Chương 6:

Ba ngày sau, con Vi vẫn chưa dám đến tìm ông Lâm. Có thể nó sợ ông Lâm sẽ mở lời nhờ vả đưa thằng con, vô địch chơi gái, của ông ta vào đời. Hoặc cũng có thể nó sợ, thằng Thiên và ông Lâm rủ nó chơi ba. Dù không biết vì lý do gì, nhưng thằng Thiên cũng chẳng có thời gian quan tâm. Nó đang bận tán gái. Đối tượng của nó dĩ nhiên là Tuyết Nga. Ánh mắt nó không dứt ra được hai cái bím dầy to đung đưa, quét qua quét lại ngang cặp mông tròn căng ngúng nguẩy ngay trước mặt. Qua lớp áo dài trắng nó có thể thấy gân ren quần lót, thật mỏnh manh. Thật tuyệt vời nếu được luồn tay vào mép quần nó, mân mê cặp mông đó, rồi miết nhẹ lên hai múi thịt ấm áp mềm mại đó. Đang tơ tưởng với ánh mắt cúi thấp, đột nhiên con bé dừng lại, thằng Thiên bất ngờ không dừng kịp. Cả cơ thể nó xô vào người con bé. Một cảm giác mềm mại, ấm áp ở hạ thể xuyên thẳng vào óc nó. – Ah… Anh làm sao vậy… – Con bé vội vã xoay người, mặt đỏ bừng lên. – Xin lỗi… Tui… Tại cô dừng ngang… nên tui… – Thằng Thiên lúng túng, không phải vì mắc lỗi, mà vì vật giữa hai chân nó vừa bị thức tỉnh, vươn lên mạnh mé. – Hừm… Vậy lần trước cũng là do tôi đi ngang qua… Nên… – Con bé bĩu môi thật đáng yêu. – Lúc nào cũng là anh không có lỗi… Đúng không? – Ừ… Cũng đúng… – Anh… hừ… tôi chỉ muốn hỏi anh không đi lấy thang ah? – Nó khoanh tay quay đi như giận dỗi, hai bầu cú bồng bềnh như sóng nước. – Ah… không cần… Chuyện nhỏ mà… – Thằng Thiên nhúng vai, dửng dưng. Đến khi bước chân vào lớp, trước bốn chục cặp mắt, thằng Thiên mới thấy quyết định của mình là sai lầm. Một sai lầm lớn. Trần nhà cao gần năm mét, có một cái bóng đèn đang chớp nháy liên tục. Thằng Thiên rùng mình, dáo dác nhìn quanh. Lớp 11A7, chuyên Văn, toàn là con gái. À thật ra cũng có hai thằng ỏng ẹo, cũng xem như con gái. Cô chủ nhiệm, chạc bốn mươi tuổi, vẻ mặt nghiêm khắc, nhìn nó nở một nụ cười xã giao. – Sao em không lấy thang? – Cô hỏi. – Tui… – Em nhắc rồi… Ảnh nói không cần… Thay bóng đèn là chuyện vặt… – Con bé ác độc không kém, cắt ngang đường lui của thằng Thiên. – Ahh… – Wahhh… Trước tiếng trầm trồ xuýt xoa, những ánh mắt ngưỡng mộ của đám con gái, thằng Thiên ưỡn ngực gật gật đầu một cách thâm thúy. Nó run run bước đến dãy bàn. – Cho anh mượn cái ghế… – Dạ… – Một con bé nhỏ nhắn xinh xinh đỏ mặt lùi ra. Thằng Thiên cầm cái ghế đôn băng dài chồng lên bàn, rồi một cái nữa, rồi một cái nữa… Nó leo lên, lại nhờ đưa thêm ghế chồng lên tiếp. Con bé Nga mím môi, áy náy, có vẻ như nó không cố ý, chỉ muốn chọc thằng Thiên. Nhìn thấy ánh mắt của nó, thằng Thiên như có thêm lòng tin, từng bước leo lên cao. Giờ đây, thằng Thiên như một diễn viên xiếc đi dây, bên dưới là những khuôn mặt xinh