Chương 2
Tiểu Long Nữ thở hổn hển. Nàng bị điểm huyệt không nói được, chỉ có thể rên rỉ như khóc. Tay chân nàng duỗi thẳng, bờ ngực phập phồng, gò má đỏ rực mời gọi y tiến tới. Chỉ một cái giật nhẹ, quần nàng đã rơi xuống gối, phơi bày toàn bộ u huyệt ướt át dưới mắt Doãn Chí Bình.
Như thú hoang chỉ còn biết nghe theo khứu giác, y cúi xuống, đầu lưỡi đảo vòng quanh trước khi luồn vào nguồn đào nguyên thơm ngát kia.
Toàn thân Tiểu Long Nữ chấn động. Nhưng nàng không biết thứ gì đang chạm vào mình ngoại trừ cảm giác âm ấm mềm mềm đang tách mở hai cánh hoa, luồn sâu vào trong, vờn quanh hạt châu nhỏ trước cửa mình. Hoa huyệt nàng tự dưng bị bao trong hơi thở nóng rực, thứ kia vuốt ve, day ấn lên cánh hoa, hạt châu, vách tường. Bàn tay y đã kéo yếm nàng xuống, nắn bóp hai trái đào tiên. Tiểu Long Nữ chưa từng biết dục tình chỉ cảm thấy đê mê bải hoải, không biết cảm giác run rẩy đang truyền lên từ bầu vú đang bị nắn bóp hay hoa huyệt đang được mút mát, cơ thể bất động càng thêm vô lực, tận hưởng sướng khoái giần giật.
Thấy dòng nước ấm đổ xuống đầu lưỡi, Doãn Chí Bình cho một ngón tay vào, đảo một vòng. Tiểu Long Nữ ngửa cổ rên rỉ. Y cho thêm một ngón nữa, tiến tiến xuất xuất, đào móc vào sâu trong nàng. Chạm phải lớp màng mỏng sâu bên trong, y hơi dừng lại. Gạt hai đầu gối Tiểu Long Nữ banh mở lớn hơn, Doãn Chí Bình thổi một hơi vào trong u huyệt đang bị ngón tay y nong rộng. Ngón tay giữa của y bất thình lình đâm vào, xé rách tấm màng trinh trắng của Tiểu Long Nữ. Cảm giác đau đớn bất chợt đâm lên khiến Tiểu Long Nữ kêu thảng thốt. Khi Doãn Chí Bình rút tay ra, một sợi máu nhỏ lẫn với nước dịch trong bám lên đầu ngón tay y.
0 bình luận