Em Vy Hư Hỏng
Kabuto
Chương 68:
Suốt mấy ngày nằm trên giường bức bí, giờ được đi dạo thong dong thoải mái thế này làm Phong thấy khỏe hơn nhiều. Gã thì cảm thấy vui lắm, nhưng khi để ý sang thái độ của Vy, gã thấy cô đang không thích thú như gã lắm. Phong thấy nãy giờ từ lúc nhắc đến chuyện khoe thân ở bãi biển, người Vy cứ thừ ra đó, hai mắt cứ nhìn về xa xăm. Chốc chốc mặt Vy lại đỏ lựng, chắc là lại chợt nhớ về một kỹ niệm nào đó nên mới như vậy. Vy nhắc lại chuyện cũ đột nhiên làm Phong cũng thấy thèm thèm. Gã chợt nảy ra một ý bèn bảo Vy:
– Vy ah… anh có ý này… bây giờ em có muốn khoả thân “khoe hàng” ở đây không?
Vy đang miên man suy nghĩ, nghe Phong nói vậy cô chợt giật mình:
– Cái gì… ngay ở đây ah… anh có điên không đấy…
– Có sao đâu… nãy giờ hai đứa mình đi chung với nhau có gặp ai đâu… giờ này khuya lắm rồi… chỗ này chắc cũng vắng chẳng có ai đâu… nếu em thích thì có thể thử xem…
Vy nghe Phong phân tích thì thấy cũng thích thích, nhưng cô vẫn còn chút ngần ngại:
– Ừ thì vắng thật… nhưng ngoài đường thỉnh thoảng vẫn có người chạy xa qua lại… em sợ…
– Hi hi… sợ gì chứ… nhiều khi có khán giả thì em khoả thân mới thích hơn chứ… uhm… thôi được rồi… giờ anh tính vậy… tụi mình đi vô trong công viên cho nó an toàn… em đi trước… anh sẽ đi sau trông chừng cho em… được chứ?
Phong hỏi mà Vy cứ thừ người ra ngần ngại. Gã giục:
– Em còn suy nghĩ gì chứ? Thích thì làm thử thôi… sợ gì…
Vy chưa bao giờ nghĩ đến việc làm ba cái chuyện này ở công viên gần nhà mình nên khi nghe Phong đề nghị cô cũng thích lắm. Vy vừa sợ, vừa hồi hộp, vừa muốn làm, cảm xúc cứ hoang mang. May mà có Phong ở đây động viên, gã nói thêm mấy câu nữa là Vy quyết định nghe và làm theo gã luôn.
Cả hai không quay trở về nhà như dự định ban đầu nữa mà đứng lên, dần dần đi sâu vào hướng công viên. Ở bên trong công viên cũng có đèn dọc theo theo lối đi nhưng hình như để tiết kiệm chi phí người ta đã tắt bớt, nên trong này khi đi lại có vẻ tối tăm hơn ngoài đường lớn. Phong nói cũng phải, giờ này đi vào đi, không gian xung quanh làm Vy nhớ lại chuyến đi ngày trước rất nhiều. Trong tầm mắt của Vy lúc này chỉ còn những tán cây um tùm, bốn phía tĩnh mịch không một dấu chân người. Phong giục:
– Nào… vậy được chưa… em bắt đầu đi… chờ gì nữa…
Gã cứ giục mãi làm Vy cũng nôn theo luôn. Vy đứng lại, cô bắt đầu cởi áo khoác ra, nhẹ nhàng, từ tốn, rồi tiếp theo là đến cả cái váy ngủ hai dây sexy hờ hững nữa. Vy xếp lại nhẹ nhàng rồi đưa cho Phong cầm hộ mình. Đột ngột lột sạch quần áo giữa trời đêm, gió thổi lùa qua làm Vy thấy ớn ớn lại. Cô giật mình phải ngồi xổm xuống, vòng hai tay tự giữ ấm cho bản thân mình. Chắc cơ thể Vy vẫn chưa quen lắm nên da gà nổi khắp cả người vì lạnh. Phong lại động viên:
– Rồi… đứng lên đi em… thoải mái đi… ở đây đâu có ai đâu…
Vy lại đứng lên theo lời gã. Cô vẫn hãy còn ngại nên lúc đứng vẫn còn lấy tay che che mấy chỗ nhạy cảm trên cơ thể mình. Phong chỉ nhìn cô nhoẻn miệng cười. Gã chẳng nói chẳng rằng cứ lẳng lặng bước đi tiếp. Vy đứng mãi một chỗ chẳng được nên từ từ cũng đi theo gã luôn. Giờ thì cả hai vẫn đi dạo như một cặp đôi bình thường giữa công viên, chỉ có điều là lúc này Vy đã hoàn toàn khoả thân rồi.
