Chương 75:

Tắm xong đi ra thì lòng Vy cũng bình tâm trở lại. Lúc cô lau người thì thấy gã Phong cũng đứng đó rồi. Gã giật lấy cái khăn tắm trên tay cô rồi giúp cho Vy lau người. Vy không phản đối gã, không tỏ ra giận dữ nữa mà đứng yên cho Phong lau người mình. Phong lau cho Vy từ tốn nhẹ nhàng, vừa lau, gã vừa thổ lộ một mạch: – Mấy bữa nay ở chung với nhau… anh cũng thấy áy náy… cũng tính nói với em mấy chuyện mà mãi bận lo ăn chơi không có dịp. Thôi sẵn đây anh nói luôn. Anh cũng kể cho em nghe chuyện của anh rồi đó… anh không phải là dân đàng hoàng, có học thức như em. Tụi mình chỉ giống nhau ở cái chỗ là cùng rất dâm, rất thích làm tình thôi. Tụi mình quen nhau cũng là cái duyên và anh thú thiệt lúc trước anh cũng chỉ xem em giống như là những cô gái khác, những con “nai lạc” khác mà anh từng “làm thịt” thôi. Rồi đến lúc anh gặp nạn… lại có duyên gặp lại em. Anh không ngờ lúc đó em không tính chuyện cũ mà còn cứu lấy anh. Lúc đó… anh bắt đầu suy nghĩ nhiều lắm… bắt đầu nghĩ đến chuyện của em, của hai đứa mình. Phong nói ôn tồn, Vy nghe mà thấy xúc động lắm. Vừa nói vừa lau xong, gã dắt Vy lên giường ngồi, gã nắm tay Vy mà nói tiếp: – Chuyện lúc trước… tất cả anh và thằng Phú thực ra chỉ muốn lợi dụng thân xác em… muốn hưởng thụ một phía thôi nên không nghĩ đến em… lại còn tính hại em nữa… Thôi… sẵn đây anh nói hết một lượt… anh xin lỗi em tất cả mọi chuyện. Em đã không tính toán rồi thì thôi bỏ qua hết cho anh luôn. Tụi mình đừng nhắc lại chuyện cũ nữa. Được không em? Vy nghe gã nói vậy chỉ biết gật gật đầu mà thôi. Cô cũng thỏ thẻ: – Em… em thực ra cũng cảm nhận được từ sau cái hôm anh gặp nạn… cách anh đối xử với em cũng khác với ngày xưa rồi… em biết mà… – Em cũng cảm nhận được hả… Thiệt hả… Em biết đó… từ lúc anh biết làm tình đến giờ… anh chưa gắn bó và chơi với ai một thời gian dài gần cả tháng nay như với em vậy… Gã nói đến đây thì Vy đỏ mặt. Gã tiếp: – Em tin anh đi… Chuyện anh đề nghị em hồi nãy không phải tại anh chán em đâu… mà anh muốn tụi mình thử tìm trò chơi mới… thử cảm giác mới… anh nghĩ em cũng thích như vầy mà… anh nói đúng không em? – Chuyện đó… chuyện đó thì hai đứa mình giống nhau… – Đó… thấy chưa… anh nói có sai đâu nè… vậy thì lần này mình kiếm thằng nào ngon ngon cho em đổi không khí đi… chứ cả tháng nay chỉ có mình anh… riết em cũng buồn thì sao… – Hi hi… em biết rồi… nhưng anh phải để em từ từ đã. Coi cảm xúc thế nào nữa… chứ em sợ gấp gáp thế này lại không hay đó… – Thôi được rồi… thì từ từ… hai đứa mình cùng chọn lựa… bàn bạc nhé… đồng ý không? – Dạ – Vy cúi đầu đáp lại. Không khí của cả hai trở nên thoải mái trở lại. Cả hai lại bắt đầu những việc thường nhật hay làm. Vy đi xuống nhà dưới lấy cặp sách lên để dọn dẹp và tranh thủ học bài. Lúc Phong và cô