Chương 99:

Cả nhóm đi một lúc thì cũng đến được dòng suối. Xung quanh chỗ này là một khoản không khá rộng, không rậm rạp cây cối như suốt quãng đường đi từ ngoài bìa rừng đến đây, quả là nơi thích hợp để chụp ảnh. Vy nhìn thấy cảnh sắc hữu tình cũng thích thú lắm. Đến nơi hẹn mấy anh chàng cùng mở balo lấy máy móc ra chuẩn bị tác nghiệp liền. Nhìn ai nấy làm việc răm rắp, Vy ngại ngần chưa biết sao thì có một anh chàng đã đưa cho cô một bộ đồ rồi đề nghị Vy mặc vào. Cầm lấy bộ đồ anh ta đưa, Vy tìm góc khuất để thay trang phục ra. Trong lúc thay đồ khi chợt nghĩ lại cô mới thấy mình thật rườm rà không cần thiết. Dù sao thì lát nữa chả phải cởi ra hết, “show hàng” trước mặt cả nhóm hay sao mà bây giờ còn nấp vào chỗ vắng để thay y phục. Bộ đồ anh chàng kia đưa Vy mặc là đồ da, quần jean ngắn ngủn và có đôi bốt cao gót kéo cao đến đầu gối. Bên trên là cái áo thun ống ngắn, hở cả khoản bụng, khoác ngoài là một cái croptop bằng da. Vy mặc vào nhìn lại thấy mình khá ngầu. Cô chỉnh sửa mái tóc, xem lại gương mặt mình rồi từ từ đi ra khởi chỗ nấp. Mỗi anh chàng trong nhóm nhiếp ảnh đã chọn lựa đứng sẵn một góc để tác nghiệp, ai nấy cũng đưa cái máy to tướng ra nháy liên tục từ khi Vy mặc bộ đồ ngầu đó đi ra. Buổi chụp ảnh bắt đầu ngay từ lúc đó mà chẳng phải chờ đợi ai phát tín hiệu nữa cả. Mới đầu Vy cũng mắc cỡ lắm, cứ lúng ta lúng túng chẳng biết tạo dáng thế nào cho phải. Mấy anh chàng chụp ảnh phải chỉ thật lâu cô mới dần quen. Họ chỉ Vy cách đứng ưỡn ngực, cách đưa tay để khoe hết dáng vóc và làn da mượt mà của mình. Vy thấy mình trong phút chốc chẳng khác gì một người mẫu chuyên nghiệp, đứng tạo dáng cho cả đống nhiếp ảnh gia xung quanh nháy máy liên tục. Có anh chàng không dùng nhưng cũng có anh dùng đèn flash. Ánh sáng nhá ra sáng lòa, phú chốc Vy thấy mình thật tỏa sáng. Thế rồi sau một lúc đứng uốn éo tạo dáng các kiểu cái gì đến cũng phải đến, bọn họ bắt đầu bằng đề nghị Vy cởi cái áo da croptop đang khoác bên ngoài ra. Vy thấy cũng đã mất công đi đến đây rồi thì cô chẳng cần ngần ngại chi nữa. Cô làm theo chỉ dẫn của họ luôn. Họ yêu cầu Vy cởi, nhưng cởi từ từ, từng món từng món một. Lúc Vy cởi áo, cứ bị gián đoạn miết vì có nhiều kiểu cô không biết phải đứng ngồi sao cho đẹp, có anh chàng phải lại gần thị phạm cho cô. Sau một hồi uốn éo các kiểu với từng món từng món trang phục một bị lột ra, cuối cùng Vy lại khoả thân hoàn toàn trước mặt cả nhóm nhiếp ảnh gia. Thực ra họ không yêu cầu cô cởi hết 100% mà còn chừa lại đôi giày với đôi vớ đen kéo cao đến gần háng. Vy thấy họ chụp ảnh rất tốt, tỏ ra rất chuyên nghiệp đúng như những gì mà “Anh cu bự” đã nói với cô. Trong đa số các shot ảnh, họ đều yêu cầu Vy quay mặt đi, hoặc lấy tóc che mặt lại để dấu