Chương 2
Tôi ngắm nhìn trong gương và thấy hài lòng với làn da bánh ích tươi trẻ và săn chắc của tôi. Cởi hết cái áo, tôi bắt đầu đưa tay kéo chiếc quần xuống cùng với chiếc quần lót màu vàng nhạt. Cái mu của tôi bắt đầu rậm rì mấy tháng gần đây nên tôi hay thường dùng dao cạo râu của ông Thanh để tỉa cho gọn ghẽ. Tôi mỉm cười đắc ý và kéo lại cái quần lãnh đen trở lại.
“Chị My ơi!”. Tiếng gọi ngọt xớt từ phòng khách vọng xuống làm cho tôi đang ở sau bếp giật mình kéo vội cái áo xuống và vội vã đi ra đi ra về hướng phòng khách. Ở đó tôi thấy thằng bé. Ba má nó gọi nó là bé Bi. Tôi bước tới xoa đầu thằng bé Bi.
– Ủa, em đang làm gì đó – Tôi vừa nói vừa nhoẻn miệng cười với thằng bé.
– Chị có coi phim hoạt họa với em không?
Bé Bi vừa nói vừa lắc cái đầu vuột khỏi tay tôi. Tôi biết nó đang định dỡ “chiêu” nhõng nhẽo ra.
– Được, rồi! Nhõng nhẽo quá. Chị ngồi đây coi với em!
Tôi vừa nói vừa bồng thằng bé lên và đặt nó ngồi lên cái ghế sa – lông. Tôi ngồi kế bên nó và đưa tay choàng qua vai của nó cùng xem phim Beauty and the Beast.
Cuốn phim chấm dứt một tiếng sau. Tôi nhìn lên đồng hồ, đã 8 giờ rồi.
– Bé Bi! Bé mau đi tắm rửa đi, để chị làm công chuyện nhé!
Bé Bi thường thường là một cậu bé hồn nhiên dễ tính. Nó rất thích tắm, nhưng sáng nay bỗng nhiên nó lại lắc đầu lia lịa chẳng chịu đi.
Ba má của nó thường để cho nó tự tắm rửa, nhưng để cửa mở cho chắc chắn nó không bị chết đuối trong bồn tắm. Họ muốn tập cho bé Bi trở thành cậu bé giỏi. Ba má của nó thường hay khen nó khi nó tự tắm một mình. Vì thế nó thích tắm lắm!
Nhưng tôi hơi ngạc nhiên vì lúc này nó bỗng nhiên “lì lợm.”
– Chuyện gì thế, bé?
Tôi vừa hỏi vừa kéo chân của nó. Bỗng thằng bé đưa cặp mắt sợ hãi nhìn tôi.
– Em… Em sợ lắm!
Tôi hơi ngạc nhiên về câu nói đó của nó. Có lẽ hôm trước nó coi cuốn phim “Hiểm Họa Cá Mập” chăng? Khỏi cần phải nói thì thằng bé bỗng nhiên sợ nước.
– Có phải bé sợ cá mập không?
Thằng bé bỗng oà lên khóc như mưa ôm chầm lấy tôi, ấn cái đầu be bé vào ngực của tôi.
0 bình luận