xắn, những đôi mắt chớp chớp nai tơ ngưỡng mộ. Nó đưa tay lên xoay xoay cái bóng đèn neon, chỉ cần chạm nhẹ vào là nó thôi chớp tắt, nhưng buông ra là trở lại như cũ. Chợt bên dưới có tiếng cười rúc rích của đám con gái, không phải một đứa, mà một nhóm, rồi như bệnh dịch lan ra thật nhanh. Thằng Thiên ngạc nhiên nhìn xuống, nó không phát hiện ra điều gì bất thường. – Hi hi… Nhìn đám con gái bên dưới cười rúc rít, đứa che mặt, đứa quay đi, ngay cả bà cô cũng quay mặt đi che miệng cười, Thiên không hiểu gì, đành nhoẻn miệng cười đáp trả. – Bạn nào đi lấy dùm tui cái bóng đèn một thước hai… – Thằng Thiên nói xuống dưới. – Một thước hai không có, lấy cái sáu tấc đó dùng tạm được không anh? – Ahhh… Hi hi… Một đứa con gái vừa nói, làm cả lớp mất kềm chế cười phá ra như vỡ chợ. Thằng Thiên lẩm bẩm, khó hiểu. Nó chợt nhìn xuống, nhận ra đũng quần mình đang dương cao chót vót. Từ lúc được bờ mông mềm mại của con Nga đánh thức, cái thứ bất trị giữa hai chân nó luôn trong trạng thái chuẩn bị chiến đấu. Thằng Thiên thấy mặt mình nóng lên. Chồng ghế loạng choạng. Trần nhà chao đảo. – Cẩn thận… Ahhh… – Ầm… rầmmmm… Thằng Thiên chỉ biết cả người đau đớn như trâu húc. Thật oái ăm nó lại té sấp lên dãy bàn học, cái đó đang truyền đến cơn đau như xé gan xé ruột. Một bóng trắng lao đến thật nhanh mang theo mùi hương thơm ngát dễ chịu. – Anh Thiên… Anh có sao không? Tuyết Nga biết tên mình, thằng Thiên mơ màn, tự hỏi. – Ai gọi Phòng Y tế đi… – Hay gọi cấp cứu đi… – Gọi chú Lâm nhanh lên… Thằng Thiên được cõng về phòng. Ông Lâm lo lắng đến phát khóc, nhưng lật thằng con qua lại, sờ nắn cả buổi thấy không có chỗ nào rơi rụng, ông mới yên tâm. Nó nằm cả một ngày cũng bớt hết chín phần đau đớn. Nó đứng lên, nhúng nhúng, vặn vẹo người, kéo quần xem lại thằng nhỏ, cuối cùng đi đến kết luận là cú ngã không để lại di chứng gì đáng kể. Tiếng chuông báo hết giờ vang lên, tiếng lớp học ùa ra ồn ào như ong vỡ tổ. Đầu con hẻm dẫn ra sau trường thấp thoáng một bóng trắng lò mò đi tới. Thằng Thiên nhe răng cười, nó leo tót lên giường nằm xuống. – Có ai trong đó không? Anh Thiên… Anh có đó không? – Tiếng Tuyết Nga thánh thót êm dịu. – Ưmmm… – Đáp trả là tiếng thằng Thiên khò khè đau đớn. Cánh cửa bật mở. Tuyết Nga gò má đỏ hồng lúng túng bước vào. Người ta nói con gái hay đỏ mặt là người rất mãnh liệt trong chuyện đó. Nếu suy luận theo lẽ thông thường thì con bé đang nghĩ đến chuyện gì đó đáng xấu hổ, còn suy theo khoa học thì não bộ con bé đang tuôn ra một lượng lớn hormon tính dục làm máu bơm nhanh, dồn lên mặt. Thằng Thiên nhắm nghiền hai mắt, vừa suy luận viễn vông. Nó lảm nhảm gì đó trong miệng, lông mày nhíu lại như đang gặp ác mộng. Con