ăn trưa ở dưới bếp, tự dưng gã nhớ ra gì đó. Gã hỏi: – Ah… hồi nãy giờ quên không hỏi… thằng hồi nãy là ai vậy em? Bị Phong hỏi bất chợt, Vy hỏi lại: – Anh hỏi em thằng nào chứ… – Thì cái thằng hồi nãy em đứng ngoài cửa nói chuyện một hồi đó… Em quen nó hả… Vy nhớ ra điều Phong muốn hỏi. Cô phì cười đáp lại: – Ah… vậy ra hồi nãy ở trong này anh vẫn nghe thấy ah… Cái anh chàng hồi nãy hả. Anh có nhớ chuyện em kể cho anh nghe ngay lúc trước khi mình gặp lại nhau không? – Chuyện gì… em nhắc lại đi… anh không nhớ… – Hì hì… thì cái chuyện em gạ tình cái anh chàng sửa máy lạnh đó… – Ừa… đúng rồi… hồi nãy là thằng đó đó hả… – Dạ đúng rồi… Hồi nãy anh ta giả bộ nói vô tình đi ngang để hỏi thăm em… Hi hi… nhìn cái mặt chắc là hôm nay thèm em lắm rồi mà còn bày đặt… Vy nói làm gã cũng cười ngất: – Ai làm tình với em xong một lần mà chả thèm… Anh nhớ rồi… mà công nhận em cũng khéo chọn đó nha Vy. Lúc nãy ở trong anh nhìn lén ra thấy thằng đó tướng tá cũng đô con ah nha… coi ngon lành lắm… nó làm tình sướng không em… – Uhm… ảnh được cái dáng đẹp… tướng tá, hàng họ ngon lành lắm… làm tình dai lắm… chỉ có điều là trai tơ nên còn thiếu kinh nghiệm lắm… Phong để ý khi nghe Vy nhắc đến anh chàng đó, gã nhìn thấy mặt Vy đỏ hồng. Gã nhớ lại khi nãy gã cũng thấy không chỉ có anh chàng kia mà cả mặt của cô cũng đỏ hồng hồng thế này. Theo kinh nghiệm của Phong thì Vy nói vậy thôi nhưng chắc cũng thích làm tình với anh chàng kia lắm. Chợt Phong nảy ra một ý. Gã quay lại bảo: – Vy ah… anh có ý này… hay là sẵn hôm nay mẹ em không có nhà… mình rủ thằng đó lại làm tình với em một lần nữa. Được không? Phong hỏi bất ngờ làm Vy ú ớ: – Anh này… lại nhắc lại chuyện đó nữa… em… em không biết nữa… nghe cũng hay hay đó… nhưng bữa nay còn có anh ở đây nữa… liệu… liệu có tiện không? – Có sao đâu… Để anh chỉ em nhé… Khi gọi nó tới… em cứ bình thường… anh không xuất hiện liền… anh sẽ núp một chỗ… nếu thấy tiện thì anh sẽ ra chơi chung… còn không thì coi như cứ để em chơi với nó thôi… Vy nghe Phong bày vẽ khá bùi tai, có lý có tình, cô không cách nào từ chối được. … Lại nói về anh chàng Công. Thực ra thì từ sau cái bữa được chung đụng với Vy tới giờ, người anh chàng cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ. Mỗi khi có dịp chạy xe ra đường, Công đều ráng vòng qua lại chỗ hẻm nhà Vy để mong có dịp gặp lại cô. Làm tình với cô mà Công vẫn chưa biết tên họ, chưa biết gì về cô cả nên Công cũng ấm ức lắm. May sao sau ngày Công được ông chủ cho lên làm thợ được ít lâu, Công chạy xe ngoài đường thì thấy Vy bon bon đạp xe về nhà. Anh chàng không kịp nghĩ gì cả, phóng xe máy đến ngay. Lấy được cái tên, hỏi được vài thông tin của Vy rồi Công vui vẻ cả buổi cơm trưa. Công đang nằm võng, vừa ngân nga hát thì nghe chuông. Khi bắt