Chương 1

Mặt trời lặn dần, trăng treo cao trên bầu trời, những vì sao lấp lánh điểm xuyết màn đêm. Gió biển mặn mòi khẽ thổi lay động rừng cây không ngừng, từ trong bóng tối Nico Robin bước ra trên thảm cỏ xanh um tùm, cô nhìn xung quanh, không thấy đồng đội Nami của mình đâu. Nếu như theo đúng như thỏa thuận trước đó của hai người thì giờ này Nami phải đợi cô ở đây rồi chứ nhưng giờ cả khoảng đất trống chỉ có mình cô, nhìn tình hình xung quanh cũng không có vẻ như có ai khác đi qua. "Có chuyện gì rồi sao… Không, trường hợp tệ nhất là gặp chuyện không may rồi." Vì trải nghiệm tuổi thơ, Robin luôn vô thức nghĩ đến những điều tệ hại nhưng Robin vẫn rất tin tưởng vào sức mạnh của Nami, mặc dù cô ấy rất nhát gan, luôn vô thức đặt mình vào vị trí kẻ yếu nhưng cũng phải xem đối thủ là ai, mấy tên trộm cắp vặt vãnh bình thường thì không phải là đối thủ của cán bộ tứ hoàng này. Huống hồ trong thời khắc nguy cấp, chỉ cần điều chỉnh lại tâm lý, Nami luôn có thể bộc phát ra sức mạnh không thể tưởng tượng nổi. Đúng lúc Robin chuẩn bị đợi Nami thêm một lúc nữa, rồi mới quyết định thì cùng với tiếng "Vút" xé gió, một mũi tên từ xa bay tới, nhắm thẳng vào Robin. Nhưng không cần nhìn, cùng với những cánh hoa bay lượn, thân cây bên cạnh vươn ra một cánh tay thon dài trắng nõn, nhẹ nhàng bắt lấy mũi tên đang bay. Cùng lúc đó, trên những cái cây xung quanh bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều đôi mắt nhưng ngay cả khi Robin phản ứng kịp thời và truy đuổi, cuối cùng cũng chỉ thấy một bóng đen thoắt ẩn thoắt hiện trong rừng, hơn nữa đối phương dường như rất quen thuộc với năng lực Hana Hana no Mi của cô, sau mấy lần rẽ ngoặt nhanh chóng đã thoát khỏi phạm vi năng lực của Robin, hoàn toàn biến mất trong bóng tối. Mặc dù đã mất dấu kẻ tấn công nhưng Robin vẫn giữ được bình tĩnh, nhìn cây tên đã tấn công mình. Dưới ánh trăng sáng, Robin thấy trên đuôi mũi tên vẫn đang run rẩy buộc một dải vải trắng, người phụ nữ hiểu biết rộng liền nheo mắt lại, cô đã đoán được tình hình hiện tại. Mọi chuyện bắt đầu trở nên tồi tệ, đồng đội Nami của cô rất có thể đã bị bắt cóc. Sau khi xác định cây tên không có cơ quan đặc biệt nào khác, Robin vẫn giữ thái độ thận trọng, mở dải vải ra, mượn ánh trăng đọc rõ nét chữ viết nguệch ngoạc và bản đồ đơn giản trên dải vải.
0 bình luận