Em Vy Hư Hỏng
Kabuto
Chương 82:
Thấy Vy nhìn mặt gã cười cười, thì đến phiên gã lại mắc cỡ quay mặt đi chỗ khác. Thật tình thì tay này có cái tật hay dê, đó giờ làm lơ xe hễ mỗi khi thấy con gái đẹp đi xe một mình là gã hay trêu ghẹo, sờ mó này nọ. Hôm nay đụng phải Vy thì quả thật chẳng khác nào “kẻ cắp gặp bà già”. Gã quay lại liếc liếc nhìn Vy thấy cô cứ mỉm cười thì hơi nhột nhột. Gã chúi đầu hỏi nhỏ vào tai Vy:
– Làm gì cười hoài vậy?
Vy không nói không rằng, cô chỉ tay vào chỗ quần của gã. Té ra nãy giờ gã vẫn chưa nhét cái của nợ vào trong. Giờ nó đang thun lại nhỏ xíu, nhìn như cu con nít vậy. Gã vội vàng lúi cúi nhét con cu vào lại. Vy quần mấy cái làm gã đổ cả hết mồ hôi. Sẵn có cái gì đang cầm trên tay nãy giờ, gã đưa ra quệt lên trán. Tự dưng quệt xong thấy ươn ướt, gã mới khựng lại vì té ra đó là cái silip lọt khe bé xíu của Vy hồi nãy lột ra. Gã lỡ đem ‘chùi’ vào mặt lần nữa nên càng quê hơn. Gã dùng dằn vội đưa lại cho Vy. Cô xua tay từ chối rồi thủ thỉ lại vào tai gã:
– Thôi anh giữ làm kỷ niệm đi… rãnh rãnh lấy ra lau mặt… hi hi…
Lời nói nhẹ nhàng và sâu cay làm gã lơ xe quê đến cực độ. Gã ấm ức định nói gì lại đáp trả Vy thì may sao ngay lúc đó có người bắt đầu xin xuống xe. Vậy là gã chẳng còn làm gì được nữa, cầm mãi cái silip cũng chẳng được nên đành nhét bỏ túi rồi quay ra trước làm việc.
Chiếc xe cà tang càng chạy gần về khu vực Bà Rịa thì hành khách trên xe bắt đầu xuống rải rác. Gã lơ xe bắt đầu bận túi bụi nên chẳng còn thời gian quay xuống băng ghế chót làm phiền Vy nữa. Vừa thong thả ngắm cảnh, Vy vừa nhìn mặt gã, nghĩ mà thiệt buồn cười. Sáng giờ Vy cũng gặp đủ thứ chuyện bực mình, may mà lên xe này có gã “quấy rối tình dục” cô, làm cô có dịp bắn khí đầy sung sướng. Nghĩ lại thấy gã này cũng hên đó chứ, đó giờ ít có ai mới dùng tay thôi mà đã làm Vy “ra” như vậy rồi lắm.
Xe chạy qua chợ Bà Rịa bắt đầu rẽ hướng về phía Long Hải, rồi qua Hồ Tràm. Rời xa con đường quốc lộ thì cảnh vật dần hiện ra thân quen với Vy. Bữa nay cũng là dịp cuối tuần, mặc dù không phải mùa cao điểm nhưng khi xe chạy qua các khu như Long Hải – Phước Hải, không khí vẫn nhộn nhịp lắm. Xe chạy qua một chút thì bắt đầu những rừng cây cao su, những hàng điều nối tiếp nhau. Từ sáng đến giờ khi quyết định đi một mình xuống đây, lòng Vy vẫn phân vân chẳng biết sẽ đến đâu, chỉ thừ ra đó ngắm nghía cảnh vật thôi.
Bất chợt khi xe chạy vụt qua cánh cổng của căn biệt thự, Vy mới chợt nhớ ra. Chỗ biệt thự của gã mập Vũ nè, chỗ Vy đã có mấy ngày hạnh phúc với anh chàng Đô nè. Vuột miệng, Vy gọi:
– Bác tài… cho em xuống ở đây nha!