máy thì nghe đầu dây bên kia là giọng con gái thỏ thẻ: – Alo… có phải là máy anh Công đó không? – Dạ Công nghe đây… Ai đó ạh – Công chợt giật mình nhận ra. Anh nói tiếp – là Vy… là Vy phải không em… Trái với giọng hồ hởi của Công, ở đầu dây bên kia, giọng của Vy có vẻ thỏ thẻ… Cô nói chuyện nhát gừng, nhiều khi im lặng một lúc lâu. – Dạ… là em nè… Anh… ừ à… chiều nay… chiều nay anh Công có rảnh không? – Rãnh… rãnh lắm… sao vậy em… em cần sửa chữa gì hả? Ở đầu dây bên kia, Công nghe thấy im lặng một lúc lâu… còn thi thoảng như nghe tiếng ai đó xì xào gì nữa. Rồi bất chợt lại nghe giọng của Vy: – Ờ dạ… chiều nay mẹ em không có ở nhà… có dặn gọi cho chỗ anh qua sửa dùm cái máy… mà lúc nãy gặp em anh lại quên… Anh… anh qua chỗ em liền dùm được không? Vy chẳng nói rõ là sửa chữa cái gì cả, và thú thực là Công cũng chẳng thèm nghe… anh chàng chỉ để ý cái đoạn Vy nhấn mạnh là mẹ cô đang không có ở nhà và Công phải qua ngay. Anh chàng mừng như bắt được vàng, vội cúp máy rồi ba chân bốn cẳng leo lên xe đạp máy đi ngay. Ở bên kia, Vy vừa cúp máy xong thì tim cũng đập thình thịch. Gã Phong thấy bộ dạng bối rối của cô thì cười lên hố hố: – Nhìn cái mặt em kìa… chưa chi mà đã đỏ lựng lên rồi… anh không biết sao lúc trước em lại gạ tình thằng này được cũng hay đó… – Thì… thì nhiều khi cũng tại trùng hợp thôi… dù sao thì mình cũng cần tìm cái cớ nào đó chứ… hông lẽ… hông lẽ em là con gái mà cứ nói huỵch toẹt ra sao… mắc cỡ chết… – Thời buổi gì mà còn mắc cỡ chứ. Em thấy không anh nói đâu có sai… em đâu cần tìm cớ làm gì… nó mới nghe sơ sơ thế là đã hứng tới sái rồi… hi hi… Phong cứ cười cười chọc Vy, làm cô đỏ cả mặt. Đang cười nói thì tự nhiên Phong nhớ một chuyện, gã hỏi lại Vy: – Ah quên… còn một chuyện nữa… anh cũng quên mất. Thằng này đi xe máy phải không em? – Dạ đúng rồi… Chiếc hồi nãy ảnh lái đó… sao vậy anh? – Mẹ em đi không biết chừng nào về. Thằng đó nó lái xe máy đến để ngay cửa, mẹ em về đột ngột thì lộ hết… khó cho em lắm… – Ừa… anh nói đúng quá… vậy giờ làm sao… – Em gọi lại cho nó lần nữa đi… – Gọi nữa hả… em mắc cỡ lắm… – Nghe anh đi… em gọi lại nói với nó vầy nè… Lúc đó ở ngoài đường, Công đang cắm đầu cắm cổ chạy xe nhắm hướng nhà của Vy thì đột nhiên lại nghe chuông. Anh chàng mở ra thấy số của Vy thì vội tấp vào lề đường nghe máy: – Alo… em hả… anh qua liền… chờ anh chút xíu… sắp đến rồi… – … dạ… em biết… tại hồi nãy em quên dặn anh chuyện này nên gọi lại… anh… gần nhà em có cái công viên… ở đó có bãi giữ xe đó… lát… lát anh khoan ghé nhà em… anh ghé đó trước… gửi xe máy rồi hãy đi bộ vào nhé… – Ủa… sao vậy em… bộ có chuyện gì hả… Công lại nghe Vy im lặng một lúc. Cô không giải thích mà chỉ nói: – … thì anh cứ làm như em nói đi… anh qua nhanh đi… đừng hỏi nữa… được không?
0 bình luận