Vì khoả thân rồi nên khi đi lại, Vy chú ý xung quanh nhiều hơn, đầu cô cứ ngó quanh quất để chắc ăn rằng xung quanh chẳng còn ai nữa. Vy cảm giác cô đã đúng khi nghe theo lời của Phong. Giờ khoả thân thế này, làm cho cảm nhận của cô về cảnh vật xung quanh khác hơn nhiều. Cô thấy mình thoải mái, thấy mình hòa nhập hơn với mọi vật. Càng về sau, bước chân của Vy càng tự tin, mạnh mẽ hơn.
Mấy sợ lông lồn lưa thưa của cô được cơn gió đêm ve vuốt, cứ nhồn nhột không sao tả xiết. Bên trên thì hai vú cứ tưng tưng, rung rinh theo mỗi bước chân đi. Phong biết làm vậy Vy ‘sướng’ lắm. Gã để ý kỹ thậm chí lúc này hai đầu ty của Vy đã tự giác săn lên mà chẳng cần có sự kích thích nào hết. Vy dẫn Phong đi theo lối mòn mà bình thường cô vẫn hay chạy theo để tập thể dục. Bóng tối, sự u tịch xung quanh càng lúc càng làm cho Vy thấy tự tin hơn, thoải mái hơn nhiều. Bất chợt Phong hỏi:
– Sao hả? Thích không em?
Vy không nói gì, chỉ nhìn Phong ngã đầu rồi nhoẻn miệng cười. Phong tiếp:
– Sống đúng với bản chất của mình vẫn là thích nhất. Đúng không em… Giờ đã quen rồi thì em cứ thoải mái đi nhanh đi… không cần chờ anh đâu… anh đi chầm chậm ngay sau em thôi…
– Vậy có ổn không anh?
– Không sao đâu mà… đâu có ai đâu… có gì còn có anh ở phía sau mà…
Mấy lời nói đó làm Vy thấy vững tin hơn. Nãy giờ Vy cứ phải đi chung, chờ từng bước chân chậm chạp của Phong, giờ nghe gã nói vậy thì cô chẳng cần chờ nữa. Vy chủ động rảo bước nhanh về phía trước.
Tối nay Vy không mang giày thể thao mà chỉ mang dép thôi nên không chạy nhanh được. Lại nghĩ dù sao cũng phải chờ Phong ở phía sau nên cô chỉ đi hơi nhanh tý thôi, chứ không có ý định chạy bộ. Mấy bước đi nãy giờ làm người của cô cũng muốn vã chút mồ hôi. Vy cảm giác thấy đã có chút ít vã ra sau lưng cô rồi, nó đang tụ lại và chảy dọc theo sống lưng. Ít mồ hôi đó làm cơ thể cô trơn bóng lại. Vy đưa tay sờ ngực mình, cô thấy hai bầu ngực đã săn lại. Chưa bao giờ Vy cảm nhận cơ thể mình nhiều đến vậy.
Vy đi một đoạn khá xa, cô quay lại nhìn thì không thấy bóng dáng của gã Phong đâu nữa. Cô nghĩ bụng chắc gã đi chậm nên theo cô không kịp. Vy quyết định ngồi xuống ghế đá ở đây để chờ Phong. Áp lưng, rồi đặt cả bờ mông trần trụi của mình xuống ghế đá lạnh ngắt, Vy có thể cảm nhận trọn vẹn hơi lạnh toát ra từ hàng ghế. Cảm giác thật thích thú, chưa bao giờ Vy cảm nhận được như vậy.
Vy tranh thủ ngồi đó nghĩ tý, cho mồ hôi ráo bớt. Vy thấy mình thật tự do, trong giờ khắc này không có gì còn gò bó cơ thể cô được nữa. Nhiều khi trong cuộc sống, Vy đến phát chán những bộ trang phục rườm rà, nó đè nén lại cái cơ thể mà lúc nào cũng chực chờ bùng nổ của cô. Giờ trong một không gian thân thuộc vậy, giữa chốn công cộng như vậy, cơ thể cô được giải phóng, tha hồ khoe dáng với từng hàng cây, từng con đường quen thuộc… Vy chỉ tiếc, tiếc chút xíu thôi là giờ này ở đây chẳng có ai chứng kiến cảnh tượng cô khoả thân cả. Cô biết đó là ý nghĩ điên rồ nhưng khi nghĩ thoáng qua như vậy thì cũng thích thú lắm chớ.
