Chương 30:

Ngày đi biển đầu tiên của cô với hai gã Phong và Phú trải đầy các hoạt động những tưởng như thế sẽ làm cơ thể cô mệt mỏi lắm chứ. Bản thân Vy cũng không ngờ cô ngủ một giấc không mộng mị đến tờ mờ sáng thì thức dậy. Trước đây bình thường mỗi sáng Vy vẫn có thói quen tản bộ từ nhà mình ra đến công viên, rồi từ đấy jogging lòng vòng công viên đến khi trời sáng mới về nhà. Choàng tỉnh giấc, Vy quyết định sẽ chạy bộ một vòng ngắm bình minh trên biển. Lúc thức dậy, cô lay mãi mà hai gã kia cứ ngủ khò, chẳng chịu hưởng ứng gì hết cả. Nhìn cái dáng ngủ, rồi hai khúc dương vật thun nhỏ, ỉu xìu kia, Vy nghĩ chắc hai gã còn mệt. Chẳng còn cách nào khác cô đành đi một mình. Vy phải lòng vòng một tí trong phòng mới tìm ra được hai mảnh quần áo bơi bé xíu của mình. Cô rửa mặt mũi sạch sẽ, tỉnh táo, mặc hai mảnh bikini xong rồi mở cửa bước ra khỏi phòng. Mới đầu đi ra, không gian bên ngoài còn tối, gió biển thổi phù phù làm Vy nổi cả da gà. Hai mảnh bikini bé xíu chỉ che tạm ba vùng nhạy cảm trên cơ thể cô thôi chứ chẳng giữ ấm được cô chút nào cả. Cảm thấy lành lạnh nhưng Vy vẫn đi tiếp, cô muốn tận hưởng không gian buổi sớm mai bên bãi biển hơn là vùi trong phòng ấm. Bằng đôi chân trần, Vy đi từ khu phòng ngủ ra bãi biển, rồi men theo bãi cát chạy chầm chậm. Giờ mới khoản 5h, trời còn tinh sương, đang là mùa hè nên đã bắt đầu có ánh sáng le lói. Không gian bãi biển buổi sáng thiệt yên tĩnh, Vy chỉ nghe mỗi tiếng bước chân trần của mình thình thịch trên bãi cát, còn lại là tiếng gió thổi rì rào, tiếng sóng vỗ miên man vào bờ bãi. Vy thấy mình quyết định rất sáng suốt, cảnh sắc thế này rất ít khi cô gặp được, giờ mà nằm trong phòng ngủ tối om thì quá tiếc. Mới đầu gió biển còn làm cô thấy lành lạnh, sau vài bước chạy nhẹ nhàng, mồ hôi bắt đầu rịn ra khắp thân thể Vy, khiến cô không còn thấy lạnh lẽo tí nào nữa. Bình thường lúc ở nhà, Vy chạy bộ ra công viên vẫn phải mặc bộ đồ thun bó, hôm nay cô mới thấy thực sự tự do, bộ bikini này làm cô gần như khoả thân. Vy có thể thấy những giọt mồ hôi lăn lăn trên từng cm của cơ thể mình, ve vuốt trên làn da trơn mượt. – Chào Vy, đang chạy bộ hả em? Tiếng gọi từ phía sau làm Vy giật mình. Cô quay lại nhìn thì thấy có một anh chàng thanh niên chạy vụt lên từ phía sau. Anh chàng này mặc cái quần sọt thể thao, một cái áo thun ba lỗ khá rộng, nhất là hai lỗ hai bên cánh tay, khoét sâu mở rộng qua khỏi vùng xương sườn luôn, làm cho người ngoài nhìn sơ cũng thấy rõ đường nét cơ bắp bên trong. Gương mặt anh chàng cũng dễ nhìn, chắc cũng lớn hơn Vy mấy tuổi, Vy ngờ ngợ nhìn mãi không nhận ra là ai, trong khi hồi nãy anh ta mới chào cô, còn biết cả tên cô nữa. Anh chàng kia thấy Vy nheo mắt suy nghĩ thì bật cười, nói: – Trời đất… em đừng nói là không nhớ anh nhé! Vy gật đầu vừa chạy vừa thật thà đáp: – Em xin lỗi… nhưng… – Anh tên Dũng… anh làm chung công ty với Công nè… hôm qua mình ngồi nhậu chung đó… Nghe anh chàng nói vậy Vy mới mài mại nhớ ra, té ra là người quen thật. Nhớ là nhớ vậy thôi chứ thực tình chi tiết Vy không rõ nữa. Vy sực nhớ có gặp anh chàng này rồi, lúc ăn nhậu, nhưng khi đó nhóm của Công chuốc bia có cô nhiều quá, xay xẩm mặt mày cả rồi thì hỏi sao mà nhớ tên ai với ai được chứ. Vy thầm suy nghĩ anh chàng này trong nhóm của Công, không biết chiều hôm qua, anh ta có chơi cô lúc cô đang xỉn hay không nữa. Cô nhớ là Phong và Phú nói là đám thanh niên trong công ty Công ai cũng đã “thưởng thức” qua rồi. Nghĩ tới chuyện đó, Vy ngại muốn chết. Mặt cô ửng đỏ hồng. – Anh tưởng em mệt, vẫn còn ngủ chứ… sao thức dậy sớm thế? Vy cười giả lả nói: – Lạ chỗ em không ngủ được nên thôi dậy… chạy bộ ngắm bình minh… Dũng cười rồi kể Vy nghe bản thân anh ta cũng giống như cô. Dũng bảo không gì tuyệt vời bằng buổi sáng đi chạy bộ, vừa yên tĩnh vừa được hít thở không khí tươi mát. Huống chi ngay vùng bãi biển Hồ Tràm này, phong cảnh hữu tình, đẹp mắt. Dũng nói thêm là anh ta thấy rất may mắn vì sáng nay chạy bộ lại gặp được cô, vừa chạy bộ vừa có người đẹp như Vy chạy bên cạnh thì còn thú vị gì hơn. Anh chàng này nói chuyện có vẻ khéo lắm, dẻo miệng và khen Vy miết thôi làm cô mắc cỡ chẳng biết đáp gì. Anh ta nói anh ta thấy cảnh biển buổi sáng đẹp, hữu tình mà Vy thấy lúc anh ta chạy bộ có thèm ngắm nghía gì đâu, toàn nhìn nhìn rồi liếc liếc qua chỗ Vy thôi. Sáng nay Vy vẫn mặc đúng bộ đồ bơi kiệm vải như chiều qua. Bầu ngực cô run rinh theo từng bước chạy, cơ thể nõn nà lộ rõ dưới ánh mặt trời, ở phía sau thì đôi mông tròn lẳn, quyến rũ, hỏi sao mà anh chàng ta không dán mắt vào đó được chứ. Vy đoán chiều qua chắc anh ta cũng là một trong những người làm tình lúc cô say rồi, tính ra thì cũng thân rồi nên về sau cô cũng chẳng thèm ngại ngùng nữa, thoải mái hỏi thăm, trò chuyện với anh ta làm cho không khí bớt phần tẻ nhạt. Cả hai chạy miết thì cũng gặp chỗ đồi cát, nơi cánh rừng Phước Bửu đâm một mõm ra bãi biển. Hôm qua Vy tính dẫn hai gã kia ra trở lại chỗ kỷ niệm này, ôn lại ký ức ngày hai gã phá trinh và hiếp dâm cô. Vậy mà hai gã mắc dịch đó phá quá chừng, toàn bày mấy cái trò độc địa, làm Vy đi chưa tới nơi thì đã gục ngã trong dục vọng rồi. Vy quyết