Nga hết… Đặt điều hả? – Gã nhếch mép cười.
– Tuyết Nga… Ah…
Ngọc Lan chợt ú ớ, rồi hiểu ra. Trên đường tới đây, thằng Thiên có giải thích sơ bộ về tình cảnh của Tuyết Nga. Con bé lấy chồng dưới tuổi, không đăng ký hôn nhân, dĩ nhiên cũng chẳng đăng ký tạm trú. Ngọc Lan chợt hối hận vì mình vừa chỉ ra địa điểm đột nhập của thằng Thiên. Gã béo chẳng nói chẳng rằng, óch ách bước sang cổng nhà Tuyết Nga. Hắn đưa tay lên bấm chuông. Ngọc Lan giật nảy mình lao đến.
– Chuyện gì? – Hắn quay lại cau có.
– Anh… Anh đừng bấm chuông… Tôi đi là được rồi… không tìm người nữa… Được chưa?
– Không… Tôi phải tìm hiểu âm mưu của kẻ khả nghi… – Ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn hai bầu vú phập phồng dưới lớp áo sơ mi trắng tinh của Ngọc Lan, cổ họng nuốt ực.
“Tin… tin… Tin”
– Anh… – Ngọc Lan tức giận nhìn hắn bấm chuông liên tục.
– Người đâu… vô duyên… Tôi đã làm gì chứ? – Cô bé hầm hầm tức giận, quay lại bên đường leo lên xe.
– Này… Này… Cô đứng lại đó…
“Tin tin”
Hắn cố bấm hai hồi chuông rồi lao cả thân hình béo ú theo xe Ngọc Lan đang chạy ra cổng. Gần tới cổng thì một lực trì cực lớn kéo cả chiếc xe đứng lại, cô bé thiếu chút lộn nhào qua tay lái. Tà váy phía sau tốc lên cao đến tận lưng, cặp mông tròn lẳng và chiếc quần lót ren nhỏ xíu phơi ra trước mặt gã.
– Anh muốn làm gì? Tôi phạm tội gì? – Ngọc Lan phủ nhanh váy xuống, quay lại gắt lên.
– Tội đột nhập… Khu này là khu biệt lập… Cô vào đây không xin phép tức là đột nhập… – Hắn tay vẫn nắm chặt baga xe, thở hổn hển không biết vì mệt hay vì lý do gì khác.
– Cửa mở rộng… Anh ở đâu lúc tôi vào? Tôi muốn xin phép thế nào chứ? – Ngọc Lan hỏi ngược lại.
– Lúc đó… Tôi… – Hắn ấp úng đỏ mặt. – Vậy cô bịa ra chuyện Tuyết Nga gì đấy thì sao? Sao lúc tôi muốn xác nhận với chủ nhà thì cô chạy đi?
– Tôi… Tôi nhớ lộn không được sao? Chưa thấy ai tìm lộn nhà sao?
– Không tranh cãi nữa… Nói chung là cô theo tôi về văn phòng Ban Quản lý…
– Không… Tại sao tôi phải theo anh chứ? – Ngọc Lan cáu gắt.
– Haizz… Coi như cô giúp tôi đi được không… – Hắn nhăn nhó, nài nỉ. – Dạo này khu nhà bị mất trộm liên miên… Toàn trộm vặt… Mẹ nó… Đột nhập vào cả cái nhà to như vậy… Không lấy cái gì… Lấy mỗi cái máy sấy tóc… Báo hại tôi giải trình đủ thứ… Quá nhảm nhí rồi… Nếu cô không có tội gì… lên đó khai báo tên tuổi là được rồi…
Ngọc Lan chợt thấy buồn cười trước khuôn mặt nhăn nhó và kiểu nói chuyện của gã. Ai lại ăn trộm cái máy sấy tóc nhỉ? Mà người chủ nhà đó còn buồn cười hơn. Mất mát vặt vãnh như vậy mà cũng báo trộm. Cô bé đoán, dứt khoát là người trong nhà lấy. Mãi suy nghĩ Ngọc Lan lại để cho gã bảo vệ dành tay lái xe. Gã lê cái thân béo ị lên phía trước, lấn cô bé tụt ra sau. Khi hắn vít ga lao đi, Ngọc Lan cũng không ngăng cản. Cô ở bên ngoài cũng không giúp gì được thằng Thiên, thôi thì đi theo gã bảo vệ đến văn phòng ban quản lý cũng là một cách đánh lạc hướng chú ý của hắn.
Thằng Thiên co người núp sau lùm cây, ánh mắt dáo dác nhìn quanh. Nó đang phân vân không biết có nên phá cửa kính vào nhà không, thì bất chợt… tiếng chuông cửa vang lên mấy hồi liên tục. Cánh cửa nhỏ bên hông garage xe bật mở. Gã chồng Tuyết Nga cởi trần khoe thân hình ốm yếu tái nhợt, bước ra.
– Ưmm…
Tiếng rên rỉ khe khẽ của Tuyết Nga vang lên ngay sau lưng hắn, hắn vội khép cửa lại. Đi ra ngoài… Thằng Thiên mặt đỏ lên vì giận dữ, cố bình tĩnh bước nhẹ đến cánh cửa bước vào.
– Mẹ nó… Lại đám con nít phá phách…
Gã chồng Tuyết Nga gầm gừ tức giận, nhìn cánh cửa trống không. Hắn vừa quay người, chợt phát hiện bóng áo xanh vừa lẻn vào khung cửa. Hắn nhíu mắt nghi ngờ, tay đút vào túi quần nổi cộm, xăm xăm bước tới.
Trên nắp đầu chiếc Mercedes bóng lộn, Tuyết Nga toàn thân lõa lồ, tay tự cấu véo hai đầu vú đỏ bừng săng cứng, hai chân mở rộng trước một gã đàn ông gân guốc bóng lưỡng mồ hôi. Hắn đang cầm dương vật cương cứng cọ cọ vào âm hộ con bé. Biểu hiện hoang dại của con bé thật lạ, như uống phải thứ gì kích thích ham muốn tình dục. Ngay cả sự xuất hiện của thằng Thiên, ngay sau lưng gã đàn ông, Tuyết Nga cũng như không thấy.
Thằng Thiên giơ cùi chỏ lên cao, nhằm ngay gáy gã, quật mạnh. Ngay thời khắc gã đàn ông gục xuống, thằng Thiên chợt cảm giác như mối đe dọa lớn ngay sau lưng. Nó phản xạ thật nhanh. Cả cánh tay rắn chắc quật ngược ra sau, cả người xoay tại chỗ 180 độ. Cánh tay nó sớt qua đầu gã chồng thấp bé của Tuyết Nga, rít vù vù vào không khí. Hắn cũng sợ điếng người, nhưng tay đã kịp đâm tới.
“Tạch tạch”
Một tia chớp màu xanh dương đâm xuyên qua lớp quần áo của thằng Thiên. Hạ thể nó đau nhói lên, một luồng điện truyền khắp toàn thân. Cơ bắp tê cứng, mất cảm giác. Nó ngã dụi xuống đất trước ánh mắt hả hê, nụ cười đắc ý trên môi gã.
– Ha ha… Sao? Thì ra đây là bồ em ha… Em làm anh thấy vọng quá… – Hắn đá đá vào cơ thể cứng đơ của thằng Thiên, nhếch mép nhìn ánh mắt đờ đẫn của Tuyết Nga.
– Mày có biết thân phận của mình không vậy? – Hắn giận dữ, rít lên. – Sao đi ăn nằm với một thằng đen đủi mọi rợ như vậy chứ? Mày đúng là một con đĩ dâm loàn không hơn… Bây giờ… Không cần diễn viên giả nữa… Tao sẽ cho nó uống thuốc… hai đứa mày sẽ làm chuyện mọi rợ cho tao quay phim… Hắc hắc…
– Mẹ mày… Mày ngon bỏ thứ đó xuống… Chơi tay đôi…
Thằng Thiên đang nằm cứng dưới sàn đột nhiên lên tiếng. Nó bị tê gần hết cả người, nhưng miệng vẫn còn chút cảm giác. Có lẽ cú chích điện vừa rồi quá nhanh, chưa đủ làm nó bất tỉnh.
– Ah… Mạnh mẽ lắm… Sợ rồi sao? – Hắn hơi ngạc nhiên, tay huơ huơ cái roi điện trước mặt.
– Sợ con mẹ mày… – Thằng Thiên tức giận, phun nước miếng nhưng đôi môi tê dại lại biến thành tự nhổ vào mặt mình.
– Ha ha… – Hắn cười đắc ý.
Hắn đặt cái roi điện trên mui xe, rút từ túi áo ra một lọ thuốc hồng hồng. Bước lại trước mặt thằng Thiên. Thằng Thiên cố hết sức khép miệng lại, nhưng không điều khiển được cơ hàm.
– Ah… Sao trên trán mày lại có một cục to vậy? Tao nhớ hình cưới mày đâu có ah… Bị té cầu thanh rồi phải không? Hắc hắc… – Khích tướng, chửi rủa có lẽ là tất cả hành động nó có thể làm lúc này.
– Mày… Là mày… thì ra… – Hắn há hốc mặt đỏ bừng tức giận.
– Hắc hắc… Đúng là tao… Haizz… Nói ra thiệt thèm ah… Vừa làm tình với Tuyết Nga… vừa nhìn tấm hình cưới của mày… Thật đã ah… – Thằng Thiên cười khanh khách giòn tan.
– Mẹ mày… – Hắn nhảy dựng lên, hoàn toàn bị chọc giận. – Tao sẽ cho mày nếm mùi đau khổ…
Nhìn cái roi điện sáng loè trong tay hắn, thằng Thiên rùng mình hối hận. Hắn nghiến răng, lăm lăm thứ đó chậm chậm dí vào giữa háng nó. Mẹ nó chứ… có khi nào mình trở thành giống hắn không?
– Này này… mày muốn chích vào đó thì chích đi… Nhưng mà… Sau đó… Tao không đóng phim cho mày quay được đâu… – Nó cố nói cứng.
Gã chồng Tuyết Nga chợt sững lại, có lẽ vì lời nói có lý của nó. Hắn chợt mỉm cười ác độc nhìn thằng Thiên, lại nhìn sang Tuyết Nga đang ư ử tự mơn trớn mình.
– Tao đổi ý… Mày chỉ nằm đó… Từ từ chứng kiến con Nga bị thằng Tám dày vò… Rên rỉ… Hắc hắc… – Hắn đắc ý với sáng kiến của mình.
Hắn lấy ra lọ thuốc, trút ra thêm một nắm, nhét vào cái miệng há hốc cứng đờ của thằng Tám.
– Này… Mày dù sao cũng là chồng con bé… Nếu khó chịu… Mày không phải khó chịu hơn tao sao? – Thằng Thiên cố nói với theo. – Hành hạ con nhỏ đó làm gì… Quay lại chơi với tao nè… Thằng bất lực… liệt dương… Thằng…
“Tạch… Tạch…”
– Aaa… mịa nó…
Văn phòng Ban quản lý chẳng qua là một gian phòng tiền chế nằm trên mảnh đất trống phía sau khu biệt thự. Ngọc Lan ngồi bên cạnh cái bàn duy nhất trong phòng. Những tập hồ sơ ngổn ngang bừa bộn trên kệ tủ, như tố cáo người phụ trách nơi đây là một kẻ không chuyên công việc văn phòng. Chợt sau lưng vang lên tiếng bước chân, Ngọc Lan quay lại, ngạc nhiên đến sửng sốt.
– Anh… Ph…
Chưa kịp nói hết lời, một chiếc khăn tay ẩm ướt đã bưng kín mặt cô bé. Mùi Isoflurance nồng nặc… quen thuộc. Ngọc Lan dãy dụa yếu ớt, lòng giận dữ tột cùng. Tại sao? Một lần nữa sao? Không… Mọi thứ chìm vào bóng tối.
Mùi Amoniac khai ngấy sộc vào mũi làm Ngọc Lan ho sặc sụa. Cô bé tỉnh lại hoảng hốt nhận ra gương mặt đắc ý của gã Phước đang kề sát bên mình. Hắn mỉm cười đậy lọ hóa chất lại, đặt sang bên cạnh.
– Anh… ahh…
Ngọc Lan tức giận đến đỏ mặt nhìn xuống cơ thể trần truồng của mình bị trói cứng trên bàn. Hai tay cô bé bị cột căng sang hai bên, hai bầu vú căng tròn phập phồng, hai núm vú đỏ hồng rung rinh trước ánh mắt thèm thuồng của hắn. Hai chân cô bị trói quặt lên, căng rộng. Vùng âm hộ thầm kín, hai mép thịt hồng hào phơi bày trước mặt hắn. Miệng Ngọc Lan bị một sợi dây vải chằng ngang, không phát ra được tiếng nào.
– Hắc hắc… Trái đất tròn… Đúng là trái đất tròn… Ngày tôi bị thằng Thiên hãm hại mất việc, tôi cũng không nghĩ là nhanh như vậy lại được hưởng thụ thân xác em đâu… Hắc hắc… – Gã Phước vừa nói vừa dùng điện thoại, ngắm nghía chụp hình cơ thể lõa lồ của Ngọc Lan.
– Ứmm… – Ngọc Lan ứa nước mắt, cố quay mặt tránh đi.
– Chắc em đang rất tức giận vì cả hai lần bị hại bởi Isoflurance… Hóa chất gây mê… chính phủ cấm buôn bán. – Hắn dí điện thoại vào sát âm hộ cô bé, chụp lia lịa. – Không cần đoán mò… Nếu không phải tôi cung cấp thì thằng Tuân sao có được chứ? Hắc hắc…
– Thằng đó thật ngu… Nhưng có nghĩa khí… Không khai đồng bạn… Lần đó… nếu em ngoan ngoãn đến khách sạn, mà không báo cảnh sát… thì thân xác này đã sớm thuộc về tôi lâu rồi… Nhưng không sao? Món ngon thì phải chờ lâu thôi…
Hắn đặt cái điện thoại xuống bàn, bắt đầu cởi quần áo. Dương vật hắn đã sớm cương cứng, đỏ bầm. Hắn bước đến bàn làm việc, rút ra một chai rượu vang đỏ. Vừa mở nắp, vừa quay lại chiêm ngưỡng cơ thể không mảnh vải che thân của Ngọc Lan. Nhìn hắn tênh hênh từng bước đi đến với chai rượu trong tay, Ngọc Lan cố vùng vẫy trong tuyệt vọng. Gã Phước nhe răng cười hềnh hệch, ngửa cổ ừng ực uống, rồi dí đầu chai vào miệng bị chèn dây mở rộng của cô bé. Từng dòng rượu đổ xuống, Ngọc Lan ho sặc sụa. Rượu trào ra được hắn le lưỡi liếm khoái trá.
– Ha ha…
– Ứmm…
Từng dòng từng dòng rượu đỏ vung vãi trên làn da mịn màn trắng muốt của Ngọc Lan. Hai tay hắn thoa làm hai bầu vú căng tròn của cô bé nhuộm đỏ.
– Ứmmm… Ứmmm.
Ngọc Lan ứa nước mắt tuyệt vọng nhìn cái miệng dơ bẩn của hắn thèm thuồng bú liếm khắp hai bầu vú mình. Ngậm chặt lấy núm vú đỏ hồng của cô, mút chùn chụt say mê. Sự tủi nhục, uất ức dồn lên làm đầu óc cô muốn ngất đi.
– Ứmm… Ứmmm…
Gã Phước đổ rượu lên mép âm hộ của cô, le lưỡi hớp hớp bên dưới. Hắn há miệng thật lớn, ngậm kín lấy âm hộ Ngọc Lan, cái lưỡi điên cuồng liếm sâu vào trong. Cô nhắm nghiền hai mắt, cơ thể vô thức oằn lên. Cảm giác nhục nhã ê chề và một chút khoái lạc đan xen mâu thuẫn. Phát hiện ra điều này, Ngọc Lan tự xấu hổ với bản thân mình. Không thể nào… Không được… Nhưng cái lưỡi của hắn thật ấm áp, ngược lại với hơi lạnh của rượu vang. Không được nghĩ nữa… không được…
– Ưmm…
– Mẹ nó… Oẹ… Đây là… Mùi đàn ông?
Đột nhiên, gã Phước nhảy dựng như chạm phải lửa. Hắn không ngừng nôn khô, nhổ phì phì, tay chà chà cái lưỡi. Ngọc Lan thở hổn hển, mặt đỏ bừng nhớ đến chuyện ở căn phòng thằng Thiên. Sau khi làm tình, vì con Vi bước vào bất ngờ, cô bé chưa rửa sạch hạ thể của mình.
– Con đĩ… Mày mới ngủ với thằng nào hả? Thằng Thiên… Phải không hả? – Gã Phước gào thét điên cuồng.
Hắn chộp chai rượu nhằm ngay âm hộ nhầy nhụa ướt đẫm của Ngọc Lan. Nhét vào.
– Ứmmm… Ahh…
Hắn nghiến răng nhìn Ngọc Lan co rút lại vì đau. Hắn dốc cả chai rượu lên. Hơi lạnh tràn ngập hạ thể làm cô bé nhăn nhó. Rượu trào ngược ra ngoài, mang theo những sợi trắng trắng lợn cợn.
– Bây giờ tao sẽ chơi mày… Cho mày sung sướng rên rỉ… Đồ con đĩ… – Hắn ném chai rượu trống rỗng sang một bên.
– Ứmm… Ứm…
Ngọc Lan tuyệt vọng vùng vẫy nhìn dương vật hắn chèn tách hai mép âm hộ mình ra. Nét mặt vặn vẹo tức giận, răng nghiến trèo trẹo vì ghen tức. Ngọc Lan nhắm chặt hai mắt, một dòng lệ chảy dài trên gò má.
– Thầy Phước…
Đột nhiên một giọng nói vang lên. Gã Phước giật mình quay phắt lại. Ngọc Lan cũng giật mình, ngẩng đầu lên. Nhìn thấy khuôn mặt non trẻ lì lợm của thằng con trai đó, cô bé vừa mừng, vừa bối rối.
– Hùng… Em… Em… – Gã Phước lúng túng đến đỏ bừng cả mặt.
– Cô… Cô Ngọc Lan? Thầy… Thầy…
Thằng Hùng ấp úng mãi mới thốt được ra lời. Trước mặt nó là cô Ngọc Lan, người luôn nghiêm khắc trách phạt nó. Có lần nó còn bị mẹ đánh sưng cả mặt, vì cô ta khai báo những chuyện hư hỏng của nó trong lớp. Nhưng… nó không thể tưởng tượng được chuyện mình đang chứng kiến. Cô Ngọc Lan mặt mũi đỏ bừng nhoè lệ, cơ thể trần truồng trói cứng trên bàn. Hai bầu vú căng tròn mũm mỉm đẹp hơn ngàn lần những tấm hình trước đây nó đã xem. Cặp đùi thon dài tròn lẳng mở rộng sang hai bên, phô bày cả hai mép âm hộ tấy đỏ hé mở mời gọi. Cổ họng nó khô khốc, dương vật căng cứng, chui ra khỏi quần lót.
– Hùng ah… Em… Em lại đây… Thầy biết em rất ghét con nhỏ này ah… em muốn trả thù không? Đây là cơ hội của em… – Gã Phước có vẻ rất e ngại thằng Hùng.
– Ứmmm… ứmmm… – Ngọc Lan lắc đầu, vùng vẫy, ánh mắt ngấn lệ cầu xin nhìn thằng Hùng.
– Em… – Thằng Hùng hết nhìn Ngọc Lan, rồi chuyển xuống âm hộ cô, nuốt nước miếng.
– Ngại gì chứ? Chuyện này chỉ hai ta biết… Ah dĩ nhiên con nhỏ này nữa… Nhưng thầy đảm bảo chuyện ô nhục này nó không dám nói ra… Nếu không hình thầy chụp đầy trong máy kia sẽ đưa lên khắp internet…
Nhìn thằng Hùng gật gật đầu như đã quyết định, Ngọc Lan tuyệt vọng buông lỏng người, cơ thể run lên nghẹn ngào.
– Thầy… Thầy vô trước đi… – Thằng Hùng nói.
– Sao như vậy chứ? Em trước đi… Thầy sau em được mà… – Gã Phước nịnh nọt.
– Không… Kính lão đắc thọ mà… Thầy đừng làm em khó xử…
Nghe hai thầy trò nhường nhịn nhau cưỡng bức mình, Ngọc Lan uất nghẹn muốn chết ngay lập tức.
0 bình luận