Chương 35:

Bóng đen sau lưng cô có vẻ chẳng để tâm đến việc trả lời, thay vào đó y cứ ôm ấm, hôn hít lấy Vy liên tục. Bàn tay hắn trùm ra phía trước, bóp lấy bầu ngực mịn màng của cô. Tay kia hắn luồn xuống dưới tấn công vào âm hộ trống không của cô. Miệng hắn thè lưỡi, liếm nhẹ vào dái tai mát rười rượi. Chỉ mấy động tác đó thôi khiến Vy đã phải uốn éo hết cả người. Thấy người cô run run, giần giật nhè nhẹ có vẻ bóng đen kia khoái chí lắm. Gã bắt đầu lật Vy trở lại đối diện với gã. Ngoài lối đi có đèn sáng nên Vy nhận ra ngay kẻ đứng trước mặt mình chính là Phú, gã du côn tóc vàng bạn tình của cô. Mặt Phú đỏ lựng, hơi thở phì phò như người đang say rượu. Phú đưa tay bóp lấy chỗ ngực Vy. Qua làn áo thun, gã có thể cảm nhận được làn da cô láng mướt và mát rượi. Phú xoa bóp đến đâu, gã thấy Vy nổi da gà đến đó. Người cô không còn tự chủ mà ngã về phía hắn, rùng mình. Cái áo thun Vy mặc hình như là của gã. Có vẻ nó hơi dài nhưng cũng chỉ đủ che hết cặp mông to và tròn của cô. Tay Vy chụp lên chỗ bàn tay đang bóp ngực cô của gã. Vú cô đã săn cứng lại gần như ngay lập tức. Vy nói trong tiếng thở hổn hển: – Thôi đi anh… xỉn rồi phải không… mình về phòng đã… Phú không nói gì nhưng Vy thấy hình như dương vật của gã đã cương lên cứng ngắc trong cái quần lửng kia. Cô nghĩ chắc gã hứng lắm rồi. Nghĩ lại cũng phải, hôm qua hai gã làm tình với cô bao nhiêu lần mà trọn ngày nay có làm ăn gì đâu. Nhắc lại, chính bản thân Vy cũng thèm thèm. Bàn tay Phú thò xuống vén áo Vy lên mặc cho cô cứ phản đối yếu ớt. Tấm áo thun vén lên lộ cả thân hình trắng trẻo của Vy giữa không gian đêm khuya vắng vẻ. Vy mắc cỡ vì dù sao lúc này cả hai đứng sát cổng. Dù bên ngoài đường tối thui nhưng chỗ này bắt đèn sáng trưng, chắc nếu có ai đứng ngoài nhìn sẽ thấy hết tất cả. Phú vén áo cô lên đến cổ. Hai tay cô buộc phải đưa lên, rồi bị tuột hai ống tay áo nên phải rút xuống. Giờ cái áo chỉ còn tròng quanh cổ của Vy thôi, còn toàn thân cô đã không có gì che chắn. Vy khẽ lấy tay che che vú lại đầy ngượng nghịu. Gã gạt tay cô ra, chụp lên hai vú cô. Vy đỏ mặt mắc cỡ, miệng cứ bảo “thôi mà”. Mặt Phú đỏ bừng bừng, trừng trừng nhìn cô không chớp. Đoạn, gã cúi xuống ngâm vào một bên vú Vy bú lấy bú để, một tay thì gã xoa vào bầu vú còn lại, còn tay kia gã úp ngay vô lồn cô mà day một cách thô bạo. Vy khẽ rên lên, người uốn éo đứng không còn vững khi gã mút chùn chụt vào vú cô. Vy ưỡn cong người lên khi gã lấy ngón tay day day vào lồn cô. Dâm thủy của cô ra ướt nhẹp hết từ hồi nào nên gã có thể đưa ngón tay chạy