gương mặt, chỉ chừa lại thân hình đẹp đẽ của cô để họ nắm bắt vào khung ảnh thôi. Không khí làm việc có phần chuyên nghiệp này làm Vy nhiều khi quên mất việc mình đang khoả thân. Cô thấy mình như một cô người mẫu chuyên nghiệp, một người mẫu rất nổi tiếng vậy. Cả nhóm vừa chụp, cũng vừa xúm nhau xem lại ảnh của mình. Một vài anh chàng đưa ảnh cho Vy xem thử. Thú thực thì Vy chưa tưng nghĩ bản thân cô có thể tạo dáng đẹp như vậy, không thua gì những người mẫu porn Nhật hay Châu Âu mà trên mạng Vy từng coi. Vy phải quay qua nhìn “Anh cu bự” rồi gật đầu như đồng ý với những gì khi ở KDL mà anh ta đã nói với Vy. Những nét đẹp trên cơ thể sexy của Vy được tôn lên khéo léo. Dù là ảnh khoả thân nhưng ánh sáng và khung hình rất nghệ thuật, không thể chê vào đâu được. Dù là rất thích thú nhưng thời gian cũng thực sự chỉ hạn chế trong một buổi thôi nên cả nhóm chỉ chụp được Vy trong ba bộ đồ thôi, rồi sau đó là các tư thế lúc cô đang ngâm mình tắm dưới suối nữa. Buổi chụp hình kết thúc khi ánh nắng nhạt dần. Thực ra thì lúc đó Vy và nhóm nhiếp ảnh gia vẫn đang say sưa tạo kiểu chẳng nhớ gì đến thời gian cả, chỉ có “Anh cu bự” của Vy để ý thấy giờ cũng trễ, sợ đến lúc quay trở ra rồi quay trở về Sài Gòn không còn sớm nên anh chàng mới nhắc khéo Vy và nhóm bạn. Chính bản thân Vy cũng tỏ ra khá tiếc rẽ khi thấy thời gian trôi qua quá nhanh. “Anh cu bự” đưa cái khăn lông cho Vy lau lại mình mẩy đang ướt đẫm của mình. “Anh cu bự” và đám bạn của mình bắt đầu dọn dẹp, cất máy ảnh và dụng cụ đi trong khi đó Vy cũng mặc lại quần áo của mình. Vy chỉ tròng cái áo thun và cái váy vào thôi chứ không mặc thêm phụ kiện gì cả. Cô xếp lại gọn gàng mấy bộ đồ khi nãy vừa mặc rồi vức ra lung tung xung quanh. Khi Vy trả lại cho chủ củ thì anh chàng kia cười bảo sẽ tặng luôn mấy bộ đồ này cho cô. Anh chàng bảo Vy mặc đồ này rất đẹp nên cứ giữ lấy, dù sao thì Vy làm người mẫu ảnh khoả thân cho họ chụp cũng đâu có lấy thù lao gì. Vy cười giải thích với cả nhóm là bản thân cô lúc đầu cũng vì tò mò, cũng muốn lưu lại những nét đẹp của cơ thể lúc xuân thì thôi. Vy với cả nhóm cũng có chung niềm đam mê cả nên đừng nghĩ gì đến tiền bạc. Cả nhóm quay trở ra ngoài lúc trời đã nhá nhem về chiều, ánh sáng không còn nhiều làm con đường quay trở ra khỏi khu rừng trở nên “liêu trai” hơn. Khi quay trở ra thì ai nấy chẳng còn mạnh mẽ nữa, cả buổi chụp ảnh có vẻ cũng làm cho mấy anh chàng thấm mệt. Cả nhóm không để cho ai dành cõng Vy nữa hết mà thay vào đó họ thay phiên nhau cùng cõng cô mỗi người một đoạn. Vy cũng biết tỏng cả nhóm chẳng ai tốt lành gì đâu, chẳng qua là cũng muốn thưởng thức cảm giác được hai trái bưởi của Vy chà xát trên lưng mà thôi. Vy chẳng phải là người con gái hẹp hòi, cô tỏ ra hiểu