Nga nửa muốn gọi, nửa không, lúng túng một chút nó đi lại giường, ngồi nhẹ xuống. Thằng Thiên mê man, nói mớ gì đó trong miệng, tiếng được tiếng mất, làm con bé tò mò cúi thấp xuống nghe. – Tui xin lỗi mà… Đừng đi… Nga ơi… Tuyết Nga… Con bé sững người, nhìn thằng Thiên, mặt thoáng đỏ lên, rồi cúi thấp hơn cố nghe hết. – Nga ơi… Em đẹp lắm… Không… Không ai đẹp bằng em… Lần đó… Tui xin lỗi… Tui không cố ý… Nhưng… nó mềm lắm… Tui… Tui không muốn nghĩ… cũng không quên được… Nga đừng giận… Nga ơi… Con Nga cúi gằm mặt như muốn úp vào bộ ngực sữa của mình. Con bé không ngờ mình nghe được những suy nghĩ thầm kín của thằng Thiên về mình. Hắn còn nói về cái gì mềm mại chứ? Thật xấu hổ chết người. – Đau quá… Cả người tui đau quá… Ôi… Tôi không muốn chết… Tôi… còn một chuyện quan trọng muốn nói với Nga… Nga ơi… Tôi… Con bé bấu chặt mép giường, cúi thật thấp để nghe điều quan trọng của thằng Thiên. – Tôi… Ahh… – Thằng Thiên mở choàng mắt, cả người bật dậy. Con bé hoảng hốt chưa kịp né tránh thì đôi môi hai đứa đã chạm nhau. Cả hai đứa chết sững, bốn mắt nhìn nhau. Một luồng điện rần rần truyền qua hai đôi môi ấm áp. Thằng Thiên nhắm mắt lại, đôi môi nó vụng về run rẩy như mãi mãi tiếp tục giấc mơ này. Con Nga sực tỉnh, quay mặt đi, má nó đỏ bừng bừng như say rượu, hai bàn tay nhỏ nhắn thừa thãi không biết giấu vào đâu. Thằng Thiên còn đờ đẫn hơn, môi nó vẫn cứng đờ hơi nhô ra như thể còn đang chạm vào môi con Nga. Một lúc lâu sau, con bé lấy hết can đảm nhìn lại, thằng Thiên vẫn như thế, có điều mồ hôi trán đã rịn ra vì cố giữ nguyên một tư thế. – Cái anh này… – Con Nga phì cười, xô ngã nó. – Ahhh… – Thằng Thiên ngã ra, mặt nhăn nhó đau đớn. – Anh… Anh có sao không? Em xin lỗi… Em quên mất… – Con Nga cuống lên, lao đến đỡ lấy đầu nó. – Em thật sự phải xin lỗi anh… Em không nên khích anh leo ghế… – Con Nga mím môi nói nhỏ. – Đó không phải lỗi em… – Thằng Thiên nói giọng thều thào như hấp hối, mũi nó hít hà mùi hương thơm ngát trên cặp đùi con bé. – Anh còn đau không? – Đau… rất đau… Tất cả xương trong người như vỡ vụn… Gan phổi như dập nát… Chắc anh… – Nó nhăn nhó, bật lên ho sù sụ, rồi ngã đầu lên đùi con Nga. – Anh… Có nghiêm trọng vậy không? – Con bé lo lắng, xoa xoa ngực cho nó. – Anh đi bệnh viện nhé… Em gọi… – Không… Đừng lãng phí thời gian và tiền bạc vì anh… Mạng anh có đáng gì đâu… – Nó nắm lấy bàn tay nhỏ bé của con bé, cảm giác thật mềm mại như không xương. – Anh đừng nói như vậy… Em sợ… – Không… Đừng sợ… Anh chỉ có một ý nguyện… nhưng kiếp này không biết có thực hiện được không? – Nó lại bật người ho lên sù sụ, mặt áp vào bầu ngực con bé hít lấy hít để. Con Nga dường như đã nhận ra điều bất thường, nó mím