dọc giữa hai mép lồn đồng thời đè lên âm vật của cô mà chà. Gã chà đến đâu cô trân mình lên đến đó, miệng không ngớt kêu rên những tiếng vô nghĩa. Gã chắc nãy giờ cũng nứng, không chờ đợi lâu nữa. Gã bắt Vy quay ra, hai tay chống lên phía cổng ra vào nhà Vũ, mông trần trụi đưa tọt ra sau. Vy làm y như gã bảo, cô nghe tiếng sột soạt sau lưng đến khi khẽ quay lại nhìn thì thấy gã đã tự tuột quần mình ra rồi. Tay gã cầm dương vật, hai ngón tay lần lần tìm cửa mình cô. Chỗ cửa mình Vy trơn nhớt, dù nằm khuất nhưng gã rất dễ tìm ra. Cầm dương vật cứng ngắc, gã ngay vào cửa hang của cô. Từ sau đít Vy, gã nhấp tới nhắp lui, cố đẩy hàng vào trong em bé của cô. Nước dâm thủy của Vy ra nhiều, gã đẩy cây hàng vào bên trong từ từ… từ từ… rồi đến lút cán luôn. Khi dương vật đâm lút cán, gã ngửa cổ hít hà đầy sung sướng. Vy chẳng còn biết bám vào đâu, cô bị gã đẩy thốc tới, hai chân mềm nhũng cố trụ vững, bám hết cả vào song sắt của cổng. Gã từ từ rút dương vật ra, rồi lại nhẹ nhàng đẩy vô, ôi! Sao mà nó đã quá! Vy cảm thấy một luồng điện chạy rần rần trong người, dọc theo sống lưng, từ hậu môn lên tới óc. Gã thục rất nhanh theo kiểu doggy. Hai tay gã bám lấy đít cô, hông gã nhịp nhàng đẩy ra đẩy vô từ phía sau. Miệng Vy rên lên những tiếng vô nghĩa “Uhm… uhm…” liên hồi, tay cô ghì chặt vào song sắt của cổng ra. Hai vú cô bị ép bởi hai song sắt khác muốn lòi cả ra ngoài phía đường. Vy cũng thở dốc, mắt cô nhắm nghiền lại thưởng thức cơn động cỡn bất ngờ của gã bạn tình. Gã đang say nên không làm chủ tốc độ, càng thục càng nhanh. Vy chưa từng thấy gã Phú cưỡng dâm mình mạnh đến vậy. Gã thục nhanh hết cỡ. Hông gã đập vào đít Vy nghe bạch bạch. Vy sướng quá rên to, mặc cho bên ngoài là đường lộ tối om: – Ah… ah… đụ em mạnh nữa đi anh… nắc nhanh nữa đi anh… ah… sướng quá… a… em sắp ra rồi… bóp vú em đi anh Phú ơi… nắc mạnh luôn đi anh… ah… uhm… Phú điên tiết dùng hết sức thục từng cái thât mạnh vào em nghe bình bình. Hai tay gã thò ra ngoài song sắt bóp chặt cặp vú đang bị ép hết cỡ của Vy. Cô thấy gã Phú thở phì phò, bao nhiêu hơi men bị gã thở hắt ra hết cả. Gã nắc lâu lắm vẫn chưa chịu dừng, cũng không thèm đổi tư thế khác. Mồ hôi của Vy và của gã ra ướt đẫm. Người gã vẫn cử động như một cái máy không ngừng. Vy rên mỗi lúc một to, tiếng rên nghe não ruột giữa không gian tĩnh lặng. Vy sướng quá, trân mình lên và rùng mình xuất khí. Phú có thể cảm nhận được cơn cực khoái của cô khi nước khí của Vy tuôn ra lai láng, ướt nhẹp hết cây hàng của gã làm cái lỗ lồn trở nên rất trơn. Gã Phú thấy