Chương 15
Biết không thể nào ép thằng bé được tôi để yên cho nó bú. Được 20 phút tôi bỗng thấy mình choáng váng, mắt nảy đom đóm. Hai tay tôi liền níu chặt lấy đầu nó. A! A! TÔI SƯỚNG QUÁ! Tôi xuất khí ra một lần nữa. Thằng bé ngây thơ tưởng là “sữa” nên nút vào bụng một cách ngon lành. Tôi vuốt lại mái tóc của nó. – Thôi hôm nay bé bú bao nhiêu đó thôi! – Không được, em muốn bú nữa. – Ngoan đi chị thương! – Chị… đi mà! Cho em bú nữa...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận