Em Vy Hư Hỏng
Kabuto
Chương 34:
Vy nghe vậy mới tá hoả tam tinh. Trời ơi hai gã bạn tình này thật quá đáng… tính ra hôm qua lừa Vy cho cả bọn chơi hội đồng lại còn lén quay clip, rồi định đăng lên nữa. Vậy mà hôm trước gặp nhau hai gã thề sống thề chết không làm nữa. Vy nghe Vũ nói hồn nhiên thì muốn xây xẩm mặt mày luôn. Thấy mặt Vy đỏ lựng, Vũ tự dưng sáp lại ngồi gần cô, rồi lúc nói chuyện vô tình đưa tay lên vuốt ve cặp đùi cô nữa.
Đến lúc Vũ để tay lên đùi Vy thì cô giật mình. Cô lùi ra xa, đẩy tay gã ra nữa. Bình thường mà nói, Vy ít khi từ chối cử chỉ yêu đương của con trai lắm. Nhưng hôm nay gặp tên Vũ này, Vy thấy hắn ta hơi mập, mặt lại mụn nữa… Vy hơi ác cảm… không thích lắm nên cô từ chối. Thấy Vy lùi ra xa, Vũ hơi ngượng không lấn tới nữa. Hắn nhìn quanh rồi bảo:
– Ah… em cũng mệt rồi… hay là em vào tắm một cái cho khỏe đi… Hai đứa kia chắc cũng sắp về tới nơi rồi…
Nãy giờ mồ hôi của Vy tuôn ướt cả áo. Người ngợm làm cho quần áo cũng dơ đi cả. Thấy hắn nói cũng có lý nên Vy gật đầu. Vũ chỉ cho Vy chỗ Phong và Phú để hành lý. Cô lục trong đó thấy mấy bộ đồ đã dơ của mình. Vào phòng tắm rửa lại, vừa tắm Vy vừa tranh thủ giặt lại mấy bộ đồ của mình rồi phơi trong phòng tắm luôn. Tắm rửa xong thì Vy chẳng còn quần áo để mặc nữa.
Cô cũng thoải mái trong chuyện ăn mặc nên trần truồng đi ra cũng chả sao. Nhưng không hiểu sao Vy vẫn thấy sờ sợ và không thích tên Vũ chủ nhà nên cô vẫn phải lấy gì đó mặc lại. Vy lau khô mình mẩy, hé cửa phòng tắm nhìn ra thấy không có ai thì chạy thiệt lẽ đến chỗ hai gã bạn mình cất đồ. Vy lục túi lấy một cái áo thun của hai gã mặc tạm vào. Áo thun con trai khá rộng nên Vy mặc xoè che luôn phần dưới giống bộ váy vậy. Nom kỹ cũng khá buồn cười nhưng chẳng còn cách nào khác.
Tắm xong sạch sẽ, thấy hai gã chưa về. Vy nhìn vào phòng của Vũ thấy cửa mở nên cô cũng vào chào hỏi gã. Lúc này Vy thấy Vũ đang làm việc chứ không mãi xem clip nữa. Hắn làm việc say sưa đến nỗi Vy tiến ra đến phía sau hắn lúc nào không hay. Vy thấy Vũ đang dùng kỹ thuật làm mờ, che đi gương mặt của cô và mấy anh chàng thanh niên trong clip. Hắn làm cũng khéo, Vy nghĩ nếu không phải là người quen biết của Vy chắc cũng chẳng nhận ra đâu. Vy chào Vũ làm hắn giật mình. Vy bảo không muốn làm phiền hắn nên kêu hắn cứ tiếp tục làm, cô chỉ ngồi cạnh bên quan sát thôi.
Từ lúc Vy vào phòng, Vũ chẳng còn tập trung nữa nên cử chỉ làm việc có phần lóng ngóng. Mắt gã làm mà cứ liếc sang nhìn trộm Vy. Cơ thể cô lúc này hừng hực, tươi mát ngồi cạnh hắn thì hỏi sao hắn không mất tập trung cơ chứ. Vũ nuốt nước miếng hỏi:
– Sao… em thấy che mặt lại như vậy được chưa?
Vy đỏ mặt gật gật đầu:
– Anh làm vậy thì được… chứ lộ mặt ra em xấu hổ chết…
– Không sao đâu… em yên tâm… uhm… để anh cho em xem cái này.
Hắn tắt đi rồi mở mạng để cho Vy xem nhóm mà hắn tham gia. Vũ show cho Vy xem một rừng hình ảnh nam có nữ có trên nhóm. Vũ nói tất cả đều là người việt chứ chẳng phải là Nhật, Hàn hay Anh, Mỹ gì hết. Có điều theo quy định là thì phải che mặt để bảo vệ nhân thân người ta thôi, giống như Vy vậy. Vy thấy con trai cũng có trên nhóm này, bọn con trai thì khoe súng ống đạn dược, chắc để thu hút đám con gái trên nhóm.
Vũ chỉ cho Vỹ kỹ hơn chỗ bọn con gái, nhiều loại, nhiều kiểu hết sức đặc biệt. Trước đây Long có cho Vy xem mấy lần rồi, nhưng khi đó Vy mắc cỡ nên ngại chẳng dám xem gì nhiều. Long cũng từng chỉ Vy cách tham gia, thực ra cô cũng có vào mấy lần, nhưng chẳng nhiệt tình và chuyên nghiệp như kiểu của Vũ và hai gã Phong, Phú.
Vy và Vũ nói chuyện mấy câu thì đã nghe tiếng xe moto của hai gã ngoài vườn. Không gian xung quanh vắng lặng nên ngồi trong phòng Vy nghe rõ lắm. Biết hai gã về, Vy mừng rỡ chạy như bay ra. Hai gã xách theo mấy túi đồ ăn, hớn hở chào Vy. Phong xách đồ ăn cùng Vũ vào nhà bếp sửa soạn. Phú đứng đó trầm trồ một góc nói chuyện với Vy. Phú cười:
– Hi hi… trong nhà chỉ có mình Vũ thôi hà… toàn quen biết mà em mắc công mặc áo làm gì… nhìn… nhìn mắc cười quá hà…
Vy đỏ mặc nhìn dáng điệu của mình. Cô chợt nhớ ra chuyện, cô hỏi gã:
– Anh còn dám nói nữa hả. Sao… sao anh dám làm chuyện chiều qua chứ?
– Chuyện… em hỏi chuyện gì?
– Thì chuyện để tụi kia nó… nó hội đồng em… anh còn quay phim lại nữa… định cho lên mạng nữa hả… sao anh hứa với em là không đưa lên nữa mà…
– Ah… chuyện đó em biết rồi ah. Vũ kể phải không? Thì… thì có gì đâu tại hôm qua anh thấy cảnh đó hay… phấn khích quá nên quay lại… để xem một mình cũng uổng… nên…
– … nên anh cho thiên hạ coi hả… Rồi… rồi còn chuyện thuốc kích thích trong ly bia nữa… cái đó là ai cho em uống…
– Hi hi… cái đó của anh với Phong… Tụi anh luôn có sẵn trong người mà… Hôm qua anh thấy tụi kia ai cũng thích em… Anh cho em uống là tốt cho em đó… làm vậy người em nó ra nước nhiều hơn… chơi sướng hơn… mà… em cũng sướng nữa mà… phải không?
– Ai… ai nói anh là em sướng… làm… làm mệt lắm chứ bộ… hèn chi tối qua em mệt quá chừng hà… anh… anh ác lắm…
– Hi hi… mệt… mệt nhưng mà sướng… đừng chối… anh biết em thích mà.
– Anh thôi đi. Đừng nói nữa. Mai mốt đừng làm vậy nữa nha…
– Ừa thôi. Anh biết rồi.
Cả hai nói chuyện một lúc thì bên trong Phong và Vũ đã dọn đồ ăn xong. Bàn ăn nhỏ chỉ có bốn người, ba nam, một nữ, không khí ăn uống rất thân mật. Ba người đàn ông đều cởi áo, Vũ mặc quần cụt khoe ra cái thân hình đầy mỡ. Vy vẫn thấy cái dáng ốm ốm, kiểu slim của Phong và Phú đỡ hơn nhiều. Trong lúc ăn, hai gã bạn Vy có khuyến khích và dụ dỗ Vy mấy lần mà chẳng hiểu sao cô nhất quyết không thèm cởi áo.
Cô vẫn mắc cái áo thun rộng, che hờ một phần thân thể. Hai gã muốn “đãi mắt” tay Vũ mới quen biết này nhưng sao lần này Vy không hợp tác, làm cho hai gã cũng hơi ngại. Phú quan sát rất kỹ, Vy không mặc áo lót mà vẫn không thấy hai đầu ti nhọn hoắt nổi lên, chứng tỏ đêm nay cô chẳng có hứng thú. Mồi chài Vy riết cũng chán nên hai gã đành thôi. Vy ăn no xong thì đứng dậy để ba gã đàn ông tiếp tục ngồi ăn uống nhậu nhẹt. Bữa nay ăn no nên Vy quyết định đi dạo quanh vườn nhà của Vũ một tí trước khi về phòng ngủ.
Tính ra từ trưa đến giờ Vy ở biệt thự của Vũ mà chỉ ru rú ngủ trong nhà, đâu có biết không gian xung quanh thế nào. Theo Vũ nói nhà này nằm gần thị trấn Phước Hải nên chắc cũng ở khu vắng dân, lại không gần biển. Vy thấy xung quanh chỉ có rừng cây um tùm, không nghe tiếng sóng vỗ ban đêm như hôm qua còn ở KDL. Biệt thự xinh xắn của Vũ lọt thỏm giữa vườn cây xanh ngắt.
Căn nhà không có lầu hay gác mà trải rộng. Xung quanh có mấy phòng ngủ và lấy phòng khách rộng làm trung tâm. Từ giữa nhà có một lối nhỏ, buổi tối Vũ có thắp đèn đi thẳng ra cổng ra vào. Vy đi dạo bộ một đoạn đến chỗ cổng ra luôn. Từ trong cổng nhìn ra, Vy thấy có con đường nhựa. Đường tối hù, hun hút. Vy đứng đó chừng 5 phút mới thấy có một ánh đèn xe chạy vụt qua rất nhanh.
Cánh cửa sắt nhà Vũ chỉ khép hờ, Vy đẩy một cái là có thể mở cửa đi ra rất dễ dàng. Nhưng cô nghĩ lại, chắc đi dạo mát đến đây thôi là được rồi nên Vy chỉ dừng lại ở đó mà định quay vào bên trong. Đột nhiên, Vy giật mình đến muốn hét toáng lên khi có ai đó từ sau lưng ôm chầm lấy cô. Bóng đen từ sau lưng ôm lấy Vy, phà một hơi thở nóng ấm vào sau gáy. Hơi thở của y nồng nặc mùi bia rượu, nghe sơ đến đó Vy mới hoàn hồn lại không la toáng lên nữa. Vy không quay lại mà bảo:
– Ai vậy… bỏ em ra… kỳ quá hà!
0 bình luận