kích thích vô cùng. Gã nắm chắt vú, ôm chặt lấy người cô, chì chặt và nắc lia lịa. Vy thấy gã cứng đờ rồi bất thần rút phắt dương vật ra. Hiểu ý gã, lần này Vy quay lại, quỳ xuống, cô nhắm mắt, đưa mặt lên hứng lấy, chờ đợi. Phú cầm dương vật sục thêm hai ba cái nữa là từng loạt khí bắn ra, đáp lên khắp gương mặt của cô. Xuất tinh xong, Phú đứng im một lúc bất động. Vy biết chuyện nên chồm đến, há miệng mút dương vật gã, vệ sinh mấy cái cho sạch. Phú đứng một hồi chắc cũng qua cơn động dục. Vy mút sạch dương vật gã đến khi ỉu xìu. Cô ngước lên thấy gã cười đắc chí. Gã đỡ Vy đứng dậy rồi cười mà bảo với cô: – Chơi em đã quá Vy ơi… làm tỉnh hết cả bia. Mặt mũi Vy đang sạch sẽ bị gã bắn tinh lên đầy. Cô trách: – Ghét anh quá đi… không vào phòng đàng hoàng… làm gì đứng đây giữa đường giữa xá… lỡ ai chạy ngang thấy thì sao… – Chơi ngoài này sướng hơn em ơi… anh thấy em cũng sướng mà… đừng có bày đặt xạo. Gã nói huỵch tẹch quá đúng, làm Vy mắc cỡ chả biết nói sao. Mặt mũi dính tèm lem, không còn cách nào khác Vy phải tuột cái áo thun ra khỏi cổ luôn rồi lấy đó lau mặt cho tạm. Tinh dịch của gã dính ướt bết lại khắp mặt, mũi tinh trùng nồng nặc lẫn mùi rượu bia làm Vy muốn tởm lợm. Gã đứng chờ Vy lau tạm gương mặt sạch sẽ rồi nắm lấy tay cô. Gã nói: – Hôm nay vui quá. Thôi… theo anh vào nhà chơi tiếp… Vũ và Phong nó đang chờ kìa… Vy nghe Phú nói vậy cũng mừng lắm. Nhưng chợt nghe đến Vũ, cố đứng khựng lại. Vy giật tay của Phú lại mà đứng im. Phú có vẻ ngạc nhiên, trong bao nhiêu lần đề nghị Vy làm trò ân ái này, có bao giờ cô từ chối thẳng thừng vậy đâu. Phú hỏi: – Em làm sao vậy? Sao hôm nay kỳ vậy? Vy mắc cỡ ngượng ngùng đứng đấy. Cô bảo: – Em… em xin lỗi… em… em không thích… Phú hỏi lại: – Không thích àh… không thích gì? Bộ… bộ em không thích thằng Vũ ah? Vy nghe vậy thì gật gật đầu. Phú hỏi tiếp: – Anh thấy mấy chuyện này em ít khi từ chối lắm mà. Sao lại không thích thằng Vũ… – Em… em thấy ảnh sao sao… mập mập… xấu… em… em không thích… – Thì có sao đâu… vào đó đi… tý nữa chơi thì em cũng sướng thôi mà… – Thôi đi… mặt ảnh ghê thấy mồ… làm em mất hứng luôn đó… Phú nói thế nào Vy cũng dùng dằng không chịu ngoan ngoãn nghe lời gã nữa. Vy không để ý nhưng càng về sau, tính cộc cằn của Phú càng bộc lộ ra. Phú nói to: – Anh nói hỏi lại lần nữa. Giờ có nghe lời đi vào hay không? Vy nghe Phú quát thế cũng sợ lắm. Nhưng cô vẫn lí nhí: – Anh… anh làm gì dữ vậy… mấy chuyện này sao bắt ép em được… em không thích… Lời nói của Vy tuy nhỏ nhẹ nhưng cũng làm Phú “nóng gà” lên nhanh chóng. Cả hai qua lại thêm vài tiếng nữa thì Phú thực sự nổi nóng, tính nết du côn hổm rày đi với Vy không bộc lộ ra, hôm nay sẵn có hơi men trong người thì bùng nổ hết. Phú nắm tay kéo Vy đi, cô giật tay lại đứng đó phản ứng. Vy định nói gì với Phú nữa thì bất ngờ gã xấn lại không nói không rằng giáng hai bạt tai như trời giáng lên má của Vy. Quá bất ngờ trước hành động vũ phu của Phú, Vy ngồi sụp xuống nền đất dơ dáy luôn. Cô khóc nức nở, hai tay ôm lấy gương mặt sưng phù lên. Phú chẳng động lòng, gã còn quát: – Sao hả… còn dám cãi nữa không? Vy khóc nức nở, ôm mặt: – Hu hu… anh ác lắm… sao nỡ làm vậy… Phú nghe thế thì sấn tới: – Sao… có nghe lời không hay muốn ăn tát nữa… Vy thấy thế hoảng sợ, đưa tay xua xua, đầu gật gật: – Đừng… đừng mà… đừng đánh nữa… em nghe rồi… em biết rồi… Phú nghe thế đừng cười khoái chí, giọng lè nhè: – Biết thế phải ngoan không… nghe lời từ đầu thì đâu có ăn đòn… Vũ là bạn tụi anh mới quen… em phải tiếp đã nó… đừng làm tụi anh mất mặt… biết chưa? – Hu hu… hic… dạ… dạ em biết rồi… Gã đỡ Vy đứng dậy. Gương mặt cô lúc này nhầy nhụa tinh dịch của gã, cộng thêm nước mắt nước mũi của Vy, rồi hai gò má sưng húp vì hai cú tát nữa chứ, nhìn… không hấp dẫn tý nào. Gã ngẫm nghĩ một tí rồi nói: – Thôi được rồi vậy giờ thế này. Em đi vào trong phòng của mình đi… vào đó tắm rửa rồi ngồi trên giường đợi Vũ nó vào. Áo anh dơ rồi cứ bỏ đó, từ lúc này trở đi ở trong nhà nó cấm em mặc quần áo… nghe chưa? Vy gật đầu vâng dạ. Gã khoái chí lắm. Phú kéo quần lên mặc lại rồi nắm tay cô đi vào trong nhà. Vy đi ngang phòng khách nhìn vào nhà bếp, chỗ Phong và Vũ đang ngồi nhậu. Phú không muốn hai gã thấy gương mặt Vy lúc này nên gã vào trước đánh lạc hướng cho Vy đi sau vô thẳng trong phòng. Vy vào phòng xong thì đi vào nhà tắm. Cô bật nước cho vòi sen nước nóng chảy tràn trên gương mặt cô. Chỗ hai gò má bị Phú tát giờ Vy cảm thấy sưng nhẹ, máu vẫn chảy qua chỗ ấy giần giật, giần giật. Vy ấm ức vừa khóc vừa rửa sạch lại chỗ đất cát còn dính trên thân thể. Cô ấm ức nhiều lắm, cũng tự trách bản thân nhiều lắm. Tất cả có ngày hôm nay chẳng phải do Vy tự chuốc lấy hay sao. Cái hôm Vy gặp hai gã này khi hai gã ăn trộm nhà Vy quả thật đó là tai nạn, nhưng việc cô đồng ý đi theo chúng trong cuộc chơi này là do bản thân cô. Vy tự trách mình sao quá buông thả cơ thể theo nhục cảm, để tự vướng vào hoàn cảnh trớ trêu này. Chuyện hôm qua, hai gã tự ý cho Vy uống thuốc kích thích để cả đám thanh niên trong công ty Công “hội đồng” cô Vy có thể coi như không biết mà bỏ qua, nhưng chuyện