chuyển, Vy sẵn sàng giúp cho cả bọn ai nấy cũng được thỏa mãn niềm vui bằng cách đều ôm chặt họ, ép chặt cặp vú lên lưng. Vy thấy thật tiếc là do thời gian quá gấp không cho phép chứ thực tình có cũng muốn làm trò gì đó thực sự hoang lạc với mấy anh chàng này. Nhìn mặt anh chàng nào chàng nấy đỏ ké, dương vật muốn đâm thủng quần chui ra luôn mà không khỏi xót xa. Hi hi… nhìn thấy Vy khoả thân uốn éo cả buổi mà không nứng như vậy thì chắc là chỉ có pede. Trước lúc chia tay ở bìa rừng, cả nhóm còn hẹn hò với Vy đủ thứ. Hứa hẹn khi chỉnh sửa ảnh xong sẽ email hình chụp bữa nay cho Vy. Cả nhóm thấy hình rất đẹp, dự kiến là các thành viên còn lại của nhóm xem sẽ rất thích, không chừng đây sẽ trở thành “sản phẩm bom tấn” trong tương lai. Vy nghe cả bọn tâng bốc mà không khỏi nở cả mũi vì tự hào. Tuy vậy, Vy cũng dặn đi dặn lại cả nhóm cùng giữ bí mật cho mình rồi mới chia tay. Khi chia tay, ai nấy lên xe mỗi người về mỗi ngã. Vy leo lên xe theo “Anh cu bự” trở về Sài Gòn. Ngồi sau lưng hòa đen trên xe máy, Vy ôm siết anh chàng cho hòa đen xé gió lao lao chiếc xe máy trên đoạn đường rừng vắng vẻ. Trời nhá nhem không sáng cũng không tối lắm làm cho con đường phía trước thêm phần nhòe nhoẹt. Thấy hòa đen lái xe hơi nhanh, Vy hỏi anh chàng: – Sao chạy nhanh quá vậy anh? Hòa đen giảm ga, vẫn giữ thẳng tay lái, anh chàng quay đầu lại đáp: – Uhm… tại anh thấy trễ rồi… sợ về tới Sài Gòn thì tối khuya mất. – Giờ này còn ở đây thì về đến nhà tối khuya là chắc rồi. Anh chạy cẩn thận, đừng chạy nhanh quá rủi có gì thì lại mệt thêm. – Không chạy nhanh làm sao được. Anh ở có một mình, về trễ chút xíu cũng không sao, nhưng em thì khác. Anh sợ ba mẹ em la em mất. Dù sao hồi nãy anh cũng đã hứa với em rồi… Nói xong hòa đen quay đầu lại, anh chàng lại tiếp tục xiết ga mạnh cho chiếc xe lao đi. Vy ngồi sau lưng mỉm cười. Té ra anh chàng vẫn nhớ lời hứa sẽ đưa cô về nhà sớm mà khi nãy anh chàng đã hứa với cô, xem chừng anh chàng này cũng ‘uy tín’ lắm. Vy ôm chặt hòa đen rồi nói vào tai: – Dù sao trễ thì cũng trễ rồi, anh cứ chạy bình thường thôi, đừng phóng nhanh vậy… Nghe Vy nói vậy hòa đen bèn giảm ga. Anh chàng không quay lại nữa nhưng vẫn nói: – Em yên tâm đi, anh chạy an toàn lắm. Không sao đâu! – Em biết vậy… nhưng đoạn đường này đẹp vậy… anh chạy nhanh qua thì phí lắm… Nghe Vy nói vậy hòa đen mới chợt nhìn lại xung quanh. Anh chàng thấy cô nói đúng. Giờ trời đang nhá nhem giữa sáng và tối, con đường cả hai đang chạy băng xuyên khu rừng Phước Bửu. Hai hàng bên vắng lặng không một bóng xe chạy qua lại nhìn thật lãng mạn. Hòa thấy Vy nói có lý nên nghe theo lời cô giảm ga lại không phóng xe quá nhanh nữa. Khung cảnh thật đẹp, lại có một cô gái ôm cứng ngắc sau lưng vậy mà nãy