Người Tàng Hình

Kinh Bích Lịch

Chương 28

Khôi ngẫm nghĩ và để ý, khách ở đây người nước ngoài có, người Việt có, nhưng khách Việt chỉ mới vào cách đây chừng một giờ trở lại thì có hai người, một là Huỳnh Văn Đang, hai là Cao văn Lầu, đều không có tên nào trùng với tên Sang hay tên Lân mà hắn biết, nhưng đây có thể là tên giả, hoặc có thể tên của một trong những cái tên mà Khôi không biết. Xem số phòng thì thấy Huỳnh văn Đang ở tầng hai, phòng 216, còn Cao văn Lầu tầng năm, phòng 534. Hết cách thôi… chỉ còn chuyện là lên gõ cửa từng phòng và lẻn vào để xem sao, rồi tùy cơ ứng biến mà cứu con bé ra. Khôi tính toán rồi đi nhanh vào thang máy bấm số hai. Nói về con bé Hảo lúc còn ở vũ trường, sau khi uống hai ngụm nước vào, cảm thấy người hơi nóng, mồ hôi trán lấm tấm, lưng hơi rịn. Lúc ấy, màn trình diễn của ca sĩ Phương Dinh đang bắt đầu. Hảo hốp thêm một ngụm nước nữa và dựa lưng ra phía sau theo dõi, nhưng sự nóng bức trong cơ thể càng lúc càng tăng, Hảo thấy hai mắt mình bừng bừng nhưng chẳng hiểu vì sao, cố nhìn rõ người ca sĩ trên sân khấu nhưng lại thấy càng mờ, Hảo đưa hai tay dụi mắt, và mở ra thì thấy mặt người bạn trai lồ lộ phía trước, khuôn mặt biến dạng trông khó coi, hỏi: “Em thấy sao, Hảo Nhức đầu hả?” Hảo trả lời theo phản ứng, “Em thấy hoa mắt, không biết có phải muốn xỉu không? Chắc là bệnh cũ tái phát”. Một trong hai tên thanh niên bên kia nghe thế liền đề nghị, “Lân, mày đưa bạn gái mày về trước đi!” Hảo nghe thế liền chống chế, như sợ làm cuộc đi chơi mất vui, “Không, em không sao, một lát thì sẽ hết, mấy anh đừng lo”. Tên Lân chồm qua, đưa tay sờ trán Hảo rồi nói, “Em nóng quá, không được đâu để anh đưa em về…” Hảo còn định chống chế bằng cách đứng lên vỗ tay, để chứng mình rằng mình còn khỏe… lúc đó bài nhạc “Sắc Màu” cũng vừa chấm dứt. Nhưng bỗng Hảo thấy trời đất quay cuồng, mọi vật như ngả nghiêng, Hảo lừng khừng đưa tay quều quào ra phía sau để tìm tay ghế dựa chống đỡ, nhưng không tìm thấy, Hảo loạng choạng lui hai ba bước, liền đó có một bàn tay chống đỡ. Tên Lân đã đoán trước được điều này nên liền đỡ Hảo ngồi xuống ghế. Hảo bóp tay lên trán lẩm bẩm, “sao kỳ vậy… tự nhiên thấy choáng váng mặt mày, toàn thân thấy nóng bức khó chịu…” Tên Lân nghe thế bèn lên tiếng dạy bảo, “Đã nói đưa em về mà em không chịu, thôi đi đi không có nói thêm on đơ gì nữa hết!” Hảo như hết ý, muốn ở lại chơi để làm vui lòng người bạn trai nhưng cũng không còn cách nào, vã lại bây giờ Hảo thấy yếu ớt trong mình, không cần lời “ban lệnh” của người bạn trai thì Hảo cũng xin đòi về. Hảo đưa tay cho tên Lân dìu đứng dậy, bước ra khỏi bàn nhắm về phía ánh sáng, nơi cửa chính, một tên thanh niên đi sau, còn một tên ở lại tính tiền nước rồi cũng theo sau. Ra tới ngoài, tên Lân mở cửa một chiếc taxi và đẩy Hảo vào trong, và leo lên ngồi kế, tay quàng chặt lấy vai nàng. Lúc này để ý mới thấy tên Sang – tên đi đón taxi trước đó – đã ngồi sẵn cạnh người tài xế. Vừa khi mọi người đã an tọa, Sang chỉ thị cho xe taxi chạy hướng về khách sạn Quê Hương 2, không màng ngoảnh mặt lại để xem con bé Hảo nằm ngoắc ngoẻ trên băng ghế, vì như nó đã biết trước là vậy! Đằng sau hai tên còn lại mỗi tên lái một chiếc Spacy tà tà cặp hai bên hông như đang hộ tống. Xe đỗ trước khách sạn. Sang bước ra mở cửa cho tên Lân dìu bé Hảo – lúc này đang dật dựa, cứ hỏi, “tới chưa, tới chưa?” Sang bước ra ngoài cùng Lân và bé Hảo, và đứng đó chờ hai tên kia trở lại. Hai tên lái xe Spacy, sau khi gửi xe thì đi vào trong, bàn thảo với một tên nhân viên tiếp tân ở trong để lựa một phòng vừa ý. Sau đó hai tên trở ra, không quên cho tiền boa thật hậu cho người nhân viên, bảo tên Lân và Sang hãy vào trong. Lúc ấy khách cũng hơi vắng nên không ai chú ý tới con bé Hảo cùng đi với đám thanh niên vào thang máy lên lầu. Thang máy mở cửa ở tầng thứ năm, hai tên bước ra trước, một trong hai cầm chìa khóa phòng trên tay đi nhanh xuống hành lang. Hai tên đi sau, một trong đó là tên Lân, đang xóc nách con bé, lúc này tên còn lại cũng dạn dĩ xóc nách bên kia của Hảo, cả hai bước thật lẹ đi theo hai tên trước, như sợ có ai đó bất thần mở cửa những phòng, và trông thấy điều đê tiện của bọn chúng. Một trong hai tên đi trước là Sang, tra chìa vào ổ của phòng 534, mở cửa và đẩy vào, tên còn lại bước theo, và kế đó là hai tên kè Hảo vào trong, Hảo thì luôn miệng hỏi, tới chưa, và bảo là nóng quá! Tên Lân thì luôn miệng trả lời, tới rồi, lát nữa sẽ mát mà!
0 bình luận