định rủ Dũng cùng mình leo lên ngọn đồi cát sát mép biển đó cùng ngắm mặt trời mọc. Từ chỗ KDL cả hai chạy chừng 15 phút thì đến chân đồi, leo dốc một cái là lên tới. Dũng thấy một tảng đá phẳng rồi rủ Vy cùng ngồi đó nghỉ ngơi. Sau lưng là rừng Phước Bửu, trước mặt là biển trời bao la và chính giữa mặt trời đang từ từ ló dạng. Gió thổi từng hàng cây xào xạc, sóng biển vỗ rì rào. Không phải chạy bộ nên ngồi một chút là gió lùa làm Vy hơi lành lạnh. Dũng kể Vy nghe là trong công ty anh ta ai cũng thích bãi biển này nên mỗi năm đều rủ nhau ra đây chơi. Dù là buổi đi chơi thường niên nhưng theo anh ta thì năm nay có phần phấn khích và lý thú hơn vì cả nhóm anh ta vô tình làm quen được với nhóm của Vy. Cô cứ để anh ta nói mà chẳng dám đáp lại lời gì. Thấy gió thổi lành lạnh, Vy ngồi khép lại gần Dũng hơn. Riết rồi nói chuyện một hồi cả hai ngồi sát lại, Dũng mới đầu còn e ngại nhưng sau đó cũng choàng tay qua vai Vy, còn cô thì thoải mái để tay lên đùi anh ta, ngồi cứ như cặp tình nhân vậy. Sau một hồi Dũng luyên thuyên thì anh ta cũng im bặt, choàng tay ôm lấy Vy cùng ngắm không gian trời biển đang bừng sáng dưới ánh rạng đông. Vy thu gọn mình trong vòng tay của Dũng cũng khá ấm áp. Anh chàng ta và bản thân cô vừa vận động xong nên mồ hôi của cả hai tuôn ra. Mùi hương trên cơ thể anh chàng này Vy nghe cũng nồng nàn và thích thú lắm. Vy không chú ý lắm, đang say sưa ngắm phong cảnh thì vô tình quơ tay sao không biết đặt lên ngay háng của chàng ta. Vy thấy ở đó giờ đã có một cục u lồi lên dưới lớp vải quần cụt thể thao. Nhìn cái kiểu dựng đứng dưới quần này Vy có thể đoán sơ là sáng giờ anh ta đâu có mặc quần sịp bên trong. Hi hi… nghĩ lại anh chàng này có thói quen cũng giống giống với Vy. Vy ngẩm đầu lên thấy ánh mắt anh ta cũng đang cúi xuống nhìn mình chứ không lo ngắm phong cảnh. Vy mỉm cười, nói lí nhí chọc anh ta: – Hi hi… mới sáng mà “chào cờ” sớm vậy anh? Dũng không buồn trả lời. Anh chàng cũng đỏ đỏ mặt lên. Vy tiếp tục nghịch với dương vật của Dũng vẫn đứng thẳng dưới lớp vải quần. Từ nãy giờ lúc bắt đầu thấy Vy trên bãi biển, nhìn dáng điệu thể dục của cô trong bộ bikini, lại thêm lên đến đồi vắng này, cô còn rúc vào nách anh ta nữa thì hỏi sao Dũng không cương cứng lên, bức rức được cơ chứ. Để yên cho Vy sờ sờ cu mình, Dũng hơi nghiêng người về sau cho thư giãn, chống tay lên phiến đá. Rắn mắc, Vy móc tay vào lưng quần anh chàng, muốn tụt chiếc quần đùi xuống. Dương vật Dũng thẳng tưng làm chiếc quần bị vướng. Vy thỏ thẻ: – Nhấc mông anh lên đi! Dũng làm theo và Vy tụt được quần xuống