Ông tài xế nghe vậy giảm tốc độ rồi tấp vào lề. Gã lơ xe quay lại nhìn Vy vẫn ngạc nhiên:
– Ủa… hồi nãy nói xuống Hồ Tràm mà…
Vy vừa đi ra vừa nói giả lả:
– Dạ… chắc em ghé thăm người quen trước rồi ra đó chơi sau.
Nói rồi cô nhanh chóng xuống xe. Vy đặt chân xuống đường đứng đó nghỉ ngơi chút, chưa vội định làm gì. Chiếc xe chạy một chút thì chợt dừng lại. Vy thấy gã lơ xe mở cửa xe chạy ù về phía cô. Gã có vẻ hấp tấp, chạy lại hỏi Vy:
– Lát em có ghé Hồ Tràm chơi không?
Vy thắc mắc hỏi lại gã:
– Anh hỏi có gì không?
Gã gãi gãi đầu trả lời:
– Nếu có thì lát anh chạy xe máy ra… chở em đi chơi… được không?
Vy ngẫm nghĩ vài giây rồi đáp:
– Uhm… em chưa chắc lúc nào nữa… Thôi… hẹn vậy chi rồi mắc công anh đợi…
– Ừ… ha… Hay là vậy… em cho anh số điện thoại nha… rồi lưu số anh nè… có gì chừng nào về lại Sài Gòn… em báo trước để anh hẹn đón…
– Dạ… vậy thì hay quá… em ở chơi đến mai cũng về hà…
Vậy là cả hai vội lưu số nhau. Gã hỏi tên thì biết cô tên Vy. Gã bấm máy rồi nhá vào máy Vy xong thì chạy vội đi làm Vy cũng chẳng kịp hỏi tên gã. Nhìn cái gã lơ xe bậm trợn kia mà Vy phải phì cười. Số cô làm như có duyên với mấy gã du côn như vậy lắm nè, đi đến đâu cũng gặp, rồi cũng thu hút mấy gã như vậy lắm. Thực tình là gã hỏi vậy thì Vy vẫn chưa định hình được kế hoạch của mình sẽ như thế nào. Tuy nhiên Vy ngẫm nghĩ, thôi cứ lưu đại số của gã lại, biết đâu lát nữa cô lại rảnh rỗi, thử đi chơi với gã xem thế nào.
…
Xe chạy đi khuất rồi, Vy mới bắt đầu đi ngược về phía cổng biệt thự. Lúc này lòng Vy mới rối như tơ vò. Bởi biệt thự này là của tay Vũ mập đó, không biết lúc này hắn ta có ở nhà hay không. Nếu hắn có ở nhà mà Vy xuất hiện thì thật là phiền. Cô vẫn nhớ rằng Phong từng nói với cô, sau cái vụ hắn bị hai gã Phong – Phú đánh, Vũ vẫn nghi Vy là đồng lõa. Giờ Vy lại cổng chính đường đột gõ cửa xem ra không tiện lắm. Thực ra giờ Vy mới định hình được, mục tiêu chính của lần này khi quay lại đây là cô muốn tìm gặp lại anh chàng Đô. Tính cho cùng thì cho đến giờ này, sau khi đi qua nhiều người đàn ông trong cuộc đời, chắc có lẽ chỉ có Đô và Phong là hai người đàn ông lúc nào Vy cũng nhớ tới.