hai gã tự ý quay phim, tự ý post lên mạng, rồi xem cô như món hàng bảo cô phải “tiếp đãi” tên Vũ mập như heo, xấu như quỷ đó thì thật quá đáng. Vy tức quá, giờ chỉ muốn bỏ đi trốn về nhà thôi. Cô không muốn đi theo bọn chúng nữa. Vy tự trách bản thân giờ này biết phải làm thế nào đây. Vy tắm rửa sạch sẽ, theo lời Phú không dám mặc quần áo lại mà ngồi yên trên giường. Vy ngồi đó chừng ít phút thì thấy cánh cửa phòng mình bật mở. Vy thấy Vũ lú đầu từ bên ngoài nhìn vào. Gã nhìn thấy Vy đang trần truồng, ngồi khép nép trên giường thì có vẻ hơi bất ngờ. Miệng gã há to đầy ngạc nhiên nhưng vẫn cứ đứng đấy, chẳng dám vào trong. Vy thấy gã nhìn mình thì mắc cỡ, cô quay đi một hướng khác không dám nhìn vào gã. Bên ngoài cửa phòng Vy nghe có tiếng xầm xì to to nhỏ nhỏ gì đó. Chắc Vũ nói gì đó với hai gã kia. Sau đó Vy không nghe thấy gì nữa. Lần này cô thấy Vũ mở cửa bước vào trong phòng. Vy vẫn ngồi im trên giường, dù biết Vũ đã vào nhưng cô không dám nhìn thẳng vào gã. Tuy là vậy, Vy vẫn ngồi bình thường không có ý che chắn gì thân thể trần truồng của mình cả. Đóng cửa phòng lại gã có vẻ rối. Vy cũng thế. Cô quay sang nhìn gã. Vy thấy gã vẫn mặc cái quần cụt. Tướng gã mập mạp đưa cái bụng phệ ra, Vy nhìn chẳng ưng mắt tý nào cả. Vy không thích gã, nhưng cũng chẳng thể để gã cứ đứng tần ngần như thế mãi. Cô mắc cỡ quay đi, bỏ lại câu nói, vừa nói vừa để tay xuống chỗ cạnh mình: – Anh đứng đó làm gì? Ngồi xuống đây đi! – Hả? Vũ há mồm vì bất ngờ khi nghe cô mời gã ngồi xuống. Gã vẫn còn nhớ lúc chiều khi gã chủ động ngồi cạnh cô thì cô đã tránh ra xa mà. Gã có vẻ lúng túng. Nhưng chắc hai gã kia đã nói gì với gã rồi nên gã cũng chỉ rối có chút xíu thôi thì cũng biết bước lại giường chỗ Vy đang ngồi. Gã ngồi sát vào nó. Gã thấy Vy ngồi im không động đậy gì. Gã nuốt nước bọt ừng ực. Bất chợt, gã nghe tiếng nói của Vy: – Anh… anh cứ tự nhiên đi! Cô nói với gã nhưng mặt vẫn quay sang một bên. Gã thấy mặt Vy đỏ hồng hào. Nhìn dáng điệu này gã thích thú lắm. Vy đã nói thế thì gã bắt đầu đặt tay lên đùi Vy. – Vậy… vậy anh xin phép nhe! – Vũ hồi hộp. Gã này cũng có vẻ lịch sự chán, nãy giờ Vy ngồi im đó trần truồng không phản ứng rồi, chả biết gã còn đợi gì nữa, chẳng lẽ gã đợi Vy phải chào đón gã nồng nhiệt sao. Vy thấy không thích, người cô dội lên cảm giác không thoải mái nhưng nghĩ đến mấy cú tát như trời giáng của Phú, cô đành phải cố làm ra vẻ tự nhiên. Cô nghĩ bản thân không thể ngồi im vậy mãi được. Cô phải làm cho Vũ sung sướng và mãn nguyện theo yêu cầu của Phú.
0 bình luận