môi ngồi yên cho thằng Thiên diễn hết màn kịch. – Anh còn điều gì muốn nói… – Con bé lén nén cười. – Em có thể cho anh hết… – Anh muốn… em… – Lại ho. – Anh muốn em… hôn anh một cái được không? “Rầm” Con bé bất ngờ giở đầu thằng Thiên ném ngang xuống giường. – Ui da… Trời ơi… Sao em thô bạo với người bệnh vậy… – Thằng nhỏ lồm cồm ngồi dậy xoa xoa đầu, nhăn nhó. – Hi hi… Anh quá lắm… Định gạt em ah… Cho anh chết luôn… – Con bé lè lưỡi làm mặt quỷ. – Hắc hắc… Em phát hiện rồi sao? – Thằng Thiên gãi đầu. – Anh quả thật… quả thật rất muốn làm quen với anh… Lời này là nói thật… không chút giả dối… – Phì… Không ai làm quen kiểu lừa gạt như anh hết… Đã vậy còn giả bộ ngủ mớ nói năng lung tung… – Con bé bĩu môi nói. – Anh quả thật có dùng chút tiểu xảo… Nhưng lời nói của anh là thật… hôm đó anh về không rửa tay ba ngày… anh muốn giữ mãi mùi hương của em… – Thằng Thiên tưởng tượng, mắt lim dim đưa bàn tay lên mũi ngửi. – Trời ơi… Cái anh này… Anh chết đi… Con Nga lao đến, hai nắm tay nhỏ nhắn thùm thụp đánh lên người thằng Thiên. Thằng Thiên vùng dậy, nắm chặt hai bàn tay nó, đè lên người nó. Bốn mắt nhìn nhau, ngực con Nga phập phồng hồi hộp, mặt nó đỏ lên như mận chín. Thằng Thiên chậm rãi hôn xuống. Con Nga khẽ tránh môi nó: – Anh muốn hôn em… Phải trả lời thật câu hỏi của em… – Em hỏi đi… – Hơi thở thơm mát của con bé làm thằng Thiên say mê. – Vì cái gì anh muốn quen em? – Con bé có vẻ rất nghiêm túc. – Anh phải suy nghĩ kỹ… Anh chỉ có một cơ hội… Câu hỏi này rất nhiều đứa con trai khác đều trả lời sai đấy… – Vì… vì… Em rất đẹp… – Thằng Thiên ấp úng, vừa nói vừa quan sát nhận thấy ánh mắt thất vọng của con bé. – Em rất đẹp, nên anh muốn ngủ với em… Con bé Nga giật mình, mặt đỏ bừng lên, hai mắt trân trối nhìn thằng Thiên. Câu trả lời của thằng Thiên là mục tiêu thô thiển nhất nó có thể nghĩ đến, nhưng cũng chưa nghe ai nói bao giờ. Vậy mà đến miệng thằng Thiên lại xổ toạc móng heo ra như vậy. Con bé Nga còn đang há hốc suy nghĩ, thì môi thằng Thiên liền đến. Lưỡi nó thật mạnh mẽ len vào, cuốn lấy lưỡi con bé. Con Nga thoáng sững người, rồi nhắm mắt lại, đón nhận. Lưỡi hai đứa cuốn lấy nhau, hai đôi môi mềm nhũn hòa tan. Bàn tay thằng Thiên đặt nhẹ lên eo con bé, vuốt ve thật nhẹ, rồi chậm rãi tiến dần lên trên, mân mê bầu vú căng tròn mềm mại. Thật lớn ah. Bàn tay thằng Thiên cảm nhận được da thịt mát rượi, mủm mỉm qua lớp vải mỏng. Hơi thở con bé thơm ngát, dồn dập, bàn tay nó níu áo thằng Thiên thật chặt. – Anh… Khoan đã… – Con Nga mắt mơ màn, khẽ đẩy thằng Thiên ra. – Haizz… – Thằng Thiên ngồi dậy, vò đầu bứt tai, nhưng đây là chuyện nó đã đoán trước. – Em đi về đi… – Giọng nó run run như cố kềm nét cảm