giờ hòa đen nỡ nào lại hờ hững. Bất chợt, hòa đen lấy một tay nắm lấy tay Vy rồi hỏi: – Vy nè… em thấy buổi chụp hình thế nào? Em có thích không? Vy nghe vậy thì gật gù bảo: – Em thích lắm. Anh nói đúng, mấy ảnh ai cũng lịch sự, đàng hoàng. Chụp ảnh rất chuyên nghiệp chứ không phải bậy bạ gì… – Hi hi… anh đã nói mà… em yên chí đi. – Vui thì vui thiệt nhưng mà mệt quá hà. Đứng tạo dáng cả buổi làm em mỏi hết cả người. Em không ngờ làm người mẫu cũng cực vậy nữa. – Em thông cảm. Để có mấy shot hình đẹp em phải ráng tạo dáng một tí. Mà anh thấy em cũng giỏi lắm. Lúc đầu không quen thôi chứ về sau là ngon lành rồi. Y như mẫu chuyên nghiệp luôn. – Anh có nghe mấy ảnh nói về em gì không? – Có chứ… nhưng em có muốn nghe thật không thì anh mới kể… – Thì em hỏi anh mà… anh cứ kể đi… làm em tò mò chết được hà… – Nói vậy thôi chứ anh thấy tụi nó ai cũng khen em hết. Đứa nào cũng nói em đẹp. Nhìn tướng em đứa nào cũng biểu là dâm… chắc là chơi sướng lắm… – Mấy anh này… vậy mà bảo là chuyên nghiệp gì đó… – Hi hi… chuyên nghiệp thì chuyên nghiệp. Nhưng đứa nào cũng là thanh niên trai tráng. Thấy con gái trần truồng đứng uốn éo cả buổi. Hỏi sao không nứng được chứ… Vy ngẫm lại mới để ý những lời của hòa đen. Suốt buổi chụp hình dù trời không nóng lắm nhưng anh chàng nào trong nhóm cũng đổ mồ hôi. Nhìn cái mặt đỏ lựng của họ Vy cũng đoán ra. Nhưng không phải chỉ có mấy anh chàng đó đâu mà bản thân Vy cũng thấy khó chịu lắm. Cô khoả thân trước ánh mắt của biết bao nhiêu người, rồi còn đứng uốn éo cả buổi. Lại thêm dù lịch sự thế nào cũng có lúc mấy anh chàng chạm vào người cô, để thị phạm cho mấy kiểu dáng. Những lúc đó, mấy bàn tay của họ làm cho cơ thể Vy cũng rần rần máu nóng cả lên. Không biết bọn họ có để ý không, chứ về sau âm hộ Vy cứ sũng nước miết. May mà họ không biểu Vy ngồi dạng háng ra chụp hình âm hộ, nếu không chắc cũng xấu hổ chết. Đang nói chuyện tự dưng thấy Vy nín thinh, hòa đen vội quay mặt lại hỏi: – Sao vậy em? Bộ giận rồi hả? – Đâu có. Giận gì mà giận. Anh biết em rồi mà. Đâu có ích kỷ dữ vậy. Mấy ảnh thấy body của em mà thích thì em càng tự hào chứ sao lại giận… – Em mà nghĩ được vậy thì còn gì bằng. Mai mốt có dịp, anh rủ em đi chụp nữa nha… Vy chưa kịp trả lời câu hỏi đó của hòa đen thì cuộc đàm thoại đã bị gián đoạn. Hòa đen đang chạy bon bon bỗng nhiên giảm ga đột ngột. Thấy hòa đen nhấp thắng, Vy hỏi: – Ủa… chuyện gì vậy anh? Trời chiều ánh sáng nhá nhem, hòa đen nhìn thấy bên đường có chiếc xe máy đang dựng. Đứng một bên là dáng một chàng thanh niên đang ngồi trên yên xe quay mặt về phía rừng. Hòa nói: – Hình như phía trước thấy quen quen. Thấy vậy hòa đột nhiên bật đèn pha sáng lên. Ánh sáng đèn từ xe của hòa rọi về phía trước. Quả đúng là người