Chương 1: Sư nương và hai người địt nhau như thế nào?

Hai huynh đệ song sinh Quách Tương và Quách Phá Lỗ đều đã mười hai tuổi, tính tình nghịch ngợm hoạt bát, Quách Tĩnh và Hoàng Dung bận rộn nhiều việc, nên không có thời gian chăm sóc cho bọn chúng, vì vậy Hoàng Dung đã nhờ Hoàng Dược Sư dẫn hai tỷ đệ đến Đào Hoa đảo ở tạm. Một thời gian sau khi quân Mông Cổ rút lui, quân tình ở thành Tương Dương dịu đi đôi chút, Quách Tĩnh thấy hai huynh đệ nhà họ Vũ nhiều năm cầm quân đánh trận, chểnh mảng chuyện luyện võ, công lực sa sút đi nhiều, nên muốn hai người tạm thời rời khỏi quân doanh, chuyện tâm tập luyện. Không có hai đứa nhỏ làm loạn, Hoàng Dung cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, vì vậy nàng tự mình xử lý mọi chuyện. Hoàng Dung rất biết tùy cơ ứng biến, hướng dẫn từng bước, giúp công lực của huynh đệ nhà họ Vũ tiến bộ vượt bậc. Quách Tĩnh thấy vậy rất hài lòng, bèn dồn hết tâm sức cải thiện việc phòng thủ của thành Tương Dương. Hôm nay Đại Vũ Tiểu Vũ vừa luyện công xong, trở về doanh trại thăm lại những người cũ, năm xưa đã cùng kề vai sát cánh trên chiến trường, các binh sĩ nhiệt tình chiêu đãi, chuẩn bị đầy đủ rượu thịt. Dưới hơi men nồng của rượu, mọi người bắt đầu nói chuyện phiếm trên trời dưới biển. Thân là một binh sĩ thì còn có thể có những chủ đề hay nào? Nếu không phải bàn về đánh trận, chính là bàn về nữ nhân, vì vậy trong khi nói chuyện, đã nhắc đến Hoàng Dung. Hai người Quách Tĩnh và Hoàng Dung giống như những vị thần trong mắt binh sĩ và dân chúng ở Tương Dương. Đặc biệt là Hoàng Dung đã xinh đẹp còn đa mưu túc trí, dân chúng và binh sĩ đều xem nàng ấy như tiên nữ, từ trên chín tầng mây xuống trần. Nhưng Hoàng Dung dù sao cũng là một mỹ nữ, mặc dù binh sĩ vô cùng kính trọng nàng nhưng trong thâm tâm bọn họ không khỏi nuôi dưỡng những ảo tưởng ái muội về nàng. Men rượu đóng vai trò chất xúc tác, khiến dục vọng bị đè nén trong lòng bọn họ không khỏi dần dần được giải phóng ra bên ngoài. Trương Quan đới là người đầu tiên không kìm được hét lên: “Các ngươi nói thử xem, cả thành Tương Dương của chúng ta có khuê nữ nhà nào có thể vượt mặt Quách phu nhân không?” “Hừ! Chỉ có thành Tương Dương thì nói làm gì? Cả vùng đất rộng lớn từ Nam ra Bắc cũng không tìm được người đàn bà nào xinh đẹp hơn nàng ấy. Híc! Hai vị tiểu tướng quân thật là may mắn! Cả ngày đều được ở bên một đại mỹ nhân. Nếu ta có được cơ hội này thì, hehe…” “Con mẹ nhà ngươi! Lý Du Kích, tại sao ngươi cứ nói nửa vời thế hả? Nếu có cơ hội này, ngươi muốn làm gì?” Lý Du Kích liếc mắt mờ ám nhìn hai huynh đệ Nhà họ Vũ, sau đó mở miệng nói lời tục tĩu: “Ta còn có thể làm gì nữa? Chẳng qua sẽ nhìn trộm Quách phu nhân, chỉ là để sục con cặc thôi ấy mà! Quách phu nhân võ nghệ cao cường, nếu nàng ấy ngồi ở bên trên, rồi kẹp hai chân lại, chắc ta chịu không nổi mất!” Dứt lời, hắn ta cười dâm đãng, mọi người không khỏi nghĩ đến bộ dạng tà dâm của Hoàng Dung với đôi chân trần trụi. Cả đám người bắt đầu bàn tán nhao nhao cả lên, càng nói càng trở nên lố bịch, Đại Vũ Tiểu Vũ và các binh sĩ vốn dĩ quen biết nhau lâu, cho nên hiểu rõ mọi người do say nên mới mới ăn nói lung tung, chứ không hề có ác ý. Nhưng khi nghe đến điểm mấu chốt, cũng không nhịn được sự cuồng loạn trong lòng, tâm viên ý mã*. Hai người từ nhỏ đã theo Hoàng Dung luyện võ, Hoàng Dung giơ tay nhấc chân đều có phong thái uyển chuyển, thân thể quyến rũ thướt tha động lòng người, từ lâu đã khắc sâu vào trong tâm trí hai người bọn hắn. Bây giờ nghe xong những lời tà dâm đó, hai huynh đệ không khỏi thầm nghĩ, sư nương quả thực rất trưởng thành quyến rũ, có mị lực trêu đùa người khác! *Tâm viên ý mã (心猿意馬): cái tâm như khỉ vượn, cái ý như ngựa chạy, nghĩa là tâm trí con người ta thường xáo động và dễ mất kiểm soát “Quách đại hiệp ngày đêm lo việc quân, làm sao có thời gian ở bên cạnh Quách phu nhân? Quách phu nhân đang tuổi sung mãn, làm sao có thể chịu nổi? Hắc hắc hắc! Thân làm đệ tử phải biết gánh vác chia sẻ với sư phụ chứ, hai vị tiểu tướng quân đây có phải cũng vụng trộm với sư nương rồi hay không?” “Hừ! Lời như vậy ngươi cũng dám nói ra? Cho dù bọn hắn có hiếu thuận với sư nương cũng không đi rêu rao khắp nơi! Ngươi có phải còn chưa từng nhìn thấy con cặc của hai vị tiểu tướng quân đây, đúng không? Khà khà khà! Quách phu nhân còn không biết sẽ yêu bọn hắn đến cỡ nào đâu!” “Con cặc của hai vị tiểu tướng quân như thế nào? Chuyện này có liên quan gì đến việc Quách phu nhân yêu thương bọn hắn hay không?” “Tiên sư mụ nội nhà ngươi! Ngươi biết cái rắm gì không! Trong doanh này ai chẳng biết hai tiểu tướng quân nuôi chim to, vừa to vừa dài, đàn bà nào cũng chết mê chết mệt. Nếu như Quách phu nhân đã nếm thử cặc lớn của bọn hắn rồi, nhất định phải rất thoải mái, làm sao có thể không yêu cho được?” “Ta nói, hai vị tiểu tướng quân, chúng ta là huynh đệ tốt, sống chết có nhau, nói cho ta nghe một chút xem nào, sư nương và hai người địt nhau như thế nào? Cũng giúp chúng ta giải thèm một chút đi!”
0 bình luận