Nhắc đến Đô là Vy lại nghĩ giận. Năm ngoái đi chơi với anh chàng cũng nhiều kỷ niệm, khi chia tay thì quyến luyến vô cùng, cũng có cho số liên lạc anh chàng rồi. Ấy vậy mà một năm nay, Đô chớ hề gọi Vy một cuộc nào để hỏi thăm gì cả, lặn mất tăm luôn. Anh chàng coi hiền lành dễ mến vậy mà lại bạc bẽo hết sức. Đã đành ‘trâu’ không đi tìm ‘cọc’ rồi, hôm nay nhân lúc này rảnh rỗi, Vy đành làm ‘cọc’ xách háng đi tìm ‘trâu’ vậy. Đứng trước cửa nghĩ ngợi một chút, Vy đưa ra quyết định táo bạo. Cô đi một vòng bìa bên ngoài để kiếm lối đi len vào vườn điều. Đi kiểu này Vy sẽ liều kiểm thử coi liệu hiện nay và Vũ mập kia hay anh chàng Đô của cô đang ở trong nhà.
Vy đi kiểm tra một vòng thấy có lối hàng rào thưa. Chỗ này là ngay mặt đường lộ của biệt thự, không phải cái lối lỗ chó ở mặt sau mà ngày trước cô vẫn lén chui ra chui vào. Vy nhìn quanh đến khi thấy đường vắng thì lách nhẹ mình qua hàng rào chui vào vườn. Hôm nay Vy có mặc đồ, lại thêm đeo cái túi xách nên khi chui vào cũng khá là khó khăn. Cô phải xoay trở một chút mới chui vào trong vườn điều được. Chui được vào trong rồi thì chuyện còn lại đối với Vy khá dễ dàng. Lúc trước khi ở mấy hôm với Đô, anh chàng có dắt cô đi xung quanh dạo mấy vòng rồi nên cô rành đường lắm.
Khu vườn điều này vốn dĩ khá rộng, Vy đi một đoạn mới bắt đầu thấp thoáng thấy ngôi biệt thự nằm lọt thỏm giữa khu đất. Cô chú ý rất kỹ quan sát xung quanh nhưng chẳng hiểu sao khi gần đến căn nhà thì từ đâu có con chó nhảy sổ ra sủa lên “gâu gâu” mấy tiếng khá lớn. Con chó to lớn làm Vy giật thót người đến ngã ra đất, chân chỏng lên trời luôn. May sao khi thấy cô ngã ra, con chó chẳng thèm sủa nữa, cũng chẳng nhào đến cô. Vy dụi mắt nhìn lại thì cả cô và con chó đó đều vui mừng ra mặt khi nhận ra “người quen”. Hoá ra đây là con chó mà Đô nuôi để phụ anh chàng canh vườn đây mà.
Con chó này với Vy cũng chẳng ít kỷ niệm nên mới giáp mặt là nó nhận ra ngay. Con vật tỏ ra mừng rỡ lắm, nó không nhe răng hung dữ nhìn Vy nữa mà kêu lên “ẳng ẳng”. Con chó dụi đầu về phía Vy. Cô ngồi ngay trên đất dùng tay dụi dụi đầu nó. Vy dụi đầu mấy cái thì con chó tự nhiên hẩy cái mũi ươn ướt của nó lên hửi hửi. Xong thì nó lại vục ngay đầu vào ngay giữa háng của Vy. Con chó làm bất ngờ quá khiến Vy thấy nhột phải nắm lấy đầu nó giữ lại. Con vật này quả là thính mũi ghê. Nãy giờ đi xe kia bị gã lo xe móc lốp Vy chảy khá nhiều nước nên âm hộ cũng bốc mùi. Con chó thính mũi nghe ra ngay chắc vục đầu vào xin liếm lồn cô như xưa. Vy giữ đầu nó, vừa xoa xoa vừa nói:
– Hì hì… con quỷ này… chưa gì mà đã ham hố rồi… từ từ đã nào… lát rãnh thì chị cho mà – Tự.