xúc, nhưng thật ra là kềm nén cái dương vật đang gõ trống đùng đùng ra trận. – Anh thích em… Nhưng… em về đi… trước khi mọi chuyện đi quá xa… – Thằng Thiên độc diễn một vở kịch kinh điển, quân tử treo cu lấy lòng mỹ nhân. Nó cứ gục đầu đau khổ, rồi lảm nhảm, đinh ninh con bé sẽ thương hại sà vào lòng nó. Có thể không ăn được ngay hôm nay, nhưng gieo hạt ắt có ngày gặt hái. Quân tử đợi ăn chim mười ngày không muộn, đúng không? Thế nhưng, sao lâu như vậy mà vẫn chưa có tác dụng gì. Thằng Thiên vừa ngẩng mặt lên thì mắt nó chợt muốn nhắm tít lại. Vì ngay trước mặt nó là một tượng thần vệ nữ lõa lồ bóng loáng trắng muốt đến chói mắt. Con Nga tự lúc nào đã trần truồng đứng đó. Bộ áo dài gấp lại ngay ngắn đặt trên ghế. Con bé cúi gằm mặt, môi mím chặt, tay ngượng ngùng cầm hai bím tóc che hờ vị trí tam giác hồng hồng phía trước. Thân thể này, quá hoàn mỹ. Hai bầu vú căng tròn, lớn đến mức khó tin, hai núm vú đỏ hồng xinh xắn như hai đóa hoa, eo thắt hông nở chuẩn Sinh đẻ ISO 6900, cặp đùi thon dài căng tròn đến đầu gối cũng không nhăn, làn da trắng muốt hồng hào quanh năm tắm sữa. – Ực… – Thằng Thiên run run đưa tay về hướng con bé, nước miếng nó tuôn ra ào ào, không kịp nuốt. – Em đẹp không? – Con Nga mặt đỏ gay gắt, hỏi nhẹ. – Đẹp… ực… Đẹp lắm. – Thằng Thiên gật đầu như trống bỏi. Bàn tay nó run run giơ lên thật chậm như sợ cơ thể lõa lồ trước mặt là bong bóng xà phồng, khẽ chạm vào thì vỡ tan. Con Nga mặt đỏ bừng, đứng yên thin thít, ngực phập phồng hồi hộp. Ngón tay thô ráp của thằng Thiên chạm nhẹ vào bầu vú trần trụi của con bé, cảm nhận sự mềm mại co dãn thật tuyệt vời. Hai ngón, rồi cả bàn tay, từ từ chậm rãi nhưng không phủ kín được một bên bầu vú. Hai bàn tay nó thích thú nhào nặn nhè nhẹ hai bầu vú xinh đẹp và lớn nhất mà nó từng gặp. Hai chiếc núm xinh đẹp đang săn lại như mời mọc. Nhưng không, thằng Thiên vẫn để con Nga trần truồng run rẩy đứng sát mép giường để hai mắt và tay mình ăn no nê thân thể của con bé. Hai bàn tay nó vuốt dài xuống eo, uốn lượn theo hông, vòng ra sau lưng mân mê cặp mông căng tròn tuyệt đẹp. Ngón tay nó vuốt dọc khe mông, thật sâu xuống, chậm rãi làm cơ thể con bé căng cứng lên hồi hộp, rồi chạm nhẹ vào vùng da thịt mềm mại ấm áp nhất của con bé. Thật nhạy cảm ah… Nóng và ướt như mưa đầu mùa. – Ưm… Con bé nhắm mắt rên khẽ, cả người mềm nhũn ngã tới trước, làm mặt thằng Thiên như chìm trong một khối bông êm ái mát lạnh. Thằng Thiên dụi dụi mặt mình lách qua cái bím tóc, miệng nó há hốc cọ hàng ria nhám quanh ngực con bé. Lưỡi thằng Thiên liếm quanh quanh, thấm ướt hai cái núm vú, miệng nó há to ngậm lấy, mút chùn chụt. – Ưm… Ôi… Anh… đừng làm nó… đỏ… đừng… làm… nó đỏ… Ôi… Ngón