thanh niên đó nhìn quen quen. Thêm vào đó khi rọi đèn đột ngột, cả hòa và Vy đều phát hiện một việc thú vị. Anh chàng đó đang tuột cái quần jean mà mình mặc xuống đến đầu gối. Anh ta đang thong thả ngồi trên yên xe tay mân mê dương vật của mình. Nhìn thấy sự là và nhận ra người quen, hòa đen tắp xe lại gần đó luôn. Anh chàng chọc: – Bắt quả tang đang thủ dâm nha… Hòa đen thì chọc người ta nhưng Vy thì mắc cỡ quá phải quay mặt đi. Anh chàng kia bị hòa đen chọc bối rối quá chẳng biết làm gì vội luống cuống kéo quần lên. Tuy nhiên do dương vật anh ta đang cương cứng nên muốn mặc quần lại đột ngột cũng không phải dễ. Vy liếc qua nhìn thì nhận ra đó là anh chàng có nickname là “Anh đụ dai”, người mà lúc nãy cõng Vy trên đoạn đường đi vào con suối. Vy chỉ quay mặt đi chút xíu thôi rồi cũng quay lại nhìn. Hòa đen ngồi trên xe vừa nói vừa quay mặt lại nhìn cô: – Thôi… cũng người quen không hà… mắc cỡ làm gì… phải không Vy. Vy không đáp lời hòa đen nhưng cũng không quay mặt đi mà nhìn vào anh chàng kia. Anh chàng kia mặc mãi cái quần lại không được phải quay một hướng khác. Anh ta nói: – Ủa… hai người… hai người chưa về nữa hả? – Trời đẹp thế này đi dạo thong thả tý… về chi mà gấp. À… còn ông… sao tự dưng lại hứng thú đứng đây tự sướng vậy? Nghe hòa đen nói đến đây, Vy nhéo hông anh ta một cái rồi nói: – Anh này… thôi đi… chọc hoài làm ảnh ngại kìa… Lời Vy nói như muốn cứu cả anh chàng kia khỏi phải ngượng. Hòa đen cũng bớt ào ào chọc ghẹo anh bạn kia nữa. Anh chàng kia im lặng một hồi rồi nói: – Ờ… có gì đâu… Tui cũng thong thả mà… Thấy chỗ này vắng vẻ lý tưởng quá… sẵn đang hứng nên móc thằng em ra cho nó hít thở khí trời. Câu nói vui vui hài hài của “Anh đụ dại” làm không khí đỡ phần ngột ngạt hơn. Dù là hỏi vậy thôi chứ cả hòa và Vy đều hiểu. Chắc là hồi nãy sau khi chụp hình cho Vy anh chàng này cũng hứng lắm rồi. Anh ta đi một mình thấy cảnh đẹp nên tự xử vậy cũng là điều dễ hiểu. Bản thân hòa đen nãy giờ khi được Vy ôm cũng cương cứng lên mà chưa làm được gì. “Anh đụ dai” nói xong câu đó thấy hòa đen và Vy xì xầm to nhỏ gì đó. Anh chàng không tiện quay lại nhìn, vẫn đứng đó chờ cho dương vật mình nhỏ lại để nhét vào quần. Chợt, anh ta nghe hòa hỏi: – Nè… tui hỏi thiệt… có cần giúp một tay không? Nghe hòa hỏi vậy, anh ta quay ngoắt lại bảo: – Giúp… giúp là giúp cái gì? – Thì giúp ông “chăm sóc” cho thằng em. Mà nói trước, cái này là em này hỏi ông, chứ không phải là tui đâu ah nha… – Là… là cổ hỏi hả? Anh chàng hỏi lại vậy thì thấy Vy dù ngồi sau lưng hòa đen im lặng nhưng vẫn gật gật đầu. Hòa đen lại hỏi tiếp: – Ừ… chứ không lẽ là tui… Ông có muốn không thì để em nó làm giúp cho… – Ơ… tui… ơ… – Muốn thì nói là muốn… không thì thôi… ấp úng làm gì…
0 bình luận