hẳn. Vy mỉm cười quả thật có quan sát chẳng sai, Dũng chẳng mặc quần sịp dưới lớn quần cụt rộng. Con cu của Dũng thoi thóp với nguồn máu nóng đang tuôn chảy vào nó và nó khẽ giật giật trong không khí mát lạnh. Nó đứng dậy một cách oai phong vô cùng. Vy cầm lấy cu chàng ta bằng hai tay, rồi rất tự nhiên, cô bắt đầu sục. Cảm thấy chưa đã, Vy còn cúi đầu xuống và hôn lấy đầu cu. Dũng sướng tê khi Vy chủ động lột quần anh ta ra, liếm láp dương vật Dũng với lưỡi của cô. Lưỡi nhám đụng đầu khấc trơn bóng. Dũng rên rỉ yếu ớt: – Ơơơ… Vy ơi, ngừng đi! Anh chết mất… anh ra mất… Vy hơi vô tâm không để ý dạo này kỹ thuật “thổi kèn” của cô cũng khá cao nên nếu cứ làm vậy ít phút thôi thì Dũng dám ‘phụt’ ra lắm. Nghĩ vậy nên Vy dừng lại, cô nút dương vật nghe cái ‘chóc’ rồi nhả ra. Vy không muốn tinh dịch Dũng bắn xối xả sớm một cách phí phạm như vậy. Dũng làm Vy tự nhiên thấy hứng thú quá. Cô nhổm xuống khỏi tảng đá. Cô lần tay tháo cái gút cột sau cổ và sau lưng ra, rồi đến hai cái gút cột của cái quần bơi ở hai bên hông nữa. Vy tháo ra nghe “bực bực”, hai mảnh vải bé xíu bung ra khỏi cơ thể cô, để lại nguyên sơ một tòa lâu đài thiên nhiên hùng vĩ. Vy cầm bộ bikini định vứt xuống đất. Chợt cô đưa cái quần của mình lên nhìn rồi phì cười. Nơi đũng quần có mấy chất lợn cợn như hồ đọng lại. Nãy giờ Vy chạy bộ cứ thấy nó từ trong cửa mình chảy chảy ra. Đêm qua chơi xong với hai gã kia, cô mệt quá lăn ra ngủ luôn chứ chẳng vào nhà tắm rửa lại nên chắc tinh dịch của hai gã xịt vào giờ trào ngược ra. Vy cũng cảm thấy ươn ướt chắc vì nãy giờ chính ’em bé’ của cô cũng chảy nước mất tiêu rồi, thật là xấu hổ quá. Vy thấy Dũng cũng loay hoay lột cái áo thun ba lỗ ra luôn nhanh chóng, vậy là thoáng chốc cả hai đã trở về với vẻ đẹp tự nhiên của con người, vẻ đẹp da thịt. Cơ thể Dũng nhìn cũng tráng kiện, không phải đẹp hay săn chắc gì cho lắm, nhưng ít ra có da có thịt hơn hai gã bạn tình của cô. Đoạn, Vy trườn người lên Dũng, lồn cô trơn ướt cạ lên thân dương vật anh chàng. Dũng bợ lấy mông cô cho Vy có thể cà cà thêm sát. Hai bầu vú Vy, chỗ mà sáng giờ ánh mắt Dũng chẳng thể rời đi giờ đang cạ cạ trên ngực anh chàng. Hai tấm thân đều còn ươn ướt hồ hôi, trơn nhợt. Khoái cảm dâng lên ào ạt, Vy hé nở môi mình định hôn lên môi Dũng để bắt đầu cuộc yêu buổi bình minh. Bỗng đâu cả hai giật mình với âm thanh phát ra xung quanh. Vy và Dũng đều nghe rõ đó là tiếng bước chân như người ta rượt đuổi nhau từ phía dưới bãi biển chạy lên đồi cát. Hoảng hồn vì hoàn cảnh giờ đang trần như nhộng, Vy chẳng biết làm sao ôm cứng lấy Dũng. Anh