Đang ngồi ghế đá nghĩ ngợi vẫn vơ, Vy chợt giật mình khi nghe một âm thanh lạ. Hoảng hồn, cô ngó quanh quất, xung quanh chẳng có ai cả, thậm chí là từ xa cũng không thấy bóng dáng của Phong đi lại gần nữa. Vy cố giữ lại bình tĩnh, để tim mình đập chậm lại, cô cố gắng tập trung lắng tai nghe. Theo cơn gió thoảng cô nghe dường như có tiếng ai đó rên khẽ ở một bụi rậm gần ghế đá cô đang ngồi.
Vy tò mò hết sức, cô đứng lên, lại gần chỗ bụi rậm đó và lắng tai nghe ngóng. Càng lúc, Vy càng nghe rõ tiếng rên như của người con gái đang phát ra từ trong bụi rậm. Vy không ngăn được bản tính tò mò của mình, cô muốn coi rõ coi có chuyện gì ở đó. Thật nhẹ nhàng, Vy lách mình vào bụi rậm, chui dần về phía tiếng rên. Vy càng bò, càng nghe âm thanh rõ dần, đến khi chứng kiến được cảnh tượng mà cô đã nghĩ trong đầu.
Vy thấy ở khoản đất trống tối tăm giữa bụi rậm u tịch, lúc này có một người con gái đang nằm trên một tấm vải nylon cũng đang trần truồng như Vy đây. Chẳng những vậy, còn có thêm một người đàn ông, hai tay đang xoa bóp hai vú của cô gái. Gã này mặt đỏ lừng như kiểu đàn ông đang say rượu vậy, hai tay hắn bóp vú cô gái kia như người ta nhào bột, gương mặt đỏ lừ của hắn trông có vẻ thích thú lắm.
Cô gái kia không có vẻ gì là chống cự, thậm chí đôi mắt còn nhắm đê mê, miệng thì rên rỉ những gì cô không nghe rõ. Vy cố bò yên một chỗ quan sát cảnh tượng mà cô rất thích xem. Chỉ giây lát sau, cô thấy hai tay cô gái kia nắm quần gã đàn ông kéo xuống để lộ ra con cu đen thui cũng bự lắm. Cô gái cầm dương vật gã đàn ông vuốt ve mơn trớn được một lúc sau thì hắn ta chồm tới nằm úp lên người cô ta.
Vy thấy hắn ta lòn tay xuống cầm lấy cầm lấy con cu mình ngoái vòng quanh nép lồn trơn ướt, xong hắn đút hẳn con cu cứng ngắc vô lồn. Gã đàn ông có vẻ sướng lắm, hắn rướn người đẩy mạnh dương vật nghe cái “ót”. Cô gái ưỡn cong người đón nhận. Gã đàn ông nằm trên người cô gái hẩy hẩy. Vy thấy gã càng hẩy thì cô gái càng rên to hơn, mặt mày nhăn nhó oằn oại.
Cô gái kia chắc nghĩ xung quanh công viên giờ này vắng tanh, chẳng có ai nên tha hồ rên la dữ dội. Cặp đôi kia quần nhau dữ dội lắm, Vy mục kích rõ từng chi tiết, không bỏ sót gì cả. Một lúc sau gã đàn ông rút dương vật ra, hắn xoay người cô gái lại cho cô ta hai tay chống xuống đất quỳ gối. Mông cô ta chổng lên trời về hướng Vy. Dù là hơi tối Vy vẫn nhìn rõ lồn cô ta đã ướt nhẹp, hai mép đỏ hồng để lộ ra cái lỗ tròn chưa khép lại. Gã đàn ông đứng thẳng người dang hai chân đè dương vật cho cong xuống ngay lồn cô gái. Cô gái xốc thật mạnh, rồi gã đàn ông xốc xuống nhổ lên càng xốc càng nhanh. Cô gái có vẻ sướng lắm với màn này của gã đàn ông, đầu cô ta chúi xuống mắt nhắm miệng rên rỉ trông thảm hại vô cùng.
