Chương 2

Nó rúc sâu vào trong đống rơm, tránh bị phát hiện thấy… ngó sang góc khác cũng thấy cảnh đó. Hai tên cướp đang thay nhau cưỡng bức Mai Hoa tỷ tỷ… Tỷ ấy vốn là người xinh đẹp trong thôn, tỷ cũng rất hiền hòa hay cho Khiết Băng bánh mỗi ngày. Mai Hoa đang trong tư thế nằm ngửa cặp nhũ phong rung lên bần bật theo nhịp thúc của tên cướp to lớn… râu rậm. Lần đầu Khiết Băng thấy chỗ hạ thể người lớn, hay nói đúng hơn của Mai Hoa tỷ tỷ. Nó khác của Khiết Băng trắng bóc bé xíu, của tỷ ấy còn phủ một lớp âm mao đen mượt… Sao lại lạ kỳ đến vậy mà đám nam nhân kia cứ tìm cách cho những cái trường thương gân guốc ấy vào đó làm gì? Nhưng hẳn là đau đớn lắm, vì thấy tỷ ấy khóc la thảm thiết… Trận cưỡng dâm cũng kết thúc, chúng bắt Mai Hoa tỷ cùng một số tỷ khác trẻ trung mang theo còn lại giết hết. Nó đợi bọn cướp đi hẳn bò ra đến nơi tìm trong đống xác thấy mẹ… Mẹ thều thào bảo nó: – Tiểu Băng mẹ không thể chăm con được nữa, năm đó ta cha con thấy có sao băng trên trời rơi xuống vườn nhà mình… Chúng ta thấy con trong tảng băng… chúng ta đặt con là Khiết Băng… Tiểu Băng nhớ từ giờ tuyệt không cho ai biết con là nữ nhi… đàn ông không tin được. Mẹ mất và nó lưu lạc… nghe lời mẹ tự bôi bẩn rồi cải nam trang… Giờ tám tuổi nhưng nó chưa hiểu việc đó lắm. Nhưng nó biết chắc nam nhân rất thích dùng trường thương của họ chọc vào hạ thể nữ nhi. Cũng nhiều cô gái bằng tuổi nó do gia cảnh thất lạc và bị nhiều nam nhân một lúc dùng trường thương đâm chọc vào đó cho đến chết. Nó may mắn giữ được tấm thân trinh trắng nhờ sự giả dạng của mình. Bất quá chỉ là vài cú đấm đá mà thôi… ba năm lưu lạc nó biết thủ theo một đoạn trúc nhỏ. Khi đi tè có thể thẳng đứng mà tè như nam nhân thực thụ… Nó theo Nhược Băng về nhà, nhà cô bé gần đấy… Cha mẹ Nhược Băng quả thực giàu có, họ không hẹp hòi chiều lòng con gái nhận Khiết Băng làm gia nô trong nhà. Có được nơi ăn chốn ở thật là may mắn cho nó, càng ngày thì tình cảm nó và Nhược Băng quấn quýt hơn. Những khi rảnh rỗi Nhược Băng theo nó cùng chẻ củi tưới cây. Một lần Nhược Băng bảo: – Đại Băng ca ca lớn lên người lấy Tiểu Băng làm thê tử nhé, Tiểu Băng rất thích người đấy… – Ca ca chỉ là gia nô của muội muội thôi! Ta làm gì dám với… Một lời nói của con bé sáu tuổi, nó chỉ xem là chút vui đùa thoảng qua… hơn nữa nó cũng là nữ nhân như muội ấy. Người ta nói cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, quả thật một hôm nó đi tắm… vốn tính cẩn thận nó chịu khó chọn giữa đêm để đi tắm tránh kẻ nhìn ngó. Nó ngâm mình trong chậu gỗ một cảm giác thư thái thật tuyệt vời… nó trần truồng bước ra tìm cái khăn lau. Tám tuổi tuy chưa lớn hẳn nhưng cơ thể đang dần dần chuyển biến sang thiếu nữ… điều mà nó không biết. Cặp đùi thon thả thon thả trắng ngần, tiểu phúc đang mum múp dần lên nổi bật giữa hai đùi. – Khà khà! Ta quả không ngờ Đại Băng ngươi lại là con gái trả trách Tiểu muội ta cứ theo ngươi suốt ngày. Nhược Đình vốn là huynh trưởng của Nhược Băng, hắn là kẻ hư đốn chỉ lo ăn chơi đàng điếm. Vốn hắn thèm rượu đang đêm tự mò xuống bếp lấy ít đồ nhắm. Nghe tiếng nước róc rách bèn sang phòng tắm ngó vào, nhìn cặp đùi dụ hoặc hạ thể thiếu nữ phơi ra thế kia hắn tránh sao không nổi dâm tà. Hắn đè nghiến nó xuống sàn, Khiết Băng dù gì cũng chỉ là nhi nữ lại tám tuổi chống lại được một thanh niên lực lưỡng như hắn.
0 bình luận