chàng kia cũng đáng mặt nam nhi lắm, tỏ ra bình tĩnh hơn Vy nhiều. Dũng nhanh chóng quơ tay một cái lượm lại đống quần bơi, quần cụt, áo thun của cả hai đang vươn vãi trên cát rồi đứng dậy, dìu Vy đi ngược vào phía cánh rừng sau lưng. Mấy bụi cây dại um tùm làm chẳng mấy chốc cả hai đã mất hút. Dũng dẫn Vy đi không xa, chỉ nấp sau bụi cây gần chỗ tảng đá nên từ trong cả hai nhìn ra vẫn thấy rõ mà từ ngoài nhìn vào sẽ không thấy gì. Cả hai vừa nấp vào thì quả nhiên từ dưới chân đồi một đôi nam nữ vừa đi lên. Người nữ chạy trước mặc một bộ đồ thun thể thao, người nam chạy ngay sau lưng. Vy chú ý nhiều đến người nam này hơn. Anh chàng này dáng cao ráo, nước da ngăm ngăm đen, chỉ mặc vỏn vẻn trên người cái quần bơi hình tam giác nhỏ xíu như cái quần sịp vậy, làm lộ nguyên thân hình cơ bắp khá săn chắc. Anh chàng kia cao và đen bấy nhiêu thì cô gái kia lại nhỏ nhắn bấy nhiêu. Mới đầu khi đi lên, anh chàng phải kéo tay cô gái kia lại và năn nỉ gì đó, có vẻ cô ta đang giận anh chàng. Vy nghe cả hai đối thoại tiếng được tiếng mất: – Thôi mà… đừng giận anh mà… anh đâu có làm đâu… – Anh đừng có xạo… em nghe nói ai cũng chơi mà… anh ở đó không lẽ lại không… Vy thấy Dũng ngồi cạnh bên mình, miệng gật gù “À… thì ra!”. Cô quay sang hỏi nhỏ: – Ủa… người quen hả anh… – Thì tụi nó trong công ty anh chứ ai… chắc em lại không nhớ chứ gì… Vy nghe Dũng nói vậy cô cũng ngờ ngợ. Mà Vy thấy cũng lạ, bình thường nếu có dịp gặp gỡ mấy anh chàng cao ráo, đô con như kiểu cái anh chàng đen đen thì chắc chắn phải đập ấn tượng vào đầu Vy chứ không lẽ Vy lại quên. Vy thấy Dũng cười cười thì hỏi, Dũng tiếp: – Ah… anh biết sao em không nhớ rồi. Chiều qua tụi anh đều nhậu chỉ có mình nó là không thôi… anh nghĩ chắc lúc đó nó đang tâm sự với con nhỏ này… hai đứa này dấu kỹ quá chừng… yêu nhau mà không ai biết hết… – Hi hi… anh hình như cũng biết sao họ giận nhau phải không? – Ừ… nghe sơ anh đoán đoán ra… Chắc con bé Mai này nó nghi ngờ thằng hòa đen kia hôm qua có cùng tụi anh chơi em ở trong phòng… nên nó ghen… Vy nghe thấy có liên quan đến mình thì đỏ mặt mắc cỡ… Dũng lẩm bẩm tiếp: – … mà anh thấy hình như thằng hòa nó nói thiệt… hôm qua anh nhớ trong đám tụi anh đâu có nó đâu… cả buổi thậm chí nó còn không nhậu nữa là chơi em… Nghe Dũng nói Vy có thể đoán ra người con gái nhỏ nhắn kia tên Mai, còn anh chàng đen đen kia tên hòa, chắc hòa đen là biệt danh mà đám đồng nghiệp gán cho anh ta. Vy thấy hòa đen năn nỉ bé Mai kia nhiều lắm. Dũng và Vy cả hai đều tò mò nên ngồi lặng thinh trong bụi rậm, rình rập cặp đôi kia.
0 bình luận