Được cao trào một lúc thì hình như gã đàn ông cũng đã đến điểm cực, Vy thấy hắn ta chới với rút nhanh dương vật ra khỏi lồn cô gái. Cây hàng của hắn ta giật giật liên hồi, một dòng nước tinh dịch bắn ra đáp lên khắp người cô gái, rồi sau đó nhẹ dần, chút ít nước nhờn nằm vươn vải trên lưng cô gái. Gã đàn ông lấy cái khăn hình như đã chuẩn bị từ trước ra, bắt đầu lau tinh dịch cho cô gái. Cả hai đỡ nhau ngồi trên tấm nylong. Cô gái nói:
– Anh đó… chỉ xung được mỗi lúc xỉn thôi hà…
Gã đàn ông xuất tinh xong mặt không còn đỏ nữa. Nhưng chắc cô gái nói đúng, khắp người hắn ta toàn mùi rượu bia, nấp ở trong chỗ này mà Vy còn cảm nhận thấy được. Chơi xong rồi, cặp đôi bắt đầu đứng lên mặc quần áo lại. Nhìn qua trang phục, Vy đoán chắc cô gái này là công nhân vệ sinh, hay đi quét đường vào ban đêm, còn quần áo của gã đàn ông thì không phải giống cô gái kia, nhìn giống như trang phục của bảo vệ.
Cả hai cùng xếp lại tấm nylong, cô gái dấu nó trong một gốc cây rồi cùng lẳng lặng rời đi. Mỗi người đi về một hướng chứ không có đi chung với nhau. Cả hai bỏ đi rồi, chỉ còn lại mình Vy nằm đó. Ngón tay cô đã thọc vào lồn mình từ nãy giờ rồi. Vy thấy lồn mình ướt nhẹp, nước nhờn rĩ ra làm ướt cả lỗ lồn. Vy miết lồn mình nhè nhẹ, thấy cả người lâng lâng sản khoái. Vy đi tập thể dục ở đây bao nhiêu lần, chưa biết được trong công viên này lại có những góc khuất khá lý tưởng như vậy đó chứ.
Vy đang nằm im đó, chợt như nhớ ra chuyện gì. Cô vội vã rời khỏi chỗ bụi rậm. Nãy giờ Vy chui vào đây quên mất đi cả gã Phong luôn. Giờ đi ra, cô vẫn không thấy gã đâu cả. Vy hoảng hồn đi ngược lại lối đi cũ, cũng chẳng thấy gã Phong đâu hết. Đầu Vy rối rắm vô cùng. Chết rồi, gã này đi đâu mất tiêu rồi. Gã bỏ đi lúc nào cũng chẳng sao, chỉ có điều là bây giờ chỉ còn Vy trơ trọi, trần truồng, giữa công viên công cộng mà thôi. Càng nghĩ Vy càng hoảng hốt thật sự. Gã Phong đã thật sự bỏ đi đâu rồi, giờ cô biết tính làm sao.
Giờ Vy không còn nghĩ được gì nữa, cô chỉ còn cách chạy thật nhanh về nhà mình mà thôi. Vy ba chân bốn cẳng rời khỏi công viên, giờ cô không còn thảnh thơi, thoải mái dạo bước như khi nãy nữa. Chẳng biết do sợ hay là do chạy bộ mà giờ đây mồ hôi đã vã ra khắp người của Vy rồi. Do qua hoảng hốt, Vy chạy một mạch cắm đầu không kịp nhìn ngó gì cả.
Cô chưa chạy ra khỏi công viên đã phải khựng lại. Ngay trước mặt Vy lúc này là gã đàn ông khi nãy, giờ hắn ta đang mặc trang phục bảo vệ trên người. Hình như gã đang đứng đó móc con cu ra đi đái vào một gốc cây. Vy không chú ý chạy lại, đến khi nhận ra mọi chuyện đã muộn. Cả Vy và gã bảo vệ kia có vẻ rất ngạc nhiên khi nhìn ra nhau. Gã bảo vệ đang đứng đái, dù vẫn đang xỉn nhưng gã há hốc mồn kinh ngạc khi từ đâu có người con gái trần truồng đang chạy lại. Vy cứng cả người, không kịp thét lên hay nói điều gì cả. Giờ cô không mảnh vải che thân, nguyên dáng vẻ trần truồng nguyên thuỷ đều lộ ra trước mặt gã bảo vệ kia rồi. Vài giây đứng hình, gã bảo vệ hấp tấp bắn hết nước tiểu ra khỏi cu, luốn cuốn cầm con cu nhét lại, vừa hỏi:
– Cô… cô là ai… sao… sao ở đây…
0 bình luận