Nhiên Vy chợt nhớ ra. Cô nói tiếp với nó – Đúng rồi… mày ở đây chắc là chủ của mày cũng ở quanh đây thôi… Yên nào… giờ đưa tao đi tìm chủ mày nha…
Vy thủ thỉ mấy câu chẳng biết con chó có hiểu không nhưng nó không vục mặt vào váy Vy nữa. Cô đứng dậy phủi phủi đít rồi bước đi cùng nó. Vy ra dấu cho con chó không làm ồn rồi cô đi cùng nó đến phía sau biệt thự. Cô và con chó đi vòng vòng quanh tường rồi cả hai bị thu hút bởi một mớ âm thanh hỗn độn khá lạ lùng. Vy nhìn bên tường có cái cửa sổ đang mở hé, phía bên trong thì có tiếng ồn như tiếng người ta đang thở. Cô tò mò quá bèn nấp ở đấy nhìn theo khe hở của cái cửa sổ để ngó vào trong.
Cảnh tượng bên trong khá thú vị thu hút ngay ánh nhìn của Vy. Trên cái giường lớn ở giữa phòng là một gã thanh niên đang quấn chặt lấy một người con gái. Anh ta đang nắc những cú thật mạnh bạo theo sự chỉ dẫn của cô gái. Nhìn thoáng qua Vy thấy cô gái cũng còn trẻ, khá xinh đẹp, lại có nét gì đó lai lai như Tây vậy. Dương vật của tên thanh niên cắm sâu vào âm hộ mà anh ta còn cố gắng đẩy thêm vào nhằm kích thích điểm G của cô gái.
Tay người con gái đang chà sát trên cái lưng đang lấm tấm mồ hôi của anh ta. Rồi thình lình cô gái đẩy anh thanh niên ra xoay người chổng mông lên trong tư thế như con chó. Anh ta lẹ làng đút ngay dương vật nhơm nhớp vào âm hộ đang bóng nhảy chất nhờn. Anh ta nắc mạnh dần lên đồng thời hai tay thò lên bóp cặp vú bự đang thòng xuống do lực hút của trái đất.
– Nhanh lên nữa cưng! Ah… ah… cứ như vậy nha cưng… ôi… chị sướng… sướng quá…
Mồ hôi anh ta nhỏ giọt trên tấm lưng trắng muốt của người con gái, âm hộ như vuốt nắn dương vật anh ta, rồi nó như nhíp lại muốn hút dương vật sâu vào bên trong một cảm giác nóng ấm, nhơn nhớt bao trùm lên dương. Tiếng thở dài khe khẽ của người con gái thoát ra từ cổ họng. Nhắm mắt, hai tay anh thanh niên bấu vào eo người con gái kéo mông ra đằng sau dương vật nhấn vào âm hộ hết cỡ.
Khung cảnh hảo tuyệt đó luôn luôn sống động, luôn luôn kích thích trái tim người con gái như Vy. Nhìn người ta làm tình chút chút thế thôi mà cô cũng không thoát khỏi cảnh thèm thuồng ganh tỵ. Mặt Vy đỏ lựng, hai chân đang ngồi chồm hổm cũng khép hờ và cảm thấy nhớp nháp ở giữa. Vy nhìn qua con chó đang quỳ cạnh bên cô, nó đưa cái lưỡi dài thè thè ra nhìn cô.
Nước dãi của nó thậm chí còn đọng trên đầu lưỡi. Vy chẳng chờ đợi gì nữa, cô đang mặc một cái váy nên cũng khá thoải mái. Cô dang đôi chân ra là âm hộ nở ra toe hoe ở giữa, không có silip chi cả nên nhìn thẳng khá chân thực. Vy vẫn dõi mắt nhìn vào trong nhưng tay cô đã kéo đầu con chó, cho cái mũi ươn ướt của nó vục vào giữa háng mình.
Con beggie khá thông minh, cũng đã quá rành chuyện này rồi nên nó nhanh chóng thè lưỡi ra, quét qua lại liếm láp âm hộ trơn ướt của Vy. Nhờ con chó nó giúp nên Vy mới hạ được cơn dục hoả lại. Cô bình tĩnh quan sát kỹ hơn thì nhận ra anh thanh niên kia tướng hơi ốm, cái dáng lạ hoắc nhìn sơ thì biết chắc chẳng phải là anh chàng Đô cao lớn vạm vỡ của cô rồi.
0 bình luận