tay thằng Thiên day day hai mép âm hộ ẩm ướt của con Nga. Để con bé rít lên, nhấp nhỏm từng hồi. Dương vật nó cũng đang phản đối mãnh liệt, đội lên thật cao. Thằng Thiên đứng lên, cởi phăng quần áo trên người. Nó lấy tay con bé cầm dương vật mình. – Ahh… Con Vi thở gấp dồn dập mặt đỏ như gấc chín, bàn tay con bé lúng túng sợ hãi cầm lấy thứ nóng hổi, to lớn giữa hai chân thằng Thiên. Bàn tay nhỏ nhắn mát rượi của con bé trùm lên đầu, rồi vuốt xuống thân dương vật. Những ngón tay nhỏ nhắn mềm mại như không xương vừa đủ bao quanh thân dương vật nó. Thằng Thiên ngồi ngữa xuống giường hai mắt lim dim thích thú nhìn vẻ mặt sợ hãi, háo hức của con Vi. Con bé hổn hển cầm dương vật nó bằng hai tay, tay dưới vuốt xuống lại đổi lên trên. Cảm giác sung sướng lâng lâng làm đầu dương vật nó rỉ ra ít nước nhờn trong veo. – Em hôn nó đi… – Em… Em… – Con bé hết nhìn thằng Thiên, rồi nhìn thứ sừng sững đang cầm trong tay. – Ngon lắm… Thử đi… Con Vi mặt đỏ như sắp nhỏ máu, cúi đầu thấp xuống, đôi môi hé mở để chiếc lưỡi đỏ hồng đưa ra. Con bé rụt rè, liếm thật nhẹ lên đầu dương vật thằng Thiên. Lưỡi con bé rụt về, miệng nhắm nháp như thử mùi vị. Như bắt đầu thích với mùi hương đó, lần hai con bé mạnh dạn hơn, chiếc lưỡi đưa ra dài hơn, liếm từ dưới lên tới trên, vét đi cả giọt nước trong trong vừa rỉ ra từ đầu dương vật thằng Thiên. – Đúng rồi… Em giỏi quá… Ahhh… Em ngậm nó đi… Con Nga liếc nó như oán trách, rồi khẽ hất cái bím dài ra sau lưng. Đôi môi con bé hé mở chậm rãi chùm lấy đầu dương vật thằng Thiên. – Ôi… đừng dùng răng… Dùng môi thôi… Lưỡi nữa… Ôi… Nhìn đôi môi xinh xắn bao quanh đầu dương vật mình và ánh mắt ngượng ngùng của Tuyết Nga, làm thằng Thiên sướng muốn điên. Con bé miệng hơi nhỏ không nuốt sâu được như con Vi, nhưng cái cách nó ngậm quanh, rồi dùng lưỡi đánh, như đang hôn, đầu dương vật, làm thằng Thiên sung sướng muốn chết. – Em nằm xuống đây… Thằng Thiên kéo con Nga nằm sấp xuống giường, hai chân bỏ thỏng xuống đất. Nó lùi người lại chiêm ngưỡng cặp mông tròn lẳn như vẽ bằng compa, trắng phau phau, hai mép âm hộ khít khao đỏ hồng mọng nước. Thằng Thiên quỳ xuống đất, hai tay nó rung rung đặt lên mông con bé. Tại sao trên đời có thứ vừa mịn màn, vừa căng tròn tuyệt đẹp như thế? Con Nga áp mặt trên giường, hơi thở dồn dập, tay nó đưa ra sau che đi chỗ thầm kín của mình đang bị thằng Thiên soi mói. – Đừng mắc cỡ… – Nó gỡ tay con bé ra. – Đây là điều anh mơ ước từ lần đầu gặp em… – Anh xấu thế… Mới gặp em lần đầu là nghĩ đến chuyện… kì cục quá đi… Đừng anh… trời ơi… Con bé bưng mặt, xấu hổ, vì thằng Thiên đang bóp nghiến cặp mông, kéo mở ra. Người đâu mà đẹp như thế, từ trên xuống dưới, đến cả những chỗ sâu kín nhất cũng hoàn mỹ đến lạ kỳ. Bên trên hai mép âm hộ ẩm ướt là một bông hoa chúm chím hồng hồng. Thằng Thiên úp mặt vào, lưỡi le dài liếm một đường từ âm hộ lên đến hậu môn con bé. – Ahhh… ôi… Trời ơi… Anh làm gì vậy… Một lần, hai lần, ba lần đến lưỡi nó khô đi, cả khoang miệng tràn ngập mùi hương con gái thơm phức. Con Nga níu cái chiếu trên giường đến nhàu nát, hai bàn chân nó co quắp, miệng há hốc đến nước dãi chảy dài ra. Thằng Thiên lại khum thấp xuống, chui hẳn đầu vào giữa hai chân con bé. Tay nó vạch hai mép âm hộ con bé ra, miệng há lớn, ngậm khít, mút mạnh. Nước nhờn tràn ra như muốn nhấn chìm nó, lưỡi nó le dài liếm quanh quanh cái mồng đốc nho nhỏ xinh xinh. – Ahhh… Ưmm… Em chết mất… Anh ơi… Ôi… Con Nga đờ đẫn cả người, hai chân con bé muốn nhũng ra, cả âm hộ đè dí lên miệng thằng Thiên, mặc nó xì xụp như muốn hút khô cơ thể con bé. Một lúc sau, thằng Thiên ngồi dậy. Tay cầm dương vật đỏ bầm giận dữ của nó, tay kia xốc eo con bé quỳ cao lên. Nó hít hà cọ cọ đầu dương vật vào âm hộ con bé, khẽ lách qua hai mép, nhấn vào thật nhẹ. – Ôi… đau… anh ơi… Chậm chậm… Em sợ… Thằng Thiên vừa hít hà, vừa nhấp vào chậm chậm. Cảm giác khít khao ấm áp quanh đầu dương vật thật tuyệt diệu. Nó đẩy vào nửa đường, rồi lại rút ra… hai tay bóp nghiến cặp mông con bé, bóp đến đã đời. Đây là tư thế nó nghĩ ngay đến khi đầu tiên gặp con Nga. Con bé trong bộ áo dài ôm sát người, hai cáo bím tóc to dày đung đưa, cặp mông tròn lẳng nhúng nhảy. Thằng Thiên cầm hai bím tóc con bé, kéo nhẹ như hiệp sĩ lên cương. Hạ thể thúc mạnh. – Ahhh… Ôi… Con Nga há hốc, mặt ngửa lên vì bím tóc bị níu ra sau. Thằng Thiên khí thế bừng bừng tay tra cương, tay vỗ mông ngựa chan chát, bắt đầu ra trận. Cặp mông con bé đàn hồi, căng tròn như hai trái banh, hạ thể nó dập vào, nảy ngược ra thật sướng không thể tả. Nó thấy mình như đang chơi bập bênh, bên dưới có một cái lò xo lớn, vừa xuống lại nảy lên. Dương vật nó cứng vừa thẳng, một đường lại một đường đi tới, chèn ép hai mép âm hộ con bé đến nức nở, đỏ tấy lên. Tay nó vuốt ve tấm lưng trần láng mịn, xoa bóp hai bầu vú trắng nõn bị đèn nghiến trên chiếu. Con bé há hốc, đờ đẫn, miệng không phát ra nổi tiếng rên rỉ. Âm hộ con bé tuôn trào nước nhờn ướt vãi dưới sàn. Thằng Thiên không nhớ chính xác, nhưng ít ra hai lần cơ âm hộ con bé co bóp mạnh nhưng lại bị dương vật nó cường thế vượt qua. Đến lúc nó vã mồ hôi, sướng khoái sắp đến đỉnh thì con Nga đã rũ người thiêm thiếp. Thằng Thiên gầm lên, rút dương vật ra. – Ahhh… Từng dòng, từng dòng tinh dịch nóng hổi vung vãi khắp lưng con bé. Nó gầm gừ sung sướng, cọ cọ dương vật lên mông con bé, như muốn cảm giác đê mê còn âm ỉ lại.
0 bình luận